Bông Hoa Đẹp Nhất - Phần 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
687


Bông Hoa Đẹp Nhất


Phần 15


Tôi ngay khi anh ấy đề nghị như vậy nhưng tôi đã nghĩ rất nhiều…tôi từ chối

-Em rất muốn nhưng em hy vọng em có thể ở bên anh khi anh tự do…dù không biết nguyên nhân là gì nhưng em muốn được đến bên anh công khai…k vướng bận…

-Ý em là k thể

-Vâng ngay cả gặp nhau cũng không,em yêu anh nên ngày hôm nay em đã ở bên anh mà không suy nghĩ điều gì,mong rằng anh cũng sẽ như vậy…cũng sẽ cho em một danh phận…em chờ được…

-Anh hiểu…

Sơn cười gượng vuốt má Hương…xe đưa Hương trở về khu trọ…Hương vẫy tay tạm biệt…

Sơn nhìn qua tấm gương chiếu hậu anh ta đăm chiêu suy nghĩ…miệng Sơn lầm bầm nói nhỏ câu mà Hương vừa nói “ Cho em một danh phận”…

“ Xin lỗi anh không thể cho em một danh phận được,anh đành phụ lòng em rồi cô gái của anh”…

Hương nhớ lại cuộc nói chuyện điện thoại với Naomi trong lúc Sơn đi tắm tại nhà nghỉ…

-Naomi nói cho tôi biết đi ,anh ta có yêu cô vợ mới của mình không?

-Không có đâu Hương,sếp rất lạnh nhạt với cô ta,kết hôn vì mục đích cho công việc chứ không có yêu…cô phải tin tình cảm của sếp dành cho cô nhé

-Anh ấy có nói khi nào sẽ ly hôn không?

-Cái đó…cái đó Sếp chưa đề cập tới bao giờ

-Liệu trong ba tháng có thể chia tay không?

-Không thể đâu ba năm rồi còn chưa được …

-Vậy tôi hiểu rồi …hôm nay sẽ là lần cuối cùng chúng tôi ở bên nhau…

-cô k có lỗi gì cả Hương à

-Có chứ…chính xác tôi hiện tại đang là kẻ thứ ba nếu như vợ anh ta biết được…tôi là đàn bà cũng có thể hiểu được sẽ cay đắng đến thế nào nếu chồng cắm sừng…

-Lần này cậu chắc chắn rồi à

-Tôi có chuyện muốn nhờ cậu

-Hương nói đi

-Hãy giúp tôi chăm sóc cho em gái tôi…được không?

-Được chứ tớ rất sẵn lòng giúp Hương…

-Đừng nói gì với anh ấy cả…tôi sẽ biến mất Naomi à…em gái tôi chăm sự nhờ cả vào cô…tôi sẽ thường xuyên đọc mail của con bé rồi sẽ gửi mail cho cô …

-Hương này…tại sao k chấp nhận làm một người đàn bà phía sau lưng là được mà,cô k mất gì cả

-Có ,lòng tự trọng của tôi k cho phép…hôm nay tôi sẽ sống hết lòng với anh ấy,cũng sẽ nói rõ tình cảm của mình…và sau đó tôi sẽ ra đi…

-Còn việc học dang dở …cậu k thể tự huỷ đi tương lai của mình được

-Nếu còn ở đây sẽ khó dứt…tớ quyết định rồi…tớ sợ sẽ đi quá sâu vào nhau đến lúc lúc đó thật sự khó dứt…tớ muốn tự do…

-Vậy chúc cậu may mắn …cố lên cô gái …

Tại phòng trọ…Hương đóng cánh cửa lại rồi tay cầm chiếc hộp thử thai…

Trong căn nhà cổ…khi Sơn đang nói chuyện với Toàn về công việc thì Naomi xin vào …

-Tôi có thể nói chuyện với anh chút được không?

-Được cô nói đi…có chuyện gì mà mặt căng thẳng vậy…

-Hương có nói cho tôi về chuyện anh nói sẽ ly hôn trong ba tháng…sếp anh nói dối cô ấy đúng không?

-Phải…tôi k còn cách nào khác

-Sep có thể từ bỏ Hoàng Vân để quay trở về là người đàn ông tự do mà…

-Thù còn chưa trả xong bỏ cô ta để tất cả thành công cốc hay sao,38% cổ phần mà cô ta có là thứ tôi muốn…cô ta từng nói nếu kết hôn sau 5 năm cô ta sẽ hoàn toàn sang nhượng phần trăm cổ phần đó cho tôi,đã ra pháp luật chứng nhận rồi vậy còn hai năm nữa…

-Sếp sẽ mất cô ấy …Hương biết đấy ,biết sếp nói dối là sẽ chia tay vợ trong ba tháng nhưng sếp thừa biết là không thể mà…

-Cô ấy rồi sẽ chấp nhận thôi k cần lo nhiều

-Sếp sai rồi …ở đời không phải sẽ có được tất cả đâu…

-Ý cô là gì,Hương nói gì à…nói cho tôi biết cô ấy nói gì…

-Câu trả lời sếp sẽ sớm biết thôi…

Hoàng Vân thuê được tay thám tử rất giản dị có thể bám sát Sơn mà k hề bị hoài nghi kể từ sau vụ cô diễn viên…

Cô ta đã biết Hương khi tất cả ảnh video Sơn nắm tay Hương từ trường đi ra…cho cả những tấm ảnh đi vào nhà nghỉ…cô ta hít thật sâu thổi phù…

-Lấy kẻ trăng hoa cũng khổ nhưng biết làm sao được tôi lại quá thích anh ta…

-Cô gái này dằn mặt luôn chứ ạ

-Không,không nên đôi khi phải tuỳ đối tượng mà khéo léo để họ rút lui…Sơn chưa hề ân cần với cô gái nào như cô gái này,đối thủ thật sự lại chỉ là một con ranh sinh viên ,không cha không mẹ…anh ta thấy cái quái gì ở nó nhỉ…thật thú vị…

Hoàng Vân châm thuốc lá cô ta hút phì phèo nhìn ra ngoài cửa kính ô tô…

Tôi chậm kinh đã 8 ngày …lo lắng nên tôi đã mua que thử…thật may mắn là tôi k có thai…tôi ôm mặt cố lấy lại bình tĩnh…

Tiếng gõ cửa từ bên ngoài…tôi mở cửa thì thấy người phụ nữ dáng cao rất đẹp…trông rất sang trọng…chị ta mỉm cười

-Em là Hương nhỉ

-Dạ vâng chị là

-À chị biết em nhưng chắc em thì chưa biết chị…chị là Hoàng Vân vợ của anh Sơn…

Hương luống cuống rơi cả tờ giấy đang cầm trên tay…Vân cúi xuống nhặt “ Đừng sợ chị tới để nói chuyện chứ không phải để đánh ghen”…

Hương đặt cốc nước lên bàn mời Vân

-Em mời chị

-Cám ơn em…Hương rất xinh xắn ,học vấn giỏi nên em sẽ không dại mà lao vào người có vợ nhưng chị suy nghĩ lại có thể em không biết anh Sơn có vợ…

-Không em biết,em xin lỗi chị nhưng em sẽ rút lui chị yên tâm ạ,em k có ý sẽ xen vào giữa chị và anh ấy

-Anh ấy sẽ tìm em…khi đó em sẽ thế nào ,anh Sơn có tiền có thể thuê người giỏi truy tìm mà

Tôi chợt nhận thấy Hoàng Vân không hề biết Sơn là Dạ Quỷ…

-Em cũng bế tắc em định về quê

-Em trốn nổi không,về quê lại quá đơn giản…chị có cách để em có thể không ai thấy em …

-cách gì hả chị …em k gặp lại đâu nên chị cứ yên tâm …

-Chỉ cần em còn tồn tại anh ta đã thích thì sẽ vẫn tìm gặp em…em chết đi là hết chuyện…

Vừa nói xong có hai cô gái đi vào chụp vào đầu Hương rồi bịt thuốc mê…Hoàng Vân đạp thẳng vào mặt Hương…” mẹ kiếp tao định tha cho mày nhưng cứ nghĩ mày còn thở là còn quyến rũ chồng tao ,thế nên tao cho mày chết nhẹ nhàng đó là ưu ái với mày lắm rồi đấy”

Họ kéo Hương đi như một túi đồ vật…cô gái tên Xuân đang ngồi ở cửa sổ nghe nhạc thấy có vài người áo đen đi qua…cô ta cũng lăn tăn nhưng rồi lại quay vào…

Hương bị trói tay chân rồi cho vào bao tải …chúng thản nhiên ném người xuống sông…

Hoàng Vân đứng nhìn rồi nhả khói thuốc…” Mẹ Kiếp cái giá mày phải trả cho việc qua lại với kẻ có vợ ,đừng trách ai,trách bản thân mày thôi”…

Sơn đang cầm ly rượu chợt rơi vỡ…anh ta cúi xuống nhặt thì đâm vào tay chảy máu…trong lòng như có điều mách bảo…Sơn đứng dậy cầm điện thoại thấy tin gửi cho Hương cô vẫn chưa trả lời…anh ta ấn gọi thì k thấy nghe máy…bên ngoài trời đổ cơn mưa…sấm chớp nổ ra…

Đã ba ngày kể từ sau khi đưa Hương về cô đã mất tích…công an tìm thấy một thi thể đã phân huỷ với nhiều vết chém trên mặt được vớt lên từ dưới sông và thi thể đó mặc bộ đồ được cho là của Hương…

Tại khu phòng trọ,hoa tigon màu hồng nở rộ leo xung quanh khung cửa sổ nơi Hương hay ngồi học…Sơn đứng lặng trước khung cửa sổ,anh ta nói với Naomi

-Đóng cửa căn phòng này lại mọi đồ đạc đều phải giữ nguyên để khi cô ấy về còn có cái để học…

Naomi cúi đầu bật khóc nói nghẹn

-Vâng…nhưng mà cô ấy…cô ấy không còn nữa

-Khi nào thấy xác tôi sẽ tin…Giờ thì có lẽ cô ấy đang trốn tôi ở đâu đó thôi…

Sơn lên chiếc xe máy phóng đi một mình về quê nhà Hương…tới cổng nhà cậu Hương đã khoá…anh ta đứng ở con đường mà cùng Hương đi mua mỳ tôm…

-Anh đi nhanh lên được không nhỡ lạc thì sao

-Lạc làm sao được,cô sợ tôi bị lạc sẽ có cô gái khác cướp lấy tôi phải không

-ôi ai mà thèm anh

Hương quay lại đạp cái cây đầy lá khô rơi xuống đầu Sơn lả tả…

Giờ đây Sơn cũng đứng dưới cái cây trơ trụi đó…anh ta sờ lên thân cây nơi mà Hương đạp…

-Dù chỉ là ngắn ngủi nhưng từ khi gặp em tôi ,tôi đã biết quan tâm đến ai đó,biết lo lắng cho người khác,em k giống những cô gái mà tôi gặp,họ đòi hỏi tôi tiền và sự quan tâm còn em thì ngược lại ,em k cần tiền cũng k cần sự quan tâm…tôi còn chưa nói …chưa nói rằng …

Từ sau lưng Sơn một cô gái trẻ vẫy tay một người “ Anh ơi bên này em ở đây”

Sơn quay lại nhìn đột nhiên nước mắt anh ta rơi xuống “ Anh còn chưa nói anh yêu em”…

Cả lớp ai cũng đến tưởng niệm Hương thế nhưng chỉ có đôi bạn thân là Tùng và Hằng không tới…

Tại bệnh viện P của tư nhân…

Hương ngồi trong phòng bệnh nhìn ra bên ngoài cửa sổ…tay vẫn truyền nước…Hằng mở cửa vào

-Thấy thế nào rồi

-Tao ổn rồi …cám ơn hai đứa nhé,Tùng đâu rồi

-Nó mệt quá tao bảo về ngủ đi để tao ở đây rồi tối nó vào,nhưng mà không nói cho ai thật à,sợ quá…đêm hôm đó may nó ném vào đúng lưới đang bẫy cá của người ta nên họ vớt lên luôn đấy,mày vừa đọc được số của tao rồi ngất xong vào viện tim ngừng đập nữa làm lo quá…k hiểu sao lúc đó tim lại ngừng đập nữa…thật đáng sợ

-Tao quay về cô ta cũng sẽ lại tìm cách giết tao thôi,thế nên phải giấu kín…

-Vậy mày có cách nào không chứ ai cũng nghĩ mày chết rồi đấy,sao đứa nào lại nhặt bộ quần áo mà họ thay ra cho mày mặc cho đứa con gái bị hiếp xong giết ý…cảnh sát bảo phân huỷ nên cần điều tra nhưng cậu mợ mày cứ khẳng định rồi làm đám luôn rồi…

-Ôi thật à…nhưng như vậy cũng tốt,tao muốn vào sài gòn lập nghiệp…

-Muốn làm gì bỏ học à

-Sau này nếu có cơ hội sẽ đi học lại,tao muốn vậy đấy

-thôi đi xa xôi làm gì ở đây còn có tao vs thằng Tùng ,vậy tạm thời cứ đi ở ẩn một thời gian đi vậy,rồi anh ta và con vợ điên kia sẽ không làm phiền mày nữa

-Tao sai mà…nên tao phải chấp nhận thôi…giờ tao muốn tránh xa họ,muốn làm lại từ đầu…

Tiếng bộp …lưng Hoàng Vân đập vào tường…Sơn bóp cổ cô ta nhấc lên…cô ta cười

-Anh chắc lo cho cô nhân tình bé nhỏ lắm nhỉ…tiếc là nó chết rồi

Sơn nghiêng đầu cắn răng nhìn Hoàng Vân

-Được …nếu như cô đã đi sâu vào đời tư của tôi như vậy thì tôi sẽ xem cô giết được bao nhiêu đứa nhân tình bên cạnh tôi

-Nó đặc biệt với anh mà

-Ha ha ha …đặc biệt…chỉ là có chút tiếc nuối thôi…tôi nói cho cô biết sau 5 năm chúng ta nhất định đường ai nấy đi,khi đó chỉ cần cô động vào bất kì cô gái nào bên cạnh tôi,tôi sẽ giết cô…

-Con nhỏ đó thật đáng thương,hoá ra nó cũng chỉ như bao con khác,phí cả công tôi mang tận ra sông vứt bỏ…tôi sợ nó đặc biệt với anh…anh nên nhớ hiện tại chúng ta là vợ chồng…và tôi có quyền sát phạt bất cứ con đàn bà nào bén mảng gần anh…

Nói xong Hoàng Vân rời đi …Sơn chống tay vào thành ghế lảo đảo…

-Toàn,mau cho người ra bờ sông dò la tung tích…sống thấy mặt chết phải thấy xác…

-Vâng sếp…

Naomi đứng ở cửa lầm lỳ nhìn Sơn

-Sếp vui không,vì mục đích của mình sếp đã vứt bỏ tình cảm còn gì,nếu chia tay cô ta mọi chuyện đã khác ,anh có thể có mọi thứ nhưng lại không thể bảo vệ người mình thích,đến vợ sếp cũng k chết đau đớn như Hương…rồi giờ nhỡ cô ấy còn sống thì sao?

-Cô biết điều gì đúng không?

-Hãy tập trung cho cái sự nghiệp mà sếp cần đi ,đối với sếp cô gái đó đâu có là gì đúng không

-Cô biết cái quái gì

-Tôi thừa hiểu sếp chỉ muốn giữ cô ấy là của riêng trong khi sếp coi trọng sự nghiệp hơn…hãy buông đi khi thật sự nghĩ cho cô ấy…đáng lẽ cô ấy sẽ gặp được một chàng trai xứng đáng để yêu thì lại gặp kẻ khốn như ngài đấy ngài Dạ Quỷ đáng kính ạ…

Buổi chiều hôm đó Sơn ngồi ôm chú chó Nhật lông trắng mượt trong lòng…ngồi trong phòng làm việc nhìn ra bên ngoài hoàng hôn đang tối…Trong bóng chiều nhá nhem…Toàn bước vào báo…

-Cô ấy còn sống ạ…hiện tại đang ở nhà bạn thật may mắn …nghe nói đêm đó sau khi Vân ném xuống sông vào đúng lưới cá họ thấy động nên kéo lên …tôi đã cho hai vợ chồng người đánh cá một khoản tiền để cám ơn rồi…tiếp theo tôi sẽ đi đón cô ấy

-Không cần đâu,cô ấy ổn là tốt rồi ,37 năm qua có lẽ đây là cô gái thứ hai tôi cảm thấy ấn tượng và rung động sau vợ tôi…thế nhưng Naomi nói đúng tôi thiên về sự nghiệp hơn nên đàn bà tôi sẽ bỏ lại sau lưng tất cả để tập trung cho sự nghiệp…tôi còn mối thù chưa trả tuyệt đối không thể vì chút chuyện mà làm hỏng đi công sức bao năm …

-tôi hiểu ý rồi Hoàng Vũ giết cả gia đình anh nên tôi hiểu tâm trạng của anh…

-Đôi khi phải chấp nhận buông bỏ một thứ để đổi lấy thứ lớn lao hơn…

Tối hôm đó tôi thấy Tùng mở cửa đón một vị khách…khi biết đó là Sơn tôi đã rất hoảng loạn…anh ta vẫn vẻ điềm đạm và bình tĩnh nhưng không vồ vập lấy tôi mà lại giữ khoảng cách…

-Hôm nay anh tới đây để nói lời cuối cùng với em,xin lỗi vì đã để em chịu những điều kinh khủng vừa xảy ra…chuyện đó anh đảm bảo sẽ không lặp lại nữa nên em hãy trở về với cuộc sống của em…không cần trốn tránh …

-Anh biết gì không,khi anh bước vào đây tôi cứ nghĩ anh sẽ ôm lấy tôi và nói những lời rất ngọt ngào nhưng có vẻ như anh đã thay đổi…

-Anh còn chuyện lớn hơn chưa hoàn thành,thế nên anh sẽ lùi bước để em thấy đường đi phía trước…chúng ta từ nay về sau sẽ không còn liên quan gì tới nhau nữa…

Hương bật cười

-Ngay từ đầu anh đã không muốn xác định gì với tôi cả,tôi nói có đúng không?

-Đúng vậy…nhưng tình cảm là thật ,anh chưa hề có ý sai trái gì với em nhưng chuyện đến nước này rồi …anh phải làm trái ý mình dù xa em anh cũng phải quyết định…

Hương rơi nước mắt…cô nhận ra trên con đường tình cảm mà cô dành cho Sơn thi anh ta lại chọn sự nghiệp…có lẽ cô đang chắn ngang con đường mà anh ta chọn…

-Ok…tôi hiểu tất cả những gì anh nói…chúng ta gặp nhau hay chia tay đều đã do ý trời quyết định,sau này chúng ta hãy hy vọng rằng trên đường đời không chạm mặt nhau nữa…vì tôi k bao giờ muốn gặp lại anh nữa…

-Anh hứa sẽ k để chúng ta gặp lại nữa…chúc em may mắn và hạnh phúc ( Sơn cười nhẹ gượng gạo)…chào em…!

Sơn đứng lên cánh cửa đóng …anh ta chợt đứng khựng lại…nói với Toàn

-Rút tất cả những gì có liên quan đến Phan Thu Hương từ nay chúng ta không còn liên quan nữa

-Dạ vâng…

Sơn lái xe một mình trên đường…vào tới bệnh viện anh ta nhìn chiếc ghế lần đầu thấy Hương ở viện đang ngủ co ro…anh ta ngồi xuống chỗ đó “ Thời gian qua chắc em cũng đã mệt rồi…”

Sơn cứ lặng yên ngồi trên chiếc ghế đó ánh mắt đượm buồn…

Tùng thấy Hương đang nắm chặt tay vào ghế…cứ cúi đầu

-Mày ổn chứ Hương…anh ta đã buông rồi mày phải vui chứ

-Phải …tao vui lắm…vui lắm…

Hương vừa cười vừa khóc…Tay cô giữ lên tim …” Anh ta là mối tình đầu của tao đấy,người ta nói thường thì tình đầu đều rất đau đớn hình như là đúng rồi nhỉ”

-Kìa mày ổn không Hương,thôi nào mạnh mẽ lên cô gái …( Tùng với tay ôm Hương)

-Chỉ tại mình cãi số yêu nhầm chỗ …

-K sao chúng ta có thể làm lại mà,thiếu đếch gì đàn ông …mặc xác hắn …

2 năm sau…

Cuộc thi the voice tìm kiếm giọng hát Việt được tổ chức…vòng chung kết…Hương nằm trong top 9 thí sinh đêm chung kết…Hằng và Tùng hô đến khàn giọng khi thấy Hương xuất hiện…

Tại quê nhà cậu mợ Hương rất tự hào khi cô cháu gái vừa là sinh viên giỏi lại là thí sinh có giọng hát tài năng…Cậu Hương lo lắng

-Liệu cháu mình có được giải k nhỉ

-Ôi vào đến vòng này là tốt lắm rồi ý,sau sự cố hai năm trước con bé dường như đã phát triển lột xác hoàn toàn thành một người khác rồi…

-Phải thằng khốn đó nó tán tỉnh xong bỏ rơi…

-Thôi anh cứ nhắc lại làm gì ,yêu thì chia tay là bình thường…

Trong ban tổ chức nhà tài trợ có tập đoàn Hoàng Vũ là nhà tài trợ chính,Hoàng Văn đại diện cho tập đoàn đến dự…anh ta thấy Hương bước ra từ sân khấu rồi ngờ ngợ “ Mình gặp con bé này ở đâu rồi nhỉ”…

Tay đạo diễn chương trình liền xum xoe nịnh hót “ Sinh viên năm ba trường báo đấy ạ,cậu thích lát tôi bảo gặp riêng”

-À k cần tôi thấy hơi quen thôi…

Hương trong chiếc váy trắng đi lên cúi chào khán giả…ánh mắt đầy tự tin và vẻ đẹp hiền hoà hút hồn đối phương…một người múa phụ hoạ…

Em xin hát bài “Tháng Mấy Anh Nhớ Em “

🎶 Tháng Tư về, cánh hoa phai tàn.
Mắt ướt nhòe nỗi đau vô lường.
Tháng Năm buồn vương những phố phường, thấp thoáng bóng người thương.
Bước trong cơn mưa rào tháng Sáu, chợt nhớ tới khi xưa tháng Bảy mưa ngâu.
Từ bao lâu rồi ta …. đã quen không nhìn thấy nhau? 🎶🎶

🎶 Một lần xa, bao lần nhớ.
Mười Hai đi qua tim vụn vỡ.
Tháng Giêng đợi chờ, tháng Hai ngu ngơ, tháng Ba chơ vơ.
Một lần xa là bao lần nhớ.
Chừng đơn sơ nhưng sao buồn ngẩn ngơ.
Bước thật chậm dưới cánh hoa rơi, tháng Tư về… 🎶

Hát tới đây Hương mỉm cười rồi ánh mắt rất buồn…

Tại căn nhà cổ…

Naomi bật to ti vi rồi hét lớn cùng Toàn đang cổ vũ cho Hương…

-Hay quá Toàn ơi nghe da diết quá tôi yêu Hương thật rồi

-Hay thật sự k được giải kiện luôn ý chứ…nói bé thôi sếp nghe thấy đấy

-Kệ tôi cố tình đấy,hai năm qua k hề nhắc đến Hương dù chỉ nửa lời rồi còn đi với bao cô gái ,nhẫn tâm thật đấy…

Đúng lúc Sơn đi cùng một cô gái đi từ trên xuống…trên ti vi Hương đang hát …

🎶 Một lần xa, bao lần nhớ.
Tình yêu đi qua tim vụn vỡ…
Có khi đợi chờ, có khi ngu ngơ, có khi chơ vơ.
Một lần xa là bao lần nhớ.
Chừng đơn sơ nhưng sao buồn ngẩn ngơ.
Bước thật chậm dưới cánh hoa rơi, tháng Tư về…
Bước thật chậm dưới cánh hoa rơi.
Em Nhớ Anh🎶

Sơn đứng lặng yên nhìn vào ti vi…anh ta thấy Hương thay đổi hoàn toàn sau hai năm xa cách…và câu nói Em Nhớ Anh qua màn hình tivi…ánh mắt Sơn lạnh tanh không còn cảm xúc mỗi khi nhìn Hương giống như hai năm trước,điều gì đang xảy ra…?

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN