Bắt Gặp
Phần 10
Tiếng mưa rơi tí tách,Hiền đau lòng ngồi nghĩ về chuyện chồng không về,thêm cả chuyện biết Long có ý với mình,cô suy sụp…
Sáng hôm sau cô ra sảnh ăn sáng,Long đi tới mỉm cười.
-Bạn gái anh nói hôm qua anh say quá,anh có nói gì không phải em đừng chấp nhé.
-Vậy à,em k nhớ những gì hôm qua anh nói lắm,hôm qua chồng em cả đêm k về…
-Chuyện này…anh cũng không rõ lắm hay chắc nó đi đâu đó…
-Anh biết anh ấy ở đâu đúng không?
-Làm sao anh biết được.
Nói xong Hiền đứng dậy cô rời đi,vào nhà vệ sinh cô cố rửa mặt để tỉnh táo…ra bên ngoài cô thấy một đôi đứng ở góc vườn,giọng của Thịnh
-Thôi nhé đủ rồi anh phải về với vợ anh,còn em nghe anh phá bỏ cái thai này đi.
-Anh đưa em đi bỏ nhé
-Ok…vậy anh đi nhé
Lam hôn lên trán Thịnh
-Anh đi nhá,đêm qua em vui lắm vui vì anh chọn ở cạnh em hơn là vợ anh…
Hiền quay vào nhà vệ sinh cô ngước mắt nhìn lên như quá sốc,tay ôm miệng,tay còn lại giữ lên tim “ Anh ấy,k thể nào đâu,k thể đến mức như thế được”…
Hạnh trở về phòng trọ,cô bạn cùng phòng nói khẽ.
-Hôm qua làm buổi đầu tiên thấy thế nào,làm đó lương cao nhưng phức tạp lắm.
-Biết rồi đêm qua gã ở đó còn gạ ngủ với tao kìa
-Thế á,rồi mày nói sao…
Hạnh nhớ lại lời Hoàng nói đêm qua.
-Chúng ta ngủ với nhau đi,anh và em…
-Ngủ thì đơn giản,quan trọng là phải có hứng,anh k phải mẫu người của tôi…hơn nữa tôi k thích mấy người đeo kính,trông đểu và sở khanh hơn mấy người k đeo kính…
Trở lại hiện tại bạn Hạnh cười lớn
-Đùa mày nói thế chắc ngẩn người ra
-ờ xong có grap cái tao bắt xe về luôn,hắn vẫn đứng đấy.
-Trông hắn thế nào?
-Trông ánh mắt rất k có vẻ gì là người hiền lành
-Đùa hắn biết mày gái tân nguyên thì sao nhờ,chắc nghĩ mày làm là chơi bời lắm ai ngờ toàn học mót vội qua youtube.
-Ừ thì tân là việc của tân,có tân đến mấy vào đó làm cũng bị coi thường như gái thôi.
-Ông già thế nào rồi
-Ông bắt tao giấu chị gái vì nghĩ chị đang chữa đẻ con cái nên đang khó khăn lắm ,tao cũng nghĩ vậy nên chị tao chưa biết gì,thứ 7 này bố tao lên lọc máu.
-Dù sao cũng nên báo cho chị ấy biết,chị mày dc ăn học đàng hoàng còn mày cố tình thi trượt đại học để đi làm sớm,mày ngu lắm.
-Biết sao giờ,chị em phải chia sẻ cho nhau ,chị ấy còn gia đình,tao chưa có sẽ dễ hơn…
-Rồi chị mày đâu có biết chuyện…ước mơ được làm kiến trúc sư của mày tan biến.
-Thôi nghĩ nhiều thêm chán.
Hạnh buồn bã khi xưa cô cố tình k đi thi đại học khi bố đèo đến cổng cô trốn ra.Mẹ đẻ thì u tuyến giáp bao năm qua,giờ đến bố lại bị thận ,hoàn cảnh k cho phép Hạnh học tiếp.Học sinh giỏi 12 năm mà trượt khiến cả xóm ngỡ ngàng.Hạnh bị bố mẹ mắng nhiếc.
-Cho mày ăn học mày k bằng 1 góc của chị mày
Bố Hạnh hất đổ mâm cơm
-Nhục,nuôi ăn học rồi ngu vẫn hoàn ngu…
Hạnh ra bờ ao ngồi co ro rồi khẽ nhìn xuống mặt nước rơi nước mắt xuống ao.Cô đi làm tất cả mọi việc để kiếm tiền,có bao nhiêu đều về đưa cho mẹ k thiếu một xu…Vất vả nên Hạnh rất gầy…
Tại tổ chức Quạ Đen
Choai Phóng gã cầm đầu mặt đầy sẹo ,xăm kín người nhìn Vũ
-Nhiệm vụ hno là thằng Hoàng làm,anh rất thất vọng về chú
-Em…em xin lỗi đại ca…
-Nghe nói vợ mày mới đẻ
Vũ toát mồ hôi quỳ xuống chân Choai Phóng
-Em sẽ k phạm sai lầm như vậy nữa đâu ạ
-Tao thất vọng vì mày,gan mày quá bé,mày muốn làm chuyện lớn mà nhát gan k dám bắn ng ười.
Choai Phóng để một bao tay sơ sinh lên bàn
-Đại ca em sai rồi ạ,xin hãy tha cho con em.
Đệ bê ra một đứa bé,gã Choai Phóng nhẫn tâm nhấc lên rồi nhìn Vũ
-Hết cơ hội rồi
Hắn nhẫn tâm ném đứa bé đỏ hòn xuống nền rất mạnh…mọi người đứng đó đều cúi đầu vì sự tàn nhẫn của Choai Phóng,Vũ vội ôm con rồi xoa
-Đại ca em sai rồi ,em xin đại ca …
-Cút…
Vũ ôm vội đứa bé đi cấp cứu,Hoàng sau khi biết chuyện anh ta vội vã đến viện,Vũ như kẻ mất hồn,đứa con mới sinh đã mất…
-Chuyện này là sao Vũ.
-Đại ca hắn đã ném chết con tao…con tao chết rồi Hoàng ơi…trả con cho tao đi Hoàng,bảo hắn trả lại con cho tao đi…
Hoàng cắn răng ôm lấy bạn…
-Thật sự chia buồn với bạn…
Vũ khóc lớn như một đứa trẻ…
Thịnh trở về phòng k thấy vợ,anh ta quay ra đúng lúc Hiền trở về,Thịnh vội giải thích.
-Đêm qua có việc anh cần làm bên máy tính nên quên cả thời gian quên cả vợ,anh xin lỗi…anh làm việc hăng say thế nào em biết mà…
-Anh im đi…
-Hiền em sao thế?
-Đồ trơ tráo,anh là kẻ mất dậy…
Thịnh tiến tới gần vợ…
-Kìa em…
-Đừng làm trò nữa,tôi biết hết rồi,tôi vừa thấy anh và cô gái đó ở khu vườn…từ khi nào,anh lừa tôi từ khi nào?
-Anh k có lừa em,anh xin em hãy hiểu và nghe anh giải thích
-Đừng nói gì nữa…tôi k muốn nghe,hết thật rồi.
-Em nói anh vô sinh mà,chắc gì đứa bé đó đã là của anh …
-Nhưng anh ngủ vs cô ta rồi ,có hay k?
Thịnh lặng yên,Hiền quay đi Thịnh tóm tay
-Để tôi yên đừng nói và làm gì lúc này…
Hiền đi ra bờ biển thấy Long đang đứng,cô quay đi thì Long nói
-Khóc đi,ở đây chỉ có tôi lắng nghe.
Hiền sụp xuống khóc nức nở…Long ánh mắt tỏ vẻ rất k vui…
Hạnh hôm nay đi làm,cô thấy Hoàng đang bị khách nói vì pha rượu chán.Khách còn đấm anh ta …Hoàng k phản ứng gì…bảo vệ đến can ngăn…
Hạnh thấy rõ Hoàng đang kiểu bất cần,anh ta hôm nay tâm trạng k tốt…
Đến lúc tan Hạnh thấy ở góc xe ô tô có người kêu,cô chạy ra thì thấy gã đấm Hoàng khi nãy đang bị anh ta cầm gạch đập liên tiếp vào đầu,anh ta như mất kiểm soát…Hạnh thấy Hoàng thật sự rất máu lạnh khi thấy anh ta đập người kia k có ý dừng lại…cô lao vào can ngăn
-Này anh,ch ết người bây giờ
Hoàng hất Hạnh ngã ra cô liền đứng dậy ôm Hoàng rồi bảo gã kia “ Chạy đi”
-Bỏ ra
Hoàng quát gắt lên anh ta định đuổi theo gã kia thì Hạnh tóm cổ Hoàng rồi cả hai ngã xuống nền Hạnh nằm trên chạm vào môi Hoàng,cô bật dậy thì anh ta giữ ghì chặt “ cô cướp nụ hôn của tôi rồi phải chịu trách nhiệm”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!