Bình Minh Chết
Chương 20. Đòn trí mạng
Thầy Tiến chỉ đạo một số học sinh đang chơi đánh bóng chuyền tiết thể dục giúp thầy bê chậu cây mấy xanh lên các phòng khu nhà hiệu bộ. Huy luồn lách từ chỗ hành lang phía trên trái cửa lớp rồi xuống đến sân trường mà không bị nghi ngờ gì. Cậu ta bắt đầu trà trộn vào đám học sinh đang ở dưới sân trường và tranh lấy một chậu cây vừa nhỏ gọn và đi lên phòng quản lý. Thấy bóng dáng cô Hạnh từ xa đi tới rồi vào phòng, Huy nhanh chân bước đến. Trong phòng chỉ có 2 người là thầy Văn Anh và cô Hạnh, thầy thì đang đánh máy tính, in ấn tài liệu, chỉ thị, vân vân mây mây… cô Hạnh thì mới hạ cái túi xách xuống rồi rót nước uống.
– Em chào thầy, em chào cô ạ. – Huy đứng ngoài cửa nói vọng vào.
– Có chuyện gì thế em? – Thầy Văn Anh trả lời.
– Dạ thưa thầy, thầy Tiến nhờ em mang chậu cây mới được hội phụ huynh tặng lên ạ.
– Ừ được rồi để đó đi, chốc thầy sắp xếp.
– Dạ. – Lời nói dứt, hành động của Huy là để chậu cây xuống bàn làm việc của thầy. Cậu xoay xoay cái chậu thấy có vẻ không hợp lí khi sắp xếp ở vị trí này nên lại chuyển dời đến nơi cao hơn một tí. Đó là ở kệ tủ, nơi cách xa cái bàn bừa bộn của thầy không xa.
– Thầy cảm ơn em, đã vất vả rồi. Bố trí cũng vừa lắm.
– Dạ không có gì đâu thầy, em chào thầy em chào cô em về lớp ạ.
Hai người trong phòng nhìn theo phía cậu học sinh vừa rời phòng. Cô Hạnh nhanh tay đóng chặt cửa phòng lại và vào chủ đề chính.
– Anh Văn Anh giúp em chuyện của thằng Trường được không?
– Chuyện trưa hôm qua đấy á? – Giọng thầy khá bình thản, như thừa biết cô đang nói về chuyện nó bị hạ hạnh kiểm.
Hôm qua sau khi biết chuyện nó bị tóm xuống phòng Đoàn, cô Hạnh lo ngay ngáy. Phen này mất mặt dài dài rồi, thực sự là vậy. Gia đình cô rất coi trọng danh dự nên khi có chuyện gì mà liên quan đến điểm số hay hạnh kiếm của con cái thì cô không thể làm ngơ. Sợ nỗi mang tiếng con giáo viên mà không học ra gì, không ngoan ngoãn thì sẽ bị đồng nghiệp cười chê. Từ hôm qua đến giờ tin tức về thằng Trường lan ra đầy confession, page, các nhóm, các câu lạc bộ của ngôi trường Samuel Vux này với mức độ phủ sóng của 1 tràng dài tin chỉ trích dữ dội. So với Nghĩa ngày đó thì còn thê thảm gấp nhiều lần. Người ta gọi Trường là thứ dơ dãy, rẻ tiền, chơi bẩn,… ai cũng cho rằng nó có ý hại đàn anh không ra trận bóng được. Quả báo đắng nhất mà hắn ta phải nhận là bị hại lần này. Thằng Trường sững sờ khi người ta lôi trong tủ đồ nó ra cả hộp kim, vật nhọn, toàn thứ sắc bén. Đây là cái mà nó không lường trước được, nước đi quá cao tay của thằng Huy. Tưởng thế là xong ai ngờ chỉ sau vụ việc đó chưa đầy 1 tiếng thì xuất hiện những đám đông chỉ trích, thằng Trường còn bàng hoàng hơn khi các anh hùng bàn phím trong trường lôi những bài share trên Facebook của nó kèm những dòng chửi bậy bạ nhắm vào bạn bè thầy cô tràn lan, họ cap màn hình rồi tung đi khắp nơi khiến cho mức độ thảm hại của Trường tăng lên gấp bội. “Góc bóc phốt: Nam sinh con giáo viên vênh váo chửi bới, lăng nhục các idol Hàn Quốc như BTS, Exo đang bị cộng đồng mạng chỉ trích”, “Vụ việc một học sinh dùng trò thâm hiểm hại đàn anh”,… Các tin này share tràn lan rộng như biển, Trường hứng chịu gạch ống từ dư luận. Với mật độ người ta soi mói rồi bóc phốt như vậy rất có nguy cơ nó sẽ bị đuổi học để nhà trường giữ lại thể diện. Thấy con trai mình thân sơ thất sở không lẽ cô Hạnh lại chối từ việc tìm cơ hội bưng bít tất cả mọi chuyện?
– Anh giúp em khóa các cái page của trường lại để học sinh không share mấy cái tin về thằng Trường nữa đi anh.
– Nó không đơn giản thế đâu chị, tôi quản lí sổ sách với điểm số chứ không phải quản lí facebook. Với lại mấy cái page đấy toàn bọn học sinh ẩn danh chúng nó quản lí chứ. Muốn ép cũng chả biết ép ai khóa page lại, chưa kể đến nước này rồi có khóa thì cũng chẳng được gì. – Thầy Văn Anh nhận thức được rằng mọi chuyện đã đi quá xa và không thể cứu vãn nên thầy có nhúng tay vào cũng chỉ là hại cả thân thầy thôi.
– (Chậc) Hay là bây giờ anh giúp em sửa hạnh kiểm của thằng Trường từ trung bình lên tốt đi anh.
– Không được, cái này là anh Tiến chỉ thị, tôi không dám làm trái đâu. – Thầy từ chối.
– Coi như anh giúp mẹ con em lần này, anh giúp cháu nó giữ lại chút ít thể diện chứ không thì nó có nguy cơ bị đuổi học lắm anh ạ.
Cái bộ mặt, giọng nói giả tạo này của cô đi năn nỉ khiến thầy Văn Anh sởn gai ốc. Thầy cứ lưỡng lự, một phần cũng không muốn trả lời.
– Nhớ hồi mới thi vào cấp ba cũng nhờ có anh nâng điểm cho nên nó không những không bị trượt mà còn đậu thẳng vào lớp chọn A10 đấy. Anh nâng gần chục điểm thế còn được chứ giờ có cái hạnh kiểm thì cần gì ngần ngại? Anh không phải lo về chuyện tiền bạc, vụ này mà trót lọt em hứa trả anh gấp đôi số tiền hồi điểm thi cấp ba đấy.
Đề cập về vấn đề này mắt thầy bỗng sáng lên trông thấy. Nhưng đâu đó trong thầy vẫn là sự ngần ngại.
– Nhưng mà anh Tiến mà hỏi đến thì bảo thế nào?
– Anh yên tâm, cứ bảo là thầy hiệu trưởng chỉ thị thế. Còn việc còn lại để em sắp xếp.
-…
– Sao? Anh đồng ý không?
– Được rồi tôi sẽ làm. Chị về trước đi, mọi chuyện tôi lo.
– Nếu vậy thì cảm ơn anh. Em sẽ chuyển khoản, anh không sợ bị thiệt thòi đâu.
Huy về lớp, mọi người không ai bận tâm lắm. Mỗi người cứ chăm chăm vào cái điện thoại giờ ra chơi này chẳng ai nói gì với ai. Ngoài ra còn tiếng nói chuyện phiếm của mấy đứa trong lớp, rồi tiếng nhạc điện thoại. Thật hỗn độn.
– Mày đi đâu mà lâu thế? – Dương hỏi Huy.
– À,.. vừa đi vệ sinh xong hơi đau bụng nên xuống phòng y tế mua thuốc. Có chuyện gì à?
– Ờ… thì không có gì, hỏi thế.
Huy lái sang chủ đề khác:
– Mày chép văn rồi hả, cho tao mượn cái, còn 1 đoạn vừa đi chưa chép được. Dài không?
– Không, ngắn mờ, mày đi cái cô cho viết vài đoạn xong cho chơi trò chơi. Vui vờ lờ, xong rồi thì cô hỏi mấy câu về Tấm Cám, kiểu, Tấm có ác bằng Cám không, hay Cám mới ác?
– Mày nghĩ thế nào?
– Tao nghĩ là Tấm ác, cô thì nói giết Cám là hành động đáp trả, kiểu trả thù nhưng mà đã giết người theo cách đấy rồi thì tao cho là ác.
Huy không nói gì.
– Sao? Còn mày nghĩ sao?
– Thôi mày cho tao mượn vở về chép đi.
– Ừ..m!
Qua một đêm lại một vụ drama nữa được nổi lên. Học sinh được phen hít bể phổi. Đoạn video clip giữa thầy Văn Anh và cô Hạnh nói chuyện hồi sáng được viral trên mọi mặt trận, xuất hiện trên mọi nẻo đường của page trường. “Nam sinh lăng nhục các idol Hàn Quốc lộ học lực thật, được gia đình phía sau mua điểm thi để đỗ cấp 3”, “Vụ việc nâng điểm trao tiền giữa phụ huynh và giáo viên, đáng nói phụ huynh này lại là giáo viên trong trường, đang bị cộng đồng mạng vạch trần”,… Mọi người tiếp tục share công khai, một buổi tối mà ai ai trong trường cũng online trên Facebook đông như hội. Chưa bao giờ lại có cái phốt to thế này, ngay hôm trước là vụ thằng Trường, nay lại đến vụ cô Hạnh. Hai mẹ con nhà này thi nhau lên thớt, học sinh một phen nhốn nháo. Dư luận đè nặng áp lực lên cũng là lúc các phụ huynh vào cuộc. Sau khi xem xong cái clip ấy, cảm xúc đầu tiên họ có được là phẫn uất vì bất bình. Con cái người ta thì lao đầu vào học ôn thi cấp ba quên ngày quên đêm, ăn uống bỏ bữa, mãi mới có cơ hội để vào ngôi trường danh giá này. Không ngờ nổi phía sau còn có những người bày trò mua điểm cho con cho cái để không những đỗ đạt mà còn vào lớp chọn. Thứ học sinh như thằng Trường đưa vào chỉ tổ chật chỗ, đáng ra cái vị trí ấy để người xứng đáng hơn được vào, người mà có thành tích tốt, người học thật thi thật. Không để nhà trường quyết định, hội phụ huynh tạo áp lực khiến cho cả thằng Trường phải chuyển trường vì không đủ năng lể học trong ngôi trường này, cô Hạnh và thầy Văn Anh thông đồng lừa thầy dối trò cũng lên đường nốt.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!