Bước Chân Kẻ Lãng Du - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Bước Chân Kẻ Lãng Du


Chương 7


– Không! Không, con tôi không biết gì đâu?
Ông Tùng lộ vẻ bối rối dù thật sự ông không biết chuyện gì xảy ra?
Vĩnh Hưng xoa hai bàn tay vào nhau:
– Dạ bác yên chí đi, cháu chỉ làm việc công tác điều tra và định gặp cậu Vĩnh xem có manh mối gì không, chứ không có ý nghĩ gì mong bác hợp tác.
Bà Tùng đến tự lúc nào nghe loáng thoáng câu chuyện, bà vội chen vào:
– Vĩnh không có ở đây cháu à, nó về thành phố từ hôm qua.
Vĩnh Hưng đứng dậy chào hai người:
– Thôi cháu về. Nhưng vụ giết người xảy ra liên tục ở địa bàn suối mơ cháu sợ làm ảnh hưởng công việc làm ăn của hai bác, mong mọi người hợp tác phá vụ án để trả lại sự yên ổn cho rừng Trúc Phương.
– Cậu nói chí phải, tôi sẽ giúp nếu cần tôi báo ngay. Thôi cậu về.
Vĩnh Hưng về một lúc thì Vĩnh đi ra, anh nhìn mẹ:
– Công an đến làm gì vậy mẹ?
– Họ hỏi thăm điều tra vụ cô Nguyệt?
Vĩnh giật mình nói sang chuyện khác:
– À! Đây là Phát bạn con vừa đến chơi.
Bà Tùng cười thật tươi:
– Hóa ra là cháu Phát. Được rồi cháu về đây chơi với Vĩnh. Nó ở đây một mình bác lo thêm.
Rồi bà quay sang nói Vĩnh:
– Đó mẹ nói mà con không nghe. Tháng trước ở suối mơ đã có hai cô gái bị mất tích. Công an đang điên đầu điều tra vẫn chưa ra nhớ đừng có làng chàng ra suối mơ mà nguy hiểm lắm.
Vĩnh lắc đầu cười cợt:
– Con biết rồi, mẹ nói mãi.
Bà Tùng nhìn Phát cười:
– Nói mãi mà các cậu có thèm nghe đâu. Con rủ cô Nguyệt nào đó đi chơi để bây giờ công an tìm đến con đấy. Coi chừng!
Vĩnh nhìn Phát e dè:
– Thật hả mẹ?
– Thật!
– Tìm con để làm gì? Con đâu có biết gì đâu?
– Đúng rồi, mẹ nói như vậy nên họ đi rồi.
– Mẹ nói anh công an trẻ lúc nãy tìm con?
– Ừ! Anh chàng đó … Anh ta điều tra luôn cả những vụ trước đây mà chưa ra manh mối.
– Mẹ có biết vì sao các cô gái mất tích không? Vĩnh bỗng nói nhanh.
– Vì sao ư? Con đừng nói bậy. Biết thì nói, không biết thì thôi. Đừng có nói nhảm …
Vĩnh nín bặt. Anh không muốn mẹ lo nên không nên không kể điều tai nghe mắt thấy Phát đã hiểu rõ câu chuyện. Tính hiếu kỳ vốn có của anh lại nổi lên.
Anh muốn đêm nay rủ Vĩnh cùng mình đi tự tìm hiểu lấy trước khi báo công an.
Anh vui sướng vì ý nghĩ vừa chớm qua đầu nên kéo nhẹ tay Vĩnh ra hiệu muốn tìm chỗ nghỉ. Mẹ Vĩnh hiểu ý liền bảo:
– Thôi con dẫn bạn đi nghỉ, nhớ đừng có đi đâu xa.
Vĩnh và Phát cùng cười vì nỗi lo của những bà mẹ chẳng lúc nào thừa. Biết thế nhưng nghe nói mãi họ cũng bực mình. Phát theo Vĩnh đến một căn phòng Vĩnh giao phòng cho bạn:
– Nhớ có đi đâu thì báo với mình nha!
Phát cười ha hả:
– Mình thấy cậu giống hệt mẹ mình. Cứ nhớ … nhớ … Đừng có đi … Đi thì nói … Ôi một điệp khúc lời ca của mẹ ….
Phát cười một mình, nhưng đây là nụ cười ưu tư. Anh đi lên căn phòng dành riêng cho mình. Đầu óc căn thẳng, đầy ấp hình ảnh kinh hoàng kỳ dị mà Vĩnh kể.
Anh không biết mình ngủ bao lâu. Đến lúc có tiếng Vĩnh gọi, anh mới giật mình ngồi dậy, nói vọng ra:
– Cứ vào, Vĩnh đấy à!
– Lúc nãy mình thấy cậu ngủ ngon quá.
– Ừ! Mệt quá ngủ quên, giờ thì khỏe rồi. Chúng ta đi vào rừng chứ?
Vĩnh ngần ngừ:
– Cậu định đi thật à? Chưa ăn uống gì cả.
Phát rửa mặt, chải lại mái tóc:
– Ừ! Thì ăn xong mình đi.
Vĩnh lắc đầu:
– Lúc nãy ba mình bảo nơi đó nguy hiểm lắm, nhất là lúc trời tối. Chúng ta không nên liều lĩnh.
– Vậy ra cậu hứa với mình thế nào, cậu quên rồi à?
– Không quên, nhưng không dám đi vì cứ nhớ lại hình ảnh con đười ươi to lớn, lỡ mình gặp không làm lại nó thì sao?
– Cậu khéo lo, mình chỉ rình thôi, chứ đừng để nó thấy.
– Mình không thể dự kiến trước tình huống, mình sợ lắm. Cậu đừng nên liều lĩnh, liều lĩnh đôi khi mang đến những điều không hay.
– Triết lý giỏi thật … Nói đi nói lại cũng chỉ có một câu là …
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN