Beta Sau Sáu Năm Ở Quân Doanh - Chương 12: Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
76


Beta Sau Sáu Năm Ở Quân Doanh


Chương 12: Chương 12


Editor: Nổ (Team Lạc Hoa Lâu)
—— “Hai ngày sau, tại thủ đô tinh cầu Os, để bày tỏ sự tôn trọng đối với ngài, ngài có thể mang theo một tuỳ tùng—— Diệp Nam Khiêm.”
Sau khi Tiết Chiếu Hi nhìn thấy người ký tên, hắn sửng sốt một chút.

Diệp Nam Khiêm là ai, hắn mở trí não, tìm hiểu người này một chút.
Kết quả tìm kiếm cho thấy người này là lãnh đạo vừa mới nhậm chức ở Os, 22 tuổi, so với tuổi bình quân ở đây là hai trăm tuổi thì 22 tuổi là rất trẻ.

Phần lớn đánh giá của người ngoài đối với y là tuy còn trẻ nhưng hành động lại dứt khoát và ngang tàng, hoàn toàn không giống với cách cư xử mà một thanh niên tuổi này nên có, nhưng cũng có phong thái của một người trẻ tuổi, nghé con không sợ cọp.

Thủ đô tinh cầu Os.
Khi Diệp Nam Khiêm từ bên ngoài trở lại, y nghe thấy cấp dưới của mình báo cáo, chỉ huy của quân đoàn số 2 đã bắt giữ một người nào đó.
“Bắt ai?” Diệp Nam Khiêm sải bước về phía phòng làm việc của mình.
Cấp dưới nghe y hỏi liền đáp: “Nghe nói là bạn đời của Tổng tư lệnh Liên bang – Tiết Chiếu Hi, hơn nữa đã mang thai rồi.”
Diệp Nam Khiêm cau mày hỏi: “Tại sao lại bắt anh ta? Gần đây Chu Lân tiếp xúc với ai?”
Một cấp dưới khác trả lời: “Hôm trước tôi chặn được thư của gã và nhà họ Chu của Liên bang.

Nội dung đại khái là sau khi sự việc xong xuôi sẽ giúp gã ngồi lên vị trí thủ lĩnh của tinh cầu Os.”
Nghe vậy, Diệp Nam Khiêm hừ lạnh, nói: “Đồ ngu này.

Thông báo xuống dưới là ngày mai tất cả các chỉ huy tập trung tại sân huấn luyện.” Nói xong, y dừng lại rồi nói tiếp: “Chốc nữa gửi cho tôi thông tin liên hệ thiết bị liên lạc của Tiết Chiếu Hi.”
Cấp dưới vừa gật đầu đáp lại vừa nói: “Vâng.” Nói xong liền chạy về phía bên kia.
Diệp Nam Khiêm quay trở lại văn phòng, ngồi trên ghế suy ngẫm, những email mà Lâm Kỳ chặn được có lẽ là do đối phương cố tình gửi tới để bọn họ chặn lại, muốn nhắc nhở bọn họ rằng trong nội bộ có nội gián, mục đích chính là muốn chia rẽ quan hệ, muốn nội bộ tinh cầu Os hỗn loạn.
Tham vọng của Chu Lân rất lớn, sợ rằng sau này không nghe lời nhà họ Chu nữa, nhà họ Chu muốn dùng cách này để giam chân Chu Lân.

Dù sao thì Chu Lân thượng vị thì sau cùng người thua thiệt là y.

Nếu y diệt trừ Chu Lân, cũng sẽ giảm bớt rắc rối cho bọn họ.

Người cạnh tranh đã bị bắt rồi, nhà họ Chu cũng sẽ đạt được mục đích.

Nếu y không giết, với thực lực gã, hai phe giành giật, sẽ có lúc kiệt quệ, rồi nhà họ Chu sẽ ngư ông đắc lợi.
Suy nghĩ một chút, hắn bị ngắt ngang do thông báo từ thiết bị liên lạc.

Y mở ra nhìn, đó là thiết bị liên lạc của Tiết Chiếu Hi do cấp dưới của y là Lâm Kỳ gửi đến.
Y nhìn chuỗi số hiệu, sau đó mở email chỉnh sửa, chỉnh sửa một email rồi gửi cho Tiết Chiếu Hi.

Sợ hắn không tin, cuối cùng y còn thêm chữ ký của mình vào.
“Dương Tích.” Diệp Nam Khiêm gọi ra ngoài.
Một người đàn ông trẻ tuổi đẩy cửa bước vào và chào Diệp Nam Khiêm.
“Chú ý một chút đến tình hình của bạn đời Tiết Chiếu Hi, đừng để người ta bị thương.”
“Vâng.”
Đêm khuya.
Lúc Ôn Triệu tỉnh lại, trước mắt là một màu đen, cậu làm bộ tỉnh lại hừ một tiếng, đánh giá xem mình đang ở đâu.

Không có tiếng vọng, không có cảm giác lạnh lẽo.

Chắc là ở trong một căn phòng tương đối nhỏ.

Cậu đang nghĩ biện pháp đối phó thì một lát sau có tiếng bước chân vang lên.

Một giây tiếp theo, mảnh vải trên mắt cậu bị giật ra, ánh sáng chói mắt chiếu vào mắt, cậu theo bản năng nhắm chặt mắt.

Tiếp đó cái cằm bị nắm lấy.

Cậu nghe người đang nắm cằm mình dùng giọng điệu kinh tởm nói: “Chậc chậc, còn tưởng là một mỹ nhân nào đó làm cho chỉ huy đại nhân vô tình lạnh lùng kia chết mê chết mệt, hoá ra cũng không có gì hơn, nhưng mà…”
Gã nói xong thì buông cằm cậu ra, đưa tay đi xuống, sờ soạng khắp ngực Ôn Triệu, rồi đến cái bụng nhô cao của cậu, trên mặt mang theo nụ cười dâm dật, nói: “Tao chưa từng thử với Beta mang thai đâu! Trông tuyệt đó chứ!”
Ôn Triệu bị hành động của gã làm buồn nôn, cau mày lạnh lùng nói: “Cút đi!”

Chu Lân nghe cậu mắng chửi, gã vỗ vào mặt Ôn Triệu cười nói: “Mẹ kiếp, ra vẻ thanh cao cái gì, cũng là đồ chó cái chỉ có thể lắc mông dưới thân Alpha thôi!” Nói rồi gã định cởi quần áo của Ôn Triệu.
Lúc này, một tên thuộc hạ ở bên cạnh khinh bỉ tên cặn bã này ở trong lòng, sau đó nhanh chóng nịnh nọt: “Chỉ huy, cái này không được đâu, trông cậu ta cũng lớn tháng rồi đó.

Chỉ huy ngài vừa anh minh thần võ, chuyện này mà sơ sẩy một chút, lỡ “chơi” mất đứa con của vị chỉ huy kia thì sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu.”
Cậu ta vừa nói vừa nhìn vẻ mặt hơi bị lay động của Chu Lân, nói tiếp: “Vả lại căn cơ hiện tại của chúng ta không ổn định, trong tay chỉ có con bài để mặc cả này, chỉ huy không nên vì ham vui nhất thời mà phá hỏng kế hoạch sáng suốt của mình.

Đợi đến khi chỉ huy ngồi vào vị trí đó rồi thì cái gì mà không có!”
Nghe lời người nọ nịnh hót, trong đầu Chu Lân tưởng tượng mình đã ngồi vào vị trí đó rồi, vẻ mặt vui mừng, nhìn thuộc hạ nói: “Không ngờ thằng nhóc cậu cũng nhìn xa trông rộng phết, được.

Hôm nay bỏ qua cho đồ chó cái này, chờ ông đây ngồi trên ngai vàng đó rồi, ông đây nhất định sẽ ** cái mông cậu ta nở hoa!”
Người nọ cười nịnh bợ: “Vâng vâng vâng, chỉ huy anh minh.”
“Báo cáo chỉ huy.”
Lúc hai người đang nói chuyện, một người hớt hải chạy vào.
Chu Lân đang vui vẻ thì đột nhiên có người cắt ngang, gã cau mày nói: “Có chuyện gì?”
Người kia chào một cái, nói: “Thủ lĩnh thông báo, ngày mai các chỉ huy tập trung tại sân huấn luyện.”
Chu Lân nhíu mày suy nghĩ, tên nhóc đó làm cái trò gì vậy, gã cau chặt mày rồi nói: “Biết rồi, lui xuống đi, thật là xúi quẩy!” Nói rồi gã vung tay áo dẫn đầu rời khỏi căn phòng.
Sau khi gã rời đi, Ôn Triệu thở phào nhẹ nhõm.

Suy nghĩ một chút về cuộc đối thoại vừa rồi của hai người.
Đa số thủ lĩnh tồn tại trong một số tinh hệ không thuộc quyền của Chính phủ, mà tinh cầu gần với tinh cầu biên giới nhất là tinh cầu Os mà Liên bang và Đế quốc đã giành giật trước đây.

Nhưng do thế lực bản địa của tinh cầu Os phức tạp, nên cả hai phe cũng không chiếm được lợi ích gì.

Mấy ngày nay cậu xem tin tức thì thấy tinh cầu Os có thủ lĩnh mới lên, hình như tên Khiêm thì phải.

Tên chỉ huy vừa rồi chắc là có mâu thuẫn gì đó với thủ lĩnh.

Nếu chỉ có tên chỉ huy này đến, vậy chắc là thủ lĩnh tinh cầu Os không biết chuyện cậu bị tên chỉ huy này bắt.
Sau khi Chu Lân đi về, nghe thuộc hạ nịnh nọt một hồi, liền đi đắc ý ôm Omega xinh đẹp đi, ngày hôm sau tinh thần sung mãn đi đến sân huấn luyện.
Lúc gã đến thì mọi người đã đến đủ rồi, gã cười nói không chút áy náy: “Xin lỗi mọi người, tôi đến muộn.” Gã đi thẳng về chỗ ngồi của mình, từ đầu đến cuối không nhìn Diệp Nam Khiêm.
Mặt Diệp Nam Khiêm không có cảm xúc gì, làm như hoàn toàn không nhìn thấy người này, thấy mọi người đến đông đủ thì y mở miệng nói: “Hôm nay mời mọi người tới đây, chính là muốn nghe ý kiến ​​của mọi người về tôi.”
Y nhìn về phía đám người nói: “Tôi biết mình còn trẻ, có rất nhiều người trong các ngài không phục.

Nếu không phục thì có thể nói thẳng.

Tôi ghét ngấm ngầm giở trò sau lưng.

Bây giờ những ai không phục có thể bắt đầu đấu tay đôi, nếu thắng tôi sẽ nhường lại vị trí.

Trong lúc thách đấu sẽ không bàn đến chuyện sống chết.” Diệp Nam Khiêm nói rồi lặp lại luật chơi.
Sau khi y nói xong, những người bên dưới chỉ đang xì xào bàn tán, cũng không có động tĩnh gì.

Nói đùa gì vậy, Diệp Nam Khiêm còn tàn nhẫn hơn Tiết Chiếu Hi, y điên lên thì bất cần luôn đấy, bọn họ không dám mạo hiểm, bọn họ còn muốn mạng.
Chu Lân vẫn đang hồi tưởng lại buổi tối tuyệt vời hôm qua, gã không nghe thấy Diệp Nam Khiêm nói gì, chỉ nghe được đấu tay đôi và nhường lại vị trí.

Từ lâu gã đã không phục thằng nhóc này rồi, nhưng vì không có cơ hội lật bàn hoàn hảo.

Hiện giờ đúng lúc có cơ hội này, gã không muốn để tuột mất cơ hội, biết đâu gã có thể đánh bại Diệp Nam Khiêm và trở thành thủ lĩnh mới.
Gã chậm rãi lên bục đấu, vừa muốn nói chuyện thì đột nhiên hai mắt trợn to, vẻ mặt cực kỳ kinh hãi, giây tiếp theo gã trực tiếp ngã xuống bục đấu, giữa lông mày xuất hiện một lỗ máu!
Diệp Nam Khiêm bình tĩnh nói: “Chỉ huy của quân đoàn số 2 tài nghệ không bằng người, chết cũng không có gì đáng tiếc.

Mọi người có ý kiến gì không?”
Mọi người dưới đài đều hoảng sợ, lập tức nói: “Không có ý kiến.”
“Thủ lĩnh uy vũ.”
“Chúng tôi đều nghe theo mệnh lệnh của thủ lĩnh.”
Diệp Nam Khiêm không định nghe những lời tâng bốc của bọn họ, y liếc nhìn mọi người dưới đài và nói: “Tan họp.” Nói xong, y sải bước đi.
Sau khi xuống đài, Lâm Kỳ tiến lên đón y, nói: “Thủ lĩnh, Tổng tư lệnh Liên bang đã tới, hiện giờ đang ở trong văn phòng của ngài.”
Sau khi Lâm Kỳ nói xong, Dương Tích lập tức nói: “Tới nhanh vậy, xem ra chỉ huy đại nhân rất lo lắng cho bạn đời của mình nhỉ.”
Diệp Nam Khiêm không để ý tới cuộc trò chuyện của họ, y nói: “Dẫn người đi lục soát của quân đoàn của Chu Lân, tìm bạn đời của Tiết Chiếu Hi, sắp xếp rồi đưa đến nơi an toàn, tìm một bác sĩ giỏi để theo dõi anh ta bất cứ lúc nào.” Sau đó y đi thẳng đến văn phòng của mình.
Tiết Chiếu Hi đang ngồi trong văn phòng của Diệp Nam Khiêm.

Sau khi nhận được email của Diệp Nam Khiêm vào ngày hôm qua, hắn đã lái chiến hạm xuất phát.

Trong cabin, hắn chỉ thị cho cấp dưới mà mình dẫn theo gửi email cho tinh cầu thủ đô của Liên bang, giải thích tình hình, đồng thời mong muốn Liên bang có thể cử thêm nhân thủ đến lưu trú ở tinh cầu biên giới.
Ôn Triệu còn đang mang thai, hắn không thể yên tâm ở tinh cầu biên giới chờ hồi âm, đành phải mạo hiểm mà đi chuyến này.
Hắn đợi trong văn phòng của Diệp Nam Khiêm không bao lâu thì Diệp Nam Khiêm đến.

Hắn đứng lên nhìn thiếu niên trước mặt, vẻ hung hãn trong mắt vẫn chưa tan đi hoàn toàn, khi nhìn Tiết Chiếu Hi, mặt mũi y từ từ giãn ra, rót một tách trà cho Tiết Chiếu Hi rồi ra hiệu cho hắn ngồi.
Cho dù chưa từng gặp Tiết Chiếu Hi, Diệp Nam Khiêm cũng đã nghe nói về những chiến tích của Tiết Chiếu Hi.

Alpha đều là những sinh vật mạnh mẽ, y rất bội phục những nhân vật như Tiết Chiếu Hi.

Với tư cách là một đối tượng đàm phán, y cũng sẽ dành cho đối phương đủ sự tôn trọng.
Tiết Chiếu Hi nhận lấy ly trà mà y đưa tới, nhấp một ngụm, chờ Diệp Nam Khiêm nói.
Diệp Nam Khiêm nhìn hắn bày ra tư thế chăm chú lắng nghe, cũng không vòng vèo nữa, y đi thẳng vào vấn đề: “Hẳn là ngài đã nghe nói tình hình của tinh cầu Os, là người lớn lên ở đây từ nhỏ, tôi hi vọng nơi này có thể hòa bình.”
Tiết Chiếu Hi lắng nghe mở đầu câu chuyện, nói: “Cho nên cậu muốn tôi có thể giúp cậu ngồi vững ở vị trí thủ lĩnh?”
Diệp Nam Khiêm lắc đầu nói: “So với Đế quốc, chính thể của Liên bang dân chủ hơn.

Tuy rằng không phải như tôi tưởng tượng, nhưng cũng không tệ.

Sau khi hòa bình lập lại ở tinh cầu Os, tôi sẽ giao quyền thống trị Os, cho anh.”
Tiết Chiếu Hi cười nhạo, nói: “Vậy tại sao tôi không trực tiếp lật đổ cậu và giành quyền thống trị trên tinh cầu này?”
Diệp Nam Khiêm nói tiếp: “Đều là Alpha cả, tôi biết thực lực của anh, nhưng tôi không dễ giết.

Với năng lực của anh, một ngày nào đó anh sẽ lật đổ tôi, nhưng so với từ từ đánh bại tôi để giành quyền thống trị, thì hẳn là anh càng hy vọng có thể ở bên cạnh cùng phu nhân mình lúc sinh nở, đúng không?”
Tiết Chiếu Hi thay đổi sắc mặt, hắn hung dữ nói: “Cậu đe dọa tôi?”
Vẻ mặt của Diệp Nam Khiêm không thay đổi, y nói: “Ăn ngay nói thật thôi, tôi không nghĩ yêu cầu của mình có gì quá đáng.

Tinh cầu Os đáng giá như thế nào, chắc là anh cũng rõ rồi.

Để đảm bảo rằng nó có chỗ tốt để thuộc về, tôi phải thận trọng.”
Tiết Chiếu Hi đồng ý rằng yêu cầu của y quả thực không quá đáng, nhưng bây giờ bạn đời của hắn đang bị giam giữ, hắn phải cẩn trọng..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN