Bắt Gặp - Phần 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Bắt Gặp


Phần 23


Lời nói của Vũ quả thật đã làm hỏng đi tất cả hình ảnh của Hạnh,một cô gái hiền lành chăm chỉ,học giỏi nhưng chọn k đi thi đại học và đi làm từ sớm để cho bố có tiền chữa bệnh.Cô sẵn sàng làm tất cả vì gia đình.Thiệt thòi vốn đã có sẵn,Hạnh lại bị cưỡ//ng bứ/c dẫn tới việc có thai và cô quyết định đánh đổi mình để làm mẹ đơn thân…
Bữa trưa tại một nhà hàng sushi Nhật Bản.
Hoàng ngồi ăn cùng vài gã đứng đầu các tổ chức trong đó có Gã Trọc …hắn hậm hực vì hôm nọ bị Hoàng chơi xỏ…gã liền nói.
-Tôi đề nghị lật lại vụ án xem xét nguyên nhân cái chết của Cho/ai Phóng,hắn ch/ết như vậy khác nào để trong giới loạn,để những kẻ cấp dưới ủ mưu hại các đại ca dễ dàng.
Câu nói khiến mọi người lặng im,đa số con mắt đổ dồn về phía Hoàng nhưng anh ta vẫn dửng dưng với thái độ rất bình tĩnh.
-Choai Phóng là đại ca của tôi,tôi nghĩ nguyên nhân là bị g//iết thì ai trong chúng ta cũng biết điều đó nên không cần xem nguyên nhân cái chế/t làm gì.Cái tổ chức và tôi đang tìm là kẻ nào lại dám ra tay s/át /hại anh ấy.
Gã đầu trọc cười khẩy.
-Nghe nói sau khi Choai Phóng c//hết đi cậu ngay lập tức được tổ chức chọn làm người đứng đầu,lại dc sự tín nhiệm của anh em trong giới.Thật sự tôi đang nghĩ liệu có uẩn khuất gì ở đây.Tại sao cậu lại được tín nhiệm nhanh như thế,phải chăng cậu đã kết bè phái từ trước…rồi sau đó khử Choai Phóng,nghe nói hắn chết rất đau đớn,m//ắt bị móc ra,ngón tay chân bị c///ắt lìa rời ra cả,cổ thì đứ///t gần lìa lủng lẳng…
Gã Trọc vừa nói xong Vũ rút súng dí thẳng vào đầu hắn,Hoàng nhìn Gã Trọc rồi cười lớn…anh ta vỗ tay…
-Câu chuyện thật hay phải không mọi người…
Các đại ca nhóm khác đều cười gượng khi thấy Hoàng vỗ tay…Gã Trọc cười nhẹ …
-Đây cũng chỉ là tao đùa thôi mà,cần gì phải căng thẳng thế,nếu mày g//iết tao tại đây hôm nay,người của giáo hội sẽ tới điều tra về mày,khi bên trên xuống rồi mày chỉ có đường ch/ết…
Nói xong Vũ bóp cò cả đám đều gàn…thế nhưng súng k có đạn,Gã đầu trọc ôm đầu run rẩy…Hoàng cười…
-Đùa mà…sao sợ vậy,tôi có việc phải đi trước,mọi người tự nhiên nhé.
Hoàng vỗ vai Gã Trọc rồi ghé vào tai hắn nói khẽ “ Lần sau súng có đạn thì sao nhỉ”
Hoàng vỗ mạnh vai hắn rồi rời đi…
Gã Trọc ngay lập tức giục đàn em
“ Phải đi điều tra nhanh,chỉ cần có chút manh mối tao sẽ gửi lên giáo hội,bên đó sẽ xử nó”…
Vũ ra ngoài nói vs Hoàng.
-Khử nó càng sớm càng tốt thì hơn
Hoàng xua tay.
-Đừng nóng,giáo hội sẽ điều tra lúc ý sẽ phức tạp,cứ để nó sống thêm một thời gian…
Hiền tới chỗ làm,trong đầu cô chỉ nghĩ tới Long…tin nhắn từ zalo…cô thấy Long nhắn.
-Chúng ta gặp nhau được không?
Hiền ôm miệng vội nhắn “ Anh có khoẻ không,anh có gầy đi nhiều không”
Thế nhưng định nhắn lại như vậy cô lại k dám và xoá đi,cô k muốn có qua lại với Long nữa,cô sợ mọi việc sẽ tệ hơn nếu gặp lại nhau…
Thịnh đi công tác tại Sài Gòn,anh ta nhận được tin Long đã được thả ra.Thịnh gọi cho Long.
-Chúc mừng mày đã thấy ánh sáng.
-Mày sẽ phải trả giá rất đắt đấy Thịnh.
-Tao đang chờ mày tới tìm tao đây.Tao quên chưa báo cho mày rằng tao và Hiền đã tái hợp,giờ vợ chồng tao đang êm ấm nếu mày cố tình xen vào nữa tao chắc chắn sẽ ném nó xuống sông để mày đi mò nhé…
Long cúp máy…
Thịnh ngồi ở sân bay trong phòng chờ thương gia anh ta bất ngờ gặp lại Huyền cô thư kí mơi anh ta nhờ đi xe về đợt 30 tết…
Huyền mặc chiếc váy khoét ngực sâu đầy khiêu gợi…đặt chiếc kính xuống bàn trước mặt Thịnh.
-Ôi xem ai này duyên trời sinh ra chúng mình rồi anh nhờ…
Thịnh cười nhếch mồm.
-Để xem…
Hạnh ngồi ở nhà ăn cơm với mẹ,cu gấu bụ bẫm cứ nói hóng chuyện…mẹ Hạnh nhìn con gái cười tít mắt bà thở dài.
-Thế cái cậu hôm về đám ma thôi rồi à.
-Là bạn thôi mẹ,đâu là gì của nhau đâu.
-Tiếc thật nếu con không phải có một đứa con thì hoàn toàn phù hợp…
Hạnh vừa ăn cơm ánh mắt đảo vẻ bối rối.
-Con k nghĩ đến yêu đương,con nghĩ đến cu gấu thôi,con của con còn nhỏ mẹ ạ.
-Ừ thôi cứ chịu khó làm có tấm có món để lo cho nó,nuôi con quãng đường còn dài lắm.Chỉ buồn sau này thằng bé lớn hỏi bố nó đâu,sẽ phải trả lời sao đây…
Nói tới đây Hạnh cúi gằm mặt ngây ngô nhìn con trai rồi buồn …
Hoàng bơi như kẻ điên trong bể bơi tại nhà riêng của anh ta.Anh ta cứ nghĩ đến chuyện hồ sơ Hạnh đã làm gái khiến anh ta khó chịu đến phát điên.Vừa lên bờ quản lý đưa khăn cho Hoàng .
-Tôi cần anh đưa tới đây 1 cô gái ,năm xưa cô ta ở trọ cùng Hạnh…
-Vâng .
Hoàng suy nghĩ về lần đầu là người cướp đi cái trinh trắng của Hạnh rồi thầm nghĩ “ Cô ta còn nguyên vậy rốt cuộc làm gái khi nào”…
Vũ đang đi vào nghe thấy liền quay đi vội vã,hắn tìm đến cô bạn cùng quê của Hạnh rồi đưa cho cô ta tiền kèm đe doạ…
“ Nói đúng như tôi bảo kẻo k có đường về quê”…
Bạn của Hạnh sợ xanh mặt,cô ta được quản lý tới tìm đúng như Vũ nói.Đến trước mặt Hoàng khi anh ta đang đứng cắt tỉa cành cây trong vườn.
Quản lý nói
-Ông chủ tôi đưa cô gái ý đến rồi.
Hoàng hẩy bàn tay về phía sau ý đã biết.Anh ta quay lại nhìn cô gái.
-Chào em…
Nụ cười của Hoàng khiến cô gái ngại đỏ mặt trước vẻ đẹp trai đầy tri thức của anh ta.
-Vâng chào anh,anh là…
-Anh là ai không quan trọng,anh muốn hỏi em vài điều về Hạnh.
-Anh có phải là Hoàng k ạ
-Đúng vậy,Hạnh có nói về anh à
-Có ạ Hạnh đã từng kể vs em là có q/he với anh…
-Vậy à,chỉ vậy thôi à.
-Dạ vâng…
-Anh hỏi em phải trả lời thật
-Em k dám nói dối đâu ạ.
-Hạnh có từng làm gái không?
Câu hỏi này đột nhiên khiến cho cô gái ấp úng…
-Chuyện này…em nghĩ là chuyện này…
-Anh cần biết sự thật.
-Hạnh làm gái ạ,từ ngày còn đi học Hạnh đã yêu đương lăng nhăng rồi sau đó bỏ lên Hà Nội làm ở các quán bar vũ trường,cặp kè rất nhiều người.
-Nhưng anh ngủ với Hạnh cô ấy lúc đó còn nguyên…
-Là do phẫu thuật đó ạ,giờ có phẫu thuật làm đẹp vá t///rinh nên không ai biết đâu ạ.Nó còn bảo em “ Thằng nào cũng nghĩ tao còn”…
Nghe tới đây Hoàng thở dài rồi nói
-Cám ơn em anh nghe đủ rồi,em ra ngoài quản lý của anh sẽ gửi em phần quà xứng đáng…
-Dạ vâng,anh đừng nói vs cái Hạnh là em nói nhé,em chết với nó ấy…
-Yên tâm bí mật …
Hoàng quay đi anh ta cắt 1 cành hoa hồng rồi nói nhỏ “ Cô dám lừa tôi”…
Bạn của Hạnh cô ta ra khỏi cổng lo lắng cảm thấy đầy tội lỗi “ Hạnh ơi sau đừng trách tao ,tao bị ép thôi “…
A…ưm…A…
Thịnh gọi cho Long…
Bên kia đầu dây Long nghe máy,anh ta nghe rõ tiếng của vi ệc qhe…
-Long công tử có nghe thấy tiếng rì rào của mùa xuân chưa…
-Mày thôi đi …
-Sao thế nghe xong rạo rực à…vợ tao đang say đắm lắm rồi đây…con này nó d///âm lắm ,không thỏ non như mày nghĩ đâu…
-Tao không quan tâm nữa tốt nhất đừng gọi cho tao…
Long cúp máy Thịnh cười lớn nói vs Hiền
-Ôi tình yêu,tình yêu đã chán rồi ha ha ha…
Hiền nắm chặt tay vào ga giường,cô ấm ức đến không nói nên thành lời…
Thế nhưng hoá ra chỉ là mơ,Hiền bật dậy mồ hôi nhễ nhại,tay vẫn nắm vào ga giường như trong giấc mơ.Cô vội đi uống cốc nước rồi nghĩ “ Hoá ra Thịnh đã ám ảnh cô ngay cả trong mơ đến như vậy”
Tin zalo vẫn cứ reo là Long nhắn
“ Anh đang ở gần trường em gặp nhau đi”…
Hiền vội vã gọi lại
-Anh đừng tìm em nữa
-Chúng ta nói chuyện đi,hãy nói rõ 1 lần,anh chờ em ở quán cafe Aha gần chỗ em làm.
-Đừng ra quán khác đi em sẽ nhắn địa chỉ…
Nói xong Hiền vội cúp máy…
Trong Sài Gòn…
Sau cánh cửa khách sạn,Thịnh đang hôn nhau với Huyền nụ hôn rất mãnh liệt,họ m///út l…/ưỡi nhau ,nước miếng nhớp nháp…Thịnh đưa tay xuống c//ô bé của Huyền rồi m…óc nhẹ…cô ta khẽ rên…
-Ôi…hơ…hơ…em …ôi…
-Phê không?
Thịnh cúi xuống giữa h/ángg của Huyền,anh ta đưa l/ưỡii lên khẽ chạm vào cô b//ée khiến cô ta như phát điên…
-Không những phê mà…a…ưm em sướng quá…chết mất anh ơi…
Thịnh dùng lưỡi rung chuyên nghiệp nơi đó,cả hai quấn lấy nhau…
Tối hôm đó sau khi tan làm chị trưởng cửa hàng son bảo Hạnh…
-Này đi làm thêm với chị không,1 triệu /tiếng.
-Làm gì lương cao vậy chị…
-Đi tiếp thị rượu cho mấy người giàu,k có linh tinh đâu mình chỉ rót rượu của hãng mình cho họ còn đâu họ k mua cũng vẫn dc 1tr/ tiếng.
-Mà k bán dc thì sao chị.
-Bọn giàu nó k tiếc tiền đâu,cứ khéo bán dc một chai cũng ok rồi họ thuê 1 tiếng thôi…
-Vâng vậy được c ạ,con em cũng đang hết sữa 1 triệu được ít sữa ít bỉm rồi.
-Chứ gì nữa…đi chị quý mày c mới bảo.
-Vâng…
Tới tầng thượng của khách sạn 5 sao trong thành phố,Hạnh phải mặc váy ngắn áo phông khoét trái tim đúng phần ngực…cô vừa đi vừa kéo và cứ vén vén tóc che bớt mặt…
-Này ngại gì,quen ai ở đây đâu mà lo…
-Váy ngắn quá c ạ có cái nào khác k?
-Đồng phục rồi,trong có lớp lót quần rồi lo gì đi nào…
Thấy chị trưởng cửa hàng đi xông xáo mời mọc khách,ở đây là tiệc sinh nhật của con đại gia nào đó…
Hạnh ra bàn của một người đàn ông trông tầm trung niên và nói.
-Anh có thể thử một chút rượu này dc k ạ…
-Rượu gì vậy em…
-Dạ là rượu xxxbbbbhhkka…
Hạnh giới thiệu một thôi một hồi người đó liền nói.
-Anh mua hai chai
-Dạ vâng được ạ…anh cho em xin thông tin em gửi cho mình luôn ạ…
Người đàn ông đó đọc số rồi bảo Hạnh
-Cho anh số em có gì anh sẽ liên lạc
-Anh mua thêm ạ…
Hạnh ngây ngô k hiểu ý anh ta muốn lấy số để làm chuyện khác…trên sân khấu chủ nhân bữa tiệc đi lên tay đeo toàn kim cương sáng lấp lánh,Hạnh nhìn rồi nghĩ “ Đàn ông sao đeo nhiều trang sức vậy k đẹp”…
Trên sân khấu nói
-Hôm nay có anh Hoàng là người anh tốt đã giúp tôi có được thành công lớn trong năm vừa qua…em xin cám ơn anh nhiều…xin một chàng pháo tay cho Phó Tổng Giám Đốc Trần Trọng Hoàng của tập đoàn Lux
Mọi người hướng về phía Hoàng,anh ta đứng mỉm cười nhấc ly chúc mừng sinh nhật cho người em chơi cùng…
Lúc đó Hạnh nhìn về phía đó thấy Hoàng,cô vội lấy tóc che đi ,Hoàng cũng nhìn về phía đó nghi nghi,anh ta lại gần hơn…
Người đàn ông mua rượu liền nói
-Sao em chưa đọc số cho anh…
-Anh ơi rượu em để sẵn đây anh cầm hộ em,giờ em phải đi rồi ạ…
gã tóm tay Hạnh
-Em đùa anh à…
-Ơ…
Hạnh quay ra thấy Hoàng,đúng lúc này nhìn nhau,cô vội lại giấu mặt quay đi gã kia cứ nắm tay…
-Anh gì ơi bỏ tay tôi ra cái …
Hạnh giật mạnh rồi chạy va thẳng vào Hoàng anh ta đứng ngay phía trước,lần này cô vẫn cố lấy tóc che che mặt đi rồi vội vã xấu hổ…cô đi nhanh vào thang máy…
Thang dừng xuống tầng 27 cửa mở ra cô đã thấy Hoàng đứng bên ngoài…anh ta mặt lạnh tanh bước vào thang máy,thang đóng lại lúc này trong thang máy chỉ còn hai người…
Hạnh cứ quay mặt vào góc trong cô thầm nghĩ “ K hiểu sao trái đất tròn cứ để mình gặp hắn,khó xử bỏ xừ ra”…
Thang xuống đến tầng 22 Hạnh lầm bầm “ sao chậm thế nhỉ mãi k xuống đến nơi”…
Đột nhiên Hoàng nói.
-Làm đ///ĩ vui không?
Câu nói của Hoàng khiến cho Hạnh sửng sốt…
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN