[Boruto đồng nhân] Beauty. - Chương 50
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


[Boruto đồng nhân] Beauty.


Chương 50


Khi nghe Iwabe nói thì cả bọn dừng lại xem xét xung quanh, quả thật con đường mà họ đang đi tuy rộng rãi sáng sủa nhưng lại rất vắng người.

– Senpai, em chắc chắn đây là con đường mà Rie chan đã cho tụi em biết, mà Rie chan không có lí do gì để lừa gạt em, mà em cũng chắc chắn mình không đi sai đường – Sarada nói, cô bé cũng thắc mắc về khung cảnh xung quanh ghê gớm – Em thấy ngoài không có nhiều người ra thì con đường này không có vấn đề gì cả.

Giống như Sarada nói, hai bên đường tuy không bày bán các sạp hàng này nọ nhưng vẫn có những vật trang trí, những chiếc đèn lồng treo cao lên tỏ rõ đang có lễ hội diễn ra.

– Suy nghĩ làm gì chứ, chúng ta còn chưa tới nơi mà – Boruto không cảm thấy có vấn đề gì cả, trực giác của cậu bé cho biết điều đó – Có khi con đường này có gì đó đặc biệt nên mới không có nhiều người qua lại.

Mọi người nghe Boruto nói vậy đành tạm chấp nhận, nhưng Shikadai để chắc chắn hơn đã kéo lại một người qua đường hỏi thăm xem.

– Thế nào rồi, Shikadai? – Inojin hỏi khi thấy Shikadai hỏi thăm xong.

– Tớ hỏi thăm được là chúng ta đi đúng đường.

– Vậy sao con đường này kì lạ vậy? – Iwabe hỏi.

– Người nọ cũng nói thường ngày con đường này cũng nhộn nhịp lắm chứ, đừng nói đến ngày lễ hội như vậy – Shikadai nói ra những gì mình biết – Nhưng không biết hôm nay làm sao có lệnh cấm tất cả mọi người đến gần cây anh đào lớn nhất này, mà nếu vi phạm sẽ bị bắt lại phạt nặng, vì thế con đường này vắng người là vì thế.

– Cái lệnh quỷ quái gì thế này, ttebasa! Tớ hẹn Mitsuki ở cái cây anh đào đó rồi! – Boruto kêu lên.

– Chịu thôi – Shikadai nhún vai nói – Vậy chúng ta có nên đi tiếp không, bạn của cậu có khi vì lệnh cấm mà không tới được đấy.

– Đi chứ, tại sao lại không! Mitsuki đang chờ tớ ở đó – Boruto nhớ tới Log nói rằng Mitsuki đang chờ cậu, vì thế cậu phải đến cái cây anh đào đó, không thể nào vì chút cản trở này mà thất hứa.

Nhìn Boruto quyết tâm hùng hổ tiến về phía trước các bạn của cậu cũng đành đi theo.

– Chỉ mong Boruto nhu ngốc không gây ra họa thôi – Sarada cảm thán.

– Tớ nghĩ chắc không đâu, Boruto nói rằng bạn cậu ta đang chờ cậu ta ở nơi đó – Shikadai nói – Mà tớ chắc rằng Boruto có chuyện giấu chúng ta.

– Đúng vậy, chuyện mà Boruto giấu lúc đầu rất có ảnh hưởng với cậu ấy nhưng bây giờ xem ra ổn rồi – Sarada đồng ý nói.

– Hy vọng thế, nếu không lại có phiền phức – Shikadai thở dài.

Những cô cậu bé cứ thế di chuyển càng lúc càng gần cây anh đào nọ, bỗng họ dừng lại vì có những tấm biển cảnh báo ở đằng trước. Boruto đi đầu thấy những tấm biển thì chỉ xem qua rồi lướt qua nó, đằng sau cậu Inojin tò mò xem xét tấm biển cảnh báo.

– Xem ra là thật, những người đứng đầu nơi đây đã ra lệnh cấm này khi mà không có lí do nào cả – Inojin nói, cậu cảm thấy tò mò với lệnh cấm này – Mà họ vì sao phải làm thế, chẳng lẽ có ai trong số họ muốn độc chiếm riêng cái cây anh đào được mệnh danh lớn nhất làng Âm Thanh này.

– Quan tâm làm gì, chúng ta đi thôi – Boruto nghe vậy nói, cậu bé khi ở làng Lá chuyên là kẻ phá luật chứ nói gì làng Âm Thanh.

– Như vậy được không đấy, Boruto? – Sarada lo lắng khi thấy lệnh cấm, cô bé sợ họ sẽ gặp những ninja khác bảo vệ gần đây và xung đột sẽ xảy ra.

– Tớ cảm giác không có chuyện gì xảy ra đâu – Boruto cam đoan – Nếu không các cậu cứ đợi ở đây, tớ sẽ đi một mình.

– Thiệt hết cách với cậu mà Boruto, thôi chúng ta cứ đi vào đi, nếu có chuyện gì chúng ta cứ một mực nói là không biết gì hết về lệnh cấm này. Dù sao chúng ta cũng là khách của làng Âm Thanh, cho nên sẽ không nghiêm trọng lắm đâu – Shikadai đưa ra một chủ ý.

Có lí do để yên tâm hơn thì cả bọn gan lớn hẳn, tuy vậy trên đường đi các cô cậu bé vẫn hết sức chú ý xung quanh, họ không thấy được một ai cả tuy nhiên họ vẫn cảm giác có một ai đó đang nhìn chăm chú vào họ. Vì vậy tất cả mọi người càng cảnh giác hơn, sẵn sàng rút vũ khí để chiến đấu bất cứ lúc nào, tuy vậy họ vẫn không thể phát hiện ra kẻ đã theo dõi mình, mà kẻ đó vẫn chưa ra tay với họ.

Đi mãi, đi mãi cuối cùng mọi người bắt đầu ngửi thấy mùi hoa anh đào thoang thoảng đâu đây, xa xa còn nhìn thấy những cành hoa đung đưa, xem ra họ đã đến gần cây anh đào lớn nhất này rồi, không biết nó trông đẹp đẽ ra sao.

– Đến đây thôi, những kẻ đột nhập.

Một giọng nói vang lên đằng sau làm những cô cậu bé giật cả mình, họ đã lơ là và không biết có người đứng sau mình từ lúc nào, điều này là tối kỵ đối với một ninja. Họ quay đầu lại và nhanh chóng tạo ra khoảng cách với kẻ lạ mặt kia, sau đó tất cả chuẩn bị sẵn sàng nếu có xung đột.

– Đừng làm quá lên như thế, ta còn chưa có làm gì đâu.

Kẻ đó lên tiếng chế nhạo sau đó Boruto đột ngột kêu lên.

– Là anh!

Ngoại truyện nhỏ tiếp.

Lại một buổi tối Boruto đến nhà của Mitsuki để qua đêm, trong mắt tất cả mọi người thì hai người là bạn bè đồng đội nên qua đêm ở nhà ai cũng chẳng sao, trong khi sự thật hai người đang là người yêu của nhau và những buổi tối như vậy đều là chút thời gian riêng tư của họ.

– Boruto, sắp tới không có nhiệm vụ gì cần thiết phải làm tớ sẽ về thăm cha mẹ, cậu đi với tớ không?

Mitsuki hỏi Boruto khi hai người đang thân thiết ôm nhau trên sofa.

– Đi chứ, tớ chưa bao giờ chính thức gặp mặt Orochimaru san, hy vọng ngài ấy hài lòng về tớ.

– Ông ấy đương nhiên sẽ thích cậu, bởi vì Boruto là mặt trời của tớ mà.

Boruto nghe Mitsuki nói về mình như vậy thì rất là thỏa mãn, Mitsuki luôn coi Boruto là hoàn hảo, là đặc biệt.

– Được rồi, đừng hôn tớ nữa.

Mitsuki hơi nghiêng đầu né tránh đôi môi của Boruto, dạo này hôn nhau nhiều quá làm môi cậu thường xuyên sưng lên, còn có những vết thương nhỏ rỉ máu do Boruto đôi khi hưng phấn quá đã cắn vào môi cậu.

– Cậu không thích sao, Mitsuki.

Boruto ôm lấy vòng eo của Mitsuki hỏi.

– Không phải, nhưng lần đó hình như mấy cậu ấy biết rồi.

Lần đó là lần Boruto mất khống chế, cậu hôn Mitsuki mạnh bạo không những vậy cậu còn sờ sọang khắp người của đối phương, khi nhận ra cậu đã thấy mấy vết cắn trên cổ và xương quai xanh của Mitsuki, đôi tay cậu còn suýt xé rách chiếc yukata của người yêu mình.

– Xin lỗi, tớ cũng không biết làm sao thế này, đầu óc tớ nóng lên và thế là…

– Tớ đâu có trách cậu, mà cậu cũng hành động lạ thật đấy – Mitsuki cười nói, tuy rằng lần đó cậu lại cảm thấy Boruto nguy hiểm vô cùng.

– Quên nó đi – Boruto ngượng ngùng nói khi nhớ đến lần đó.

Sau việc đó Mitsuki quần áo xốc xếch, trên môi, cổ và xương quai xanh có những dấu vết khó mà che đi, vì thế nếu bị ai đó nhìn thấy thì cũng đoán này đoán nọ, mà những người bạn sau lại hay nhìn lén cậu nữa nên Mitsuki đoán có lẽ họ đã biết gì rồi.

Miêu có lời muốn nói:

Trời ơi đã đến 50 rồi, thật khó tin quá TTATT.

Lúc đầu dự định “Beauty” sẽ có chừng hai mươi chương thôi mà bây giờ lại quất tới năm mươi rồi, thật đáng chúc mừng.

Miêu sẽ cố gắng hoàn thành “Beauty”, không đào hố nhé.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN