Búp Bê Tóc Đen - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Búp Bê Tóc Đen


Chương 14


A LONG NIGHT :

Từ giờ anh sẽ gọi em là…

Đấy là độc quyền của riêng mình anh mà thôi…

* * * * * * * *

Cả căn phòng tràn ngập ánh vàng phát ra từ cái đèn chùm to đùng ngã vật treo trên trần…

Cái giường to oạch nằm ngay giữa trung tâm căn phòng , trên đó là hai cái gối cùng màu với tấm chăn bông hồng có hình trái tim to không kém…Tivi đối diện với giường , và điều hòa thì nằm trên tường thẳng chiếu với tivi ; phía bên góc trái là cái tủ lạnh sanyo loại nhỏ đựng nước , coca , rượu…và một số thứ cần thiết khác…(>…
– Có gì đáng cười đâu…- My líu ríu.

Nhận thấy sự lúng túng của My , Mike cố nén cười ; anh lấy tay mình gạt hai tay cô ra khỏi khuôn mặt trắng xanh đi vì lạnh , hai má cô ửng hồng vì xấu hổ :

– Từ bây giờ anh gọi em là Meme được không ?

Mike nhìn sâu vào mắt cô mà hỏi. Không hiểu sao anh muốn một cái gì đó ở cô sẽ là của riêng anh :

– Meme…á ?

Kim My nghiêng đầu suy nghĩ , cái tên cũng dễ thương đấy ; nhưng sao cứ nhất thiết phải gọi là Meme ?? Chẳng lẽ Mike tin những lời trẻ con ban nãy của Kim My là thật ?? Thây kệ nó đi , thoát được cái tình huống dở khóc dở cười này là vui rồi :

– Ừhm…Meme cũng được…

Lại một nụ cười nở trên môi anh :

– Vậy…anh vào tắm đây , Meme !!

* * * * * * * *

Cuối cùng thì trong phòng cũng chỉ còn lại mỗi mình Kim My…

Cô vừa xấu hổ vừa thấy ghét , ghét cái tật nói một mình quá đi mất !

Hết loanh quanh trong căn phòng , rồi ngứa tay làm vài động tác thể dục cơ bản…Mãi vẫn chưa thấy Mike ra ( thật ra thì từ nãy tới giờ còn chưa đến 5 phút ) ; Kim My lại gần chiếc giường có màu hồng là chủ đạo.

Lướt tay trên chiếc giường bông vừa mềm vừa ấm , My vô tình ngả ra trên đó , hưởng thụ cái cảm giác hạnh phúc trong khoảng thời gian ngắn ngủi. Cô chợt nghĩ về gia đình mình , về bố mẹ và những đứa em bé nhỏ của cô. Thật ra đâu chỉ có mỗi mình cô phải chịu khổ thôi đâu : Lạc Vy , Nguyệt Ly , Thiên Nam , chúng đã bao giờ , đã có một lần nào được nằm trên chiếc giường ấm như thế này chưa ? Đã bao giờ chúng thực sự được sống một cách ấm no , đầy đủ như bao đứa trẻ đồng trang lứa khác : ” Chị xin lỗi…Ngàn lần xin lỗi các em !! “….

Một giọt nước…lăn dài trên má cô…

* * * * * * * *

Mike ngỡ ngàng nhìn cô nàng Meme đang say giấc trên chiếc giường hồng…

Bây giờ ngay đến cả chạm vào người cô , anh còn chẳng dám nữa là lay cô dậy. Cố gắng trấn tĩnh tinh thần : ” Người đi tu là người sống lâu…Người đi tu là người sống lâu…” – Miệng nhẩm đi nhẩm lại cái câu ấy mà lòng Mike không cách nào dứt khỏi được ý nghĩ về Kim My.

Anh chỉ còn biết ngồi xuống cạnh giường , ngắm nhìn khuôn mặt cô lúc say ngủ : đôi mắt to tròn ban sáng giờ đã nhắm nghiền sau hàng lông mi dài , hai cánh mũi phập phồng theo nhịp thở đều đặn , đôi môi hồng chúm chím cong cong như con tôm đang hờn ( tôm mà cũng biết hờn ư ? >.
Mike lại cười , dù thực sự anh thấy chẳng có gì đáng cười….Nhưng lúc ở bên cô , anh cứ muốn cười mãi không thôi.

Anh lách nhẹ người và nằm xuống giường , yên tâm là cách Meme một khoảng an toàn. Anh cứ nằm như thế mãi , ánh mắt không rời Meme nửa giây…

Lời nói của Yuki hôm nào lại chợt thoảng qua tai anh : ” Đừng quên lí do anh tới Việt Nam…” – Lúc này , câu nói ấy Mike nghe tai trái thì lọt luôn ra ngoài tai phải ; anh không mảy may nghĩ tới nó nữa…

Một đêm dài đã qua đi như thế đấy…

Đọc tiếp: Búp bê tóc đen – Chương 15

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN