Búp Bê Tóc Đen
Chương 12
You say my love is all you need
See you through
But i know these words are not quite true…
* * * * * * * *
Kim My lê tấm thân nặng trịch cùng cái đầu như mớ hổ lốn lên xe buýt .
Nhớ lại diễn biến mọi việc ngày hôm nay , trông cô uể oải không giấu vào đâu được. Con nhỏ trời đánh Lê Ni Na đó , thằng lỏi học trò Hàn Thái Vũ đó ; rốt cuộc là kiếp trước có thâm thù đại hận gì với cô mà kiếp này hai đứa nó trêu ngươi mạng cô ghê đến thế…?!
Rõ ràng là cô đã xác định rồi , cô không muốn làm Vip hay Super Woman ; cô chỉ muốn có một cuộc sống yên ổn và bình thường như bao người bình thường khác : yên ổn tức là bình lặng , tức là không tranh chấp , không đấu đá , không án mạng …
Đấy – mong ước cả đời này của cô chỉ có thế thôi ; nhưng sao ngay cả một điều nhỏ nhoi đó mà bọn họ cũng không thể cho cô được cơ chứ ? Cô đã mơ điều gì cao xa quá hay sao , đã mơ điều gì vượt quá thực tế này hay sao ?
” Lê Ni Na ! Hàn Thái Vũ ! I hate you !! “
Tự hỏi tự trả lời một hồi , cơn xì – trét cũng đã tạm lắng được đôi chút ; Kim My nhận ra chỗ trống bên cạnh mình đã có người ngồi : Đó là một anh chàng đội mũ lưỡi trai sùm sụp , tai nghe Ipod , mắt lim dim ngái ngủ ; một sống mũi cao rất nam tính , một hàng mi dài nhắm hờ đập vào mắt cô .
Từ hôm xảy ra chuyện ở tiệm bánh đến giờ , một tuần đã nhanh chóng trôi qua…
Từ hôm đó đến giờ , cô chưa hề gặp lại anh một lần nào – kể cả trên xe buýt hay ở Thư Viện sách . Nên khi nhìn anh ngủ lúc này , một cảm giác xao xuyến kì lạ vội trào lên trong lòng Kim My .
Quên hết mọi chuyện không vui mấy ngày nay , cô không kiềm được mà khẽ chạm vào vai anh :
– …Hư… – Mike nhăn mặt như trẻ con bị đánh thức khỏi giấc mơ đẹp ; được một lúc , anh mở hẳn hai mắt ra – Là em à ?
Kim My không biết nói gì , cô tự nhủ : ” Liệu phải chăng mình đã quá ích kỉ và vô duyên , mình đánh thức anh ấy… chỉ vì mình muốn được nghe giọng nói của anh ấy … ? ” .
Câu hỏi của Mike mãi không có lời giải đáp .
Dường như nhận ra nét mệt mỏi trong đôi mắt của Kim My , Mike yên lặng. Anh để khoảng không gian giữa hai người là ‘ silent ‘ – là không tiếng động , yên tĩnh đến khó thở …
Nhưng Kim My cũng như Mike , cô chẳng biết nên nói gì vào lúc này ; cô tự trách bản thân đã quá tham lam , trách rằng sao cô không để yên cho anh ngủ , trách rằng cô … đã nhớ anh nhiều đến thế :
– Em muốn nghe chứ ? – Mike chìa cái earphone về phía Kim My .
Và trong lúc cô còn ngỡ ngàng chưa biết nên trả lời như thế nào , thì bàn tay anh đã nhẹ nhàng gài nó vào tai cô .
Đúng lúc ngón tay Mike khẽ sượt qua vành tai My , cô ngẩng đầu lên nhìn anh .
Mike thấy hình ảnh anh phản chiếu trong đôi mắt cô , chân thực và sinh động đến không ngờ …
” Anh không thể thích cô ta được !! Vì cô ấy là…” – Một giọng nữ lướt nhanh qua óc Mike , anh biết đó là tiếng của ai .
Trấn tĩnh tinh thần , Mike lấy lại biểu cảm thường ngày :
– Đây là một bài hát anh rất thích ! – Mike nói với Kim My khi cô đang loay hoay chỉnh lại cái earphone – Bài này tên là ” Kiss me goodbye ” của Angela Aki . Hi vọng em sẽ thích nó .
Tiếng piano vang lên trầm lắng , dịu dàng như những giọt nước …
Kim My để tâm hồn và trí óc mình tự do trôi theo điệu nhạc .
Hôm nay cô thực sự muốn nghỉ ngơi sau một chuỗi chuyện dài kinh khủng .
You say my love is all you need
See you through
But i know these words are not quite true
Here is the part you’re looking for, an open door
Leading to worlds you long to explore
Go, if you must move on alone
I’m gonna make it on my own
Kiss me good-bye, love’s memory
Follow your heart and find your destiny
Won’t shed a tear for love’s mortality
For you put the dream in my reality
[ Trích ” Kiss me goodbye ” – Angela Aki ]
Mike cũng nhắm chặt đôi mắt mình lại , trong tâm tưởng anh lúc này là hình ảnh ” Búp bê tóc đen ” – một hình ảnh mà theo anh chỉ là tưởng tượng .
Rồi bất chợt , anh liếc đôi mắt nâu sang cô gái kì lạ đang ngồi bên mình lúc này , đầu cô dựa khẽ lên vai anh – một cô gái thật kì lạ , đã xen ngang đời anh tự lúc nào …
As time goes by I know you’ll see this of me
I loved you enough to let you go free
Go, I will give you wings to fly
Cast all your fears into the sky
Kiss me good-bye, love’s mystery
All of my life I’ll hold you close to me
Won’t shed a tear for love’s mortality
You put the dream in my reality
Kiss me good-bye, love’s memory
You put the dream in my reality
[ Trích ” Kiss me goodbye ” – Angela Aki ]
Kim My chìm nhanh vào giấc ngủ .
Cô không hề hay biết rằng , trong lúc mơ màng ấy ; có một làn môi ấm nóng đã đặt một nụ hôn lên má cô …
Thật nhẹ , thật dịu .
Thật …
không thực …
Và đó sẽ là bí mật duy nhất mà cô khó lòng có thể biết được .
” Đừng quên lí do anh tới Việt Nam !! “
Đúng vậy .
Đó sẽ là một bí mật mà cô khó lòng có thể biết được …
* * * * * * * * *
– Kim My… Dậy đi .
Những cái lay nhẹ nhàng đánh thức tôi khỏi giấc ngủ ..
Mở mắt …
Nhận thấy người đang ngồi bên cạnh mình lúc này là Mike , không hiểu sao tôi bỗng thở phù nhẹ nhõm .
Và liền ngay sau cái nhẹ nhõm ấy , tôi phát hiện bầu trời bên ngoài khung cửa kính xe buýt đã tối tự lúc nào, khung cảnh xung quanh thì hoàn toàn không hề có một chút quen biết .
Tôi và Mike cùng xuống xe , ngó đường phố một chặp rồi tôi hét lên trong lòng : ” Trời đất , mình đang ở đâu thế này ? Chẳng lẽ đã bị lạc rồi hay sao ? “
– Đây là … ? – Giọng tôi run run .
– Anh cũng không rõ nữa …- Mike nhìn xung quanh rồi phán một câu – Lúc nãy hình như anh cũng ngủ quên mất , lúc tỉnh dậy đã thấy ở đây rồi .
Tôi còn đang chưa hết bàng hoàng thì …
” Tách ! Tách ! ” – Từng hạt mưa tí tách rớt xuống đầu tôi .
Mưa nhỏ .
Chết tiệt !
Mưa to dần….
– Trời mưa to quá ! – Mike nói – Đúng lúc anh không đem theo điện thoại…
Mike nhìn xung quanh xem còn chỗ nào để trú không , nhưng rất tiếc hình như ở đây là công viên thì phải ; toàn là mấy bụi cây nhỏ với lại ghế đá vỉa hè , hoàn toàn không có một bóng cây to nào .
Tôi rủa thầm Nhà Nước sao lại không trồng cây cao ở mấy chỗ này cơ chứ . Làm ăn thật là đáng trách quá đi !
Vừa tức vừa giận đến run người , tôi thầm mong cơn mưa đáng ghét mau kết thúc .
Đấy , tôi cứ nghĩ như thế mãi cho tới khi có một chiếc áo khoác đen được khoác lên vai tôi :
– Em lạnh à ? – Mike hỏi , không quên trùm cái mũ áo lên đầu tôi .
– Không … Em….
Tôi ngập ngừng , lúng búng như ngậm hột thị : ” Sao anh ấy lúc ướt mưa lại thu hút thế này kia chứ ? “. Vừa dứt ý nghĩ xấu xa đó , mặt tôi đỏ bừng lên ; tôi vội chữa cháy :
– Chúng ta vào chỗ đó đi !!!
Tôi chỉ đại một chỗ bên đường , mà không cần biết nó là cái gì. Chỉ cầu mong Mike mau quên cái biểu hiện này của tôi đi thôi là ổn rồi :
– Chỗ đó… á ? – Mike hỏi lại như còn chưa chắc chắn lắm .
– Vâng !! – Tôi khẳng định , vẻ mặt vô cùng hùng hồn và kiên quyết .
Bỗng , tôi thấy Mike hơi ngại ngùng , vẻ bối rối hiện rõ trên khuôn mặt anh .
Thình lình , không ai nhắc ai , tôi từ từ quay sang chỗ mình vừa chỉ cho Mike xem …
Mặt tôi tái mét , gần như muốn ngất xỉu : ” Trời ơi , mưa to lên ; làm ơn hãy cuốn bay những lời con vừa nói đi…….Áh ! Áh ! Áh !! ” .
Trước mặt tôi , một tấm biển đầy màu sắc xuất hiện với dòng chữ nổi : ” HOTEL – MY HEAVEN ” !!
Đọc tiếp: Búp bê tóc đen – Chương 13
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!