Bất Đắc Dĩ Phải Làm Tiểu Thư - Chương 15:1. Đừng quên lời thỏa thuận
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
468


Bất Đắc Dĩ Phải Làm Tiểu Thư


Chương 15:1. Đừng quên lời thỏa thuận


Hôm nay, nó bắt đầu một ngày mới khá chán nản. Hình như hôm
qua nó ngủ theo cái kiểu “tung chân đá gối” mà sáng ra nó thấy mình đã nằm dưới
sàn nhà và trên đầu nổi lên một cục u rõ to. Nhức buốt.

  Nó lê từng
bước nặng nề xuống phòng ăn. Mắt nó cứ híp lại như không thể mở ra nổi bởi cơn
buồn ngủ đang lộng hành. Khuôn mặt bơ phờ không chút sức sống. Đầu tóc rối xù
chưa kịp chải. Trông nó cứ như người mất hồn. Chắc tại hôm qua nó thức khuya
đọc… tiểu thuyết “Không gia đình” nên sự việc mới thành ra thế này.

  Mọi người
nhìn nó bằng ánh mắt… ngạc nhiên và có đôi chút ghê sợ . Một tiểu thư xinh
đẹp bây giờ lại hóa thành một cô nàng xấu xí vì chưa kịp sửa soạn lại bề ngoài.
Mẹ nó, một người vốn thích sự kiều diễm và lộng lẫy, đương nhiên chẳng ưa gì bộ
dạng nó lúc này. Bà nói, trong lời nói tỏ rõ thái độ khó chịu:

  – Sáng sớm mà
lừ đừ như con ma. Tiểu thư tập đoàn Hoàng Gia mà bộ dạng khủng khiếp như thế
này sao, còn gì là thể diện của gia đình nữa! Con với chả cái!

  Ba nó xoa dịu
cơn giận của mẹ, rồi quay sang nháy mắt ra hiệu bảo nó lên phòng sửa soạn cho
thật chỉnh tề trước khi cơn thịnh nộ của mẹ giáng xuống.

  Nó lại lê
người lên tầng hai. Ôi má ơi cầu thang gì mà sao hôm nay dài khủng khiếp. Cuối
cùng sau 15 phút sửa soạn trang phục và đầu tóc nó đi xuống nhà. Tuy thế nhưng
gương mặt nó vẫn ở trong trạng thái ngái ngủ.

  Mẹ nó không
mấy thích thú với khuôn mặt của nó, bắt bẻ:

  – Con tỉnh
táo một chút được không trời? Sắp thành phu nhân của người thừa kế tập đoàn
Trần Gia rồi mà còn…

  Nghe đến vậy,
không để mẹ nói hết câu, nó trợn tròn mắt hét to:

  – Cái gì? Con
sắp kết hôn sao?

  – Có gì đáng
để con há hốc mồm như vậy?- Ba nó thản nhiên hớp một ngụm trà- Điều đương nhiên
thôi!

  Mẹ nó tiếp
lời:

  – Đúng vậy!
Hai đứa đã hứa hôn rồi thì cưới xin là chuyện không thể chối bỏ!

  – Nhưng ba
mẹ, có cần gấp gáp thế không? Đường còn dài mà!- Nó khăng khăng

  Ba nó nghe
thấy vậy liền ném một cái nhìn sắc lẹm như muốn cảnh báo rằng đừng quên thỏa
thuận của nó với ông ta. Hiểu ý, nó chữa lại lời nói:

  – À, ý con là
con với anh Phong còn phải học hành, dù sao tụi con mới là học sinh cấp 3, kết
hôn liệu có ổn không?

  Ba nó gắt:

  – Đừng lo! Ba
nói ổn là sẽ ổn! Thân thế của con với thằng Phong đều là những cậu ấm cô chiêu,
tất nhiên cưới xin thì không có ai có thể can ngăn được!

  Mẹ nó lại
“thêm dầu vào lửa”:

  – Ba nó nói
đúng đấy! Vả lại nếu con cưới thằng Phong thì tập đoàn nhà ta lại thêm phát
triển và kí kết được một hợp đồng khá lớn với tập đoàn Trần Gia! Như vậy là cơ
hội ngàn năm có một rồi còn gì, con đừng từ chối!

  Nó e dè nhìn
sang ba nó. Ông nhìn như xoáy vào mắt nó. Nó khẽ nuốt nước miếng rồi nói:

  – Nếu ba mẹ
đã nói vậy thì con không có ý kiến gì! Người xưa có câu “Cha mẹ đặt đâu con
ngồi đó” mà.

  Ba nó gật gù:

  – Hiểu vậy
thì tốt!

  Mẹ nó chỉ mỉm
cười rồi nói:

  – Thôi vào ăn
cơm đi! Chút nữa chúng ta qua nhà anh chị xui!

  Nó đơ người,
ngạc nhiên tập 2. Nhưng thoáng thấy vẻ mặt khó chịu của ba nó, nó im bặt ngồi
vào bàn ăn không dám nói gì hơn. Mà nó cũng nghĩ lại. Kết hôn với anh ta thì đã
sao? Anh ta cũng đẹp trai và galang mà. Vả lại mình sẽ được thưởng “2 tỷ, 2 căn
biệt thự” sau vụ này nữa. Dù có chuyện gì thì mình cũng phải nhất quyết phải
giữ được “2 tỷ, 2 căn biệt thự” đó.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN