Búp Bê Giết Người - Chương 24: Madagascar
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Búp Bê Giết Người


Chương 24: Madagascar


Chuyến hành trình từ Hong Kong tới Madagascar của Rim đã có hai người bạn đồng hành là anh chàng đi theo lão đại DC và tên lão đại mặt búng ra sữa được gọi là Bin kia. Do Rim nhất quyết yêu cầu nên họ buộc phải đi sang Châu Phi như khách du lịch bình thường. Trên con chim sắt khổng lồ, Rim đã để ý một người con gái ngồi phía trước dãy ghế đầu tiên kia, khóe môi chợt cong lên.- Cô có chuyện vui.

– Có thể…

Rim nhìn Bin rồi ánh mắt cô lại chuyển sang phía cửa kính nhìn xuống bên dưới kia. Chuyến bay này là để đáp ứng con người kì cục đó đổi lại cô sẽ lấy được thông tin mình cần. Thông tin về kẻ năm đó đã giết toàn bộ gia đình cô, kẻ đã chơi đùa hành hạ họ ngay trước mắt cô. Cô sẽ giết…cô sẽ diệt toàn bộ bọn chúng, cô sẽ không để đứa nào thoát. Mối thù này nhất định phải trả. Nhưng căn bản nếu cô trở thành người của D.C cũng dễ dàng lấy được thông tin vì con người kì cục kia thuộc về D.C. Có điều một số chuyện không đơn giản cứ thế mà được tiết lộ nên đích thân Rim phải làm vậy. Rim và người này chỉ mới liên lạc lại gần đây mà thôi, Rim cũng muốn xem tình hình mọi thứ thế nào kể từ ngày con búp bê giết chóc đã bỏ mặc thế giới lo cho cái kĩ năng riêng của mình,

– Cô và lão đại DC rất thân thiết?

Bin quay sang nhìn người con gái còn rất trẻ ngồi bên cạnh. Ở độ tuổi của Rim thì Bin cũng đã từng chém giết rất nhiều, cũng từng phải trải đắng nuốt cay để có thế trở thành một lão đại như ngày nay ở độ tuổi 21. Tuy nhiên Bin nhận ra rằng ở Rim có một thứ gì đó rất khó tả. Rim vừa toát ra sự lạnh lẽo của một thần chết, vừa vô hồn như một con búp bê lại vừa có chút tĩnh lặng, đau thương ở nơi tận cùng của cô gái bí ẩn này.

– Đúng mà cũng sai.

– Có lẽ là quan hệ nhiều mặt.

Bin mỉm cười. Rim quay lại nhìn con người ngoài mặt vui vẻ trong lòng thế nào chẳng ai hay này. Thở dài, cô ngả người ra ghế rồi từ từ kể cho Bin nghe mặc tên kia đang ngồi ngay phía sau.

– Ông ấy là ba của tôi.

– Ba?

– Nói ra dài dòng lắm, nhưng cậu cứ hiểu đó là ba tôi.

– Gọi tôi là anh đi, hơn cô tuổi đấy.

Bin có vẻ bất bình khi bị Rim xem như ngang hàng với cô. Rim không muốn tranh cãi nhiều, ừ thì muốn anh cô sẽ gọi là anh.

– Vậy lão đại anh có biết xuất thân của tôi chứ?

– Tất nhiên, cô là Dolly Rim mà, cực kì nổi tiếng trong giới hắc đạo và bạch đạo luôn. Nghe nói cô xuất thân từ tiểu vương quốc dị dạng đó?

– Ừ. Tôi đã bị bắt đem tới đó, gia đình của tôi cũng chẳng biết còn ai sống sót không. Lão đại DC lúc đó đang ở Mĩ, ông ấy không thể về kịp thời nên mọi chuyện đã trở nên ngoài tầm kiểm soát. Sau khi được nam tước mua về tôi đã tiếp tục công việc chém giết. Tôi đã gặp lại DC và cũng giúp ông ấy một vài chuyện. Ông ấy từng kêu tôi về nhà nhiều lần nhưng là tôi không muốn.

– Tại sao cô không về nhà với ba mình? Ông ta chẳng phải thế lực rất lớn sao?

Bin có chút tò mò nhưng vừa rứt lời cậu ta nhận ra một điều rằng D.C không phải nơi để cho một con người mong muốn ở cùng gia đình sinh tồn. Đại bản doanh của D.C nằm giữa rừng Amazon rộng lớn với quy mô đồ sộ như một pháo đài kiên cố bất khả chiến bại (chém nhá). Chưa kể xung quanh bẫy vô vàn không kể hết, sống ở đó phải chịu huấn luyện kinh khủng khiến con người ta tưởng như chết đi sống lại nếu không có ý chí thép. Tuy nhiên gần đây D.C đã xảy ra tranh chấp nội bộ nên càng khốc liệt vô trùng nguy hiểm hơn. Đến đó ở chỉ có nước chịu chết nếu bạn không đủ mạnh. Chưa kể nếu Rim lấy thân phận con gái của lão đại càng dễ bị chĩa mũi kiếm tập trung giết cô nhiều hơn. Ai dại gì lại muốn chết sớm chứ?

– Có vẻ như nhiều người muốn lật đổ DC vì dù sao ông ấy nắm quyền đã lâu, DC lại nắm trong tay nhiều quyền lực nữa. Vụ phân chia Châu Phi đủ để thấy mọi việc đã gần như ngoài tầm kiểm soát. Thế nên sau khi đến Madagascar tôi sẽ về kinh đô chết chóc cùng ông ấy. Tôi sẽ giết hết tất cả những kẻ reo rắc nỗi đau này cho cả tôi và sự phiền phức cho cả ông ấy.

Rim mỉm cười rồi cô khép đôi mắt đầy mệt mỏi lại. Rim đã không hề được nghỉ ngơi trong suốt hơn 1 ngày này. Cô nghĩ mình nên tranh thủ lúc này ngủ một giấc cho đã vì cô không biết chuyện gì đang chờ một con nhóc 16 tuổi như cô. Cuộc sống này đầy rẫy bi thương.

Madagascar, một thần bí quốc đảo luôn tạo ra cảm giác mạo hiểm cho du khách, đây cũng là hòn đảo lớn thứ 4 trên thế giới. Rim cũng khá thích rừng nhiệt đới ở đây, cô từng xem ảnh rồi, rất đẹp, một màu xanh bắt mắt. Tuy nhiên điều làm Rim và con người kì cục đó chú ý nhất lại chính là loài cây bao báp ở đây. Cái người đó từng nói muốn một lần leo được lên đỉnh của cây bao báp ở Madagascar nên Rim sẽ đáp ứng người đó.

– Cô là vì cái đống cây bao báp này sao?

– Ừm.

Rim gật đầu lia lịa, mắt cô sáng như sao chạy như bay đến gần cây bao báp rồi ôm lấy nó. Wagasa được kẹp ở dải áo sau lưng, cả thân hắc y u ám đứng ôm cái cây làm nhiều người chú ý tới.

– Nhìn cậu còn thích nó hơn cả tôi đấy Dolly.

Một giọng nói đầy ý vị cười vang lên làm Bin và anh chàng kia quay lại. Một cô gái tóc nâu buộc hai bên mặc bộ đồ thám hiểm đeo balo màu đen gắn đầy đinh tán cùng với cái kính to màu đen làm ẩn đi phần lớn gương mặt với nước da trắng mịn màng đó. Rim quay lại, cô nhìn người vừa xuất hiện.

– Tôi không thể đưa cô vào khu kim tự tháp Giza nên tôi đền bù cho cô ở cái cây bao báp này.

– Không tệ, dù sao kim tự tháp tôi cũng thám hiểm nhiều rồi. Có điều cây bao báp ở Madagascar thì chưa bao giờ chạm tới. Một cái giá khá tốt đó Dolly.

– Hahaa….

Rim nở nụ cười. Đúng vậy, vì biết là giá tốt nên cô mới đồng ý với lão đại DC.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN