Bên em là điều tuyệt vời nhất. - Chương 3: Trở lại...
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
78


Bên em là điều tuyệt vời nhất.


Chương 3: Trở lại...


….
Về Lương duyệt nhất sau khi chào tạm biệt bọn họ… cô theo lên phòng của mình… Vừa mới mở cửa, cô đã thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng ngược hướng cô…
” Anh về rồi..”
Người đàn ông khi thấy cô bước vào xoay người lại “Ừ.. Anh về rồi… Dạo này e thế nào rồi.. Tình hình quán vẫn ổn chứ…”
” Quán vẫn hoạt động tốt… Em cũng bình thường… Thế còn anh….”
Du Huy Vũ nhìn cô không nói đi đến sô pha..
” Sao thế! Tình hình không tiến triển…. À Bánh gạo đâu rồi.. Sao anh không dắt con bé đến..” Lương duyệt nhất nhìn anh, chắc là không tiến triển gì rồi.. Cô thở dài… cô đến quầy bar ” Latte như cũ..”
” Ừ .. như cũ.. Con bé vẫn đang ở cùng với mẹ của nó.. Một thời gian nữa anh sẽ qua đón nó…”
” Vậy sao… vậy cũng tốt. Lâu rồi mẹ con họ mới gặp nhau… Ang uống đi.. ” Lương duyệt nhất đặt ly cà phê lên bàn. Mùi cà phê bốc lên bay thoang thoảng khắp phòng…
” Vị vẫn vậy…” Du Huy Vũ cầm tách cà phê đưa lên mũi… nữa năm rồi anh mới được thưởng thức lại vị cà phê này…
” Cậu ấy bên ngoài nhìn mạnh mẽ là thế.. nhưng sâu bên trong rất dễ mềm lòng… Nếu như anh thật lòng, thì hãy kiên trì, cậu ấy sẽ nhanh quay về thôi.” Lương Duyệt Nhất nhìn anh nói.. Cô biết Du Huy Vũ rất thương Khưu Tĩnh, nhưng chỉ là chút hiểu lầm nhỏ.. mà mỗi người cách nhau một phương trời…
” Anh biết, chính anh.. đã làm cô ấy đau lòng. ..” Du Huy Vũ đã làm Khưu Tĩnh chết tâm đến thế . Sao anh còn mong cô ấy tha thứ .. (*)” Vì anh, nên cô ấy mới một thân một mình chạy đến cái xứ sở lạnh lẽo ấy. Không một người thân, bạn bè bên cạnh.. Anh thật đáng chết..”

Nhìn Du Huy Vũ thế này, Lương Duyệt Nhất không đành lòng. Một người đàn ông, lúc trước lịch lãm, anh tú đến dường nào.. Thế nhưng bây giờ …Aizz … Tình yêu làm người ta đau đớn thế sao? Bạn cô như thế.. Còn cô cũng như vậy..

” Còn em, đến lúc cũng phải kiếm người để thương được rồi chứ… Không lẽ vẫn còn đợi..”

” Đợi ai chứ anh… Em như thế này cũng tốt.. Em đâu có ở một mình … Không phải còn Bánh Gạo và Loza làm bạn với em hay sao..?” Lương Duyệt Nhất biết anh nhắc đến ai.. Nhưng đó là quá khứ của 2 năm về trước rồi…

Mùa thu năm cô 21 tuổi, trong một đêm mưa gió … Sau khi được thay ca trực làm thêm, Lương Duyệt Nhất nhanh chóng về nhà trọ của mình . Trời đã về khuya, may mắn thay, mưa cũng đã rơi bớt… chỉ còn nghe những tiếng ” lách cách” của những hạt còn đọng lại trên cây. Đường phố vừa mới mưa, nên cũng thưa thớt người qua lại… lác đác còn một vài sinh viên đang đi ăn khuya..

Lương duyệt nhất cô đã là sinh viên năm ba, nên không còn được đặt cách ở KTX.. Cô và người bạn tốt của cô là Khưu Tĩnh, đã cùng nhau góp thuê lại một căn trọ bên ngoài trường. Tuy cách trường khá xa, nhưng ngược lại gần trung tâm thành phố . Nên cũng dế thuận tiện cho việc đi làm thêm của họ vào ban đêm.

… Đang đi về hướng phòng trọ, thì cô nghe có một âm thanh phát ra…

‘” Làm ơn, .. giúp tôi với…”

Lương duyệt Nhất nhìn xung quanh thầm nghĩ ” cái gì vậy? Âm thanh này…”

” Giúp tôi với..”

Theo hướng âm thanh phát ra, Lương Duyệt Nhất đi chậm về hướng ấy… Trước mặt cô là một người đàn ông có khuôn mặt nhợt nhạt, đang bị thương..

“Anh gì đó ơi.. Anh không sao chứ..”

” Giúp tối..” Người đàn ông sau khi nói câu đó bèn ngất đi…

……………..

…………………….

” Cái gì? Mày dám cho người lạ vào nhà, còn là đang ông nữa chứ.. Mày có bị sao không vậy Nhất Nhất. “

Lương duyệt Nhất sau khi lôi được người đàn ông vào nhà, … Vì muốn xử lý vết thương cho người đàn ông kia , lại không biết cách nào đầu tiên … nên cô đành gọi điện thoại cho cô bạn tốt của mình ( Khưu Tĩnh) giúp đỡ. Dù sao cũng có bác sĩ tương lai xử lý tốt hơn… để cô tự mày mò.. Nhưng đáp lại cô là màn, răng dạy của bà chị này…

” Tao chỉ đi cách đây có mấy tiếng… Mày lại vác ở đâu ra người đàn ông lạ mặt, ngộ nhỡ anh ta …”

” Tao chỉ là tội nghiệp cho anh ta… không phải mày nói cứu một mạng người còn hơn xây bảytòa tháp à… tao là đang cứu người thôi mà..”

” Cứu cái con khỉ… ban đêm nhà trọ không có ai… tao lại đi vắng… chỉ còn mình mày.. Anh ta ngộ nhữ giả vờ bị thương … thì sao…?”
” Tao thấy không hẳn đâu… Mày nhìn xem anh ta bị thương thật đấy chứ… Vết thương này, hình như bị người khác đâm … ” Lương Duyệt Nhất vì muốn cho bạn tin, bèn đưa đt lại gần vết thương.. ” Anh ta đã bị thương như thế này, mày nghĩ anh ta còn có thể làm gì được tao cơ chứ.. Với lại không phải mày đã truyền bí kíp võ công cho tao phòng vệ rồi sao. Yên tâm đi…..”

” hừm… ai mà biết được..” Khưu Tĩnh vẫn còn đang lo lắng cho bạn mình. Cái con nhỏ này, lúc nào cũng cho mình là đấn cứu thế .. Aizz

” Thôi nào, giúp tao xem xem vết thương anh ta nên xử lý như thế nào..?”

” Cái con này.. lần này thôi đấy… Không được như thế nữa … Biết không..”

” Tuân lệnh sếp đại nhân…”

” Đầu tiên mày nên rửa vết thương bằng oxi già..”

(* ) Mối tình duyên của DHV và KT như thế nào… Tiếu sẽ post sau… khi hoàn thành xong tác phẩm này nhé!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN