Bão Táp Pháp Thần
Chương 15: Kẻ Thù Không Đội Trời Chung
Brando dường như không tin vào tai mình.
– Ta bị đuổi sao? Ta mà bị đuổi sao?
Brando nằm trên sàn, dường như không còn chút sức lực không hề có chút phong thái của quý tộc mà nằm xả lai ở sảnh quán trọ mắt ngơ ngác nhìn lên trần nhà.
Sau khi bị học viện pháp thuật hoàng gia trục xuất tư cách học viên, anh ta vẫn là một quý tộc nhưng sẽ trở thành trò cười trong giới quý tộc.
Anh ta không phải là con trai lớn cho nên căn cứ vào luật kế vị của vương quốc Bão Phong từ thời đế quốc Alasuo tới giờ, anh ta không thể thừa kế ngôi vị tước sĩ của cha. Lấy chiến công phong tước hay dùng phương pháp khác để trèo lên vị trí cao, đây chính là hai con đường leo cao còn lại của quý tộc.
Bão Phong thành nằm ở phương Nam đại lục phía đông Azeroth, nằm gần ven biển phía Tây, phương Bắc là núi cao hoàn toàn không thể khai thác. Rừng Elvin với hình dạng trăng khuyết nằm ở hướng Nam và Đông bao bọc Bão Phong thành mới là vùng đất lý tưởng duy nhất.
Đáng tiếc trải qua mấy ngàn năm, rừng Elvin là trọng tâm của Bão Phong thành sớm đã không còn đất trống để cho quý tộc kế thừa. Phương Nam và phương Tây của Bão Phong thành là vùng phía Tây hoang vu, đi về hướng Nam là rừng Duskwood âm u tối tăm chỉ có ban đêm, tiếp tục đi về hướng Đông là núi Redridge cằn cõi.
Đối với những quý tộc đã quen với thú ăn chơi hưởng lạc, cho dù là đất của hướng nào cũng là ma chê quỷ hờn. Một khi lập được chiến công, nếu muốn trở thành quý tộc sở hữu đất đai thực sự thì chỉ có thể chia đất của ba hướng trên, những vùng đất khỉ ho cò gáy ấy thật không dễ sống chút nào.
Vì thế phong tước không hẳn là một ý hay.
Muốn trèo cao cũng không dễ. Hiện tại quân đội bị Anduin Lothar kiểm soát chặt chẽ. Là máu mủ cuối cùng của đại đế Alasuo, là một những người chơi cùng với quốc vương Ryan khi còn nhỏ, địa vị của Lothar trong quân đội không phải là quý tộc nào cũng dám đụng tới.
Có thể nói, quân đội nghiêm ngặt tới mức một cây kim quý tộc cũng không thể xỏ vào.
Còn vị trí trong hoàng tộc thì quả là ai ngồi vị trí đó, gia tộc Brando cho dù muốn tiến cử cũng chỉ tiến cử anh trai của anh ta chứ không thể nào tới lượt Brando Corfam.
Nói một câu không hề khoa trương, địa vị bây giờ của Brando giống như nước lên thuyền nổi hoàn toàn nhờ vào tư cách pháp sư của anh ta.
Bây giờ lại bị một câu nói của Norton phán tử hình.
Bạn nghĩ xem Brando có nổi điên không!?
Ngơ ngác một hồi lâu, trước hết là ánh mắt chứa đầy căm phẫn đoạt mạng đổ dồn lên Norton. Sau đó, Brando Corfam chuyển mục tiêu sang phía sau lưng của Đỗ Khắc.
– Tích, cảm nhận được ý thù địch của Brando Corfam đối với ngài. Gia tộc Brando đối với ngài sẽ vĩnh viễn được định nghĩa bằng “Kẻ thù không đội trời chung”!
Đối với những lời nhắc nhở của hệ thống tinh linh, Đỗ Khắc hừm một tiếng, lòng nghĩ: Đừng nghĩ mối thù giết ta một lần, ta sẽ bỏ qua dễ dàng như vậy. Vừa đúng lúc, ngươi muốn giết ta, ta cũng muốn giết ngươi. Ta không tin người có khả năng hồi sinh như ta, đấu không lại một gia tộc Brando nhỏ bé của ngươi, vậy hãy chờ xem ai là người cười tới sau cùng.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, có biết cách để bổ sung khí phách chưa, à, dưới tiền đề của nhân tính, bắt Đỗ Khắc lãng phí khí phách quý giá của bản thân để đấu sống chết với gia tộc Brando, chuyện ngu ngốc như vậy Đỗ Khắc mới không làm.
Nếu như đã bất chấp đắc tội với Brando Corfam trở thành kẻ thù không đội trời chung, vậy thì không cần phải hòa giải gì nữa cho dù là đi khỏi quán trọ, Đỗ Khắc cũng phải ngẩng cao đầu.
Những người xung quanh xì xầm bàn tán, Đỗ Khắc không nghe rõ, cũng không thèm quan tâm. Cho đến khi anh ấy ngồi lên xe ngựa đã được Norton chuẩn bị sẵn mới nhận ra chuyện này đã trở thành một sự kiện chấn động.
Anh tát Brando hai cái, không hề nghe thấy reo hò vỗ tay. Là con trai bảo bối của lãnh chúa ở đây cho nên không có người dân nào dám ngang nhiên ủng hộ. Nhưng khi xe ngựa đi ngang qua, Đỗ Khắc ngạc nhiên nhận ra không ít ngươi dân lặng lẽ đi lên phía trước cười với anh, sau đó đưa cho anh các loại đặc sản.
Mấy quả trứng gà, một vỏ đậu, hay là một hộp thịt ba rọi… Suy nghĩ của người dân chính là đơn giản và chất phác như vậy khiến cổ họng Đỗ Khắc không biết từ lúc nào trở nên nghẹn ngào.
Từ lúc chào đời tới giờ, anh sống 18 năm chưa từng làm qua chuyện xấu gì, cũng chưa từng làm chuyện tốt. Bất ngờ trở thành vị anh hùng được mọi người tôn sùng, Đỗ Khắc cảm thấy rất kì diệu.
Vừa lúc Đỗ Khắc định nói gì đó thì đột nhiên nhớ lại lời nhắc nhở của hệ thống tinh linh.
– Chúc mừng ngài, có được sự cảm kích của dân chúng viện tu đạo Bắc Quận, danh tiếng của ngài ở đây là “Tôn kính”. Chưa biết nguyên nhân gì, nhân tính của ngài được hồi phục nhẹ, nhân tính tăng 1%. Lực linh hồn hiện tại của ngài là 98, nhân tính 94%.
Chuyện… Chuyện… Chuyện… Không lẽ làm việc tốt, được dân chúng công nhận thì có thể hồi phục khí phách?
Khi nghe xong, Đỗ Khắc chưa phản ứng kịp. Anh ấy suy nghĩ rất nhiều. Trong game, danh tiếng là một thứ rất quan trọng, không ngờ sau khi xuyên không danh tiếng cũng quan trọng như vậy.
Đến khi bị xe ngựa của Norton làm cho chóng mặt, lắc lư qua lại, hồn Đỗ Khắc mới quay về.
Ôi trời, xe ngựa của thời đại này làm sao à, tuy rằng đối với dân thường là một loại hưởng thụ xa xỉ nhưng đối với một người xuyên không như Đỗ Khắc đã đi quen đường tráng xi măng ngồi quen xe hơi đàn hồi thoải mái thì quả thực là đang chịu tội.
Leo lên xe, bầu không khí cũng bị thay đổi vì nó. Ba người học viên ngoan ngoãn ngồi xếp hàng đối diện Norton, lão già đáng chết không biết lấy ống điếu cày từ đâu ra mà trước mặt ba học viên hướng ra cửa sổ mà phà ra những luồn khói.
– Các cô cậu, lão già này cũng từng là thanh niên nhiệt huyết như mấy cậu. Cho dù tận đáy lòng tôi ủng hộ hành động của các cậu, đáng tiếc tôi vẫn phải nói cho các cậu nghe một tin, các cậu có phiền phức lớn rồi.
Danielle và Itana bên cạnh nghe xong mặt biến sắc. Lúc bắt đầu, họ đứng về phe Đỗ Khắc một cách vô thức nhưng mà sau khi sự phấn khích đó trôi qua, nỗi sợ bắt đầu dâng lên trong lòng.
Đắc tội quý tộc cho dù lấy thân phận học viên có thể giúp họ tạm thời quên đi chuyện này nhưng nếu có một ngày không thể trở thành pháp sư chính thức thì họ và gia tộc đều đứng trước nguy cơ bị quý tộc uy hiếp.
Norton tiếp lời:
– Đỗ Khắc, họ không giống cậu. Trong thế giới pháp sư, chúng ta coi trọng sự trao đổi sòng phẳng. Học viên pháp thuật hoàng gia Bão Phong không đơn thuần như Dalaran nghiên cứu chân lý ma pháp. Ở đây, mỗi tiết học đều tính phí. Hơn nữa dụng cụ cần thiết để học ma pháp, mỗi một loại pháp thuật các cậu học đều phải tự bỏ tiền ra mua.
Nói tới đây, sắc mặt của Danielle hai người họ càng khó coi.
Đỗ Khắc mở miệng:
– Tôi muốn hỏi, trước đây học viên của học viện pháp thuật là giải quyết như thế nào?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!