Breaking Of The Dead ( Vượt qua cái chết)
Chương 9: Cuộc trò chuyện
– Này…ở đằng sau tôi thấy chúng rất nhiều.
Hai người kiểm tra các hướng khác rồi đi lại chỗ Mary đang đứng và nhìn xuống bên dưới rồi Don nói:
– Một lũ khốn chết tiệt.
Ở ngay chỗ của bọn họ đang đứng ở bên dưới bọn người chết là lối ra vào còn phòng của Bruce
thì ngay phía sau tòa chung cư. Jimmy nói:
– Thôi rồi! Chúng ta sẽ không thoát ra khỏi đây đâu!
Mary nghe Jimmy nên cuối mặt xuống đất với vẻ mặt buồn rầu và Don nhìn hai người bọn họ không còn ý chí muốn thoát ra khỏi đây rồi đi lại đằng sau thấy có ba bên dưới và cũng nhìn ra bên ngoài đường thấy ít bọn chúng. Rồi ông ta đi lại chỗ của hai người đang ngồi và nói:
– Chúng ta sẽ làm được, chúng ta có thể thoát khỏi đây nếu chúng ta hỗ trợ lẫn nhau. Tôi nhìn xuống bên dưới, tôi nghĩ đó là tầng chín có lối đi cầu thang thoát hiểm,chúng ta sẽ đi xuống bên dưới rồi vào một căn phòng nào đó rồi thoát được bằng cầu thang thoát hiểm. Tôi cần hai cô cậu giúp.
Jimmy đi lại rồi nhìn xuống bên dưới thấy đúng như những gì chú ta vừa nói nên cậu ta nhìn Mary nói:
– Mary, chúng ta phải đi thôi! Tôi rất tiếc về cô bạn của cô, chính vì thế chúng ta cần phải cố thoát khỏi nơi đây! Có gì tôi sẽ chăm sóc cho cô, được chứ!
Cô ấy ngồi dưới nền đất nghe những lời động viên cô ấy rồi cô ấy nói:
– Anh nói thật chứ!
Jimmy nhìn Mary mỉm cười và nói:
– Lời tôi đã nói ra như vậy nên phải giữ lời chứ! Còn không có chú Don làm chứng cho tôi những lời mà tôi đã nói với cô vừa rồi.
Thế là cô ấy đứng dậy rồi lấy tay phủi đằng sau quần và rồi ba người họ bắt đầu đi xuống bên dưới, bọn họ đã đi xuống tới tầng mười lăm, bọn họ đi xuống từng bậc thang một cách chậm rãi và
tầng mười bốn, có năm người bên dưới cầu thang, bọn họ đi lên hai bậc trở lên, Don nhìn xuống bên dưới thấy chúng vẫn đứng quanh đó.
Jimmy mở balô ra thấy lon nước ngọt nên khui ra uống rồi đưa cho hai người uống, Don và Mary
hiểu ý đồ của cậu ta, Mary uống xong rồi đưa cái lon cho Jimmy và cậu ta liệng cái lon xuống bên dưới, cái lon rớt xuống gây ra tiếng động nên bọn chúng bên dưới cầu thang nghe thấy tiếng nên chạy nhanh xuống bên dưới,bọn họ chạy được xuống tầng mười hai rồi thấy một tốp khác
đứng ngay cánh cửa ra vào,bọn chúng cứ nhìn thẳng xuống dưới đất mà cử động tại chỗ, chừng
khoảng một lát sau ba người thấy tiếng nói ở tầng bên dưới.
Một người đàn ông lên tiếng:
– Ally chúng ta đi ngay, bọn chúng sẽ đuổi theo ta bây giờ.
Người phụ nữ đó cũng lên tiếng:
– Không! Em không muốn, gia đình em đều chết cả rồi, em muốn đi theo bọn họ.
Ba người họ đang ở phía bên trên cầu thang rồi những cái chết nghe thấy tiếng nói của hai người nên chạy xuống cầu thang. Người đàn ông nghe thấy tiếng gầm gừ ở phía bên trên nên nhìn lên thấy những cái chết đang chạy xuống.
Người đàn ông đó la lên:
– Ally nhanh đi, bọn chúng đã nghe thấy, chúng ta phải đi thôi!
Người đàn ông nắm tay cô ấy chạy đi vừa tới tầng mười thì hai người đó đã bị những cái chết
tóm được họ, ba người họ lúc này vẫn còn đang ở tầng mười hai nghe hai người đó khét gào lên
một cách thảm thương. Ba người bọn họ nhanh chân đi xuống cầu thang rồi mở cánh cửa tầng mười hai đi ra, bọn họ đang đi lại từng phòng nhưng mọi cánh cửa đều bị khóa, ba người đang đi lại gần tới hai ngã rẽ, Don nhìn rón rén hai phía và lại nhìn thấy bọn chúng và kêu hai người họ lùi lại.
Lúc này, trong căn phòng của Bruce và Molly nghe thấy tiếng la khét của hai người bọn họ khi
nãy nên đã biết hai người đó đã xảy ra chuyện, hai người họ nghe thấy nên càng đề phòng hơn.
Don lên tiếng:
– Lùi lại mau.
Ba người họ lùi lại cánh cửa cầu thang bộ khi nãy rồi Jimmy nhìn bốn cái chết đang đằng sau cánh cửa qua ô kính vuông trên cánh cửa, cậu ta nhanh hụp lưng người xuống, bọn chúng nhìn qua ô kính không thấy nên nhìn sang chỗ khác.
Jimmy nói khẽ:
– Chúng ta không thể quay lại đường cũ được nữa! Phải tìm đường khác thôi!
Ba người họ khom người xuống lùi lại đi qua cánh cửa cầu thang bộ phía đằng sau bọn họ là một tường nhưng có một tấm kính cao tới bờ vai của Jimmy, cậu ta đi lại ngó nhanh xuống bên người thì đây chính là vị trí phía sau chúng cư, hai người kia lại ba căn phòng nắm trên tay cửa mở may mắn có một căn phòng không bị khóa nên ba người bước vào bên trong nhưng bọn họ
cũng cẩn thận đề phòng, Mary đi sau cùng rồi khóa chốt cửa phòng lại, mới bước vô phòng là một phòng khách thật là lớn, có một bộ ghế sofa lớn có vẻ rất là đắt từ phía sofa nhìn ra là la can bên ngoài, Jimmy và Mary đi ra ngoài lan can nhìn thì hai người ngó xuống bên dưới thì thấy cầu thang thoát hiểm nên nói với Don:
– Don, chú lại đây xem,cầu thang thoát hiểm chỉ cách chúng ta khoảng mười lăm mét,chúng ta sẽ làm một sợi dây rồi trèo qua đi xuống bên dưới.
Ba họ nhìn mặt nhau cười mừng rồi ba người họ nghe thấy tiếng động, Don và Jimmy đi lên âm
thanh đó hình như nó phát ra từ hướng trong buồng phòng,ba người chuẩn bị vũ khí trên tay rồi đi lại căn phòng, Don và Jimmy đứng hai bên cánh cửa phòng còn Mary đứng ngay chính giữa.
Don nắm trên tay nắm cánh cửa rồi mở chốt cánh cửa rồi đẩy cánh cửa ra thì thấy đứa bé gái
tuổi khoảng chừng mười tuổi đang xé xác một người đàn ông đang nằm trên giường, cô bé xoay đầu sang nhìn ba người rồi cô bé đó đứng dậy chạy lao tới,Mary đứng đó thấy hốt hoảng còn người kia núp sang bên vừa thấy cô bé chạy ra chú Don nắm vai chặn lại rồi nắm hai tay cô bé đó ngược ra đằng sau, Jimmy lấy con dao đâm trên đỉnh đầu cô bé rồi cô bé ngã xuống, Jimmy nhìn thấy cô bé ngã xuống con dao trên tay của cậu ta rớt xuống đất, cậu ta cảm thấy sợ vì đã giết cô bé đó,Mary nhìn cậu ta như vậy nên cũng lại cậu ta an ủi.
Mary nói:
– Không sao đâu, Jimmy cô bé không phải là người như chúng ta nữa!
Cô ấy đang nói lời an ủi với cậu ta rồi đột nhiên người đàn ông nằm trên chiếc giường tỉnh dậy chạy lao tới Jimmy, Mary thấy người đàn ông đó lao tới bất ngờ khiến cho cô ấy ngã sang một bên,Don cũng lùi lại vài bước chân, người đàn ông lao tới Jimmy đẩy cậu ta vào bức tường, đàn ông đó ở phía sau lưng cậu, cậu ta cố thoát thân nhưng người đàn ông đó đẩy cậu vào tường và rồi người đó cắn vào sau lưng cậu, cậu ta la lên:
– Don, giúp cháu với.
Don nghe cậu ta nói nên chạy tới đá thẳng vào bên hông gã đó rồi gã ngã lăng ra và Mary cũng dùng dao đâm vào đầu của người đàn ông đó rồi người đó nằm xuống máu chảy ra. Hai người họ đi lại hỏi Jimmy;
– Jimmy, cháu không sao đấy chứ!
Cậu kiểm tra sau lưng may mắn thay là người đó chỉ cắn vào chiếc balô rồi cậu ta nói:
– Cháu ổn may mắn là gã không cắn trúng cháu.
Hai người bọn họ nghe cậu nói nên cười mừng rỡ rồi khoảng hai mươi phút sau ba người bọn họ lấy khăn quấn hai cái xác rồi quăn liệng xuống bên dưới. Bruce và Molly nhìn thấy hai cái xác liệng xuống bên dưới nên đi ra bên ngoài cầu thang rồi nhìn lên phía bên trên. Bruce lên tiếng:
– Có ai ở trên đó hay không?
Ba người họ nghe thấy tiếng anh ta rồi nhìn bên dưới, chú Don nhìn thấy Bruce nên cươì mừng rỡ còn Bruce cũng vậy! Don nói:
– Bruce là cháu đấy sao!
Bruce nói lại:
– Cháu nghe thấy tiếng chú cháu mừng quá! Chú đang ở trên ấy có một mình à!
Don trả lời:
– Không? Còn ai người nữa! Chú đang tìm đường thoát khỏi nơi đây! Cháu chờ một lát rồi chú sẽ xuống bên dưới chỗ của cháu.
Bất thình lình trên căn phòng của ba người bọn họ, những cái chết bên ngoài nghe thấy tiếng nên chạy tới phòng của họ đang phá đập cửa bên ngoài, ba người nhanh chóng đẩy chiếc ghế sofa lại chặn cánh cửa lại rồi ba người tìm kiếm mọi thứ xung quanh còn phòng của hai người bên dưới kia không có chuyện gì xảy ra, bọn họ kéo sợi màng xuống và quần áo của gia đình của người đàn ông khi nãy nối lại thành một sợi dây dài, cái chết bên ngoài vẫn đập cánh cửa rầm rầm
họ nhanh tay làm nhanh rồi phút chốc bọn họ đã làm xong rồi chú Don cột vào thành lan can rồi họ
liệng sợi dây áo xuống bên dưới,sợi dây xuống tới chỗ căn phòng của Bruce.
Bruce lên tiếng:
– Được rồi! Mọi người xuống đi thôi!
Ba người bên trên nghe thấy tiếng anh nói nên Don kêu Mary đi xuống dưới trước và rồi cô ấy bước ra ngoài lan can và cô ấy nắm chặt sợi dây rồi bắt đầu chèo xuống, cô ấy đã chèo xuống được nữa đoạn đường, cuối cùng cô ấy cũng tới nơi, hai người nhìn thấy cô ấy nên cười mừng rỡ.
Don nói:
– Okay, bây giờ tới phiên cậu..
Những cái chết bên ngoài đang cố phá cánh cửa xông vào, Jimmy nhìn thấy cánh cửa đang mở dần rồi đi bên ngoài lan can cố chèo xuống bên dưới và rồi cậu ta cũng chèo xuống tới nơi rồi cánh cửa căn phòng đang dần mở ra,Don chèo qua lan can rồi cheo xuống bên dưới cuối cùng chú ấy cũng xuống được bên dưới rồi bọn đi vào bên trong phòng của Bruce.
Anh ta nói:
– Nhìn thấy chú còn sống cháu thấy mừng quá!
Rồi chú Don nhìn Bruce và Molly nên cũng cười rồi chú ấy giới thiệu hai người tên của hai người kia. Don nói:
– Bruce, đây là Jimmy và Mary còn đây là Bruce và Molly. Thế hai tụi cháu ở bên trong căn phòng đã
bao lâu rồi!
Molly lên tiếng:
– Từ cái đêm mà cháu đi ra ngoài mua đồ.
Chú Don nhìn sang cô ấy biết họ ở trong vào lúc đó rồi hỏi hai người tiếp:
– Thế hai cháu không tìm cách thoát ra khỏi đây hay sao!
Bọn họ đi vào bên trong rồi kéo tấm màn che cửa sổ lại rồi họ lại ngồi xuống ghế sofa rồi Bruce
lên tiếng:
– Cách đây khoảng một tuần vào lúc buổi sáng cháu tỉnh dậy vẫn như thường ngày, cháu làm phần ăn cho chú chó rồi nhìn ra bên ngoài nhiều khói bốc lên cháu đi ra cầu thang này xem thử thì có một gã xông tới cháu nhưng cửa kính bị vỡ đâm trúng gã đó và bị gãy chân, khuôn mặt của người đàn ông lúc đó bị nát bên nữa khuôn mặt cháu lùi lại cũng may Molly giết hắn nên cháu mới thoát được. Trong vài ngày mọi kênh truyền hình đều đã ngưng hoạt động, nhìn bên ngoài có nhiều người giống như thế nên hai tụi cháu ở yên trong phòng. Thế còn chuyện ba người thì như thế nào!
Chú Don nói:
– Buổi tối hôm đó, chú đi kiểm tra, chú đi lại thang máy kiểm tra bên dưới tầng hầm bãi đổ xe trước rồi cánh cửa thang máy thì chú nhìn thấy cậu Jimmy này chạy tới rồi bấm đóng cửa thang máy lại.
Jimmy lên tiếng nói:
– Tôi cùng bạn gái từ hộp đêm trở về thình lình có ba gã lao tới cắn cô bạn gái của bạn gái của tôi,tôi nhìn rồi thấy hoảng sợ nên đành bỏ chạy và rồi tôi cùng chú ấy đi lên phía trên sãnh tầng thứ nhất,hai chúng tôi định đi lại người đồng nghiệp của chú ấy xoay đầu lại thấy chúng tôi nên mỉm cười rồi có bọn chúng chạy ùa và bên trong cắn và ăn thịt đồng nghiệp của chú ấy. Chúng tôi nhanh chân vội trở vô lại thang máy rồi bấm nút đi lên trên rồi gặp được Mary và cô bạn của cô ấy nhưng rồi bọn chúng cũng đã chết cả cha mẹ tôi cũng vậy nữa!
Anh ta nói xong rồi cuối mặt nhìn xuống đất vẻ buồn rầu rồi bọn họ ngồi bên cạnh kể sự việc cho nhau nghe. Khoảng một lát sau,trời cũng sụp tối bọn họ sẽ chờ thêm tới ngày mai rồi bọn họ tìm cách thoát khỏi đây. Buổi đêm bọn họ chia nhau trực cho tới ba giờ sáng Bruce là người trực cho tới trời sáng.
Hết chương 9.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!