Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm! - Chương 27: (nữ vương mạt thế) ở mạt thế làm minh tinh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm!


Chương 27: (nữ vương mạt thế) ở mạt thế làm minh tinh


Sau khi tiêu diệt đàn tang thi trí tuệ, đoàn xe ở lại đó 2 ngày, Tiết Minh Lễ khảo sát tang thi trí tuệ thành đàn trong phạm vi 10 km, thu thập gần trăm hàng mẫu, những hàng mẫu này được cất vào trong rương cách ly thật dày, được chuyên gia mặc đồ phòng hộ chống phóng xạ năng lượng cao đặc biệt áp giải, chiến thắng trở về.

Buổi tối ngày thứ hai đoàn xe lên đường, đến lượt Lý Hàng gác đêm.

Vốn mọi người đã được chứng kiến cảnh Lý Hàng không tốn một chút sức nào làm out 28 con tang thi trí tuệ, cao thủ lợi lại như vậy, nói gì thì cũng không nên để Lý Hàng làm loại chuyện * như gác đêm này, chính là Lý Hàng kiên trì muốn hoàn thành bổn phận của mình, không ai dám ngăn cản anh. Lý Hàng cũng chưa bao giờ vì năng lực của bản thân mà trở nên kiêu ngạo tự phụ, bất tri bất giác, Lý Hàng thu được một đống fan.

Lý Hàng phụ trách gác nửa đêm sau, bởi có anh ở đây, tất cả mọi người rất an tâm, có thể thả lỏng, ngủ say hơn bất cứ lúc nào.

Đêm khuya yên tĩnh, thành thị đã từng phồn hoa không có điện cung cấp, cảnh đêm xa hoa trụy lạc trở nên ảm đạm, nếu xem nhẹ những con tang thi đáng ghét này, thưởng thức cảnh ánh trăng trắng bạc phủ khắp mặt đất, ngược lại có vài phần mỹ cảm thanh lãnh.

Khi những người khác chìm vào giấc mộng đẹp, một người tới ngồi bên cạnh Lý Hàng, vươn tay tới đống lửa sáng ngời nóng rực, sưởi ấm cơ thể.

Lý Hàng quay đầu nhìn Tiết Minh Lễ bên cạnh, hai ngày nay y nhốt mình trên xe, gần như không nghỉ không ngủ tiến hành thí nghiệm, hiện tại y vẫn mặc blouse trắng khi làm thí nghiệm, dưới mắt cũng có quầng thâm đậm màu. Lý Hàng hỏi: “Không đi ngủ một lúc sao?”

Tiết Minh Lễ nhìn chằm chằm đống lửa, “Tôi tới nhận lỗi với anh.”

Lý Hàng trầm mặc một hồi, bình tĩnh nói: “Nếu anh không cảm thấy áy náy vì hành vi của mình, cho dù cơ hội có lặp lại lần nữa anh cũng sẽ tiến hành thí nghiệm, vậy thì đừng bởi em gái anh yêu cầu mà tới nhận lỗi với tôi.”

Tiết Minh Lễ nghe được, rốt cuộc ngoảnh đầu lại, đối diện với tầm mắt Lý Hàng, “Anh không tức giận sao?”

“Mặc cho ai gặp phải tình huống này, đều khó mà không tức giận đi.” Lý Hàng tức giận nói, “Tuy nhiên, tôi tức giận cỡ nào, cũng không thể chỉ trích mục tiêu của anh, anh cũng chỉ vì tìm biện pháp hữu hiệu để đối phó tang thi trí tuệ mà thôi.”

Tiết Minh Lễ nghiêm cẩn hỏi: “Ý của anh là, nếu có người bởi một lí do nào đó mà tiến hành thí nghiệm với anh, nhưng mục đích của đối phương nếu hợp lý, cho dù nội dung thí nghiệm khiến anh không thoải mái, anh cũng sẽ để cho đối phương thực hiện sao?”

Lý Hàng cảnh giác, “Anh lại muốn dùng video của tôi làm chuyện xấu gì.”

“Tạm thời không có giá trị thí nghiệm gì.” Tiết Minh Lễ đáp.

Lý Hàng không thể nhịn được đạp Tiết Minh Lễ một cú, “Muốn xin lỗi thì xin lỗi nghiêm túc cho tôi. Cái giá để được tha thứ là, tôi muốn anh xóa hết video clip của tôi!”

Tiết Minh Lễ không quá tình nguyện, “Những video clip ghi lại lưu trữ cũng không được sao?”

Lý Hàng bất mãn hừ một tiếng, “Để tránh cho anh linh quang chợt lóe, lại đưa ra chủ ý thối nát gì, mang video clip ảnh chụp của tôi chiếu đầy đường lớn ngõ nhỏ, hiện tại anh phải lập tức xóa sạch cho tôi! Sau khi trở lại căn cứ, video ghi lại ở phòng thí nghiệm cũng phải xóa sạch!”

Dưới thái độ cường ngạnh của Lý Hàng, Tiết Minh Lễ không thể không tiếc nuối xóa sạch video clip trước mặt Lý Hàng, sau đó y bị anh ném vào túi ngủ nghỉ ngơi một hồi. Sáng hôm sau, người trong đoàn xe kỳ dị phát hiện, Tiết Minh Lễ trước kia luôn nhốt mình trong phòng thí nghiệm buồn tẻ trên xe tải, thường xuyên xuất hiện xung quanh Lý Hàng, hai người cũng có thể bình thản nói chuyện với nhau, quan hệ đột nhiên trở nên tốt hơn rất nhiều.

Thời gian đoàn xe trở về, so với thời gian đi còn lâu hơn một chút. Thời gian nhiều hơn này, tất cả đều bị Tiết Minh Lễ dùng ở việc thí nghiệm tang thi, y còn lôi kéo em gái mình cùng Lý Hàng, lợi dụng lập luận sâu sắc cuối cùng bắt giữ được một tang thi trí tuệ. Tiết Minh Lễ vốn rất muốn mang con tang thi này chở về căn cứ tiến hành thí nghiệm càng tinh vi phức tạp hơn, nhưng trình độ nguy hiểm của tang thi trí tuệ thật sự rất cao, cuối cùng y chỉ có thể buông tha cho quyết định này.

Sau chín ngày, đoàn xe rốt cục về tới căn cứ.

Quân nhân đoàn xe cùng Tiết Minh Lễ đều phải đi báo cáo nhiệm vụ, Lý Hàng cùng tiểu đội Liệt Dương không cần phải tiến hành trình tự này, vì thế liền cùng người trong đoàn xe nói tạm biệt, nửa đường xuống xe.

Lý Hàng là người xuống xe cuối cùng, anh vừa mới xuống xe liền đụng phải Tiết Minh Trân đang ngã ngửa ra phía sau, anh vội vã ổn định bả vai Tiết Minh Trân, nhíu mày hỏi: “Sao thế?”

Biểu cảm cùng động tác của Tiết Minh Trân đều cực kỳ cứng ngắc, tay cô chỉ một hướng khác, “Anh xem chỗ đó…”

Lý Hàng nhìn phương hướng Tiết Minh Trân chỉ, đó là một tòa nhà cao chọc trời gồm 108 tầng, bởi vì nguồn điện bị cắt đứt, hiện tại chỉ có thể dùng được mấy tầng đầu, còn lại đều bị bỏ lại. Mà ngoài tường của tòa nhà chọc trời đó, một tấm poster vĩ đại bao trùm cả một mặt tòa nhà, từ trên tầng cao nhất trải xuống —

Ảnh của Lý Hàng khi tiến vào căn cứ tị nạn X thị hiện lên rõ ràng ở nửa trên tấm poster, nửa dưới là một dòng chữ to đùng đỏ rực: Căn cứ tị nạn X thị là địa bàn của ông đây!

Lý Hàng: “…”

Ngay lúc Lý Hàng bị lôi đi như có ma thuật, vài người đi đường nhận ra anh.

Vài thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, bưng mặt hét rầm: “Aaa–!! Không ngờ chúng mình lại có thể nhìn thấy Lý thiên thần phiên bản người thật!”

Lý Hàng rất muốn hỏi, xưng hô hổ thẹn như Lý thiên thần đến cùng là cái quỷ gì.

“Anh ấy đang nhìn tôi, anh ấy đang nhìn tôi! Tôi cảm thấy mình sắp mang thai tới nơi rồi!” Một người nào đó kích động đến nỗi sắp ngất đi.

Lý Hàng không nói gì dời tầm mắt, không muốn nhìn người đàn ông cả người đều là cơ bắp này, tôi sẽ không bàn luận gì về vấn đề ánh mắt có thể làm người ta mang thai hay không, nhưng đại ca này anh là nam được chưa? Anh cho rằng thế giới này là thế giới ABO à, anh là Omega à!

Một bà lão lớn tuổi, cần gậy chống để đi lại khi nhìn thấy Lý Hàng, giống như cả người đều tràn ngập sức mạnh, bà vứt luôn cây gậy ra phía sau, hai tay tạo thành hình chữ thập, hướng về phía Lý Hàng làm ra động tác bái thần, miệng còn lẩm bẩm nói mấy câu linh tinh như phù hộ thân thể kiện khang.

Lý Hàng đặc biệt lo lắng lão nhân gia bị ngã, anh yên lặng nhặt gậy chống lên, đưa cho bà lão, sau đó chạy trối chết.

Sau lưng Lý Hàng còn có một đống người theo đuôi. Một đống người cầm bút marker cùng ảnh chụp Lý Hàng, bọn họ giống như tộc truy tinh (truy: đuổi; tinh: ngôi sao; truy tinh: truy đuổi ngôi sao, thần tượng) điên cuồng mê luyến minh tinh, gắt gao đuổi theo Lý Hàng xin chữ ký.

Lý Hàng tránh cũng không thể tránh, cùng đường, anh chỉ có thể chạy về phía phòng thí nghiệm của Tiết Minh Lễ, trong trí nhớ của anh, đó là nơi được bảo vệ theo dõi nghiêm mật nhất. Lý Hàng vốn chỉ muốn trốn một lúc ở cửa bảo vệ, kết quả bảo vệ nhìn thấy Lý Hàng, không nói hai lời, thái độ tôn kính đưa Lý Hàng vào phòng thí nghiệm, sau đó làm ra bộ mặt Diêm vương, ngăn lại mọi người vẫn đang muốn tiếp tục đuổi theo Lý Hàng.

Lần thứ hai Lý Hàng tiến vào phòng thí nghiệm, căn bản không cần xét duyệt, anh một đường đi tới, tất cả cửa khẩu đều thông suốt. Dưới sự chỉ dẫn của nhân viên công tác, anh gặp được Tiết Minh Lễ cũng vừa mới tới phòng thí nghiệm. Lý Hàng vừa xuống xe đã bị người nơi nơi đuổi theo, cho tới bây giờ vẫn đầy đầu mờ mịt, anh hỏi Tiết Minh Lễ: “Anh có biết căn cứ tị nạn X thị vừa xảy ra chuyện gì không, tại sao sẽ…”

“Tôi cũng vừa mới biết được.” Tiết Minh Lễ trầm ổn thuật lại biến cố xảy ra ở căn cứ tị nạn X thị một lần.

Khi đoàn xe bọn họ tiêu diệt đàn tang thi trí tuệ, trên đường về ngày thứ hai, căn cứ bị tang thi trí tuệ tập kích. Hai con tang thi trí tuệ, dị năng đều là khống chế tinh thần, chúng nó lợi dụng dị năng, đã khống chế hàng loạt tang thi phổ thông tiến hành công kích bao vây. Toàn bộ người trong căn cứ, bất kể nam nữ già trẻ, tất cả đều tham gia vào trận chiến giữ thành.

Nhưng số lượng tang thi phổ thông thực sự quá nhiều, tuyến phòng hộ của căn cứ không thể chịu đựng, bị tang thi quần công phá ra một lỗ hổng.

Hai con tang thi trí tuệ, dưới sự vây quanh của đàn tang thi phổ thông, nghênh ngang đi vào căn cứ tị nạn X thị. Một con tang thi trí tuê trong đó hài lòng nhìn đám người đang hoảng sợ, cười khặc khặc: “Các anh em, đồ ăn nhiều như vậy, chúng ta có thể tiến hành yến hội cuồng hoan mười ngày không dứt rồi!”

Tang thi phổ thông không có trí tuệ, chúng nó không thể đáp lại lời nói của tang thi trí tuệ. Mà chúng bị hai con tang thi trí tuệ dùng dị năng tinh thần khống chế, cho dù chúng thèm người sống đến nhỏ dãi, cũng không dám lộn xộn dù chỉ một chút. Người đầu tiên nhấm nháp máu thịt tươi sống, chỉ có thể là hai con tang thi trí tuệ.

Con tang thi trí tuệ kia cực kì kiêu ngạo, đi tới đi lui vài vòng trong đám người, túm lấy một người phụ nữ mập mạp hơn 50 tuổi, bộ dáng nó xách người phụ nữ, giống như con người chọn gà mái để nấu canh, khiến cho lòng người run sợ.

Tang thi trí tuệ mở ra cái miệng to như bồn máu, chuẩn bị cắn người phụ nữ, đồng bạn đột nhiên ra tay ngăn lại động tác của nó. Con tang thi trí tuệ tương đối thấp bé này nói: “Không thể ăn! Hiện tại chúng ta tranh thủ rút lui mau!”

Tang thi cao lớn không kiên nhẫn hất nó ra, “Đồ ăn đến bên miệng, mày bảo tao buông ta? Mày bị ngu à!”

Tang thi thấp bé một lần nữa nhào lên, nó vứt người phụ nữ ra chỗ khác, ôm chặt lấy eo tang thi cao lớn, kêu cực kỳ thảm thiết, “Không thể được! Người phụ nữ này là người Lý Hàng bảo kê đó!” Người phụ nữ này, đúng là một trong số những người ở xưởng gia công thực phẩm.

Động tác của tang thi cao lớn ngừng một chút, “Lý Hàng?”

Tang thi thấp bé khóc nói: “Đúng, chính là tên Lý Hàng lấy thực lực của bản thân, một hơi tiêu diệt sạch 28 con tang thi trí tuệ!”

Tang thi cao lớn do dự một hồi, đến cùng cũng không thể chống lại sự rù quến của mỹ thực, nó lần nữa đẩy tang thi thấp bé ra, “Kệ mẹ nó, dù sao Lý Hàng còn mấy ngày nữa mới đến đây, chúng ta vẫn có thể ăn một bữa no đi.”

“Tuyệt đối không được!” Tang thi thấp bé đột nhiên trở nên cường thế, “Chẳng lẽ mày quên đại ca chết như thế nào rồi sao?”

” Đại ca?” Tang thi cao lớn ngẩn cười, sau khi dùng bộ não không có quá nhiều dung lượng để tự hỏi, trong đầu nó hiện lên một đôi mắt đáng sợ, phịch phịch một tiếng, tang thi cao lớn đột nhiên quỳ xuống, “QAQ sao mày không nói sớm Lý Hàng chính là tên tay đen xì pé (Xì pé: Poker đó) kia, hại tao suýt nữa thì cắn người của hắn, thật sự là hù chết tao rồi…”

Tang thi thấp bé sờ sờ đầu tang thi cao lớn, “Không khóc, chúng ta có thể trộm vài người ra ngoài ăn, nhất định Lý Hàng sẽ không phát hiện đâu!”

Người phụ nữ vừa bị tang thi cao lớn xách lên trấn định bình tĩnh nói: “Đợi Lý Hàng trở lại, tao sẽ nói cho cậu ấy biết bọn mày đến căn cứ tị nạn ăn vụng!”

Tang thi cao lớn tức muốn chết, nhưng không dám ra tay với người phụ nữ, nó cùng tang thi thấp bé dùng dị năng khống chế tang thi phổ thông, chậm chạp rời khỏi. Lúc rời đi, thanh âm nó vọng lại thật lâu, “Bọn mi đám người giảo hoạt chuyên hố tang thi kia, cố ý giấu giếm căn cứ là địa bàn của Lý Hàng, hại chúng ta lãng phí nhiều dị năng như vậy!”

Vì thế, poster Lý Hàng khổ lớn, cứ thế mà ra đời.

Lý Hàng: “…”

Tiết Minh Lễ tò mò hỏi: “Tay đen xì pé là gì?”

Lý Hàng nghiến răng nghiến lợi, “Không nói cho anh!”

Trong ấn tượng của Lý Hàng, xì pé cùng tang thi liên quan đến nhau, chỉ có một kết quả.

Đó là vào lúc trước khi anh cùng người của xưởng gia công thực phẩm tới căn cứ tị nạn, gặp được một con tang thi trí tuệ cuối cùng. Liên tục chạy hơn mười ngày đường, thân thể Lý Hàng đã rất mệt mỏi, nhưng anh vẫn muốn hoàn thành nhiệm vụ gác đêm. Vào lúc mệt mỏi không chịu được, Lý Hàng bắt được một con tang thi trí tuệ.

Lúc đó Lý Hàng nhìn tang thi trí tuệ ôm đầu ngồi xổm, lại nhìn nhìn trong tay bài xì pé vừa lấy ở siêu thị ra, nghĩ ra một phương pháp tuyệt diệu để duy trì tỉnh táo, đó chính là cùng tang thi đánh bài, bởi Lý Hàng cũng không chờ mong gì nhiều vào IQ của tang thi, vì thế chơi trò Old Maid (*) đơn giản nhất.

Tối đó vận may của Lý Hàng rất kém, thua liên tục mười ván, mỗi lần anh thua một ván, tang thi trí tuệ khóc càng lợi hại, đến nỗi Lý Hàng có cảm giác như mình đang ngược đại động vật nhỏ, cũng không nhẫn tâm cùng nó chơi, ngay tại lúc Lý Hàng định dừng trò chơi, tang thi trí tuệ đặc biệt bi thương nói: “Hu hu hu, em có tội, em cư nhiên dám to gan thắng nhiều lần như vậy, hiện tại em xin lấy cái chết tạ tội!”

Sau đó nó đập đầu mà chết.

Lý Hàng nhìn trên thân phận bạn bài của nó, sau khi khoét tinh hạch xuống, lấp đất lên trên người nó, còn dùng một tấm gỗ lập cho nó mộ cái bia không tên.

Lúc đó Lý Hàng nào biết, còn có hai con tang thi trí tuệ khác cũng ở đó. Nếu biết, bốn người có thể chơi những loại bài khác phong phú đa dạng hơn, chúng nó cũng sẽ không có cơ hội chế tạo hỗn loạn ở căn cứ tị nạn X thị, còn chế tạo ra quần thể truy tinh lớn nhất mạt thế —

Lý Hàng đi đến bên cửa sổ, từ một hướng cửa sổ nhìn xuống dưới lầu, ngoài rào chắn phòng thí nghiệm, một đám người đứng dày đặc, nam nữ già trẻ đều có, bọn họ điên cuồng hét chói tai tên Lý Hàng, một số người còn kích động phát khóc.

Lý Hàng cứng ngắc ngẩng đầu nhìn về một hướng khác, lúc anh xuống xe chỉ nhìn thấy một hướng của tòa nhà chọc trời, từ chỗ phòng thí nghiệm nhìn mặt khác của tòa nhà đó, vẫn treo một tấm poster lớn, viết chữ: Địa bàn của ông đây ông đây làm chủ!

Lý Hàng không đành lòng nhìn thẳng thu hồi tầm mắt, anh chú ý đến Tiết Minh Lễ đang gõ máy tính. “Không phải anh nói báo cáo kết quả thí nghiệm với cấp trên, ngắn nhất cũng phải mất nửa ngày sao, vậy hiện tại anh ở trong này làm cái gì?”

Tiết Minh Lễ dừng động tác trong tay, quay đầu nhìn về phía Lý Hàng, “Thị trưởng biết tôi ghi lại video toàn diện của anh, ông ấy muốn lấy đi những video này, tuy nhiên bởi trình tự mật mã tôi đặt thực sự quá phức tạp, chỉ tôi mới có thể giải được.”

Lý Hàng: “Thị trưởng muốn video của tôi làm gì?!”

Tiết Minh Lễ: “Ông ta nói muốn cầm làm môn bài của căn cứ tị nạn X thị.”

Lý Hàng: “Toàn – bộ – xóa – hết – cho – tôi!”

Tiết Minh Lễ xóa tất cả video, cần phải cho thị trưởng một câu trả lời thuyết phục, Lý Hàng tạm thời không thể ra khỏi phòng thí nghiệm, liền đi theo Tiết Minh Lễ tới buổi dự thính. Kết quả anh vừa tới phòng họp, nhìn thấy nhóm người lãnh đạo căn cứ tị nạn X thị ngồi nghiêm chỉnh, biểu cảm của họ ai cũng nghiêm túc, huy chương trước ngực phát ra ánh sáng lấp lánh, chân dung Lý Hàng hiện lên rõ ràng trên mặt huy chương.

Lý Hàng: “…”

Căn cứ tị nạn X thị thực sự không còn cách nào tiếp tục ở lại, tôi muốn đi B thị!

– ——-

(*) Old Maid (抽鬼牌): Có thể chơi trò này với một bộ bài bình thường gồm 52 lá, khi đó bỏ hoặc thêm một lá bất kỳ, khiến con bài đó không thể ghép cặp với các con bài khác. Cách ghép cặp có thể dựa trên màu sắc (đỏ, đen), khi đó ai cầm con bài không thể ghép cặp (Old Maid) sẽ là người thua cuộc.

– —–

Note: 

Điểm chác các cô ổn không? Đỗ nguyện vọng 1 không? Nhà tôi đang chiến tranh ỏm tỏi vì vụ nguyện vọng của tôi đây Ọ w Ọ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN