Bắt Gặp
Phần 9
Tiếng cạch cửa…Long bước vào thấy Hiền anh ta bước tới.Hiền vội với lấy chiếc áo choàng mặc vào rồi hốt hoảng.
-Anh sao anh lại ở đây?
-Ồ anh xin lỗi ,anh say quá ,anh vào nhầm phòng,phòng anh chắc ở cạnh đây.
-Tại sao anh có thẻ phòng ,k thể nhầm được
Long thay đổi sắc mặt
-Vậy em k muốn nhầm thì em nghĩ theo chiều hướng thế nào,nghĩ anh cố tình vào đây?
Hiền ngửi thấy Long nồng nặc mùi rượu,cô vội vã đi ra phía cửa…Long cười nhếch mồm khi thấy phản ứng của Hiền…
-Dù sao thì anh cũng nên ra khỏi đây,nếu để ai đó nhìn thấy sẽ hiểu lầm đấy…
-Hiểu lầm gì,hiểu lầm rằng anh có tình ý với em à.
-Dù sao thì nam nữ có vợ có chồng ở chung phòng cũng không nên…
Long nấc lên từng hồi,anh ta đúng thật sự rất say rồi…
-Đừng cố chấp chỉ nhìn về một hướng,hãy thử nhìn về hướng khác nữa,ở hướng khác cũng rất tốt …hôm nay anh say rồi,anh nhớ đến người con gái anh yêu,từ rất lâu rồi kể từ thời còn là sinh viên,anh đã để ý cô ấy nhưng k dám mở lời,thế rồi ngày anh định mở lời thì bạn thân của anh giới thiệu bạn gái ,đó chính là cô gái ấy.Thời gian trôi qua anh vẫn cố chấp yêu một cách mù quáng.Cô ấy từng viết lên gốc cây trong trường rằng “Liệu có tình yêu thật trên thế gian này không”…
Hiền nói tới đây cô ngẩng lên nhìn Long …cô chính là người viết câu đó…
-Anh…làm sao anh biết…sao anh…
Long với tay ôm lấy cổ Hiền,Hiền hất tay thật mạnh…Long bật cười.
-Anh ngốc nhỉ,anh chờ em chờ đến lòng cũng nhạt thật rồi…
Hiền rơi nước mắt cô bật khóc rồi mở cửa chạy ra bên ngoài…cô chạy như một kẻ vô hồn giữa con đường hướng ra biển,cô nhớ lại ngày đầu vào trường đại học,trường của Thịnh và Long đang xây lại nên học nhờ trường của cô…
Cô vô tình làm rơi bó hoa trên tay một cô gái khác,cô gái tỏ ra khó chịu và kiểu nói lớn để Hiền xấu hổ…
-Em biết bó hoa này bao nhiêu không,mà có đền cũng không mua được loại hoa này đâu…sao em hậu đậu ngu ngốc đến vậy,mới vào học phải để ý chứ…
-Em xin lỗi chị…
-Xin lỗi chỉ xin lỗi là xong à…
Đúng lúc đó ở phía sau có người lên tiếng đó là Long…anh ta tóm tay Hiền giật lại…
-Đây là cô gái của tao,đứa nào nói nhiều nữa đừng trách…
Cô gái kia thấy vậy liền sợ vội cúi đầu chào Long…Long đi cùng mấy gã có vẻ ăn chơi trong trường…Hiền giật tay khỏi tay Long…
-Anh đừng có nói linh tinh,tôi còn chưa có bạn trai đâu nói thế lại mang tiếng…
Long từ lúc đó cứ cười và nhìn Hiền đi khuất…
Mỗi tiết thể dục lại có một người đưa một chai nước đến đưa cho Hiền,trời mưa thì có người đưa ô…
Hiền chạy đến vấp ngã,cô nhớ lại tất cả những chuyện quá khứ.Thật không ngờ những điều đó là Long làm…cô chưa từng nghĩ đến việc Long có ý với mình…
Thịnh lúc này đang ở phòng Lam,cô ta ngồi lên đùi Thịnh rồi hôn anh ta nụ hôn cuồng nhiệt…Thịnh đẩy ra
-Em muốn gì?
-em muốn đêm nay anh ở đây với em…
-Em điên rồi ,anh còn vợ anh…
-Nếu k ở đây em sẽ đến nói vs cô ta chuyện của chúng ta.
-Cô doạ tôi à
-Em nói là làm…anh chọn đi về hay ở.
Thịnh ôm đầu vẻ mệt mỏi…
Đêm hôm đó cơn mưa lớn trút xuống…Liên ôm cổ Long ,anh ta vẫn cứ uống rượu…
-Sao anh uống mãi vậy,anh say rồi đấy
-Về phòng của em đi…
-Ơ sao lại đuổi em,đêm nay của chúng ta mà.
-Cút…
Hiền ở phòng bên kia cô k thấy Thịnh về,gọi k được liền ra kéo rèm cửa…Bên kia đối diện là Long đang đứng nhìn khiến cô giật mình.Cô vội kéo rèm lại.
Cô nhớ lại khi xưa Long ở trường nổi tiếng là dân chơi,xe sang ,gái đẹp anh ta luôn có sẵn.Anh ta nghe nói là con nhà bất động sản nổi tiếng rất giàu có…và Hiền khi đó lại rất ghét những gã ăn chơi như Long…
Cô ngồi đờ đẫn giữa căn phòng rộng lớn nghĩ về chồng rồi lại bạn thân của chồng…cô ôm đầu bối rối…
Em gái của Hiền là Hạnh mới ở quê lên để xin đi làm thêm,bố ở quê vừa khám phát hiện bị bệnh thận,chi phí chữa trị rất lớn.Hạnh đành lên thành phố kiếm việc,thấy làm nhân viên ở quán bar đang tuyển lương rất cao…cô bước vào xin khi dc hỏi có kinh nghiệm không thì Hạnh leo lẻo
-Dạ em có làm vài nơi rồi,mỗi chỗ mỗi khác nên có gì cứ bảo em ạ…
-Ok thấy em xinh nên chị nhận đấy…
-Dạ…
Hạnh rất xinh xắn cao ráo vừa bước vào khiến ai cũng phải để ý…khách muốn được Hạnh tiếp rượu,nhà Hạnh xưa ở quê bán rượu nên tửu lượng cô rất cao,thấy khách bo toàn 500 đến 1 triệu cô thầm nghĩ “ Làm ở đây đúng ngon ăn rồi”…
Nguyễn Trọng Hoàng,anh ta là đứa trẻ mồ côi được nhà chú thím nuôi dưỡng,bố anh ta công ty năm xưa bị phá sản nên đã giế. T vợ rồi tự sát.Người khiến công ty bố anh ta phá sản chính là bố của Cao Mỹ Lệ cô gái đang say mê anh ta.Với mối thâm thù Hoàng tham gia vào tổ chức xã hội đen từ khi 15 tuổi,anh ta sống kiểu rất bất cần.Ban ngày giả làm nhân viên chăm chỉ đến công ty bố của Lệ làm việc.Tối lại đến quán bar làm nhân viên pha chế rượu nhưng thực chất hắn là cánh tay phải đắc lực của ông Trùm xã hội Choai Phóng nổi tiếng trong giới.
Thấy Hạnh đi ra say lờ đờ ,anh ta rót cho ly nước lạnh nhưng Hạnh không uống…
-Tôi chưa say đâu cám ơn anh,nhằm nhò gì tôi phải lấy tiền của mấy thằng oắt con kia…
Hạnh nháy mắt vs Hoàng,anh ta mặt vẫn lạnh tanh…một cô gái nhân viên khác thích Hoàng đến gần lân la…
-Anh Hoàng biết vụ gì chưa?
-Vụ gì?
-Gã trùm Hùng Trố hqua bị bắn ngay giữa phố,nghe nói trong giới xử hắn,dã man nhỉ đúng là g iết người k ghê tay…
Cô gái nói rất vô tư mà k hề biết Hoàng chính là người bắn và có kẻ đã ra nhận tội thay,khi vào tù tổ chức sẽ lo cho ra sớm.
Hoàng thấy mấy gã kia ép rượu Hạnh nhiều nên nhìn sang đó.
-Anh nhìn nhân viên mới à,kết nó rồi à…được cái mã mới sẽ đẹp,vào đây làm chả mấy mà tàn…
Hoàng chẳng đáp lời…đến khi ra về Hạnh đứng nhắm mắt vì say quá đang loạng choạng…Mái tóc cô khẽ bay nhè nhẹ Hoàng đi tới gần đúng lúc Hạnh vén tóc mai rồi quay ra.
-Kiếm tiền khổ nhỉ,tôi ước rằng chỉ cần sống mà k phải lo đến tiền.
Cô cười ngô nghê…mặc chiếc sơ mi trắng quần bò đi giầy thể thao ,cô đi loạng choạng…Hoàng liền nói
-Để tôi đưa về cô ở đâu.
-Thôi khỏi tôi tự về được,cám ơn anh.
Hạnh đi ra bến xe buýt ngồi vs dáng vẻ mệt mỏi,mẹ cô gọi
-Gặp chị con chưa?
-Chị ấy còn lo chữa con cái,con lo được cho bố mẹ,bí quá con sẽ bảo chị.
-Mình con sao gánh được…
-Con sẽ cố,mẹ nghỉ đi…
Hạnh nói xong nhìn ảnh gia đình trên nền điện thoại,cô bật khóc như tủi thân…
Hoàng ngồi trên ô tô anh ta đi qua rồi nhấn phanh lại…cứ vậy Hoàng ngồi bên kia đường nhìn Hạnh đang khóc …anh ta châm thuốc hút đứng nhìn ,bước sang bên đường Hoàng ngồi xuống khiến Hạnh giật mình cô đứng dậy…
-Chúng ta qua đêm với nhau đi…
Hạnh cau mày
-Gì cơ…
-Tôi muốn đêm nay ngủ với em…
Hạnh lừ lừ nhìn thẳng vào Hoàng vs ánh mắt k mấy thiện cảm.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!