Bất Hủ Truyền Thuyết
chương 5 : Vũ Kỹ Các
Trường Sơn phái có bốn ngọn núi chính, theo thứ tự là đông tây nam bắc, bên ngoài là vô số những rặng núi như vô biên giới. Lưng chừng mỗi ngọn núi đều có một khu tạp dịch, như ngọn núi phía bắc chỗ Đổng Bình ở là khu tạp dịch phía bắc, nhưng cũng chỉ ở lưng chừng núi, nếu tiến lên trên là sẽ có trận pháp ngăn cản,giờ cầm ngọc giản có thể thoải mái ra vào. Còn khu vực đỉnh núi chỉ có đệ tử nội môn và trưởng lão mới có thể ở lại
Từ bên ngoài nhìn vào thì nơi đây sương mù lượn lờ, nhưng bước vào một cái là sương mù lập tức tiêu tan. Ở trước mặt Đổng Bình lộ ra khắp nơi là điêu lan ngọc thế, lầu các khắp chốn, ngay cả đường đi cũng lát đá. Có không ít đệ tử ngoại tông mặc trường bào lục sắc lui tới, khi Đổng Bình đi qua thì một vài kẻ liếc nhìn
Những ánh mắt kia mang theo vẻ miệt thị, không chút thiện cảm. Đổng Bình cảm giác như bị dã thú hung ác nhìn, làm cho hắn nhớ tới lời của sư huynh mặt ngựa nói về ngoại tông.
Không bao lâu, ở khu vực ngoại tông này, Đổng Bình đi tới cạnh một lầu các màu đen ở phía nam. Lầu các này cao ba tầng, dù màu đen nhưng dường như được điêu khắc ra từ ngọc thạch, làm cho người ta cảm thấy trong suốt lóng lánh.
Đổng Bình vừa tới gần thì cánh cửa lầu các im lặng mở ra, một nam tử trung niên gầy nhom bước ra từ bên trong. Nam tử này mặc một bộ trường bào màu xanh lá cây, trông mặt mày có vẻ khôn khéo. Y nâng tay phải lên túm một cái, ngọc giản trong tay Đổng Bình lập tức bay vào tay người này, nam tử nhìn thoáng qua, uể oải nói.
-Đổng Bình , thăng chức đệ tử ngoại tông, thưởng ngươi một gian phòng, lục bào, linh bài, túi trữ vật. Cầm linh bài kia là có thể vào Vũ Kỹ Các chọn vũ kỹ và vào khu Bảo tháp nhận một pháp bảo
Nam tử khôn khéo vung tay lên, lập tức một túi tiền màu xám rơi vào tay Đổng Bình
Đổng Bình nhìn chiếc túi màu xám trong tay, sửng sốt, lại nhớ ra dọc đường này tất cả những đệ tử ngoại tông mà hắn gặp đều đeo cái túi như vậy.
-Rót linh khí vào, có thể để đồ.
Nam tử khôn khéo nhìn Đổng Bình lòng lập tức đoán ra đối phương nhất định không có người quen nào ở ngoại tông, nếu không thì sao ngay cả cách sử dụng túi trữ vật cũng không biết, nghĩ vậy cũng yên tâm phần nào, thản nhiên nói.
Đổng Bình nghe vậy, lập tức rót chút linh khí trong cơ thể vào trong túi, dường như thấy trước mắt nhạt nhòa đi, rồi như thấy được một không gian to bằng nửa người, bên trong có mấy thứ như lục bào, ngọc giản.
Thấy cảnh như vậy, hắn nhất thời hưng phấn, thầm nghĩ túi trữ vật này cũng trị giá ngàn vàng, bảo vật như vậy có thể tính là phương pháp của tiên gia.
Động tâm niệm thì một chiếc ngọc giản xuất hiện trong tay hắn, ngưng thần nhìn thì thấy ở trong là một bản đồ miêu tả khu vực ngoại tông này, một căn phòng ở góc hẻo lánh từ nay về sau thuộc về Đổng Bình
-Về rồi hẵng coi, Vũ Kỹ các đã mở rồi, còn không đi vào.
Nam tử khôn khéo lạnh lùng nói.
Đổng Bình ngẩng đầu, nhét túi trữ vật vào trong lòng, mắt nhìn cánh cửa lầu các đang mở rộng, hít sâu một hơi, mang theo mong đợi bước vào trong đó.
Trong khoảnh khắc khi bước vào Vũ Kỹ các, sắc mặt Đổng Bình chợt biến đổi, hít vào một hơi thật sâu
Trong Vũ kỹ các từng dãy kệ gỗ san sát, lọt vào mắt là những ngọc giản được xếp gọn gàng trên kệ gỗ
Bí tịch trong Vũ Kỹ Các thường là những mặt hàng đại chúng, tuyệt học chân chính chưa bao giờ được đặt ở đây, huống hồ với thân phận đệ tử ngoại môn như Đổng Bình
Ngước mắt nhìn lên, đủ loại võ học bí tịch khiến Đổng Bình thấy chóng cả mặt.
Phi Thiên Kiếm Pháp, Thanh Phong Kiếm Phong, Tung Hoành kiếm pháp …, Bài Vân Chưởng, Băng Vân Chưởng, Vô Cực Tán Thủ…, Phá Không Quyền, Kim Cương Quyền, Thất Tinh Đường Lang Quyền
Chỉ riêng kiếm pháp thôi đã có ba bốn mươi loại, chưởng pháp và quyền pháp mỗi loại có trên năm mươi, luyện thể pháp hai mươi tám loại, ít nhất là chỉ pháp, chỉ có tám môn
Chỉ được chọn một môn nhất thời hắn không biết phải lựa chọn như thế nào, trong lòng không khỏi ước gì có thể đem cả tòa vũ kỹ các này đi
Xoay hoay nữa ngày cuối cùng hắn chọn Thái Hư chỉ pháp là một bản tàn thiếu của một bộ chỉ pháp. Tuy chỉ có nữa thức, nhưng uy lực vô cùng, một môn chỉ pháp vô cùng , nếu có môn chỉ pháp này sau này sẽ bảo mệnh tốt hơn
Nhưng từ trước đến giờ cả vạn năm trong môn phái chỉ có một người luyện thành, nên bình thường cũng chả có đệ tử nào chọn môn chỉ pháp này
Suy tư một chút cuối cùng Đổng Bình cũng chọn môn chỉ pháp này
Rời khỏi Vũ kỹ tháp, Đổng Bình đi thẳng về khu vực Bảo các
Trước cổng có hai thanh niên trông coi sau khi xem xét xong ngọc giản trong tay Đổng Bình, một người trong đó lạnh lùng nói
Vào trong chọn một món pháp bảo rồi đi ra, có nữa ném nhan thời gian để lựa chọn
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!