Bắt Gặp
Phần 24
Trong quán cafe đầy những cuốn sách đã cũ,Long bước tới thấy Hiền đang ngồi chạm tay lên những quyển sách gần bên tường.Anh ta ngay lúc này chỉ muốn ôm cô nhưng lại lùi lại…
Hiền quay lại thấy Long,cô mỉm cười với đôi mắt đầy nỗi buồn…
-Anh khoẻ không?
-Anh ổn,còn em thì thế nào?
-Em cũng vẫn ổn,giờ em đã quay lại với Thịnh …
-Thật sự em điên rồi,Hiền …có phải nó ép em quay về bên nó để nó rút đơn phải không,không thì không tự dưng mà nó rút đơn…
-Không,là em tự nguyện,sau mọi chuyện em đã nhận ra là em vẫn còn yêu anh ấy…anh cũng hãy sớm tìm cho mình một hạnh phúc mới.
-Em nói như vậy em không thấy quá nhẫn tâm với anh sao,anh đang cố gắng để chúng ta thu hẹp khoảng cách,anh đã tự trách mình ngày đó đã không can đảm để tỏ tình với em,anh đã để vuột mất em.Thế nhưng hãy cho anh cơ hội làm lại,rời vòng tay anh em vẫn còn nơi để quay trở về còn rời xa em…anh biết đi đâu cho vơi nỗi đau…
Long nói tới đây Hiền đã rưng rưng đỏ đôi mắt,thế nhưng cô vẫn cố gắng mạnh mẽ …
-Có yêu thương đến đâu cũng xin hãy vứt tình cảm đó đi…bởi vì em là người đã có chồng,em không thể bỏ chồng để chạy theo tiếng gọi của anh được…không thể nào được anh ạ…quên em đi và hãy giữ khoảng cách.
Hiền nói xong cô đứng dậy đi ra ngoài xe taxi…
Long ngồi buồn bã nhớ lại nụ hôn lên trán anh của Hiền dành cho anh vào ngày hôm xảy ra việc va chạm giữa Thái và anh ta…Long vội đứng dậy chạy ra ngoài anh ta đập cửa kính xe của Hiền rồi gọi lớn…
“ Hiền ,hãy cho anh cơ hội,anh không tin là em không có tình cảm với anh,làm ơn hãy xuống xe đi em…”
Hiền ngồi trên xe ôm miệng khóc nức nở và vẫn bảo tài xế “ Chú đi nhanh dùm cháu”…
Long chạy theo xe đến khi k đuổi được nữa anh ta ngửa cổ nhìn lên trời nhắm mắt vẻ mặt đầy đau khổ…
Tại toà nhà diễn ra bữa tiệc…
Hạnh vô tình gặp Hoàng tại bữa tiệc và cũng sốc khi anh ta đặt câu hỏi khiến cô tổn thương.
-Làm đ///ĩ có vui không?
Hạnh ngay lập tức đi ra đứng trước mặt Hoàng và nhìn thẳng vào mắt anh ta.
-Vui…rất vui,vừa được vui vẻ vừa có tiền tất nhiên là vui rồi…nhưng anh tổng này,việc tôi làm đ///ĩ mong anh giữ kín dùm đừng bô bô cái miệng như vậy nhé…
Thang máy mở ra
-Loại rẻ tiền thật bẩn mắt…
Hoàng nói câu đó xong anh ta bước ra khỏi thang máy,Hạnh lúc này nắm chặt tay cô nghiến chặt răng,thang máy đóng lại cô ngồi bịch xuống nền ,ánh mắt cương quyết khi nãy giờ đổi lại là những giọt nước mắt cứ thế rơi lã chã…Hạnh lấy tay tự lau nước mắt cho mình “ Mình không được khóc,không được vì hắn mà khóc,kẻ chỉ gây tổn thương cho mình thì mình mặc kệ,mình không được vì hắn,vì hắn mà khóc”.
Thế nhưng Hạnh vẫn khóc nức nở trong thang máy,cô dù mạnh mẽ tới đâu có lẽ cũng đã bị tổn thương thật sự…cô ôm đầu co ro khóc lặng…
Hoàng đi tới phòng tiếp khách của chủ nhân bữa tiệc,các cô gái chân dài đi tới mỗi khách Vip là một cô,cô gái rót rượu cho Hoàng rồi nói…
-Em tên Yến ,rất hân hạnh được phục vụ anh Hoàng.
-Ừm
Hoàng chỉ trả lời như vậy anh ta cầm ly rượu tu ực ,hết ly này tới ly khác,cô gái đó xoa vào ngực Hoàng…
-Chúng ta đi chỗ khác đi được k ạ…
Hoàng ngay lập tức kéo cô ta đi…chủ bữa tiệc nghĩ họ đi riêng nên rất vui.
Ra tới hầm để xe Hoàng tỏ rõ thái độ
-Đưa mã đây anh ck cho em
-Tiền gì ạ
-Tiền em phục vụ
-Anh Bảo đã lo hết rồi việc của em là phục vụ anh thôi ạ…
-Anh k có nhu cầu cần ai phục vụ
-Em k tốt hay sao ạ…vậy anh đưa em về được không,nếu không thấy em đi cùng anh ra khỏi đây sếp sẽ mắng em…
-Ok…
Chiếc xe biển ngũ quý 9 đi tới,Hoàng mở cửa đưa cô gái lên xe,tới chỗ soát vé thấy Hạnh đang loay hoay nói vs bảo vệ.
-Chú chờ cháu tìm vé xe ,rõ ràng nó ở đây
Gã bảo vệ máu gái thấy Hạnh xinh xắn lại gạ gẫm.
-K tìm thấy vé xe thì mất thời gian lắm,có giấy tờ xe không?
-Có ạ,chính chủ là cháu luôn ạ
Gã bảo vệ lại bắt bẻ
-Nhưng k có vé là phải giữ xe lại
-Sao thế được ạ,cháu có giấy tờ xe chính chủ đàng hoàng mà…
-Hay là chú cháu mình vào kia nói chuyện nhỏ với nhau tí rồi chú cho về…
-Chuyện nhỏ là chuyện gì ạ…
Hoàng nói với quản lý xuống xe nói giúp Hạnh…
-Xe anh có thể qua rồi ạ
-Cô gái kia đã đưa được giấy tờ ra rõ ràng vậy mà còn cố tình làm khó người ta.Ý là thế nào đây?
-Tôi trêu thôi mà,cô gái cô đi được rồi tôi trêu thôi mà…
Hạnh quay lại cúi đầu cám ơn người quản lý,cô cau mày nghĩ “ Anh ta quen thật,mình gặp ở đâu rồi nhỉ”…
Xe vừa đi lên khỏi hầm,Hoàng ngồi trong xe đi song song vs xe Hạnh.Thấy đôi mắt Hạnh xưng đỏ gương mặt rất buồn…anh ta cứ lặng nhìn đến nỗi cô gái ngồi cạnh còn nhận ra.
-Anh quen cô gái kia ạ.
-không?
-Vậy em thấy ánh mắt anh nhìn cô ấy rất lâu…
-Vậy sao?
Hoàng quay ra nhìn cô gái bên cạnh cùng cặp kính sắc lạnh,gương mặt lạnh tanh khiến cô gái sợ…
Xe đỗ đèn đỏ,đúng lúc trời mưa,Hạnh vội xuống mở cốp xe lấy áo mưa nhưng k có áo trong cốp,cô nhớ lại hno đưa cho mẹ mặc đi chợ quên không bỏ lại vào…Mưa ào ào xuống cô ướt hết…thế nhưng khi Hạnh đi qua xe ô tô thấy Hoàng ngồi trong xe với một cô gái,anh ta cũng nhìn cô lừ lừ…Hạnh vội lên xe phóng đi…
Dù đi trên đường nhưng cô như người mất hồn khi thấy Hoàng đi cùng người khác
“ Phải rồi anh ta thì thiếu gì ,hắn thật sự làm mình thấy ghê tởm,vừa mắng mình mà hắn mới chính là kẻ vớ vẩn,mà mình thì trông mong gì hắn tử tế khi năm xưa chính hắn là kẻ h//iếp mình chứ”…
Hoàng nói vs lái xe…
-Anh đưa cô Yến đây về đi,tôi sẽ tự lái xe đi…
-Vâng sếp…
Yến xuống xe mà vẫn cứ tiếc nuối mãi về vị giám đốc trẻ tuổi đẹp trai.” anh ấy là người đẹp trai nhất trong những người mình từng gặp,nhìn menly nữa chứ,ước gì được cùng anh ấy qua đêm”…
Hoàng cứ lái xe đi phía sau Hạnh,anh ta nghĩ tới câu nói của cô bạn Hạnh
“ Nó đi làm phương pháp v//á tri/nnh để đi lừa gạt những người đàn ông “…
Nghĩ tới câu này Hoàng thở dài rồi thấy Hạnh đi lao vào vỉa hè ngã xuống…trời mưa rất to…
Hoàng vội chạy xuống đi tới chỗ Hạnh…
Lúc này Hạnh thấy chân cô chảy máu,cô cúi đầu khóc …Hoàng đi tới thấy Hạnh cứ cúi đầu khóc…anh ta thấy chân cô chảy máu.
-Khóc có làm nó hết đau được không?
Nghe thấy giọng Hoàng thì Hạnh vội trấn tĩnh…cô ngẩng lên thấy anh ta mặc bộ vest đen tay cầm ô đen đứng che cho cô…
-Anh cút đi,anh mặc kệ tôi đi,anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa,làm ơn biến mất đi…tôi k thích anh,đừng xuất hiện nữa,làm ơn đừng xuất hiện nữa…
-Cô…
-Tôi nói cho anh biết,tôi có thể qua lại với bất cứ người đàn ông nào cũng được nhưng ngoại trừ anh vì tôi làm đ//ĩ mà …làm đ//ĩ đấy…
-Đủ rồi im miệng…
-Tôi không im,là anh nói mà…anh có con mắt quả thật đẳng cấp tinh tường…tránh xa con đ//ĩ này ra
-Tôi bảo im miệng
Hoàng quát lên…cả hai nhìn nhau căng thẳng…
Tại Sài Gòn
Thịnh hút thuốc bên hiên anh ta nhìn vợ qua camera trong nhà…anh ta gọi cho Hiền
-Nãy em mới đi đâu về
-Tôi qua nhà mẹ …
-Thằng Long có tìm em k?
-Không có,tìm làm gì,tôi vs anh ta chẳng là gì?
-Hy vọng đúng như lời em nói,đừng để anh phát hiện điều gì ,khi đó anh k biết bản thân sẽ làm gì dại dột đâu,yêu em!
Thịnh tắt máy rồi cười nhẹ…trên tay anh ta cầm điện thoại những bức ảnh thám tử gửi khi Hạnh và Long tại quán cafe tối nay…
Hoàng tới quán rượu anh ta vô tình gặp Long…cả hai đối diện rồi giật mình …
-Ơ Hoàng…
-Bạn à…tình cờ thật…bạn uống một mình sao?
-Ừm,có chút chuyện không vui…
-Tôi cũng có chút chuyện k vui…cạn nào…
Cả hai chạm cốc rồi tu hết ly…
-Cậu vs Hạnh vẫn ổn chứ,con bé rất ngoan,chịu khó mà chẳng bao giờ ca thán,tuy có vất vả khi làm mẹ đơn thân nhưng luôn thấy con bé vui vẻ.
-Mẹ đơn thân
-Thì thằng cu gấu con của Hạnh đang nuôi một mình vất vả thật,nghĩ cũng thương…
Hoàng cau mày
-Khoan,đứa bé ở đám hôm đó k phải con của chị gái Hạnh sao?
-Hiền đã làm gì có con,Hạnh chưa nói vs cậu con bé có con à,tôi lại thành người nhiều chuyện rồi…
Hoàng suy nghĩ về gương mặt đứa bé,anh ta mở điện thoại nhìn ảnh anh ta lúc bé…thật sự giống cu gấu như lột…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!