Breaking Of The Dead ( Vượt qua cái chết) - Chương 13: Xe chở hàng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
89


Breaking Of The Dead ( Vượt qua cái chết)


Chương 13: Xe chở hàng


Chương 13: Xe chở hàng
Hai người kia đến trực thay rồi Bruce cũng chào hai người bọn họ còn hai người kia ngồi đó ăn một lát rồi hai người cũng đi vào bên trong và rồi đi xuống bên dưới thấy họ ngồi quay quần bên chiếc ghế sofa và họ ngồi nói chuyện phiếm với nhau,chú Don thì ngồi kể chuyện đời xưa cho
chúng tôi nghe và người vợ quá cố của chú ấy, chú ấy nói:

– Cuộc sống của một con người rất là mỏng manh giống như một chiếc lá mùa thu rụng về cội của nó. Nếu như chúng ta còn sống thì làm những côg việc mà ta chưa có thể làm được. Vợ của chú ấy mất sau khi bị xảy thai đứa con đầu lòng của chú ấy.

Khi mọi người nghe xong đều cảm thấy buồn cho chú ấy và điều đó cũng làm cho Molly thay đổi tâm trí của mình và cô ấy đã quyết định giữ lại đứa bé của hai người vì cô ấy cũng mong muốn mình trở thành một người mẹ là như thế nào? Bọn họ ngồi nói chuyện với nhau một lát thì
mọi người di tản ra đi đâu đó, gia đình của Dane thì đi xuống tầng hai vì ở đây có một khu vui chơi bóng nhỏ còn Molly và Mary hai người thì đi chung với nhau đi xuống bên dưới tầng ba rồi đi
lại khu đồ con nít khi Molly nhìn thấy đồ cho trẻ con trông cô rất là vui vẻ, Mary thấy cô ấy nhìn đồ
vật chung quanh đây đều mỉm cười nên cô thấy thắc mắc nên hỏi cô ấy:

– Này…chị Molly, hai chúng ta đi tới nơi khu nhà trẻ này để làm gì chứ!

Molly nhìn sang cô ấy và nói:

– Quê em ở đâu vậy! Mary…

Mary trả lời:

– Chị hỏi quê của em ư! Quê em ở Scotta thành phố Santad, ở đó cũng giống như nơi đây nhưng em không biết gia đình em ở nơi ấy có an toàn hay không?

Molly hỏi cô ấy tiếp:

– Thế em có anh chi em gì hay không?

Mary nói:

– Em không có mà em chỉ có hai đứa em họ thôi! Bọn chúng cũng được khoảng tám chín tuổi em nhớ hồi năm ngoái sau khi kết thúc năm học thứ hai em có về quê một lần, hai chúng nó rất là phá phách…

Cô ấy bỗng nói chuyện tới đây thì bỗng dừng lại và rồi khuôn mặt của cô ấy rủ xuống và đưa hai tay lên mặt mà khóc. Molly đi lại ôm cô ấy vào lòng rồi nói:

– Nếu em không thấy phiền thì chị sẽ là chị của em cả hai chúng ta sẽ lo lắng cho nhau mà không ngoài chị mà cả anh Bruce cũng vậy nữa!

Cô ấy nghe những điều này nên hết sức là vui mừng. Molly nói tiếp:

– Nếu em đồng ý là đứa em gái của chị thì chị sẽ nói điều này cho em biết.

Mary có vẻ tò mò nên đồng ý với Molly:

– Em đồng ý, chị có việc gì cứ nói ra đi…

Molly nói:

– Chị đang mang thai con của anh Bruce!

Mary nghe thấy cô ấy nói ra điều đó nên cười lớn lên và nói:

– Ồ thì tuyệt vời hơn còn gì bằng nhưng anh ấy đã biết chuyện chị đã có thai chưa!

Molly nói:

– Anh ấy cũng đã biết được chuyện đó nhưng ngày hôm qua chị có nói với anh ấy là chị không muốn giữ đứa bé này! Vì nó đang trong tình hình không tốt.

Mary hỏi cô ấy:

– Tại sao chị lại nói những lời như vậy! Anh ấy đã nói gì với chị hay không?

Molly trả lời:

– Anh ấy cũng nói khuyên chị hãy giữ đứa bé nhưng từ tối hôm qua chị vẫn nuôi ý định không giữ lại đứa bé này nhưng cho tới sáng hôm nay chị ngồi nghe chú Don kể chuyện thì chị đã nghĩ lại mọi chuyện thật thông suốt rồi! Chị sẽ giữ lại đứa con này của chị.

Mary cười rồi nói:

– Molly, chị nghĩ như vậy là đúng nhất nếu mà anh ấy biết chị quyết tâm giữ lại đứa bé như thế cũng thấy vui lắm đấy!

Nói xong, hai người đi xem những chiếc nôi dành
cho baby, Bruce đi tìm Molly từ tầng sân thượng cho tới tầng ba mà không thấy cô ấy đâu nên anh ta đi xuống tầng hai và rồi anh ta nhìn thấy hai người phụ nữ cười vui nói chuyện với nhau.
Anh ta vội nắp sang một bên để nghe chuyện rồi khoảng một lát hai người nói chuyện liên quan đến đứa bé, Bruce nghe được cô ấy quyết định nên giữ lại đứa bé đó, hai người đang ngồi dưới đất nói chuyện bất thình lình anh ta chạy tới ôm lấy Molly cười mừng rỡ và nói:

– Molly, em sẽ giữ lại đứa bé này ưh! Anh nghe em nói ra điều đó nên hết sức vui mừng đấy.

Mary nói:

– Chị ấy sẽ giữ lại đứa bé, cả ba chúng ta cùng nhau chăm sóc cho nó.

Bruce nghe Mary nói cả ba chúng ta nên không hiểu nên nói:

– Em nói cả ba chúng ta là sao!

Molly giải thích cho anh ta biết:

– Em đã nhận Mary là em gái và cả ba chúng ta là một gia đình.

Anh ta nghe vậy nên cũng cười vui mừng rồi cả ba người quanh khu tầng hai xem những thứ đồ
đạc xung quanh cho tới gần buổi trưa rồi bọn họ quay trở lại tầng bốn, gia đình Dane và Jimmy dọn đồ ăn ra và hai người canh gác bên trên cũng đi xuống và rồi mọi người ngồi quay quần bên cạnh nhau giống như là một gia đình nhưng còn Mike thì vẫn như ý tách xa rời bọn họ và trong lúc mọi người ngồi ăn bên cạnh nhau, Bruce đã nói cho tất cả mọi người biết là cô ấy sẽ giữ lại đứa bé khi mọi người nghe được tin này nên cũng chúc mừng cho hai người lên chức làm cha làm mẹ. Sau khi, ăn xong mọi người đi nghỉ trưa bây giờ khu sân bên dưới khu siêu thị đã có rất nhiều cái chết bên dưới, bọn họ cũng đã ở trong siêu thị cũng được bốn mươi lăm ngày, ngoài kia cái chết mỗi lúc ngày càng tăng dần. Mỗi việc vẫn tiếp diễn như mọi ngày hôm nay thì tới lượt Bruce và Jimmy trực trên tầng sân thượng,Jimmy ngồi tại ghế còn Bruce đi kiểm tra xung quanh, nhìn bốn hướng đều có cái chết ở bên dưới, anh ta đi lại khu kho khi lần đầu bọn họ vô trong đây thấy khu vực này vắng vẻ chỉ có vài hai ba con nhưng ở phía đằng trước thì bọn chúng tụ tập lại rất là nhiều.

Và rồi anh ta quay lại chỗ ngồi của Jimmy và đặt đích ngồi xuống ghế. Jimmy hỏi anh ta:

– Mọi thứ chung quanh vẫn ổn đấy chứ!

Bruce nhìn cậu ta rồi nói:

– Mọi việc vẫn như bình thường.

Bọn họ đang ngồi đó rồi nghe thấy một tiếng còi xe tải bấm còi inh ỏi khiến cho cái chết chú ý chạy đuổi theo chiếc xe, mọi người bên dưới nhìn qua ô kính thấy chiếc xe tải chở hàng nặng nên bọn họ chạy liền lên sân thượng lập tức. Bên trong xe có người la lên cầu cứu rồi Bruce lên tiếng:

– Sam, Dane, Jimmy hãy đi cùng tôi xuống nha kho mau còn mọi người hãy la lên chỉ dẫn cho họ khi hãy kêu họ cho chiếc cứ chạy vòng quanh chừng nào bốn người chúng tôi có mặt ở ngay phía khu nhà kho thì hãy kêu chiếc xe của họ chạy tới khu
nhà kho được chứ! Nào chúng ta đi mau thôi!

Bruce nói xong rồi cùng với ba người kia chạy tới khu nhà kho,trước khi bọn họ đi qua khu nhà kho bọn họ phải đi qua khu tầng một ở khu tầng một có năm người nhiễm bệnh lúc trước,hai người đem súng và gậy còn Bruce thì dùng súng bắn cung,chiếc thang máy vừa mới mở cửa ra rồi họ chạy nhanh chân về phía trước, cái chết quanh đó nghe thấy nên chạy ra rồi bọn họ cũng tiêu diệt được năm người lúc trước rồi bọn họ đi lại mở cánh cửa bên dưới nhà kho. Bruce nói qua bộ đàm kêu Molly hãy kêu họ lui xe chạy tới khu nhà kho,những cái chết chạy tới quanh chiếc xe tải đó nhiều hơn, những người ở
đằng sau bắt đầu leo lên trên nóc xe, người đang cầm lái vẫn cho chiếc xe lui lại.

Hiện giờ ở phía bên trên nóc xe có ba người chèo ra bên ngoài,trông đó có hai người đã lớn tuổi trông hai người bọn họ cũng bằng tuổi với chú Don và một cô gaí trẻ, chiếc xe lui lại rồi đập một tiếng vào bức tường, bốn người đang ở bên trong nghe thấy rồi mở cánh cửa ba người kia trên nóc xe bắt đầu leo xuống Jimmy và Sam đi lại đỡ bọn họ xuống,hai người kia ở đầu chiếc xe nhảy xuống rồi chạy nhanh về phía chỗ hai người đang đứng, cái chết nhìn thấy bọn họ nên chúng chạy nhanh tới, Dane và Bruce cầm súng trên tay rồi nã đạn vào chúng. Cuối cùng, bọn họ cũng xuống bên dưới mặt đất an toàn rồi chạy nhanh tới cánh cửa rồi đóng nhanh cửa lại những cái chết đang lao chạy gần tới trước khi họ đóng cửa lại. Và rồi đi vào bên trong lên tầng một nhưng bọn họ cũng đề phòng rồi đi lại chiếc thang máy rồi đi lên tầng bốn. Nhưng trong số bọn người được nhóm của Bruce cứu có một người bị thương nặng. Sau khi họ đi lên tầng 4 rồi cho người phụ nữ đó lại nằm trên chiếc giường của Bruce và Molly, bà ấy có những vết thương nặng rồi Molly cũng lại lau chùi rồi băng
vết thương cho người phụ nữ đó. Một ngươì đàn ông cũng để râu quai nón lên tiếng:

– Tôi rất cám ơn mọi người nếu không tất cả chúng tôi đều đã toi mạng cả rồi! Tôi tên Mark còn người phụ đang nằm kia là Ston còn cô gái này là cháu gái của bà ấy tên là Sophia còn đây là ông bà Smeth.

Molly trông thấy họ có vẻ mệt mỏi nên đi lại khu quầy nước lấy mấy chai nước suối đem tới cho bọn họ uống. Molly đưa cho họ và nói:

– Này…mấy vị hãy uống đi.

Mọi người cầm lấy mấy chai nước suối và nói lời cám ơn. Mark hỏi bọn họ:

– Mọi người ở đây bao lâu rồi!

Sam trả lời:

– Chúng tôi đã sống ở đã hơn một tháng! Thế anh từ đâu đến.

Mark trả lời anh ta:

– Chúng tôi ở Chialo tới, ở đó bây giờ không còn lại gì cả, mọi người ơ đó đều biến thành lũ ăn thịt người hết rồi! Thế giới này đang chết dần.

Mary lên tiếng:

– Anh vừa mới nói là anh tới từ Chialo ư! Mọi người ở đó đều chết cả rồi ư!

Cô ấy liền ôm tay lên mặt rồi bật khóc Molly thấy vậy nên đi lại an ủi cô ấy rồi cô ấy nói:

– Mary, tại sao em lại khóc chứ!

Cô ấy vừa nói vừa khóc:

– Họ hàng của em đang sống tại nơi đó, hai đứa em của em cũng không còn nữa!

Molly nói:

– Được rồi không sao đâu đã có chị ở bên cạnh em đây!

Cô ấy ôm chặt lấy Molly mà khóc,Mark nghe cô ấy nên cũng chia buồn với cô ấy còn người phụ nữ đang nằm trên giường vẫn đang thở một cách rên rỉ. Bruce nói:

– Thế những vết thương trên người phụ nữ do cái gì gây ra vậy!

Bà Smeth nói:

– Là do những người đó gây ra!

Mike nói:

– Khốn kiếp! Tại sao tới bây giờ mấy người lại mới nói kia chứ! Mọi người mau đi ra khỏi gian phòng này mau!

Và rồi bà ấy lên cơn hấp hối rồi vài giây sau bà ấy đã tắt thở,người cháu gái của bà ta chạy lại ôm lấy thân người phụ nữ đó. Mọi người khi ấy đều tránh xa thân thể của người phụ nữ đó còn cô ấy thì cứ ôm xác thân thể của mình. Sam lên tiếng khuyên ngăn cô ấy đứng tránh xa bà ta:

– Sophia, dì của cô đã mẫt xin cô hãy đứng tránh xa người bà ấy ra mau nếu không cô sẽ gặp nguy hiểm đấy!

Sophia nói với bọn họ:

– Dì của tôi vẫn chưa tôi xin mấy người hãy lại đây giúp giùm dì ấy!

Molly nghe cô ấy đứng đó vẫn nói và đứng khóc rồi cô ấy đi lại gần cô ấy và đi lại chỗ của bà ấy để
kiểm tra. Bruce thấy vậy cảm thấy lo lắng cho cô rồi nói:

– Molly em đang làm gì vậy hãy tránh xa bà ấy ra mau.

Cô ấy nói:

– Với tư cách là một bác sĩ em không thể bỏ mặc bệnh nhân được.

Và rồi cô ấy đi lại gần chỗ cái xác và đặt tay cô ấy lên mạch ở vùng cổ của người phụ nữ đó rồi cô ấy lấy tấm màn kéo lên phủ toàn thân người bà ấy và cô ấy đi lại nói lời chia buồn với Sophia. Đúng lúc, cô ấy vừa đi thì cái xác bỗng ngồi dậy thật nhanh rồi chạy nhanh tới hai cô gái, Bruce nhanh tay dùng cây súng cung bắn một mũi tên băng xuyên qua đầu của người phụ nữ đó rồi bà ta nằm gục xuống sàn đất,khuôn mắt của Molly vẫn còn sửng sờ còn Sophia thì cứ ôm mặt mà khóc cho người dì của mình.

Hết chương 13.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN