[BTS][VKook] Heart Attack.
[Chap10]Về nhà.
[Chap10]
Au: Mèoo Aka Não Sữa.
_________
*Choanggggg**
Tiếng chai rượu đập vào tường…
– Này, thằng nhóc pha chế, ly rượu này ngươi pha cho chó uống sao? Nhẹ thế này ruồi cũng không say nổi dám đưa cho đại công tử ta đây. Tiểu tử nhà ngươi chán sống hả?- Nam nhân nào đó hách dịch cầm chai rượu đập tứ tung.
– Rượu trong chai, tôi làm sao có thể pha ra được. Menu anh gọi, nhân viên phục vụ đem ra. Tôi vướng gì với anh…- JungKook giật mình, đưa tay quệt mồ hôi trên trán. Nếu không phải mạng lớn thì chai rượu đó đã bay vào làm nát mặt cậu rồi.
– Á à, giờ này dám đổ trách nhiệm tại tao nữa sao? Mày chán sống hả?- Tên đó tiến tới phía Kook, giật ngược tóc cậu xuống làm khuôn mặt trắng hồng của cậu phải ngửa lên chịu đựng hơi rượu cay nồng của nó phả vào mặt.
-Quý khách, anh say rồi..-JungKook vẫn ôn nhu đỡ tay cầm tóc cậu của nam nhân đó mà khuyên nhủ.
– Lại còn dám bảo tao say á?- Nam nhân đó tiếp tục dùng tay bóp hai bên má của cậu khiến cậu đau đớn vô cùng.
-….- Cậu không nói được gì nữa, đầu bị giật ngược ra sau mỏi muốn rụng rời. Cậu vớ chai rượu trong quầy dùng lực đập vào đầu nam nhân kia khiến hắn vật ra tại chỗ miệng ú ớ mắng chửi vài câu rồi ngất mất.
– Miệng nói rượu cho chó uống mà tu phân nửa, tính quỵt tiền đây mà… Đại công tử cái mẹ gì mày, thằng mặt giặc.-JungKook bước khỏi quầy, tay nắn nắn đốt cổ, dùng chân đá mấy phát vào mông tên đó.
-Đi thôi, JungKook.- Taehyung từ khi nghe thấy tiếng đập mạnh liền đẩy Lee ra, quay đầu nhìn về phía cậu. Cậu đánh tên nam nhân kia mà không hề biết cả một lũ loi nhoi bên dưới đang tiến đến chỗ cậu để \”ăn thịt\” cậu vì tội cắn đồng loại chúng nó. Anh nhanh chân chạy ra chỗ JungKook kéo cậu đi ra ngoài.
– Taehyung… Anh đi đâu vậy.- Lee chạy theo bám lấy tay anh.
– Nếu không có chuyện gì nữa thì cô mau về đi. Ở đây nguy hiểm, không phù hợp với cô đâu.- Taehyung gạt tay Lee, chỉ lối ra cho cô.
– Nhưng mà… Anh đang làm gì thế? Đây chỉ là anh chàng pha chế…- Cô liếc đôi mắt nhìn JungKook đang ngoạc mồm ngạc nhiên trong lòng anh.
– Cậu ta… Là vợ tôi.-Taehyung ngập ngừng một hồi rồi buông một câu. Chẳng hiểu sao, khi cậu gặp nguy hiểm anh lại nổi máu muốn bảo vệ cậu… Giống cảm giác anh đang bảo vệ Nobita như hồi xưa vậy.
– Xàm phụ khoa quá…- JungKook trong lòng Taehyung nghe thấy nhịp đập tim anh thẹn đến đỏ mặt, quay đi tránh chỗ khác nhưng đập vào mắt là tên côn đồ đang cầm dao nhăm nhe chọc vào người cậu.
Jung Kook hất chân ra đằng sau sút vào bụng tên đó. Cậu kéo Lee và Taehyung theo lối thoát hiểm chạy ra rồi nhanh nhẹn lấy thanh sắt chèn ngang cửa.
– Nhìn gì mà nhìn, mau chạy ra xe mau. Muốn bị bử chết hả?- JungKook giật mình khi bốn mắt của hai người kia dán vào người mình. Vỗ vai hai người rồi cùng nhau chạy ra nhà xe.
– An toàn rồi, cô có thể về được rồi đấy. – JungKook ôm bụng thở dốc, hít sạch không khí xong xuôi định bụng quay trở lại làm việc tiếp.
– Đi đâu?- Taehyung lạnh te cầm tay cậu giật ngược lại.
– Đi làm.-JungKook giật tay Taehyung ra khỏi người mình, đanh lại nhìn anh.
– Không làm nữa, đi về nhà. Tôi trả lương cậu gấp ba.- Taehyung bóp mạnh cổ tay JungKook kéo trở lại.- Trả công cho tôi xem sex hộ à? Xin lỗi, mẹ tôi sinh cho tôi đôi mắt để làm việc và học bài, không phải để giúp anh dọn dẹp hậu trường.- JungKook ngước đôi mắt đỏ au lên mỉa mai anh thậm tệ.
– Tôi biết là tôi có lỗi vì đã trách nhầm cậu, xin lỗi. Đi về thôi.- Taehyung thả nhẹ tay Kook ra, cúi đầu ăn năn rồi đi lấy xe.
– Xi.n..xin.. lỗi á? Cái miệng của Taehyung mà cũng nói được lời xin lỗi sao? Thiên ah~~ Tai tôi bị nặng rồi sao?- JungKook shock nặng, đưa tay vỗ vỗ hai tai, mắt chữ A mồm chữ O (AOA) da gà da vịt dần dần nổi hết lên… Thật là kinh hãi a.
– Cậu và Taehyung…- Bây giờ mới để ý cô Lee chưa về, cô đưa đôi mắt ngập ngụa nước mắt lên nhìn Kook.
– Cô chưa biết chuyện chủ tịch của cô cưới vợ sao?- JungKook ngừng hành động bắt chéo tay xoa xoa hai bên khuỷ nơi mà da gà mọc lồi lõm. Đưa mắt nhìn Lee.
– Tôi nghe rồi, không ngờ lại là cậu.- Cô cười chua xót nhìn cậu.
– À… Tôi đi về trước nhá. Cô nên về ngay đi…- JungKook gãi đầu không biết làm thế nào khi con gái khóc liền đánh trống lảng chui tọt vào xe Taehyung.- Này, cô gái kia bị bệnh hay sao ý, tự nhiên khóc…-JungKook nhăn mày, quay ngược người lại nhìn theo bóng dáng của Lee.
– Không quan tâm…- Taehyung lạnh te.
– Đối với mỗi món hàng chơi xong anh đều thế hay sao?-JungKook bật cười.
– Cô ta là cấp dưới, không phải hàng. Nếu là hàng tôi đã mặc kệ ở quán bar rồi.- Taehyung vẫn không biểu cảm, tập trung lái xe.- Nghe chừng cậu thích cô ta nhỉ? Để ý nhiều ghê.
– Thích? Cho tôi cười vào ý nghĩ hư cấu của anh phát. Chẳng qua tôi thấy cô ấy có vẻ ngây ngô hơn tất cả những cô gái trong bar đó nên để ý chút ít. Mà cứ cấp dưới của anh là anh không \”ăn\” sao?- JungKook tròn mắt.
– Tôi không \”ăn\” tạp. Mà cậu có hứng thú với nhu cầu sinh lí của tôi nhỉ?- Taehyung cười khẩy.
– Sắp có hứng…- JungKook cười theo.
– Đồ đạc của cậu mẹ tôi trở hết về nhà rồi.- Taehyung tự nhiên cảm thấy thoải mái mạnh, cứ cười mãi thôi.
– Nhà?- JungKook quay hẳn mặt lại, hạ một bên lông mày xuống nhìn Taehyung.
– Nhà của chúng ta…- Taehyung vẽ lên nụ cười giảo huyệt trên môi rồi phanh xe lại, quay đầu nhìn cậu. Bốn mắt nhìn nhau…
Chữ \”nhà\” tuy dễ phát âm nhưng tại sao nghe xa xôi thế….
_______________
Lee tay cầm vô lăng tay quệt đi dòng nước mắt chảy xuống tận cằm rơi xuống ngực….
Cô yêu anh suốt 2 năm nay, nghe tin anh lấy vợ… Ừ, cô biết bà Kim là hủ nữ luôn yêu quý con nên áp đặt một cuộc hôn nhân này cho con bà là chuyện bình thường. Cô nghĩ tất cả là do áp đặt… Phải, là áp đặt nên cô vẫn đem một lòng một dạ thương anh… Đau vậy đấy, cô nghĩ anh vì chữ hiếu mà lấy chồng, chứ tuyệt đối không phải do tình yêu nên cô nuôi vấn vương tơ tưởng tới anh…. Hôm nay, gặp ánh mắt của anh lo lắng hết mực cho JungKook lời lẽ hùng biện nhận cậu là vợ mình thì cô đã biết, người sai là cô… Sai vì yêu nhầm người…
_______
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!