Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
191


Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra


Chương 6


_ Tiểu Tuyết à , sao bao giờ muội cũng phá vỡ không khí a ? – Thiên Cốt lắc đầu .

_ Úi zời …. Muội không chịu được cái không khí mà tỉ nói đâu – Tôi rùng mình . Con người tôi ghét nhất là những lúc buồn , bởi vì đó là khi mà con người ta yếu đuối nhất , dễ dàng lộ rõ cảm xúc chân thật . Đó là điều cấm kị với tôi !

_ Haiz… – Thiên Cốt thở dài . Cũng vì Tiểu Tuyết mà cô dường như cảm thấy mình già đi không ít . Cô nên khóc hay cười đây vì điều này đây ?!

_ Cơ mà Bảo Bảo đâu rồi tỉ tỉ ?

_ Nó lại chạy đi chơi với Thập Nhất sư huynh rồi .

Hắc hắc …. Gian tình nở rộ a …

_ Thôi ! Mình tập đi !

1 canh giờ sau

Bây giờ thì tôi đã hiểu cảm giác của mấy thầy cô ở hiện đại a . Gọi là gì a … Gỗ mục không thể điêu khắc … Thiên Cốt đúng là có căn cơ nhưng lại không có thiên phú . Học nãy giờ cũng chỉ làm thanh kiếm gỗ bay lên tầm 1 trượng lại rơi xuống .

_ Tỉ tỉ ! Muội thật không hiểu nổi, rõ ràng tỉ niệm quyết rất tốt , vì sao lại không làm được a …

_ Tỉ …

_ Không sao không sao ! Tập tiếp thôi

Nói thì nói vậy , nhưng sau đó tôi lại lăn ra gốc cây , nằm ngủ như chết . Còn Thiên Cốt … ai mà biết a …

Bạch Tử Họa lẳng lặng bước tới gần bóng người đang nằm ngủ dưới gốc cây . Hắn đứng cách người đó khoảng một cánh tay rồi nhìn chằm chằm vào người đó .

Chỉ thấy người đó nhíu mày , dường như cảm thấy có người nhìn mình liền chẹp chẹp miệng khó chịu xoay người .Đầu người đó trượt ra khỏi thân cây , Bạch Tử Họa nhanh như chớp giơ tay đỡ lấy đầu người đó .

Ngay cả ngủ cũng không chịu nằm yên . Bạch Tử Họa lắc đầu . Hắn thật sự không thể nào nhìn thấu được cô nương này . Sống biết bao lâu rồi , dạng người gì hắn cũng gặp qua nhưng dạng người như Hoa Tuyết … vẫn là lần đầu tiên .

Nhìn qua cô rất nghịch ngợm , lại có chút trẻ con , thích trêu đùa người khác . Khụ … Độc mồm độc miệng , thần kinh cũng không bình thường .

( T/g : Tiểu Tuyết mà biết a nghĩ vậy thế nào cũng nổi giận cho coi )

Nhưng khi nhìn vào đôi mắt ấy , hắn lại không cảm thấy được chút cảm xúc dao động nào . Dường như cô không hề có cảm xúc gì . Lần rõ nhất chính là buổi sáng hôm nay , đôi mắt đen đầy lạnh lùng khiến người nhìn vào phải khiếp sợ . Cả sát khí quanh người cũng không khống chế được tràn ra một ít .

Hắn là do đã sống quá lâu , lâu tới mức chai sạn với cuộc sống này . Như vậy , ngươi là vì cái gì đâu , Hoa Tuyết ?

Bàn tay hắn khẽ vuốt cánh môi hồng nhạt của tôi , đôi mắt đầy suy nghĩ .

Ngay lúc hắn muốn để tôi lại như cũ thì một dòng chảy bí ẩn nhẹ nhàng chảy ra từ khóe môi của tôi , nhỏ lên bàn tay của Bạch Tử Họa .

Bạch Tử Họa ” … “

Gương mặt đột nhiên truyền tới cảm giác đau đớn khiến tôi phải tỉnh giấc .

Vừa mở mắt ra liền nhìn tới vẻ mặt đen hơn Bao Công của Bach Tử Họa . Tôi giật mình , cảm nhận trên mặt có thứ gì đó , tôi chầm chậm liếc mắt nhìn .

Trên bàn tay Bạch Tử Họa để sát khóe miệng tôi , có một bãi nước bọt khả nghi đang nằm chễm chệ .

Cơ mặt tôi nháy mắt cứng đờ . Không phải chứ …

Vô vàn suy nghĩ hỗn loạn trong đầu , miệng tôi chỉ thốt ra vài tiếng cười gượng gạo :

_ Ha … Ha …. Chào … buổi tối , họ Bạch …

Bạch Tử Họa mím môi thả tay ra , không có người đỡ lấy tôi cứ thế mất đà ngã sang một bên , đầu đập vào rễ cây .

_ Ai da … Ngươi cái người này … – Tôi ôm đầu bật dậy muốn quát mắng hắn nhưng đột nhiên nghĩ tới bãi nước bọt khả nghi kia , tôi nháy mắt giống như bong bóng bị xì hơi .

Bạch Tử Họa ánh mắt xẹt qua một tia đùa dai

_ Ngươi có phải nữ nhân không ?

_ Cho ngươi kiểm chứng – Tôi ưỡn ngực thách thức .

_ Nữ nhân mà ngủ chảy nước miếng … Ha … – Hắn nhếch mép mỉa mai .

_ Thế nào ? Đây cũng là một loại đẳng cấp mà hông ai vượt qua ta được đấy nhá ?!

_ Loại đẳng cấp này chỉ sợ không ai muốn vượt .

Tôi ” … “

Có khả năng khiến nữ chính chúng ta im lặng , Bạch Tử Họa … bái phục … bái phục .

Cảm thấy đã đùa đủ rồi , Bạch Tử Họa xoay người nói :

_ Trễ rồi ! Đi ngủ đi !

Tôi ở sau lưng hắn âm thầm giơ nấm đấm về phía bóng lưng hắn nghiến răng ken két .

Ai ngờ Bạch Tử Họa đột ngột dừng chân quay đầu lại . Tôi vội vàng để tay xuống , trang hiền lành .

_ Đem theo cái này đi ! Phòng thân ! – Bạch Tử Họa ném một thứ gì đó về phía tôi .

Là một thanh kiếm , thật sự rất xinh đẹp . Hoa văn sắc sảo , tinh tế mà trang nhã . Thanh kiếm màu tím huyền bí , hấp dẫn ánh mắt người nhìn .

_ Đây …

_ Đó là Hàn Phong Kiếm , tặng cho ngươi – Nói xong hắn vụt một cái mất tăm .

Tôi ôm thanh kiếm ngồi xổm xuống suy sụp . Mày cái đồ ngu ngốc Hoa Tuyết , sao mày lại phá hỏng kịch tình quan trọng thế này a .

Bạch Tử Họa là người giúp Thiên Cốt tập ngự kiếm phi hành còn tặng Đoạn Niệm Kiếm cho Thiên Cốt . Tuy thanh trên tay tôi không phải Đoạn Niệm nhưng … kịch tình đã bị phá hỏng a . Sự xuất hiện xủa Đoạn Niệm Kiếm cũng rất quan trọng a … Không có Đoạn Niệm , sẽ có rất nhiều chuyện không xảy ra được .

Trời đất quỷ thần ơi , mày đi tìm chết đi Hoa Tuyết !

_ Tiểu Tuyết , muội dậy rồi hả ? – Thiên Cốt ngự kiếm từ trên không đáp xuống .

Tôi kinh ngạc nhìn chằm chằm cô , không lẽ kịch tình không bị thay đổi …

_ Khụ … Lúc nãy thấy muội ngủ say nên tỉ định đi pha chút trà đem tới . Nửa đường gặp Vân Ẩn , hắn đã giúp tỉ học …. – Thiên Cốt càng nói càng nhận được ánh mắt nóng bỏng của tôi , đầu cúi thật thấp .

Oahahaha … Quả nhiên chị không nhìn lầm cưng Vân thiếu niên , làm tốt lắm !

Tôi đã mau chóng quăng cái cảm giác tội lỗi sửa kịch tình tới tận nơi nào rồi .

_ Hắc hắc … Vậy muội yên tâm rồi

Giao tỉ cho Vân Ẩn muội thật sự yên tâm a …

Khụ … Vân thiếu niên … Đã được em vợ tương lai đồng ý , đường truy thê của ngươi không còn xa a ….

Sáng hôm sau

Rời khỏi Trường Lưu , tôi vừa ngự kiếm vừa gật lên gật xuống, vài lần suýt té may mà có Vân Ẩn và Thiên Cốt kè hai bên giữ lấy .

_ Tiểu Tuyết , rõ ràng muội ngủ còn nhiều hơn ta , vì cái gì bây giờ vẫn là bộ dáng chưa tỉnh ngủ ?

_ Mẹ Cốt Đầu , Thập Nhất sư huynh nói những người suốt ngày chỉ biết ăn với ngủ là đồ vô dụng , vậy mẹ nuôi chả phải … – Đường Bảo chui ra khỏi tai Thiên Cốt , nói một cách vô ( số ) tội .

_ Ngươi mới là đồ vô dụng , cả nhà ngươi đều là đồ vô dụng- Tôi niết nhẹ con sâu quỷ sứ đó giận dữ . Dám nói chị vô dụng …

_ Thập Nhất sư huynh nói mẹ Cốt Đầu và mẹ nuôi chính là người nhà của Đường Bảo , vậy …

_ Suốt ngày Thập Nhất sư huynh , Thập Nhất sư huynh … ta nghe muốn mòn lỗ tai rồi đây này . Nếu mà con khoái tên đó như vậy thì đi mà lấy hắn luôn đi a …

_Oa … Mẹ nuôi nói gì kì vậy … – Đường Bảo uốn éo cả thân hình đỏ rực nhảy vào tai Thiên Cốt .

Chạy rồi hử ?!!!! Nha đầu thúi , cho ngươi đi theo Thập Nhất sư huynh của ngươi , giờ còn biết móc méo chị ! Để chị xem làm sao dạy dỗ lại nhà ngươi a !

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN