Bông Hoa Đẹp Nhất - Phần 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
702


Bông Hoa Đẹp Nhất


Phần 16


Tôi đã chia tay mối tình đầu thấm đẫm nước mắt vào hai năm trước…ngày đó tôi suy sụp dù đã cố gắng gượng …suy cho cùng có lẽ trong lòng anh ta tôi thật sự không quan trọng,tôi đã quá mơ mộng vào một chàng hoàng tử có thể cứu dỗi một cô gái có số phận như tôi…thế nhưng tan vỡ mối tình đầu chính là bài học cho tôi…bài học để trưởng thành…
Tiếng vỗ tay của khán giả,nụ cười Hương toả sáng vẫy tay chào mọi người đầy vẻ tự tin…Naomi lặng nhìn ánh mắt của Sơn…
-Sếp …Hương giờ đã
-Tôi phải ra ngoài chuẩn bị đi ( Lảng đi)
Naomi nói sau lưng khi Sơn quay đi
-Sếp ,anh còn yêu Hương không vậy…ánh mắt anh như thể cô ấy chưa từng tồn tại trong cuộc đời anh vậy…
Sơn khựng lại…
-Nếu cô nghĩ tôi còn tình cảm gì với cô gái đó thì cô nhầm rồi Naomi à…tất cả đã kết thúc lâu rồi,hiện tại tôi chưa từng nghĩ về cô ấy dù chỉ là một phút,đường ai nấy đi rồi nếu cô còn nhắc lại chuyện cũ tôi sẽ phạt cô đấy…
-Vâng…sếp…( Naomi cúi đầu)
Hương đi ra bên ngoài nghe công bố kết quả,cô không được giải nhưng cảm thấy rất vui…Tùng vỗ vai
-Con quỷ cái kia hát hay sao bằng mày mà chẳng hiểu sao lại đoạt giải …
-Mỗi người có cái hay riêng đừng nói vậy,vào tới vòng này là tao mãn nguyện rồi…
Hằng khoác vai : Sao rồi tâm trạng tốt hơn chứ
-Tốt mà mày nghĩ linh tinh rồi đấy,mày nhanh kiếm bạn trai đi trông càng ngày càng đàn ông rồi đấy
Tùng xua tay: Có chó nó yêu con dị này
Hương gõ đầu Tùng : Mày cũng dị k kém đâu…
Hằng khoác vai cả hai : Chúng ta đều dị…năm nay chúng ta phải nhất định tìm một nửa của mình nhé…
Hương cũng cười nhưng ánh mắt buồn và nụ cười gượng gạo…
Hoàng Văn đi qua Hương cùng đám vệ sỹ,anh ta lùi lại nhìn Hương
-Chúng ta gặp nhau rồi đúng chứ…
Hương nghĩ vài giây rồi nhận ra
-À vâng anh là hôm đầu tiên em tựu trường
-Phải rồi,anh nhìn khi nãy cứ ngờ ngợ rồi mà k dám khẳng định,em cao hơn trông chững chạc hơn nên anh chưa dám chắc chắn…
-Vâng…anh tới đây xem ạ
-Không công ty anh là trưởng ban tổ chức ở đây…bọn em sắp đi thực tập rồi đấy nhỉ
-Vâng 6 tháng nữa là tốt nghiệp nên chuẩn bị đi thực tập rồi ạ…vậy em xin phép …
Hương cười tạm biệt rồi chạy ra chỗ các bạn…họ trò chuyện vui vẻ…thư kí của Hoàng Văn cười nhẹ…
-Để ý cậu Văn chạm mặt cô gái này mấy lần rồi nhỉ,thật là có duyên…
-Phải ,có lẽ là duyên…
Hoàng Văn nổi tiếng là con trai cưng của ông chủ tập đoàn Hoàng Vũ ,cũng là người thừa kế trong tương lai…rất nhiều hoa hậu và người mẫu đều có quan hệ với anh ta nhưng chỉ sau vài tháng đã lên mặt báo đường ai nấy đi…
Tại phòng của Hoàng Vân…bố cô ta bước vào thấy giúp việc bê bát cơm còn nguyên…ông ta thở dài
-Vân…con không ăn gì đã ba hôm rồi…chuyện đâu còn có đó
-Bố,bố có cách nào bảo anh ấy đừng bỏ con không bố,con k thể sống mà k có anh ấy được
-Cuộc sống của mày hiện tại chỉ có bố mày và em mày thôi,mày việc gì phải khổ cứ phải theo sát nó mỗi ngày,xem nó đi với ai,ăn ngủ với ai,mày việc gì phải khổ thế hả con…bao năm qua mày có diệt hết được đám đàn bà quanh nó không,nó là thằng đào hoa mày phải chấp nhận con à…bố mày đây cũng đã cố giữ hạnh phúc cho hai đứa mày rồi…
-Anh ấy nói từ đây đến cuối tuần luật sư sẽ tới hoàn tất thủ tục ly hôn…con k muốn bố à…bố giúp con đi
-chả lẽ tao phải đi xin nó đừng bỏ mày à…hay tao giết nó cho mày đỡ mệt mỏi
-Anh ấy chết con cũng sẽ chết bố tin không
-Đúng là mày làm tao ngán đến tận cổ luôn rồi,con cái vô tích sự,cả ngày chỉ biết chăm chăm vào một thằng đàn ông…
Hoàng Vũ đóng rầm cửa…vú em của Vân đi vào đỡ cô ta dậy
-Con phải ăn đi ,bố con nói đúng đấy chuyện đâu còn có đó mà…
-Anh ấy kể từ sau khi con sát hại con nhỏ kia thì đã không nhìn mặt con,không ăn tối không nói chuyện…con chỉ biết gặp anh ấy những lúc bố con gọi về để dùng cơm gia đình…con sai ở đâu hả vú,chẳng lẽ con k bằng con nhỏ mới quen đó…và anh ấy giờ k còn che đậy mà hẹn hò công khai cùng các cô gái…có tuần đến vài cô đến nỗi con phát chán khi gặp lũ đàn bà đó…
-Cậu ấy tức vì con đã sát hại cô gái kia đấy,con phải nghĩ là k có cô này cậu ta sẽ có cô khác…con k thể giữ nổi chân người như cậu ấy được
-Con k thể mất anh ấy được …lòng tự trọng của con không cho phép…
Trở về căn phòng trọ ngày nào,hoa tigon rơi lả tả đầy bên ngoài hiên…tôi thấy yên bình sau những ngày đi thi được trở về nhà…căn nhà này Naomi nói đã được mua lại
-Cậu k cần dọn đi đâu cả cứ ở lại đây…căn nhà này mình đã mua đứt rồi cũng sang tên cho cậu rồi …
-Mình k thể nhận
-Coi như đây là món quà chia tay ,anh Sơn nói vậy nên cứ nhận đi đừng ngại…Cậu k lấy thì cũng vẫn sẽ bỏ không,bây giờ đường ai nấy đi rồi nên k còn lăn tăn nữa
-Mình sẽ gửi tiền hàng tháng cho cậu cho đến khi đủ tiền …dù 5 năm hay 10 năm mình cũng sẽ trả đủ…
Tôi đặt hoa quả lên ban thờ ông …
“Ông à,hai năm qua rồi Hoà giờ nó đã là một thiếu nữ lớn lắm rồi ông ạ…còn cháu cũng đã lớn và sắp tốt nghiệp ra trường rồi sẽ đi làm…ông luôn dõi theo cháu và em nhé”…
Chị Xuân hàng xóm đi về trong trạng thái say rượu…chị có một đứa con hay gửi cho tôi trông hộ…chị là mẹ đơn thân…
-Ơ về rồi à,may quá con thỏ nhà chị đang bảo không biết tối nay ai trông
-Chị đi đón con đi muộn rồi đấy
-chị say quá rồi em đi đón hộ chị với…
-Say thế này rồi mà tối chị còn đi làm à…k ở nhà với con
-Nay có em về rồi mà…
Chị biết tôi quý bé thỏ nên hay để tôi chăm sóc…đến trường mầm non nhìn đứa bé chỉ 13 tháng lẫm chẫm đáng yêu …tôi ôm chầm lấy…con bé gầy tọp hẳn đi có lẽ do không được chăm bẵm…
Tôi cũng là đứa cô đơn ,tối đến cho thỏ ăn uống xong con bé ngủ ngon lành …tôi xoa má…” dì về rồi Thỏ sẽ mẫm ngay lại thôi”
Buổi sáng tôi vẫn đến trường học như bình thường,còn trưa đến tôi đi làm tại một nhãn hàng hiệu trong khu trung tâm của giới nhà giàu…
Vào mặc bộ vest đen …chị quản lý mỉm cười
-Hương k được giải ai cũng tiếc,cả ca bình chọn cho em mà chẳng hiểu sao em k dc giải
-Em còn kém xa mà…vào được vòng đó là em mãn nguyện rồi
-Thế sao k theo nghề hát cho giàu
-Em ước mơ làm báo cơ chị ạ,là một phóng viên,hát hò chỉ là để thoả cái nghệ thuật trong em thôi…
-Dốt đầy đứa chả cần thi gì cũng giàu hát đêm vài củ là bình thường
-Em cũng nhận đi show mà nhưng tối nào đi được thì đi ,em kiếm thêm
-Đúng đấy tội gì…
Thấy cửa đẩy vào …chị quản lý nhìn tôi “ Khách kìa”…
Tôi quay ra tiếp một cô gái da trắng bóc ,mặt xinh như búp bê…cô gái cười bảo tôi
-Cho chị xem mẫu mới ra túi nhé sz mini
-Dạ vâng chị thích màu gì ạ
-Nâu nhé lấy nâu cho chị…
-Dạ vâng chị chờ em xíu…
Hương mang ra chiếc túi cô gái chỉ nhìn mà không cần đeo thử…
-Lấy chị con này,lấy cho chị mẫu giầy mới nữa nhé
-Vâng…chị có thể tham khảo dòng này ,hai dòng mới nhất của bên em…
Điẹn thoại cô gái reo lên : chờ chị xíu
-Dạ vâng…
-Em đang ở trong trung tâm rồi ạ…
Cúp máy cô gái dơ chân …tôi đưa đôi giầy vào chân cô gái ưng “ Lấy chị cả hai đôi này”
-Dạ vâng sz 36 đúng k ạ
-Đúng rồi em tinh đấy…của chị hết bao nhiêu
-Chị chờ em xíu,túi 72 triệu giầy một đôi 34 và một đôi 55 triệu ạ ,tổng 161 triệu
-Ok quẹt cho chị…( đưa thẻ) thẻ bạn trai chị đấy chị cũng kí được nhỉ
-C nên bảo anh ấy vào kí thì hơn ạ
-Vậy để chị nhắn tin
Hương đang cúi xuống quẹt thẻ thì thấy tiếng nói gần đến bàn thanh toán
-Xong chưa em?
Hương nhận ra giọng nói ngẩng lên…Ánh mắt Hương và Sơn vô tình chạm vào nhau…anh ta trong chiếc sơ mi đen kẻ xọc đỏ …vẫn vậy lịch lãm và sang trọng…cô gái đi ra kéo tay Sơn
-Chờ em chút nhé,em thử con áo kia xem thế nào,đẹp quá anh ạ
-ok…
Hương cười nhạt: Vậy bill của chị em chưa quẹt vội nhé
-Uk chờ chị thử nốt…
Cô gái đi khuất ,Hương cũng quay đi lấy nước để mời khách đang chờ…đặt chiếc cốc lên bàn Sơn cười nhẹ
-Cám ơn em…em vẫn khoẻ chứ
-Tôi khoẻ
-Em có vẻ béo lên …
-Tôi xin phép…
Hương quay đi k trả lời thêm…Sơn đổi sắc mặt từ đang cười vui đùa thành lầm lỳ …thấy cô gái kia đi ra anh ta mỉm cười lại “ Em mặc đẹp đấy “
-Thật ạ,anh khen em ạ,ôi ( cô gái giữ tay lên tim) em ơi chị lấy cái này nữa nhé …chả mấy khi bạn trai khen phải lấy nhỉ…
Hương cười gượng…cô gái mua xong sách túi quàng tay Sơn rồi nói ríu rít…anh ta cũng vậy nói chuyện rất vui vẻ…
Tôi bất chợt cảm thấy như vết thương năm xưa bỗng trở lại …tôi cố đứng vững nắm chặt tay “ Có lẽ mình đã yêu nhầm người”…
Vừa ra bên ngoài thang máy…Sơn nói giọng trầm hất tay cô gái
-Em xuống trước đi
-Anh sao vậy…thái độ anh làm em lo đấy
-Chia tay luôn ở đây,anh định khi đi ăn sẽ nói nhưng anh nói luôn …chia tay đi…
-Anh mới quen em có một tuần mà…
-Anh chỉ chơi một lần k có lần thứ hai …tiền mua đồ này anh cho em k cần suy nghĩ…
Cô gái kia rút thẻ đưa cho Sơn…cô ta cười khẩy “ Anh ta điên rồi,chỉ một đêm anh ta cho mình nhiều đến vậy “…
Hôm đó tôi đang trông thỏ cứ nghĩ đến chuyện sáng nay rồi lại gõ đầu “ k dc nghĩ ,k dc nghĩ”
Thỏ đi ra xoa má tôi” Thỏ đêm nay lại ngủ với dì nhé mẹ lại đi làm rồi”…
Đang bế Thỏ thì Naomi gọi
-Này đang làm gì thế qua đây đi
-Qua đây là đâu
-Nhà này k có ai đâu,sếp đi công chuyện mai mới về
-Thôi k qua đâu cô có qua đây thi qua
-Tôi đang định nhờ cô chút chuyện ,sang đây chút thôi rồi về…
Hương điu Thỏ trên lưng đi dọc con phố,bé Thỏ cười sướng khi thấy ánh đèn phố phường khiến Hương vui lây…tới căn nhà…Hương khựng lại khi nhìn căn nhà cô lùi lại…Naomi nhanh nhảu ra mở cửa vẫy tay
-Nào vào đi…eo ôi ca sỹ cơ đấy
-Lại trêu nhau đấy
-Con bé mà trông từ bé đây á
-Ừ mẹ nó hay đi làm đêm nên tôi trông…
-Yêu nhỉ,xinh thế tự dưng muốn có con quá
-Thế phải nhờ Tùng nhờ
Nói tới đây Naomi đổi sắc mặt:
-Tôi sao có thể yêu được
-Trời tại sao không,nhờ cậu mà nó biết nó là đàn ông vẫn men chứ k còn õng ẹo nữa đấy
-Tôi k dám yêu đâu,bỏ qua đi chuyện đó vào dĩ vãng rồi nếu sếp biết anh ấy sẽ giết Tùng…
Nói tới đây Hương sợ
-Anh ta bản tính vẫn vậy nhỉ k thay đổi
-Kệ đi,nào vào đây dậy tôi làm món cuốn này đi,mua nhiều đồ quá rủ cô sang ăn cho vui đấy…
-Đơn giản để tôi…
Sơn đi đến nửa đường,anh ta nhận được cuộc gọi từ bên kia báo
-Anh Hùng vừa có chút việc đột xuất nên hẹn anh ngày mai,rất xin lỗi vì sự cố này…Anh cứ xuống dưới này chúng tôi sẽ chuẩn bị chu đáo ạ…( ý có gái)
-Ok k sao tôi mới vừa đi ,sáng mai tôi sẽ xuống sớm k quen ngủ chỗ lạ
-Dạ vâng…vậy chào anh ạ…
Toàn vừa lái xe vừa cười
-Vậy hôm nay có đón cô nào không ạ
-Đón Hồng Trà đi…
-Dạ vâng…
Hồng Trà là cô mẫu ảnh mới nổi…và cũng là cô gái được Sơn gặp gỡ nhiều lần…
Naomi và Hương đút vào miệng miến cuốn to ăn rồi cả hai ngồi thở
-Tôi no quá Hương ạ…em bé cười kìa,nó cười bọn mình …
-Có mà mặt cậu dính rau kia kìa…ngon nhỉ lâu lắm mới ăn món này
-Ừ ăn cảm giác mát mát…
-Còn 4 cái tôi vs cậu mỗi đứa hai cái nốt đi cho gọn
-No lắm rồi đấy nhưng thôi cố…hai năm qua tôi mời cậu đến đây bn lần sao k đến mà hnay lại tới vậy
-Tôi sợ chạm mặt anh ta nhưng sáng nay chạm mặt rồi …đi cùng gái
-Thật á…có chào hỏi gì k
-Có chứ vẫn bình thường thôi,chuyện qua lâu rồi mà nên tôi thấy bình thường
-Có chắc bình thường không
-Chắc…nói chung hơi sốc tí nhưng anh ta là đàn ông mà …
-Kệ đi giờ quan tâm đến ăn thôi
Bên trong Naomi bật nhạc nên k nghe tiếng cổng mở…Sơn đi cùng Hồng Trà bước vào…thấy tiếng cười bên trong bếp…đi gần tới thấy Hương và Naomi đang trêu nhau cố nhét vào miệng miếng cuối xem ai ăn nhanh hơn…Naomi và Hương cười đến chảy cả nước mắt,em bé cũng cười khanh khách bên cạnh…
Toàn đánh tiếng: Có món gì đấy…tôi ăn với…
Hương quay lại thấy Sơn và cô gái khác nắm tay nhau…Hương vội quay đi…” Sao bảo anh ta đi cơ mà “
-K hiểu sao luôn ý thề k nói điêu…
-Tôi về đây cậu dọn nhé
Hương bế em bé lên …Sơn nhìn đứa bé rồi sấm chớp bên ngoài nổ ra …Em bé giật mình khóc lớn…Hương dỗ “ Ngoan nào dì xin lỗi nhé,đánh chừa ông sấm nhé”
Sơn hẩy tay cô gái: Em lên trên đi…
-Vâng…
Hương vòng dây địu em bé ,Sơn đi ra nâng em bé lên để Hương dễ cài dây …
-Mưa rồi để tanh mưa rồi hãy đi k ướt em bé
Hương k nói câu gì rồi gọi Naomi : Này cho tớ mượn cái áo mưa đi
Sơn cười nhẹ khi biết Hương cố lờ đi
-Giờ em trông trẻ nữa à…
-Tôi thấy anh đang bận nên k cần cố hỏi han tôi đâu…
-Em nghĩ gì khi thấy anh bên cô gái khác…
-Chẳng nghĩ gì cả ,mà anh nghĩ anh là ai mà tôi phải bận tâm
Hương vừa quay lại Sơn hôn chụt lên môi Hương…Cô tát bốp vào mặt anh ta…
-Đồ bỉ ổi
Naomi vs Toàn thấy không khí căng thẳng…cả hai lo lắng mà chẳng thể nói nên lời…
Hương mặc kệ trời sắp mưa,cô chạy ra xe máy vừa lái xe máy vừa đi vừa khóc…” Thằng khốn nạn đó bỉ ổi thật mà”…
Sơn quay đi lên phòng,anh ta nằm vật ra giường vẻ mệt mỏi…nghĩ đến chuyện khi nãy…anh ta vùng dậy rút cây kiếm nhật chém liên tiếp vào giường khiến Hồng Trà sợ…
-Anh sao vậy,anh Sơn…anh làm em sợ đấy…
-Tôi đã cố,cố kiềm chế cảm xúc rồi …đã cố tìm một cô gái khác lấp vào nhưng k thể …( đấm bụp vào tường)
Lát sau Naomi lên băng tay cho Sơn…máu cứ chảy ròng anh ta ngồi nhìn ra hiên…
-Hồng Trà sợ quá mặt cắt k còn giọt máu luôn đó ạ,dù sao cô ấy cũng là bác sỹ tâm lý của sếp,sếp tự dưng nắm tay cô ấy cũng sốc …
Sơn xoa tay lên trán thở dài…
-Sáng nay tôi và Hoàng Vân đã chính thức đường ai nấy đi rồi…
-Thật ạ,chúc mừng sếp…
-Tôi đã là một vết thương khi ở bên cô ấy,khi bên tôi cô ấy mất đi cái hồn nhiên ,gầy gò vì suy nghĩ…giờ thấy cô ấy thay đổi tôi thấy mừng …mừng vì cô ấy đã bước qua được tổn thương ngẩng cao đầu mà sống…tôi đã cố,cố tìm những cô gái khác để khiến cho Hoàng Vân chán nản và để cho tôi có thể quên đi được…hai năm rồi tôi vẫn chưa tìm thấy cô gái nào có thể thay thế…khi thấy cô ấy tôi lại bối rối và rung động…
-Sếp là đàn ông mà,có thể quan hệ với các cô gái nhưng yêu thì chỉ có một…anh yêu cô ấy nhiều hơn anh nghĩ đấy…giờ đã tự do rồi hãy yêu đi sếp,yêu như chưa bao giờ được yêu vậy…
Sơn lắc đầu
-Cô ấy sẽ là điểm yếu của tôi…ra ngoài đi…tôi muốn yên tĩnh…
Tôi trở về nhà ru Thỏ ngủ xong thì mẹ con bé đón về
-Nay chị về sớm cám ơn em nhé
-Vâng,mai chị nhớ bỏ cái chất sơ em mua vào sữa cho thỏ uống nhé,hơi bị táo đấy
-Ừ,sao mắt sưng vậy,khóc à…
-K em có bụi bay vào mắt thôi ạ…
Tôi trở về phòng khi rửa mặt nghĩ lại chuyện lúc tối…” Đáng lẽ mình phải vả cho hắn vài cái nữa cho bõ tức…”
Tiếng gõ cửa ,tôi thấy khăn sữa của Thỏ trên giường…nghĩ mẹ Thỏ qua lấy nên cầm lên mở cửa
-Quên khăn sữa đúng không ạ…
Tôi mở cửa thấy Sơn đứng lù lù trước cửa phòng trọ,tôi giật mình đóng lại thì anh ta đẩy tôi vào trong…
Sơn đóng cửa cài chốt lại…
-Anh có chuyện gì…
-Tôi muốn quan hệ với em đêm nay
-Anh k còn câu nào trong sạch hơn à…mời anh ra khỏi đây…anh coi tôi là gì chứ…ra khỏi đây đi …
Nói xong Sơn cởi bỏ đồ ra ngay trước mặt Hương…Hương sợ chạy lên gác anh ta đuổi theo tóm cổ Hương từ sau rồi siết…
-Em k chạy được đâu
-Tôi hét lên đấy bỏ tôi ra…sao anh vô duyên vậy
-Anh đã là người tự do…
-Thì mặc kệ anh…
-Tôi phải kiểm xem …
Sơn vác Hương đi lên chiếc gác xép chỉ kê mỗi chiếc đệm…cánh cửa sổ có vòng hoa ti gôn vẫn mở gió hun hút…Sơn ném Hương vào giường…Hương chạy thì anh ta vật ném lại vào giường…
-Anh say rồi nồng nặc mùi rượu…tránh xa tôi ra…
-Điên say thì làm ăn gì được,uống vừa đủ…em k vui khi anh tự do à…
-Anh tự do hay k tự do thì liên quan gì nữa đâu
-Nói dối thì để làm gì em còn yêu anh mà phải không
-Đồ điên…
Sơn với chiếc áo của Hương anh ta giằng xé toạc …Hương bật khóc…” Anh điên rồi để tôi yên”
-Anh nhẫn nhịn hết nổi rồi…
Đây là lần đầu anh ta chạm vào tôi ngay cả khi tôi k đồng ý…
Sơn tóm tay Hương vật ra và nằm đè lên…Hương dẫy anh ta rất nhanh kéo quần Hương tụt xuống…
-Bỏ ra …mẹ ơi…cứu con…( Hương khóc lớn)
Sơn kéo tụt quần Hương rồi đưa vào…anh ta lay mãi mới đưa được vào…Hương nức nở…Sơn dập liên hồi…mặc kệ Hương vẫn cứ gào khóc…Hương cào cổ anh ta đầy các vết xước…
Ngực Hương nẩy lên xuống…Sơn mút rồi liếm quanh đầu vú…anh ta hít sâu bầu ngực Hương như rất thèm khát…
-Anh yêu em mà…đừng sợ…
Hương chống tay lên cửa sổ…cô nhìn ra ngoài các tia sấm chớp vẫn loé lên…Sơn bắt Hương chổng mông để quan hệ từ sau…Hương Quỳ bầu ngực to nhấp nhô nẩy lên xuống…Sơn đứng và dập liên hồi…Hương bám chặt tay vào cửa sổ vẻ mặt đầy đau đớn…sau hai năm cuối cùng Sơn vẫn quay lại để chiếm lấy thân thể cô…
Anh ta cúi xuống hôn lên bờ mông Hương rồi liếm nhẹ …
-Thích mà phải không
Hương không nói câu nào …chỉ nắm chặt tay…
Bạch…bạch….tiếng quan hệ rất mạnh…tiếng nhép nhép nhớp nháp từ dương vật và âm đạo chạm vào nhau…
Đến khi xong Hương co ro kéo chiếc chăn ngồi thu lu ở góc đệm…nước mắt vẫn rơi k ngừng…Sơn đứng dậy mặc quần áo…anh ta quay lại sờ lên má Hương
-Mai anh sẽ cho người đến lấy đồ cho em qua ở với anh…em đừng nghĩ đến việc chạy trốn,nếu em trốn anh thì anh sẽ cho chục thằng hiếp bạn thân em đấy…
Hương nhìn Sơn ánh mắt đầy căm phẫn…
“ Đừng nhìn anh với ánh mắt đó,anh yêu em mà ,rất yêu em”…
Sấm chớp vẫn nổ ra …cô gái nhỏ đầy đau đớn khi đối diện với người yêu cũ…

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN