Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm! - Chương 26: (nữ vương mạt thế) tang thi trí tuệ thành đàn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
104


Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm!


Chương 26: (nữ vương mạt thế) tang thi trí tuệ thành đàn


Đối với việc Lý Hàng không đồng ý lấy hạng mẫu cuối cùng, Tiết Minh Lễ tỏ vẻ thật đáng tiếc, nhưng y cũng không làm khó Lý Hàng, rất nhanh thực hiện hứa hẹn. Lý Hàng rời khỏi phòng thí nghiệm chưa tới nửa giờ, loli liền được thả ra khỏi phòng cách ly. Người mang tin này đến cho Lý Hàng, chính là bản thân Tiết Minh Lễ.

Thời gian của Tiết Minh Lễ trân quý đến nỗi có thể dùng giây để tính toán, người bận rộn như vậy tìm đến Lý Hàng, mục đích của y đương nhiên không có khả năng chỉ là thông báo, y tìm Lý Hàng, còn bởi một chuyện càng quan trọng. “Thị trưởng X thị nhờ tôi hỏi anh, gần đây ở khu phía nam có lượng lớn tang thi trí tuệ thức tỉnh, hỏi anh có đồng ý nhận nhiệm vụ xử lý tang thi trí tuệ hay không.”

Lý Hàng rất nhanh bắt được trọng điểm trong lời nói của Tiết Minh Lễ, “Trước mắt đều biết tang thi trí tuệ có tính bài xích nhau, chúng phân bố rất thưa thớt, hành tung khó có thể nắm bắt, muốn một lần dọn dẹp chúng là chuyện không thể… Ý anh là, chẳng lẽ lượng tang thi mới thức tỉnh này không phân tán, mà tập trung cố định ở phía nam?”

Tiết Minh Lễ gật đầu khẳng định suy đoán của Lý Hàng, “Nếu anh đồng ý nhận nhiệm vụ này, tôi cũng sẽ đi theo, đến hiện trường điều tra nguyên nhân tang thi tiến hóa từ đơn độc thành tập thể. Tôi hi vọng anh có thể suy nghĩ kỹ càng một chút.”

Lý Hàng dùng vấn đề thay cho câu trả lời, “Khi nào xuất phát?”

“Hai ngày sau.” Tiết Minh Lễ lộ ra một nụ cười chân thành với Lý Hàng, “Công việc cụ thể, sẽ có nhân viên công tác chuyên môn nói với anh, nếu anh có nghi vấn hoặc yêu cầu gì, có thể nói với anh ta.”

Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh, đội ngũ đi phía nam đã tụ tập xong.

Lý Hàng, cái đuôi nhỏ của anh là Phó Trường An, thành viên của tiểu đội Liệt Dương, Tiết Minh Lễ, đây đều là những gương mặt quen thuộc, trừ bỏ những người này, còn có 30 quân nhân được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Lý Hàng thấy trong đó có 20 quân nhân tùy thân mang theo màn hình LCD 16 tấc, cảm thấy có chút kỳ quái, những thứ đồ chơi này không thể đối phó với tang thi, mang theo lại rất cồng kềnh, nghĩ tới nhĩ lui, có lẽ đây là của Tiết Minh Lễ. Anh hỏi Tiết Minh Lễ: “Màn hình LCD này là công cụ thí nghiệm của anh?”

Tiết Minh Lễ đáp: “Đúng.”

Tiết Minh Trân tò mò lại gần, “Anh, anh muốn dùng màn hình LCD làm thí nghiệm gì vậy?”

Tiết Minh Lễ xoa xoa đầu em gái, cũng không trả lời. Tiết Minh Trân ngại anh cô hủy đi hình tượng đội trưởng đội Liệt Dương vẻ vang của mình, né tránh động tác của Tiết Minh Lễ chạy mất.

Khác với xe tải Lý Hàng dẫn đội tới X thị lúc trước, hiện tại mỗi người trong đội ngũ bọn họ đều là cấp bậc tinh anh, vũ khí của họ được trang bị hoàn mỹ, xe ngồi cũng được cải trang qua, không ngừng nghiền nát tang thi phổ thông. Chỉ dùng thời gian ba ngày, bọn họ đã đi được lộ trình hơn 700 km, đến nơi.

Bọn họ dùng sáu giờ tìm tòi trong phạm vi nhỏ một lần, xử lý gần trăm con tang thi phổ thông, nhưng tang thi trí tuệ một con cũng không gặp.

Lý Hàng lau mồ hôi giữa trán, “Tại sao một con tang thi trí tuệ cũng không có, là tình báo sai, hay chúng ta tìm sai chỗ vậy?”

Tiết Minh Lễ cùng đội trưởng đội quân nhân cẩn thận so sánh bản đồ, lại so chứng cứ căn cứ chứng thực nơi đây có tang thi trí tuệ, sau khi xác nhận, bọn họ đưa ra kết luận. Tiết Minh Lễ nói: “Chính là nơi này, chúng ta không tìm nhầm chỗ. Tang thi trí tuệ nhất định đã sử dụng phương pháp nào đó trốn đi, khiến chúng ta không thể tìm được chúng.”

Nếu là tang thi trí tuệ, quả thật có khả năng suy xét lý tính cùng phán đoán, sau đó lựa chọn đè nén bản năng trốn khỏi địch nhân cường đại.

“Chúng ta nên làm gì đây?” Tiết Minh Trân nhăn mày.

Thị trưởng X thị tuyên bố mệnh lệnh tiêu diệt tang thi trí tuệ, kỳ thực là kết quả Tiết Minh Trân âm thầm sắp đặt, vào thời điểm cách ly, cô lợi dụng ký ức một đời trước uy hiếp thị trưởng X thị, bắt ông đi vào khuôn khổ. Tiết Minh Trân làm ra chuyện cấp bách như thế, là bởi trong ký ức đời trước, những con tang thi trí tuệ này là tồn tại cực kỳ khủng bố. Sơ kỳ mạt thế, chúng vẫn luôn say ngủ trong sào huyệt, một năm sau, chúng tỉnh lại từ giấc ngủ say, dễ dàng hủy diệt căn cứ tị nạn X thị phồn vinh cường đại.

Không chỉ căn cứ tị nạn X thị, ngay cả mấy căn cứ lớn khác ở Z quốc cũng bị uy hiếp mạnh mẽ, đàn tang thi trí tuệ này, khiến nhân loại thật vất vả mới có thể khôi phục được một chút nhân khí lại bị thương nặng, giãy giụa hồi lâu vẫn không thể khôi phục trở lại.

Hiện tại không tìm thấy đàn tang thi trí tuệ này, người sốt ruột nhất chính là Tiết Minh Trân. Ngay tại lúc Tiết Minh Trân gấp đến nỗi không biết nên làm gì, Lý Hàng đã nhìn thấu hết thảy. Lý Hàng liếc mắt ra hiệu với Tiết Minh Trân, ý bảo cô đến bên cạnh mật đàm.

Sau khi hai người đi khỏi đám người, Lý Hàng nói: “Tôi có biện pháp có thể tìm được đàn tang thi trí tuệ này, nhưng biện pháp này phải nhờ cô xuất lực.”

Tiết Minh Trân một mặt không tin, “Dị năng không gian của tôi giới hạn trong không gian của khuyên tai, căn bản không thể dùng để chiến đấu.”

Lý Hàng nhắc nhở cô, “Chẳng lẽ cô đã quên chuyện chúng ta gặp phải khi cùng người trong xưởng gia công thực phẩm đến căn cứ tị nạn X thị hả?”

Tiết Minh Trân: “… Anh – nói – cái – gì – thế, tại sao tui lại chả hiểu gì hết trơn á!”

Lý Hàng cũng không phản bác, khí định thần nhàn nhìn cô.

“Được rồi.” Tiết Minh Trân nghiến răng, “Mười phút sau chúng ta sẽ gặp tang thi trí tuệ. Mười phút sau chúng ta sẽ gặp tang thi trí tuệ. Mười phút sau chúng ta sẽ gặp tang thi trí tuệ. Chuyện quan trọng nói ba lần, đủ rồi đi?”

Hai người về đơn vị, mười phút sau, hai mươi phút sau, vẫn không thể gặp tang thi trí tuệ.

Lý Hàng lại lôi kéo Tiết Minh Trân cực kỳ không tình nguyện, lén bàn. Lý Hàng vuốt vuốt lông cho Tiết Minh Trân đang xù lông, nói: “Tôi cảm thấy có lẽ bởi uy lực của một người có hạn, phải tập hợp toàn bộ lực lượng của tiểu đội Liệt Dương, mới có thể tạo được skill tối thượng.”

Tiết Minh Trân rất hoài nghi chủ ý thối nát của Lý Hàng có thể thành công được không, nhưng phương pháp ngu ngốc này, cũng đáng để thử một lần, dù sao nói mấy câu cũng không tốn bao nhiêu sức lực. Tiết Minh Trân thương lượng với Lý Hàng một chút, quyết định mở rộng lời nói gặp tang thi trí tuệ thành một câu nói có thời gian cụ thể có địa điểm cụ thể, cho tiểu đội Liệt Dương mỗi người nói một câu, nói hết thì thôi. Cuối cùng, Lý Hàng còn giúp Tiết Minh Trân kéo thêm một tráng đinh, chính là Phó Trường An vốn nên là một phần tử của tiểu đội Liệt Dương, tập hợp được đội hình xa hoa này, không sợ không triệu hồi được tang thi trí tuệ.

Sau khi Tiết Minh Trân nói với anh cô vẫn đang mơ hồ rằng tang thi trí tuệ sắp xuất hiện, bộ dáng hiên ngang lẫm liệt, cùng với thành viên của tiểu đội Liệt Dương, sử dụng Đại triệu hoán thuật – đỉnh cao- quạ đen – của Liệt Dương —

Ba phút sau, một tiếng nổ lớn ở mặt đất phía nam vang lên, cả mảng đất sụp xuống, đó là quỹ đạo của tàu điện ngầm trước mạt thế. Sau đó một trận xoạt xoạt, một con lại tiếp một con tang thi khác với tang thi phổ thông đi ra từ thông đạo bị sụp, thanh âm kỳ quái cạc cạc phát ra từ cổ họng chúng, hình như là đang làm quen với yết hầu bị hư thối, khi chúng nó thích ứng được, bắt đầu dùng ngôn ngữ của nhân loại trao đổi.

“Mẹ nó, đúng là công trình dở tệ, địa chấn còn chưa xảy ra đã sụp rồi.”

“Đến cùng là thằng ngu nào bảo ngủ chỗ này đấy, đứng ra, tao gặm sạch tinh hạch của mày bây giờ!”

“Tàu điện ngầm sụp xuống cũng là sự cố ngoài ý muốn, đừng oán giận nữa.”

“Hơn nửa vừa tỉnh lại đã có đồ ăn tươi mới đưa tới miệng, có gì không tốt. Coi như là tỉnh dậy ăn cơm trưa, ăn điểm tâm tí rồi ngủ tiếp.”

Cuộc trao đổi giữa đàn tang thi này cực kỳ nhân tính hóa, chỉ số thông minh của chúng so với những tang thi trí tuệ lúc trước Lý Hàng gặp phải càng tiến gần con người hơn.

Bọn Lý Hàng vốn là khúc xương cứng, tang thi trí tuệ coi bọn anh như bàn cơm kiểu Trung, cũng phải xem bọn nó có năng lực ăn được không đã! Hai bên đều đề phòng lẫn nhau, không khí cực kỳ khẩn trương, tình hình chiến sự hết sức căng thẳng!

Đột nhiên, Tiết Minh Lễ làm ra thủ thế giơ tay. Nhìn thấy chỉ thị này, 20 quân nhân mang theo màn hình LCD lập tức tản ra, triển khai đội hình hình quạt, bọn họ lấy màn hình LCD trên lưng xuống, chỉnh màn hình nhắm ngay nhóm tang thi, bật nguồn điện. 20 màn hình LCD đồng thời sáng lên, truyền nội dung đã được ghi lại —

Truyền phát mười giây, yên tĩnh giống như chết.

Truyền phát hai mươi giây, nhóm tang thi trí tuệ rốt cuộc có phản ứng đối với hình ảnh trên màn hình, nhưng mà phản ứng của chúng cực kỳ lãnh đạm, hoặc là trực tiếp không nhìn, hoặc là cười lạnh hai tiếng với màn hình mắng một câu thằng ngu.

Tiết Minh Trân: “…”

Lúc nãy cô còn có chút oán trách Lý Hàng, trách anh lợi dụng mồm quạ đen của Liệt Dương gọi tang thi đến, hiện tại cô cảm thấy, so sánh với Lý Hàng, loại hổ thẹn play như dùng mồm quạ đen triệu hồi tang thi trí tuệ căn bản chỉ là trò trẻ con.

Phóng tầm mắt nhìn, flat screen TV bày thành hình quạt kia, chân dung Lý Hàng chính diện rõ ràng hiện lên trên đó; nhìn màn hình LCD bên cạnh, Lý Hàng đang híp mắt nhìn chằm chằm; lại chuyển sang cái khác, Lý Hàng quay đầu trừng mắt với camera, không ngừng quỷ súc replay; lại chuyển sang cái bên cạnh… Tóm lại, 20 cái màn hình LCD 16 tấc, không có cái nào không truyền phát ánh mắt hung ác của Lý Hàng.

Bối cảnh của những hình ảnh này đều là phòng thí nghiệm màu trắng lạnh như băng, rốt cuộc video clip từ tay ai truyền ra, quả thật không cần nói cũng biết.

Tiết Minh Lễ còn đang lẩm bẩm, “Chẳng lẽ là khoảng cách quá xa, không thể phát huy hiệu lực?”

Tay Lý Hàng để lên bả vai Tiết Minh Lễ, cắt ngang mệnh lệnh tới gần tang thi trí tuệ y phát ra. Sau lưng Lý Hàng không ngừng toát ra lượng lớn khí đen, giống như không gian cũng vặn vẹo theo. Anh gằn từng chữ, “Anh! Đang! Làm! Cái! Gì! Vậy!”

Khuôn mặt Tiết Minh Lễ nghiêm túc, “Như anh đã thấy, tôi đang tiến hành thí nghiệm khoa học nghiêm túc, tuy rằng tính nguy hiểm có chút cao, nhưng vì thế giới, vì nhân loại, chúng tôi nguyện ý chịu đựng mọi rủi ro.”

Tiết Minh Lễ đang nói, một cái màn hình trong đó, bị một tang thi trí tuệ dị năng hệ phong tung lên trời cao, sau đó triệt hồi dị năng, LCD cứ thế rơi thẳng xuống mặt đất, video clip Lý Hàng cũng vỡ nát.

Tiết Minh Lễ thở dài một hơi thật sâu, “Được rồi, xem ra có thể dừng thí nghiệm rồi.”

Lý Hàng rất muốn đấm Tiết Minh Lễ một trận, nhưng mà thời gian hiện tại không đúng, anh chỉ có thể dồn nén phẫn nộ cuồn cuộn trong lồng ngực, toàn bộ phát tiết lên đám tang thi trí tuệ kia. Lý Hàng giống như một pho tượng Sát thần, từng bước đi tới nhóm tang thi trí tuệ…

Khi nhóm tang thi trí tuệ không nhìn video clip lạnh băng, mà nhìn thấy Đại ma vương Lý Hàng chân chân thật thật, thái độ của chúng chuyển biến 180 độ —

Phịch phịch, con tang thi trí tuệ vừa rồi rất kiêu ngạo phá hủy màn hình LCD, ngã bệt xuống đất, nó run rẩy quỳ phục trước Lý Hàng, “QAQ em không phải cố ý phá hỏng màn hình LCD đâu, chỉ là em nhìn thấy khuôn cằm của anh đẹp quá, nhất thời kích động, không thể khống chế được dị năng, đại nhân ơi anh tha em đi…”

Bởi con tang thi hệ phong ngu ngốc kia hiểu sai ý, làm cho những con tang thi khác cũng nghĩ đến phương hướng kỳ quái khác.

“Đúng đúng đúng, khuôn cằm của đại nhân cực kỳ đẹp mắt, ngay cả lông mày đen sì cũng cực đẹp ạ!”

“Nhìn cái mũi này cực kỳ đẹp giai, có thể lấy làm thước kẻ luôn nè!”

“Gò má hồng nhuận y như xuân đào á!”

“Đôi môi so với lạp xưởng nhìn còn ngon miệng hơn nữa!”

“Mì…”

Khen nhiều câu như vậy, nhưng mà không khen mắt lấy một câu.

Lý Hàng tức giận đến gân xanh đầy đầu, anh rút trường đao mới ra khỏi vỏ, “Bọn mày đã chuẩn bị nhận lấy cái chết chưa?”

“TuT vì sao ngài vẫn tức giận!”

“Chúng em đã nỗ lực khen ngài như vậy mà!”

“Đồ ngu chúng mày, đại nhân tới xem chúng ta, sao có thể chỉ để chúng ta khen ngài! Ngài nhất định là bởi tinh hạch!”

Rốt cuộc cũng có một con tang thi trí tuệ nắm được trọng điểm.

Tim mọi người nhất thời treo cao, chẳng lẽ dị năng của Lý Hàng mất đi hiệu lực, chúng bắt đầu muốn phản kháng sao?

Nhưng mà, đàn tang thi trí tuệ đoàn kết này bắt đầu nội chiến.

“Đầu tiên xử lý tên ngu hệ phong kia, chính nó làm bẩn video clip của đại nhân!”

“Khụ!” Một con tang thi nào đó phun ra một búng máu, “Không phải đã nói đánh thằng ngu hệ phong à, tại sao mày lại đánh tao…”

Tang thi hạ độc thủ với đồng bạn cười lạnh, “Mày cho là một viên tinh hạch là có thể bình ổn phẫn nộ của đại nhân sao?”

Nhóm tang thi trí tuệ đấu trí đấu dũng, chém giết lẫn nhau.

Kết quả cuối cùng chính là, Lý Hàng đứng sừng sững bất động, con tang thi cuối cùng đã thiếu tay thiếu chân, cầm lấy một đống tinh hạch bò đến chân Lý Hàng, “Đây là cho đại nhân…”

Nói còn chưa nói xong, trực tiếp bất động. 28 con tang thi trí tuệ đoàn kết, toàn bộ out.

Lý Hàng: “…”

Rất nhiều năm sau, một nhân viên kỹ thuật bộ phận thông tin tham gia lần tiêu diệt tang thi này, đã đạt được thành tựu trảm vạn thi. Trong quyển bút ký của ông, có viết một đoạn như vậy: Vốn dĩ tôi là người có lá gan rất nhỏ, nhưng mặc kệ đối diện với tang thi đáng sợ cỡ nào, chỉ cần nghĩ đến những chuyện xảy ra năm đó, nghĩ đến bản chất của tang thi trí tuệ chính là một đám gà giò, tôi lại không thể nảy sinh ra nỗi sợ với chúng nữa…

– ——-

Note: Anh Sam tạo nghiệp kinh quá =))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN