Breaking Of The Dead ( Vượt qua cái chết) - Chương 12: Người mới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Breaking Of The Dead ( Vượt qua cái chết)


Chương 12: Người mới


Chương 12: Người mới

Sáng sớm ngày hôm sau,mọi người thức dậy rồi đi ra chỗ quầy nước ngồi, cả ba người gồm có chú Don, Sam và Bruce đang bàn chuyện.

Sam lên tiếng:

– Hôm nay chúng ta nên đi kiểm tra hai tầng bên dưới.

Don nói:

– Vậy cho chắc ăn thì chúng ta nên đi ba hoặc bốn người để hỗ trợ cho nhau.

Đúng lúc, Mike và Rob cũng tỉnh dậy và đi lại chỗ của ba người uống chút nước rồi chú Don nhìn hai người họ nói:

– Này…chúng tôi sẽ đi xuống hai tầng bên dưới để kiểm tra, hai cậu có muốn đi theo không?

Mike nói:

– Được, hai chúng tôi tham gia!

Bruce nhìn hai người rồi nhìn sang chú Don nói:

– Được, nếu hai người cùng đi thì chú và Jimmy ở lại với họ. Chú cũng hơi lớn tuổi nên chú ở lại đây đi.

Nói xong, hai người đi vào một shop bán đồ lấy mọi thứ to và dài để làm vũ khí và rồi đi lại thang máy rồi bấm nút.

Bruce hỏi Mike:

– Thế anh đã khoá cửa cầu thang bộ ở trên đây rồi sao!

Mike trả lời:

– Đúng vậy! Chúng ta đi xuống tầng thứ ba trước rồi sẽ đi lên tầng hai kiểm tra sau. Bọn chúng có thể đi lên đây bằng cầu thang bộ nên tôi đã khóa lại cho an toàn.

Chiếc thang máy đã lên tới nơi rồi bọn họ đi vào bên trong, khoảng một lát sau bọn họ đã đi ra khỏi cầu thang ở tầng ba. Những thức ăn được chất đầy và rồi bọn họ đi lại kiểm tra cánh cửa cầu thang bộ, cánh cửa cầu thang bộ ở tầng ba cũng đã được khóa,bọn họ chia nhau làm hai nhóm đi kiểm tra khoảng chừng mười lăm phút sau, hai nhóm gặp lại nhau cũng tại một quầy bán nước giải khát. Mike nói:

– Hai chúng tôi vừa hạ được một tên ở ngay đằng kia, thế còn hai anh thì như thế nào?

Sam nói:

– Chúng tôi thì hạ được hai tên!

Bruce tìm được một chiếm lợi phẩm thật lá tốt, đó là một cây súng bắn cung, nó có một ống ngắm thật chuẩn nhưng chỉ có mười cây mũi tên. Nói xong,bọn họ cùng đi chung với nhau kiểm tra một lần nữa rồi một lúc sau bọn họ đã kiểm tra quanh xong xuôi, mọi thứ ở tầng ba đều sạch sẽ và rồi bọn họ đi lại chỗ thang máy rồi bấm nút đi xuống bên dưới tầng hai. Hai cánh cửa của chiếc thang máy dần dần mở ra,Bruce nhặt được cây súng cung khi nãy, anh ta kéo chốt cây cung lên rồi đặt mũi tên bên trên rồi từ từ bọn họ bước ra, bọn họ la một tiếng thật lớn để bọn chúng chú ý mà tới ngay chỗ họ.

Khoảng mười lăm giây sau,có ba tên chạy ra, Bruce đi lên hai bước rồi ngắm bắn rồi tới lượt Sam,những tiếng súng vang lên bắt đầu thu hút những cái chết ở bên ngoài và rồi bọn họ đi lại chỗ cầu thang bộ tầng hai và cũng khóa chốt cửa lại. Và bọn họ lại đi kiểm tra chung quanh 1 lần nữa! Cuối cùng khu tầng hai cũng xong xuôi.
Còn những cái xác bọn họ đi lên mái nhà rồi quăn những cái xác xuống bên dưới. Bọn họ đã ở lại chỗ siêu thị trong ba tuần.

Có một hôm, trong lúc mọi người ngồi ăn buổi trưa thì mọi người nghe thấy tiếng quay của động cơ máy bay trực thăng. Thế là bọn họ chạy nhanh lên tầng sân thượng thì thấy chiếc máy bay trực thăng đó đã bay đi thật xa. Vào ngày hôm đó, bọn họ chia nhau ra ngồi trực trên phía sân thượng và lấy những hộp sơn trên sân thượng ba chữ S.O.S có nghĩa là cầu sự giúp đỡ.
Hôm nay tới phiên Bruce và Jimmy ngồi trực ở trên sân thượng, hai người đang nói chuyện thì Molly và Mary đem phần ăn trưa lên cho hai bọn họ.

Molly lên tiếng trước:

– Mọi chuyện ở trên đây vẫn ổn cả đấy chứ!

Hai người bọn họ nghe thấy tiếng nên xoay qua nhìn hai cô gái và Bruce nói:

– Mọi thứ vẫn ổn cả! Cám ơn em và Mary nhiều!

Jimmy nói:

– Ở trên đây những tiếng chim hót, gió lay động ngoài ra còn có tiếng của bọn chúng bên dưới nữa. Bọn chúng ngày càng kéo tới đông hơn có lẽ chúng ngửi thấy mùi thịt của người còn sống.

Mary nói:

– Mấy tuần qua vẫn chưa nhìn thấy chiếc trực thăng quay lại sao?

Jimmy nhìn cô ấy nói:

– Đúng! Có lẽ họ sẽ không quay lại đâu cả dân bên trong thành phố này đều bị nhiễm hết cả rồi!

Mary nghe thế rồi khóc:

– Gia đình của tôi vẫn còn đang ở ngoài đó, tôi bây
giờ còn không biết bọn họ còn sống hay đã chết nữa!

Molly nghe cô ấy nói thế nên đi lại ôm cô ấy an ủi và rồi một lúc sau mặt trời lúc này đang lặng dần
rồi bọn họ thu xếp ghế dù lại trời lúc này cũng đổ mưa và bọn họ nhanh chân chạy vào bên trong để trú mưa, bọn đi xuống thấy họ đang chuẩn bị ăn tối với nhau,chú Don đã chuẩn bị những đồ ăn
bên dưới đất vì bên trong đây không có bàn ăn nên bọn họ phải ngồi ăn bên dưới đất, thế rồi tất
cả ngồi chung xuống đất với nhau, thức ăn toàn là những đồ ăn đóng hộp cả và dành phần riêng cho chú chó Scooby của Bruce, những thức ăn đồ hộp toàn là thịt heo, thịt bò đóng hộp và chúng được đổ vào một cái tô thật lớn.

Mọi người ngồi ăn chung cười nói vui vẻ bên nhau nhưng Molly có chuyện gì đó, cô ấy chỉ ăn được vài miếng và rồi cô ấy cảm thấy buồn nôn nên đã lấy tay bịt miệng lại và cô ấy đứng dậy vội chạy nhanh vào bên trong nhà vệ sinh. Cô ấy chạy vào bên trong phòng toalét rồi ói ra một mớ và cảm thấy khó chịu ở phần bụng. Cô ấy ngồi kế bên bàn cầu khoảng mười giây rồi cô ấy đứng dậy đi lại bồn rữa tay và mặt và rồi cô ấy nhìn vào chiếc gương rồi đi ra khỏi khu toalét.

Bruce thấy Molly đi vào bên trong khu toalét đã lâu nhưng tới bây giờ vẫn chưa thấy cô ấy trở ra
và rồi anh ta cũng đứng dậy đi vào trong toalét và hai người chạm thân nhau ở ngay cánh cửa ra vào. Bruce nhìn cô ấy rồi nói:

– Molly, em không sao chứ!

Molly trả lời:

– Vâng, em không sao? Chúng ta ra với mọi người thôi!

Và rồi hai người ấy đi ra lại chỗ ngồi với mọi người. Sau khi ăn tối xong, chú Don, Bruce và hai cô ấy dọn lại đồ đạc còn những người khác thì đang ngồi quanh bộ ghế sofa, Bruce thấy Molly có
vẻ hơi mệt mỏi nên phụ giúp cho cô ấy. Khoảng một lát sau,bốn người đã làm xong xuôi rồi cũng đi lại ngồi quanh dưới bộ ghế sofa, những kênh tin tức cũng chiếu lại mỗi ngày rồi Mike bật sang kênh khác, hai đứa trẻ bọn chúng ăn no xong rồi nằm lăn ra ngủ trên Ally rồi hai vợ chồng cũng ẫm hai đứa trẻ về phòng ngủ.

Lúc này trên kênh năm mươi có lời phỏng vấn của người cha cách đây khoảng ba ngày trước lúc sự việc này xảy ra. Người cha nói:

– Chúng ta bây giờ không thể tránh nổi sức mạnh
của mẹ thiên nhiên, trong lời thứ 5 hồi 66 chương 25 chúa có nói vơí chúng ta rằng địa ngục sẽ tràn lan những cái chết và sẽ không còn sức chứa cho những người chết rồi sẽ có ngày những cái chết sẽ đội mồ mà sống dậy. Hiện giờ,những người thiếu niên hoặc thanh thiếu niên và cả thanh niên chúng ta nói chung những người bây giờ có một cuộc sống quá phóng đãng, những cô gái khoảng chừng 15,16 tuổi đã trở thành những người mẹ quá sớm so với tuổi của họ,những lứa tuổi đó không biết hệ quả của chúng sau này như thế nào? Thế còn những đứa trẻ sơ sinh được sinh ra không có sự chăm sóc và những đứa trẻ chết sớm khi vẫn còn bào thai sơ sinh trong bụng mẹ. Những cái chết rồi sẽ tăng nhanh.

Người cha xứ vừa nói tới lúc đó thì màn hình tivi đã ngừng chiếu lại, Mike bật sang coi những kênh khác, mọi người nghe được kênh tin tức đó đều suy ngẫm những lời cha xứ đã nói. Bruce và Molly đi xuống tầng ba, hai người muốn có một không gian trong mấy tuần qua. Hai người bọn họ cũng vào gian phòng giống như ở tầng bốn rồi hai người nằm xuống và anh ta đi lại bấm nút
tắt đèn toàn khu tầng ba chỉ lại đèn ngủ. Anh ta đi lại chiếc giường rồi nằm xuống, Molly đang nằm nghiêng bên kia và Bruce nằm xuống xích thân mình lại gần Molly rồi anh ta giơ ôm lấy cô ấy. Và cô ấy nghiêng đầu sang nhìn rồi nói:

– Bruce, em có chuyện này muốn nói với anh.

Bruce nghe cô ấy nói thế nên nói:

– Vậy em có chuyện gì hãy kể cho anh nghe được trong tình hình như thế này anh thường thích nghe chia sẻ những câu chuyện với nhau.

Cô ấy vẫn nghiêng đầu nhìn anh ta còn Bruce nhìn lại Molly với một ánh mắt thật trìu mến và rồi cô ấy hít một hơi dài và nói:

– Bruce, em nghĩ em đã có baby rồi!

Bruce đang nằm bên cạnh cô ấy rồi bất thình lình anh ta ngồi dậy rồi ngồi nhúng trên giường và vẫn nhìn cô ấy cười rồi nói:

– Molly, anh nghe nói với anh tin này anh cảm thấy mừng quá!

Molly nghe anh ta nói thế nên tỏ ra không vui rồi nói:

– Tại sao chứ! Đứa bé đang hình thành thật không đúng thời điểm chút nào cả! Chúng ta nên
không có thì hơn trong lúc hoàn cảnh như lúc này!

Bruce nghe cô ấy nói nên ngăn cô ấy:

– Molly, em không được nói và làm điều dại dột như thế! Chúng ta sẽ giữ đứa bé ý không anh muốn nói là con của hai chúng ta,hai chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua điều này được mà Molly.

Molly nhìn Bruce khóc và nói:

– Thế anh hãy nhìn chung quanh bên ngoài kia là những cái chết,chúng đè đầu người sống ra mà ăn tươi nuốt sống, em thật không muốn khi sinh đứa bé này mọi tính mạng của mỗi người trong nhóm chúng ta đều gặp nguy hiểm. Anh không hiểu sao!

Bruce cố ngăn Molly hãy giữ đứa bé lại:

– Molly, lúc nãy em không nghe những điều mà cha đã nói với chúng ta lúc nãy hay sao,em muốn giết con của chúng ta khi nó mới đang hình thành hay sao! Em nên suy nghĩ kĩ về điều đó,anh sẽ cùng em vượt qua được mà với lại cái siêu thị này cũng vừa đủ trúng ta ăn được trong ba tới bốn năm. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua điều đó, Molly.

Molly nghe anh ta nói rồi xoay đầu về lại vị trí cũ nằm trên chiếc gối, nước mắt của cô ấy đổ ra lưng tròng. Bruce nhìn cô ấy xoay đầu nằm sang bên kia và rồi anh ta nằm ngửa ra rồi nhìn lên trần nhà,khoảng một lát sao anh ta cảm nhận hơi thở của Molly thở đều đều, anh ta nhè nhẹ ngồi dậy trên giường rồi đi ra khỏi gian phòng, anh ta đi có lấy ống khóa máng vào sợi dây xích cho an toàn, anh ta có vẻ hơi buồn khi nghe lời của cô ấy vừa nói lúc nãy cho nên Bruce đi lên trên sân thượng hóng mát. Tối đêm nay thì tới lượt chú Don và Sam trực trên này, anh ta mở cửa tầng sân thượng hai người kia đang ngồi trực nên nghe tiếng động của cánh cửa mở nên cả hai người bọn họ xoay sang nhìn. Chú Don nói:

– Là cháu đó sao! Bruce, tại sao bây giờ cháu không đi ngủ đi!

Bruce mở cánh cửa rồi đi lại hai người và nói:

– Cháu cảm thấy buồn một việc nên muống đi dạo rồi suy nghĩ về chuyện buồn đó.

Sam cũng lên tiếng:

– Thế anh có chuyện gì buồn hãy kể cho hai chúng tôi nghe đi, nói xong nếu hai chúng tôi thấy có thể giúp được anh thì cả hai chúng tôi sẽ cùng giúp anh.

Bruce nói:

– Cả hai người sẽ không thể giúp được đâu!

Chú Don cười mỉm rồi nói:

– Cháu đúng thật là..chuyện mà cháu không muốn nói ra nếu cháu không chịu nói thì làm sao hai người bọn ta có thể giúp cháu được cơ chứ! Nói đi chúng ta cùng nhóm hội với nhau kia mà!

Bruce nghe chú ấy nói những lời thành thật chịu giúp đỡ anh nên anh cũng thành thật kể cho hai người họ nghe. Khoảng một lát sau, hai người ấy cũng đã hiểu được mọi chuyện và chú Don trông lớn tuổi hơn nên nói trước:

– Vậy! Bruce này, cháu hãy thành thật nói hai ta biết cháu có thật sự yêu Molly nhiều không?

Bruce gật đầu rồi nói:

– Vâng, cháu thật lòng yêu cô ấy rất nhiều…

Chú Don nói:

– Vậy! Ta và Sam đây chúc hai cháu hạnh phúc suốt cuộc đời nhưng còn đứa bé đáng ra thì nó không nên tồn tại trong lúc này ngay bây giờ, chúng ta nên bỏ nó đi.

Anh ta nghe chú Don nói xong nên cũng thấy bất ngờ với câu trả lời của chú ấy rồi anh ta nói:

– Vậy cả hai người cũng đồng ý với cô ấy là không nên giữ đứa bé lại sao!

Sam lên tiếng khuyên Bruce:

– Bruce, anh hãy nghe tôi nói, đứa trẻ này sinh ra thật không đúng trong hoàn cảnh này, chúng ta vẫn chưa biết về căn bệnh mà nhiều người bên ngoài ấy mắc phải, chúng ta cần phải đi tới DC nơi đó là nơi kiểm dịch lớn nhất trong các thành phố và tìm hiểu mọi việc.

Nghe hai người họ nói khuyên anh ta một hồi rồi anh cũng suy nghĩ lại và anh ta ngồi với họ cho tới khi trời rạng sáng. Cho tới bảy giờ ba mươi phút sáng, Dane và Jimmy lên thay ca trực rồi cũng đem phần ăn sáng đã chuẩn bị sẵn cho hai người họ.

Hết chương 12.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN