– Con chào cô. Mẹ con bảo đem cho cô ít dâu tây ăn cho đẹp da.- Đấy chưa thấy người mà đã thấy tiếng.
– Cô cảm ơn con nha. Con ngồi xuống đây cô bảo nèk.
– Dạ.
– Tại sao con đánh con cô
?- mẹ tôi cầm sẵn cái chổi trên tay
– Con đâu có làm gì đâu cô.- cậu chuẩn bị chạy nèk
– Mẹ ơi nó chuẩn bị chạy kia. Bắt nó lại đi mẹ.- tôi hét lên.
-Bạn bè kiểu đấy àh? Tình chị em có chắc bền lâu.- cậu nhăn mặt đón cái đánh đầu tiên.
Tôi, cậu, mẹ tôi chạy từ đầu xóm đến cuối xóm thì gặp mẹ cậu.
– Ê con kia, ai cho mày đánh con tao- mẹ cậu chạy theo hỏi
– Con mày đánh con tao.- mẹ tôi cũng quay sang trả lời.
– À vậy hả?!? Để tao giúp. Thằng kia ai cho màu đánh con Nhi hả?- mẹ cậu cầm theo cái chổi lông gà vừa mới mua ở chợ về chạy theo đuổi cậu. Eo ôi, lần đầu tiên tôi thấy có một người mẹ lầy như thế đấy
Chúng tôi chạy từ cuối xóm đến đầu xóm. Như thế vài lần đến khi bố của tôi và cậu ra can
– Dừng lại đi. Có chuyện gì kể tôi nghe.
– Thằng Tuấn nó đánh con Nhi.
– Không phải như thế. Để con giải thích. Con không đánh nó mà con My đánh nó.
– Đúng thế không con, Nhi?
– Chắc thế ó mẹ. Nhưng lúc con bị đánh nó không ra can. Vậy suy ra bó là đồng phạm rồi còn gì.
-ĐỒNG PHẠM CÁI ĐẦU MÀY Í- trời, cả nhà xổ một tràng vào mặt tôi
– Về nhà. Mai lên trường gặp hiểu trưởng nói chuyện.- mẹ tôi mặt hầm hầm kéo tôi về.
~Ở nhà tôi~
-Nói, đứa nào đánh.- mẹ tôi giận dữ làm cả nhà tràm ngập sát khí.
-Dạ… Đỗ Ngọc…My. Người đã chia cắt tình cảm giữa anh hai và chị dâu.
– Con My này thế mà KHÁ- bố tôi nói thêm vào.
– Lên phòng học bài rồi đi ngủ. Mai đi học sớm- mẹ tôi nói rồi đi vào bếp dọn dẹp.
~Ở nhà cậu~
– Tại sao con không hoàn thành nhiệm vụ- giọng bố cậu nghiêm lại nghe rất đáng sợ.
– Con xin lỗi- hình như hơi lạ giọng của cậu bây giờ rất khác
-Xin lỗi thì có ích gì?Bây giờ đánh cũng đã đánh rồi- mẹ cậu cũng nghiêm mặt không kém.
-Con không kịp trở tay. Con nhỏ đó đánh quá nhanh.
– Thôi bây giờ con lên phòng đi. Mai đi học sớm.
Sau khi lên phòng, cậu có tràn ngập những suy nghĩ.
” Thảo àh! Anh sẽ trả thù cho em. Anh sẽ khiến cho con đàn bà đó sống dở chết dở.”
Tối đó tại một căn nhà hoang gần nhà có sự xuất hiện của hai người đàn ông và hai người phụ nữ.
– Con bé không thể bị người trong gia tộc đó đánh thêm một lần nữa. Nếu không chắc chắn có chuyện không hay.
…
* Từ nay trở đi Min sẽ thay đổi cách xưng hô nha. Nữ chính không gọi là tôi nữa sẽ gọi là nó nhé
Cảm ơn các bạn đã theo dõi chuyện.
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!