Cánh Hoa Hồng Và Lời Hứa Của Em - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Cánh Hoa Hồng Và Lời Hứa Của Em


Chương 4


Reng…reng…reng
-Chào các em hôm nay chúng ta có học sinh mới
-Chào mọi người tôi tên Âu Thiên Quỳnh 18 tuổi mong mọi người giúp đỡ
Nghe tới tên Âu Thiên Quỳnh hắn ngạc nhiên nhìn lên,ánh mắt có vài phần cưng chiều và trách móc,Âu Thiên Quỳnh thấy vậy cũng cười tươi nháy mắt đáp trả
-Em ngồi dãy 3 bàn 5 nhé….ơ…em…
Âu Thiên Quỳnh không trả lời xách cặp đi xuống chỗ hắn ngồi xuống trước con mắt kinh ngạc của mọi người,cô ta là ai sao lại dám ngồi với Trần Lâm Phong,rốt cuộc là có quan hệ gì đây?Hắn và cô ta không để ý lắm hai người nằm xuống bàn nhìn nhau một lúc rồi hắn giận hờn quay mặt chỗ khác.Cả lớp thấy cũng một phen hú hồn,Trần Lâm Phong lại có bộ đang trẻ con đòi kẹo như thế thật khiến bọn họ không đỡ nổi
-Anh à sao thế?
-Em về không bảo anh ra đón
-Người ta muốn tạo bất ngờ cho anh mà
-…
Hai người úp mặt xuống bàn ngủ đến giờ ra chơi,cô ta kéo tay Trần Lâm Phong đi xuống canteen,nó và cô thấy hắn thì hai người chạy lại nhưng rồi lại bất ngờ khi thấy một cô gái xinh như búp bê đang nắm tay hắn,nó nhìn chằm chằm vào cô ta,cô ta cũng thân thiện bắt tay chào nó,nó định đưa tay ra bắt tay với Âu Thiên Quỳnh thì cô kéo tay nó lại.Cô ta thấy tay mình để mà không ai bắt tay thì xấu hổ vội rút tay lại
-Không cần làm vậy chào hỏi bình thường được rồi-Cô nhìn Âu Dương Quỳnh bằng ánh mắt dò xét
-Có lẽ cô không thích tôi nhỉ?
-Làm gì có tôi chỉ không quen nói chuyện với người lạ
-Hứ hôm bữa dám cướp đồ của bạn tôi giờ tỏ vẻ ta đây vô tội,ta khinh
-Tôi…
-Tiểu Linh ơi anh tới rồi nè
-Anh từ xa vẩy vẩy tay ôm cặp vật vã chạy tới chỗ cô
-Cái gì vậy ba,mồ hôi không kìa lại đây đầu gấu nhỏ lau cho -Đầu gấu lớn cảm ơn đầu gấu nhỏ nha
-Hai người làm gì vậy?Hai vợ chồng đầu gấu định cho con FA này gato à,em không thích ăn bánh gato đâu-Nó uất ức trách mắng
-A anh Vũ Hiên-Âu Thiên Quỳnh định chạy lại ôm anh thì cô đẩy anh ra sau che chắn
-Thiên Quỳnh?-Anh nhíu chặt mày suy nghĩ
-Em đây chứ ai-Cô ta cười nhe răng
Cô thấy chướng mắt quá kéo nó đi lại một cái bàn ở góc khuất ngồi,anh cũng đi theo,khi đi lướt qua hắn anh để lại một câu\”Đừng làm tao thất vọng,ngu ngốc\”.Hắn nhìn theo bóng lưng anh đi mà nắm chặt tay lại,Âu Thiên Quỳnh nhìn theo ba người họ đi ánh mắt hiện lên tia nham hiểm nhưng rồi cũng nhanh tắt đi.Cô kéo tay hắn ra vẻ nũng nịu
-Anh à em đói chúng ta đi ăn thôi
-Đi
Cô ta kéo hắn lại bàn tụi nó không xin phép mà ngồi xuống chỗ nó đẩy nó đi chỗ khác kéo hắn ngồi với mình,nó bị đẩy từ trên ghế xuống bất ngờ chưa kịp phản kháng nên mông đã chạm đất,nó đứng dậy xoa mong oán hận nhìn Âu Thiên Quỳnh
-Sao chị đẩy tôi
-Cô ngồi đây à tôi vô ý quá xin lỗi cô
-Nếu chị xin lỗi rồi thì thôi-Nó cũng nghi ngờ nhưng rồi cũng gật đầu tha lỗi,\”tôi ngồi trơ ra đó mà không thấy ý gì đây,gây sự à\”

RẦM…Cô tức giận đập bàn chỉ thẳng tay vào mặt Âu Thiên Quỳnh
-Cô bị đuôi không thấy bạn tôi ngồi ngay đó à xin lỗi là xong sao
-Thôi được rồi Tiểu Linh à nóng giận nhiều mụn xấu lắm,chị ấy cũng xin lỗi rồi-Nó ở ngoài nói vậy nhưng bên trong…\”Yeah Linh Linh à đúng là bạn của tao,chửi tiếp đi nữa đi cưng,ơ hết chửi rồi à\”
-Chị cái gì mà chị hơn có một tuổi mà làm như hơn một phẩy không tuổi vậy
-Ủa một với một phẩy không khác nhau hả-nó ngây ngốc hỏi
-Tất nhiên là khác rồi
-Mấy người quậy đủ chưa-hắn lạnh lùng
-…
-Hôn thê của tôi không đuôi mong cô đừng nói bậy
-Xía không đuôi mà không thấy bạn tôi-Cô nói \”nhỏ\”đến mức cả canteen còn nghe,mọi ánh mắt hướng về cái bàn đang xảy ra \”chiến tranh thế giới\”
-Dương Nguyệt Linh!
-Lâm Phong!Mày đi đi,tao cũng nhắc lại \”Mày có không giữ mất đừng tìm\”Đừng tin nhỏ đó mù quáng nó không phải cô gái tốt bụng ngây thơ hiền lành gì đâu,tao nói rồi mày nghe hay không thì tuỳ
-Mày…
-Em xin lỗi anh chuyện là do em đừng trách anh Vũ Hiên và hai em ấy-(*Nhi:giả tạo hết sức hà*)
-Chắc tôi cần-Cô lè lưỡi lêu lêu xong xách dép kẹp nách nắm tay nó chạy đi mất
-Triệu Vũ Hiên!Mày nói những lời đó là có ý gì?
-Mày không hiểu thật à?Với IQ ba chữ số như mày tao nghĩ chắc chắn phải hiểu chứ nhưng năm năm rồi mày vẫn không nhận ra đúng là ngu xuẩn mà có cần tao nói cho mày hiểu luôn không?
-Nói đi
-Ngu gì nói cho vợ đầu gấu tao quánh chết hả-Anh cũng xách dép chạy đi giống Dương Nguyệt Linh,hai vợ chồng đầu gấu ở chung riết thành thói quen của nhau luôn
-Ê ê-hắn đăm chiêu suy nghĩ về mấy câu nói của Triệu Vũ Hiên nói với hắn,rốt cuộc là sao đây thật là khó hiểu nha mà khoan…khi nãy Triệu Vũ Hiên dám nói hắn ngu?Yaaa hắn IQ ba chữ số là cao lắm rồi mà tại sao lại chửi hắn ngu (*Nhi:ngu thiệt anh ơi*)Không nghĩ nữa thật đau đầu.Hắn lắc đầu định đi lấy đồ ăn thì Reng…reng…reng….chuông reo rồi!Vậy hắn phải nhịn đói mà học rồi,nói học chứ vào lớp hắn lại ngủ,bấm điện thoại,lướt facebook,…vậy mà cũng lên lớp được hay thật.
****Góc Nhỏ****
nếu có thể, tôi muốn hỏi

tại sao em lại làm thế, em đã làm những gì, tại sao em lại xua đuổi tôi

tôi vẫn cứ quay quanh em không một cái tên

lời từ biệt vô nghĩa, sắc màu ấy không thay đổi

tôi chẳng có tên gọi nào

tôi đã từng là một vì tinh tú của em

nó thật tuyệt bởi em là ánh sáng soi rọi

tất cả những gì tôi làm là chấp nhận em

cái phồn thịnh rồi cũng lụi tàn

có là vấn đề gì khi tôi cứ sống hết phần đời còn lại này

đến khi trút hơi thở cuối cùng, tôi sẽ có được nó

ánh nhìn bức bối của em

tôi vẫn quẩn quanh bên em và chẳng gì đổi thay

nhưng liệu rằng mọi thứ có thay đổi khi tình yêu không được gọi tên
•134340-BangTan•

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN