Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra


Chương 7


[Đi được nửa đoạn đường , Vân Ẩn liền đề nghị đáp xuống để chúng tôi nghỉ ngơi .

Vừa đáp xuống , tôi liền lăn ra gốc cây đánh cờ với Chu Công . Nhìn một màn này , hai người một trùng đầu đầy hắc tuyến .

_ Chưởng môn , người ăn chút đi – Vân Ẩn đem lương khô đã chuẩn bị sẵn đưa cho Thiên Cốt .

_ Cảm ơn ! – Thiên Cốt cười nhẹ .

_ Là trách nhiệm của đệ tử !

Hai người vừa ăn câu được câu không nói chuyện với nhau , đa phần đều là nhìn nhau rồi cười cười .

Đáng lẽ hình ảnh hết sức thuần khiết thế này , nhưng lọt vào mắt cái đứa nằm ở gốc cây giả vờ ngủ để dành thế giới riêng cho hai kẻ kia liền trở thành thế này .

‘ Vân Ẩn thâm tình nhìn Thiên Cốt , bàn tay nắm chặt lấy tay cô :

_ Cốt Nhi , đời này kiếp này ta nguyện ở bên cạnh nàng , mãi mãi không thay đổi

_ Ẩn Ca , ta cũng vậy … – Thiên Cốt nghẹn ngào đôi mắt rưng rưng

_ Cốt Nhi …

_ Ẩn Ca … ‘

( T/g : Nàng não bổ ghê quá … )

Hắc hắc … Gian tình nồng nặc thế này … Ây dô ây dô … Anh rể tương lai , em gái đây đặt lòng tin cả vào anh đấy . Đừng để em đây phải thất vọng a …

Ngồi cách đó không xa , cả người Vân Ẩn và Thiên Cốt không hẹn mà cùng run lên . Họ ngửi thấy mùi âm mưu quanh đây a !!!

Đang nằm ảo tưởng sức mạnh , một cỗ sát khí xuất hiện khiến tôi ngồi bật dậy .

Từ xa , một gã có gương mặt đầy dữ tợn , gân guốc nổi tùm lum phi tới chỗ bọn tôi không nói không rằng xuất kiếm … đánh .

Shit ! Ngươi làm quái gì nhắm ngay ta nha cái tên mắc dịch kia !

Tôi tung người né khỏi sát chiêu của gã . Vân Ẩn mau chóng tiến lên cùng gã đại chiến .

_ Tỉ tỉ ! Chuồn lẹ a ! – Tôi rất không nghĩa khí kéo tay Thiên Cốt bỏ chạy .

_ Nhưng còn Vân Ẩn …

_ Cậu ta tự lo được mà , chúng ta ở lại chỉ làm vướng tay vướng chân cậu ta thôi

_ Nhưng …

_ Dẹp ngay cái hào quang thánh mẫu của tỉ đi . Chạy mau … – Tôi thật sự là chịu không nổi cái ánh sáng lương thiện đó . Giờ phút nào rồi còn thánh với mẫu a …

Ai ngờ được bên này lại xuất hiện một gã đeo mặt nạ chặn đường chúng tôi lại . Ôi cái vận cứt chó !!!

Gã đeo mặt nạ huy kiếm tới , tôi đẩy Thiên Cốt ra đằng sau , lùi lại vài bước , tay gọi tới Hàn Phong Kiếm đỡ lấy nhát chém của gã .

” Keng ” Tiếng kiếm va chạm liên tục phát ra những âm thanh đinh tai nhức óc .

_ Chưởng môn , Tuyết Tuyết muội muội , ổn cả chứ ? – Vân Ẩn vừa đối phó với gã mặt sẹo vừa quay đầu lo lắng .

_ Ok ! – Tôi ra dấu .

_ Hừ … Phân tâm sao … – Gã mặt sẹo cười đầy vặn vẹo đâm trúng hông Vân Ẩn .

Gã đeo mặt nạ đang chiến đấu với tôi đột nhiên cũng ngã quỵ xuống , bên hông chảy đầy máu . Gã hô lớn :

_ Đừng bị thương tên nhãi đó !

Thiên Cốt đứng một bên khẽ lầm bầm : ” Sao vết thương của gã đó và Vân Ẩn lại cùng một chỗ thế nhỉ ? “

Vân Ẩn bị thương tình thế liền trở nên bất lợi . Tôi đang điên đầu nghĩ cách thì lần này lại xuất hiện thêm môht tên choàng kín mặt kín mũi ra tay giúp đỡ .

Ngươi cuối cùng cũng đến Đông Phương thiếu niên . Còn lại giao cho ngươi … Bọn này xin kiếu …

Tôi ba chân bốn cẳng xách hai người kia ngự kiếm bay đi với tốc độ ánh sáng . Chớp mắt đã biến mất .

Đông Phương Úc Khanh một bên chiến đấu không nhịn được mắt trợn trắng . Cứ thế mà chạy nhanh hơn con thỏ nữa sao ?

_ Phù … Thoát nạn … – Tôi thở phào lấy tay vỗ ngực .

Sau đó tôi nhìn tay mình … Ủa ?!

_ Aaaaaaaaaaaa …

Bên dưới vang lên tiếng hét thất thanh của Thiên Cốt và Vân Ẩn . Chết bà chưa ?!!!

Suýt nữa thì chết , Thiên Cốt thiếu nữ thật sự là sinh cơ bừng bừng véo tai tôi nghiến răng nghiến lợi :

_ Sao muội không giết ta luôn đi , cần chi làm vậy hả ?

_ Oa … Muội sorry mà , vô cùng sorry … – Tôi khóc lóc quỳ cầu nữ vương tha mạng .

_ Sò rí cái gì … Đừng có dùng thứ tiếng tào lao đó với tỉ …

Tỉ tỉ ! Tỉ đen a … Rõ ràng Thiên Cốt của tôi rất hiền lành , trong sáng , vô tư hồn nhiên nha . Cái nữ vương đang véo tai tôi là ai a ?!!! Cứu mạng …

( T/g : Tiểu Cốt hắc hóa cũng không có gì lạ khi có đứa muội muội như vậy … Đáng thương Tiểu Cốt … * lắc đầu thở dài * )

_ Chưởng môn … – Vân Ẩn engại kêu .

_ À Vân Ẩn lúc nãy ngươi bị thương có sao không ? – Thiên Cốt bỏ tay ra quay sang lo lắng cho Vân thiếu niên .

_ Dạ ổn cả thưa chưởng môn .

_ Ổn là sao ? Lúc nãy ta thấy vết thương rất nặng ấy chứ !

_ Đệ tử cũng không biết . Từ nhỏ đến lớn cho dù bị thương nặng cỡ nào thì thân thể đệ tử rất nhanh sẽ hồi phục .

_ Kì lạ thật đấy !

Tôi ở bên cạnh ôm lỗ tai đau đớn , hai hàng lệ bay bay theo gió . Tỉ tỉ … Cảm giác tâm tính thiện lương đau quá a …

Lần trở về Thục Sơn này , mọi thứ cũng khác xa so với lúc đầu tỉ muội tôi chứng kiến . Không có xác người , không có màn huyết tanh rùng rợn . Cảnh non sông hùng vĩ , núi non tươi đẹp này thật đúng là không kém so với Trường Lưu .

_ Thật không ngờ lần này ta lại quay về đây , mà còn đang bay nữa chứ – Thiên Cốt vui vẻ nhìn phong cảnh nói .

_ Sự đời khó lường mà …- Vân Ẩn mỉm cười .

_ À … Các vị đệ tử trưởng lão đều ở bên dưới nghênh đón người đâu chưởng môn .

_ Hả ?! Sao lại nhiều như vậy ? – Thiên Cốt giật mình nhìn xuống dưới .

_ Không sao đâu tỉ đừng sợ . – Tô vỗ vai Thiên Cốt.

Có lẽ do bấn loạn quá mà thuật ngự kiếm của Thiên Cốt bị chao đảo , ngay sau đó cô ngã ra khỏi kiếm rơi thẳng về phía trước .

Một lần nữa ra tay cứu tỉ tỉ mình , tôi thở dài xoay người đáp xuống Thục Sơn .

_ Bái kiến tân chưởng môn – Tôi , Thiên Cốt và Vân Ẩn còn chưa kịp hoàn hồn , cả đám người Thục Sơn đã đồng loạt quỳ xuống hô vang .

Hiểu lầm xinh đẹp lại tiếp tục !

Tôi ” … “

Chị biết chị đây phong lưu tiêu sái , xinh đẹp tuyệt trần , hiền lương thục đức , đức cao vọng trọng … ( lược bỏ ngàn từ của cái kẻ tự kỉ kia ) nhưng vì sao cứ phải hướng chị mà quỳ a … Bộ muốn chị tổn thọ chết hay sao hả ?!!!

_ Quả không hổ là chưởng môn , chân đạp mây phiêu phiêu như tiên tử . Bộ dáng vừa rồi của người thập phần anh khí đâu . Khâm phục… Khâm phục … – Một gã với cái bụng to chấp tay xổ một tràng dài .

Vân Ẩn lén nhìn bộ dáng ẩn nhẫn của tôi nhớ lại lúc đầu cậu cũng bị nhầm lẫn như thế liền lau mồ hôi tiến lên nói :

_ Nhị vị trưởng lão , cô nương y phục xanh nhạt mới là tân chưởng môn .

Hai tên trưởng lão liếc Thiên Cốt , ánh mắt thoáng qua nét khinh miệt rồi cúi đầu :

_ Thật có lỗi vì sự nhầm lẫn này chưởng môn .

_ Không sao không sao ! Mọi người mau đứng lên . – Thiên Cốt ngại ngùng .

_ Chưởng môn , chẳng hay người có thể múa một bộ kiếm pháp của Thục Sơn để chúng đệ tử được khai nhãn giới hay không ? – Gã trưởng lão dáng người gầy gò lên tiếng làm khó .

Thiên Cốt e ngại một chút . Bởi vì tôi nên hai người Cốt – Ẩn không có luyện tập kiếm pháp , nênhiện giờ đúng là nguy hiểm .

Nhận được ánh mắt cổ vũ của tôi và Ván Ẩn, Thiên Cốt mạnh gật đầu nhận lấy thanh kiếm Vân Ẩn đưa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN