Breaking Of The Dead ( Vượt qua cái chết) - Chương 8: Khu vực chết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Breaking Of The Dead ( Vượt qua cái chết)


Chương 8: Khu vực chết


Chương 8: Khu vực chết
Bruce vẫn không để ý bên ngoài,anh ta lấy bịch ngũ cốc và lấy một chiếc tô rồi đi lại cái bàn ăn và ngồi xuống đổ bịch ngũ cốc vào bên trong cái tô và đổ thêm sữa vào, anh ta bắt đầu ngồi ăn và anh ta mới bắt đầu để ý bên ngoài, anh ta không nghe thấy tiếng âm thanh xe cộ qua lại thường ngày cuối tuần vào giờ thì nghe mọi âm thanh ở bên dưới. Anh ta đi lên trên phía phòng khách và đi gần tới cửa sổ nhìn quanh cảnh thành phố thì đang bốc khói ở những chỗ nơi xa. Anh ta đi lại cái bàn nhỏ gần chiếc ghế sofa lấy điện thoại lên
gọi nhưng chiếc điện thoại không có tín hiệu của tần sóng.

Và rồi anh ta cầm chiếc điện thoại bấm số điện gọi cho đi rồi đi lại gần kính cửa sổ, kể từ tầng thứ chín của anh ấy bên cửa sổ có lối đi cầu thang thoát hiểm và bất ngờ không biết có một gã bị cắn nát nữa bên mặt của anh ta lao vào cửa sổ khiến tấm cửa sổ kính bị vỡ khiến anh ta và gã đó ngã xuống đất, Bruce bị tấm kính vỡ đâm sướt qua cánh tay còn gã đó bị một miếng tấm kính lớn đâm xuyên qua bắp chuối chân, anh
ta nhìn thấy người đó nên hoảng sợ và lùi lại cách xa người đó thật nhanh. Lúc này, Molly đang nằm bên trong nghe thấy tiếng động nên đi ra xem, cô ấy vừa mở cánh cửa thấy Bruce thì ngồi dựa lưng vào tường còn gã đó đang nằm sắp cố bò trườn lại gần chỗ Bruce. Molly nói:

– Bruce, anh ngồi đó làm gì thế!

Cô ấy đi ra cánh cửa thấy gã đó đang trườn lại và gã đó xoay đầu sang nhìn cô, cô ấy thấy một bên mặt của người đàn ông đó bị nát lộ nguyên hàm răng cả trên lẫn dưới, cô ấy liền la lên:

– Á…á… Bruce người đàn ông đó bị gì vậy!

Khuôn mặt của Bruce còn hoảng sợ và anh ta nhìn người đó rồi vội xoay đầu sang nói với cô ấy:

– Molly, em hãy lùi lại.

Anh ta nói xong gã đó đang cố bò tới còn chú chó thì nó cứ sủa khiến những cái chết bên ngoài
nghe thấy nên bọn chúng ngó nhìn xung quanh tìm âm thanh đó. Molly thấy vậy nên chạy nhanh xuống gian bếp cầm trong tay một con dao rồi đi nhanh lại, gã đó vẫn cứ bò trườn tới chỗ anh ta rồi nhìn cô ấy đang cầm con dao trong tay đi tới.
Anh ta lên tiếng:

– Molly, em làm nhanh đi.

Nghe anh ta nói rồi cô ấy cầm con dao đâm đằng phía sau đầu của gã đó, máu chảy ra rồi gã đó nằm gục xuống dưới sàn đó. Molly cảm thấy sợ nên đi lại ngồi chung với anh ta còn chú chó thì nó đã ngưng sủa, những cái chết chạy gần sắp tới căn phòng của họ rồi chúng không nghe thấy
tiếng nữa nên ngừng hẳn lại. Molly làm rơi con dao và ngồi sát bên cạnh tựa đầu vào bờ vai anh
ta, đôi bàn tay của cô ấy dính đầy máu trên bàn tay của cô ấy, cô ấy đang rung lặp bặp. Bruce thấy cô ấy như vậy nên vội nắm tay cô ấy,cô ấy nhìn người đó rồi nói:

– Bruce, em đã giết người… Em phải làm sao đây!

Anh ta nghe cô ấy nói nên nói động viên:

– Không sao đâu, Molly có gì cảnh sát tới đây hai chúng ta sẽ nói hắn đã vào phòng rồi tấn công hai chúng ta.

Anh ta vừa nói vừa ôm lấy cô ấy rồi nhìn gã đó, anh ta nói:

– Molly, em nhìn gã đó xem hình như người đó có một chút gì đó không bình thường.

Molly nhìn anh ta rồi nói:

– Anh nói người đó không bình thường là sao chứ!

Rồi anh ta đứng dậy đi lại thân xác của người đó đang nằm úp nên anh ta đi lại rồi ngồi xuống đẩy xác của người đó nằm ngửa ra lại, Molly thấy nên cũng đi lại nhìn người đó rồi người đó nằm ngửa ra, cô ấy mới nhìn thấy rõ khuôn mặt người đó. Bruce kiểm tra trong túi quần của người đó và lấy ra một cái bóp da rồi nhìn vaò bên trong bóp và nói:

– Anh ta tên là Collen Grison, sinh năm 1985, anh ta sống ở Loston,trong bóp anh ta chỉ có vỏn vẹn hai mươi dollar. Ngoài những thứ này thì trên người anh ta không còn thứ gì nữa!

Rồi phút chốc hai người nghe thấy tiếng động ở bên ngoài,Bruce kêu cô ấy lùi lại gần tới cửa phòng ngủ, trong nhà thì không có vũ khí để đề phòng cả. Anh ta đi một cách chậm rãi rồi đi lại gần chỗ cánh cửa đưa con mắt nhìn qua ô tròn nhỏ trên cánh cửa. Anh ta nhìn ra bên ngoài thấy
hốt hoảng, có nhiều người giống như anh ta, anh ta vội khóa chốt cửa an toàn rồi cài sợi dây máng trên cánh cửa. Và rồi anh ta lùi lại từ từ, chú chó nhìn anh ta rồi sủa lên hai tiếng, những cái chết đang bên ngoài nghe thấy tiếng sủa lên nhìn xung quanh,bọn người đó chạy tông cánh cửa. Nhưng cánh cửa đã bị anh ta khóa chặt nên
bọn người đó không vào được. Chú chó ngồi xuống ngay chỗ cánh cửa rồi Molly đi lại nắm tay
Bruce và nói:

– Bruce, chúng ta không thể thoát khỏi đây hay sao!

Bruce nhìn sang và ôm cô ấy rồi nói:

– Chúng ta bây giờ không thoát khỏi đây được bọn người đó bên ngoài cánh cửa rất đông, hai chúng ngồi đợi rồi anh sẽ tìm cách đưa hai chúng ta rời khỏi đây! Em hãy yên tâm.

Rồi hai người nghe thấy tiếng xe bên dưới hai người bọn họ vội đi cánh cửa sổ nhìn xuống bên
dưới có hai chiếc xe đang bỏ chạy bên dưới, anh ta đi qua cánh cửa đứng rồi nhìn xuống kêu bọn họ giúp đỡ rồi Molly cũng ra bên ngoài đứng bên cạnh anh ta.

Bruce nhìn xuống có khoảng tám người với hai chiếc xe rồi anh ta la lên:

– Hey, hãy giúp chúng tôi vậy!

Bọn người bên dưới nhìn lên thấy hai người la lên kêu giúp đỡ rồi một anh chàng cầm súng giơ lên bắn hai người một phát may mắn thay là phát đạn đó không trúng hai người họ. Bruce nhìn họ rồi chửi bọn họ:

– Này…có điên không? Chúng tôi là người mà!

Hai người họ đang đứng trên cao nhìn thấy nhiều người đang chạy tới chỗ bọn họ, bọn họ nhanh chóng tống đồ đạc vào bên trong chiếc xe rồi hai người đang đứng trên cầu thang thoát hiểm thấy nhiều người xông ra làm bể những cánh cửa kính bên dưới rồi bọn người đó nhảy lao xuống đất, người cầm súng giơ súng lên bắn những người đó rồi nhiều người bên trong chạy lao vào hai chiếc xe, những kẻ bên ngoài đường cũng xông hàng rào,hai người họ đứng bên trên chứng kiến mọi việc và rồi hai gã chạy ra cửa sổ cách hai người họ đang phía trên khoảng hai tầng,Bruce và Molly nhìn thấy hai gã đó bên dưới nên im lặng, bọn người bên dưới ngày càng nhiều, ba người bên dưới đất cầm súng lên bắn và một tốp đông chạy ùa ra lao vào tấn công ba người. Molly nhìn cảm thấy sợ nên kêu anh ta
đi vào bên trong:

– Bruce, hãy vào bên trong mau đi!

Bruce xoay đầu nhanh nhìn sang cô ấy rồi nhìn xuống bên dưới và nói:

– Khoan..chờ chút đã…

Ba gã cầm súng bị tấn công khoảng phút ba gã đó tỉnh dậy giống như những người đó,bọn họ đã nổ máy chạy đi. Bruce ba gã đó rồi mới hiểu sự việc và anh ta bước vào bên trong. Hai người
ngồi bên trong phòng cho tới khi trời sụp tối rồi hai người họ đi vào phòng ngủ cho an toàn và hai người đẩy một cái kệ chặn cánh cửa. Sáng ngày hôm sau, hai người vẫn ở yên trong phòng
rồi một tuần trôi qua, lúc trước Bruce có mua đồ dự trữ nên cũng cứu sống trong khoảng một tuần đó. Hai ngày sau nhu yếu phẩm của họ cũng đã hết nhưng nước uống thì vẫn còn. Còn lúc này
ba người kia đang ở tầng ba mươi vẫn ở trong phòng của Jimmy giống như hai người họ ở bên dưới. Jimmy đi lại gần cửa sổ rồi nhìn xuống bên dưới rồi anh ta mở miệng nói:

– Tôi nhìn thấy bên dưới thấy ít bọn chúng rồi cũng may cách đây khoảng một tuần trước có ba
gã dụ chúng nên chúng đã ít đi. Hay chúng ta hãy rời khỏi đây thôi!

Don nhìn cậu ta nói:

– Vậy sao!

Rồi Don cũng đi lại cánh cửa sổ nhìn xuống bên dưới thấy có ba chiếc xe đang đỗ bên dưới có 1 chiếc xe thuộc của Don rồi Mary lên tiếng:

– Không được! Tôi không muốn mạo hiểm rời khỏi đây đâu, chúng ta chưa biết bọn người ăn thịt đó đã ra khỏi tòa nhà này hết chưa!

Jimmy nhìn cô ấy rồi nói:

– Chúng ta cũng đành phải mạo hiểm thôi! Nhu yếu phẩm cũng gần sắp hết rồi! Nếu chúng ta không rời khỏi đây sớm thì sẽ cũng chết thôi!

Don nhìn sang cậu nói:

– Vậy chúng ta còn lại bao nhiêu?

Jimmy nói:

– Không còn nhiều cho lắm! Khoảng một ngày là cùng.

Don nhìn hai người rồi nói:

– Vậy chúng ta sẽ ở lại đây thêm một ngày nữa rồi chúng ta sẽ đi ra khỏi đây!

Tới khi trời bắt đầu sụp tối tại căn phòng của cả hai người, Bruce mỗi đêm quan sát những người
chết đó, thấy ánh sáng sẽ thu hút chúng cả tiếng động nữa! Cho nên anh ta lấy đồ bịch mõm chó bịch mõm chú chó của anh ta lại nó có thể ăn được nhưng sủa thì lại không? Bruce tìm thấy một cây gậy ngắn rồi anh ta lấy con dao và một sợi dây cột con dao vài đầu mũi cây gậy rồi đưa cho Molly rồi anh ta cầm một con dao bên mình để đề phòng. Buổi tối hôm đó, Bruce tắt hết đèn rồi Molly mở tivi lên xem nhưng cách đây bốn ngày trước trêncác kênh truyền hình không còn thấy phát sóng nữa chỉ có vài kên giới thiệu sản phẩm tự động là còn thấy chiếu,Bruce lấy mấy cái ghế lại ngồi bên cạnh cửa sổ, hai người cũng lấy tấm màng lớn che lại một nữa! Anh ta vẫn ngồi bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài rồi nhìn xuống bên dưới thấy chỉ có vài tên.

Anh ta đang đứng bên nhìn xuống rồi nhìn sang tòa nhà bên kia thấy có một vệt sáng, anh ta đứng đó nghĩ:

– Chắc có người còn sống ánh đèn sáng chiếu sang tòa nhà bên kia.

Anh ta đứng đó rồi nói khẽ kêu Molly lại xem và Bruce lên tiếng:

– Molly, em lại nhìn xem,anh nhìn thấy ánh sáng bên kia ,có lẽ nó từ phía bên trên.

Molly nghe anh ta gọi nên đi lại đứng gần anh ta rồi nhìn ra cửa sổ xem thử:

– Anh nói đúng, Bruce. Chắc bên trên vẫn còn có người sống, hai chúng ta chờ tới sáng xem sau.

Cho tới sáng ngày hôm sau, Molly đang nằm ngủ trên chiếc ghế sofa còn Bruce thì vẫn ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài, anh ta nhìn xuống thấy người chết cứ đi quanh qua lại bãi sân bên dưới
anh ta nhìn xuống nhưng vẫn cảm thấy buồn ngủ nên nhắm mắt lại chột được vài phút thì anh ta cảm nhận có bàn tay của ai đó đặt lên vai anh rồi anh ta mở mắt ra nhìn thì anh ta xoay sang nhìn cô ấy. Molly nhìn Bruce rồi nói:

– Anh hãy đi lại nằm nghỉ đi, em sẽ ngồi canh chừng cho.

Bruce nhìn cô ấy rồi gật đầu đồng ý và anh ta đi lại ghế sofa nằm xuống nghỉ một lát. Còn lúc này
trên căn phòng tầng thứ ba mươi bọn họ trên cao nên nhìn rõ mọi thứ, những người chết bên dưới thấy ít đi nhiều. Rồi Don kêu Jimmy lấy mọi thứ cần thiết nhất,anh ta nghe theo còn Mary tìm
thứ đưa cho Jimmy rồi anh ta bỏ tất cả vào bên trong chiếc balô rồi đeo nó sau lưng. Don nói:

– Chúng ta cần có vũ khí.

Nói xong, Don đi lại gian bếp lấy hai con dao nhỏ và rồi đi lại đưa cho hai người họ, Don trên người ông ta có một cây gậy ngắn với một đồ bấm điện. Ba người đi lại gần cánh cửa rồi Don nhìn hai người họ nói:

– Hai người đã sẵn sàng chưa!

Mary nhìn sang Jimmy còn cậu ta nhìn Don nói:

– Được rồi, tôi đã sẵn sàng.

Don nhìn sang Mary cũng nói:

– Cô sẵn sàng chưa! Mary.

Mary nhìn thẳng vào mặt của Don, cô ấy có hơi rơi vài giọt nước mắt rồi cô ấy cố lấy lại bình tĩnh rồi trả lời:

– Vâng, tôi cũng đã sẵn sàng!

Don đặt tay lên nắm cửa rồi mở chốt cánh cửa và từ từ mở cánh cửa nhè nhẹ, Don đi ra trước rồi nhìn sang hai hướng không có bọn chúng ở đây rồi vẫy tay kêu hai người bọn họ đi ra, Jimmy đi ra sau Mary rồi đóng cánh cửa lại. Ba người đi lại thang máy nhưng thang máy không còn hoạt động nữa, ba người nghe thấy tiếng động không biết nó phát ra từ đâu, Don kêu hai người kiểm tra cầu thang bộ rồi Jimmy làm theo còn Mary thì đi theo sau cậu ta. Don đi sang phải còn hai người họ sang trái, Don tiến lại thấy có hai gã rẽ và hướng trước mặt,ông ta đi lại gần mép rồi nhìn thẳng hướng bên trái vì nó có tầm nhìn xa rồi ông ta nhìn sang bên phải,lộ nữa khuôn mặt thấy bọn chúng có khoảng sáu hay bảy tên.

Jimmy và Mary ở ngay cánh cửa cầu thang bộ ra hiệu cho Don mọi thứ an toàn rồi ông đi lại chỗ hai người đó rồi ba người vào bên trong thang bộ và đóng cánh cửa lại rồi ngồi dựa lưng vào tường thở ra một cách nhẹ nhàng.

Hết chương 8.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN