Cánh Hoa Hồng Và Lời Hứa Của Em - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Cánh Hoa Hồng Và Lời Hứa Của Em


Chương 7


-DỪNG LẠI,AI CHO MẤY NGƯỜI CÁI QUYỀN LỘNG HÀNH ĐÓ HẢ
Âu Thiên Quỳnh hét lên chạy lại hất tay cô gái kia ra che chắn cho nó
-Thiên Quỳnh!Hạn người này không cần phải làm vậy đâu,sao cậu tốt bụng quá vậy hả
-Đúng đó-Tụi người khi nãy chửi nó đồng thanh
-Mấy cậu đừng nói vậy,em ấy không có lỗi gì hết đừng đánh em ấy xin mọi người.Em ấy chỉ là có ý đồ với Lâm Phong không đáng trách-Cô ta lên tiếng bảo vệ cho nó nhưng thật chất chỉ muốn ám chỉ việc nó dành Lâm Phong với cô ta,đúng là giả tạo diễn rất hay
-Thôi được hôm nay nể tình cậu ấy tao mới tha cho mày lo mà liệu hồn đi
Nói rồi nhỏ khi hãy đòi đánh nó cầm đầu một tốp người đi ra chỗ khác giải tán việc rắc rối này,đợi đám người đó đi hết cô ta cười nhếch mép khinh thường quay qua chỗ cô nâng càm cô lên nói
-Sao mà để bị ghét vậy cô em,chắc em làm việc gì xấu xa dơ bẩn tụi nó mới ghét phải không?Nói đi mày làm điếm hay múa cột đây
-Dơ bẩn?Nhìn lại chị đi,chị có khác gì tôi không mà chị diễn hay lắm đó rất thích hợp làm diễn viên nhưng không được đóng vai chính mà là phản diện cơ-Nó mặt không cảm xúc nhìn Âu Thiên Quỳnh chế nhiễu cô ta
-Phản diện sao?cũng hay đó chứ
Nói rồi cô ta bỏ đi,nó chạy xuống canteen thì gặp cô,nó kéo cô vào ăn trưa luôn.Nó kể chuyện khi nãy cho cô nghe cô tức điên người liên tục chửi rủa Âu Thiên Quỳnh
-Hứ đúng là giả tạo không ai ưa nổi
-Mày cứ coi như chị ta là cái BVS nổi lềnh bềnh trên sông đi
-Ơ….Nhi…-Cô bất ngờ lắc vai nó xong tự nhéo má mình rồi lại vò đầu bức tóc nó
-Yaaa con này làm cục cức gì vậy đau chết đi được
-Đúng rồi,đây mới đúng là con người thật của mày,mày trở lại rồi
-Tao lúc nào chả vậy nói cái gì thế
-Từ khi mày yêu thằng mất dạy kia mày thay đổi nhiều lắm không còn là con nhỏ nhây nhây điên điên của lớp nữa
-Cười ỉa gì mà điên với nhây,tao đây không có điên đâu chỉ khùng thôi nha
-Ha,cái câu nói cười ỉa huyền thoại của mày nè,mà mày trở lại nói chuyện thô tục vồn ra í nhở thôi trả lai nhỏ bạn nết na cho tao đi,nhanh lên tao chờ
-Mày….
Tụi nó nói chuyện rôm rả đến giờ học,bây giờ là tiết văn chán phèo của cô chủ nhiệm.Nó cầm cuốn sách che mặt hết,lâu lâu lại cười tủm tỉm như có chuyện gì vui lắm vậy.Cô chút nhiệm tò mò bước tới giực phăng cuốn sách ngữ văn ra để lộ cuốn truyện Shin,nó đang đọc truyện bị làm mất hứng nhăn mặt lại ngước lên xem là ai thì thấy gương mặt hầm hầm của cô giáo.
-Vũ Hạ Nhi!!Em quá đáng dám đọc truyện trong giờ học không chú ý đến bài giảng về nhà viết kiểm điểm cho cả ba lẫn me kí hết mai đem nộp cho tôi
-Cô ơi đừng mà em lỡ trót dại lần đầu cô xính đẹp trẻ trung ơi
Cô giáo không quan tâm những lời ca ngợi,van xin của nó mà vẫn tiếp tục giảng bài.Nó thì như sét đáng ngang tai không tin vào những gì mình nghe mình thấy.Từ một học sinh gương mẫu thầy cô yêu mến nay dần trở thành học sinh quậy rồi,nó đang ngơ mặc ra thì nghe tiếng cười khúc khích của tên kế bên.An Duy Khánh đang bụm miệng lại cười,dù đã nhịn cười nhưng không chịu nổi,cười đến nổi chảy nước mắt mặt mày đỏ như gấc
-Cái tội ngu si nè
Nó tức đập bàn đứng dậy mét cô giáo
-Cô ơi An Duy Khánh nói chuyện riêng trong lớp còn nói cô ngu si cậu ta đọc truyện mà cô không bắt với lại nói cô già xấu mau lão hoá do nhăn nhó với học sinh cậu ta đúng là quá đáng mà đúng không cô
-An Duy Khánh em dám nói vậy,em viết cho cô hai bản kiểm điểm với làm vệ sinh lớp học một tuần,không ai được giúp nếu không hạ bậc hạnh kiểm hết
An Duy Khánh nhăn mặt lia đôi mắt hừng hực lửa nhìn nó đang nhún vai tỏ vẻ vô tội,gì mà chửi giáo viên chứ,cái đó anh không có nói do nó tự bịa đặt ra đúng là tức chết mà
***
-Anh à sao ngày nay anh không nói chuyện với em vậy giận em à?-Âu Thiên Quỳnh ôm lấy hắn nói giọng chảy nước ngọt hơn đường (tiểu đường chết luôn đi)
-Không có chỉ là thấy hơi mệt
-Anh mệt hả?Mệt sao anh không nằm nghỉ đi,em không quan tâm để ý anh gì hết,em đáng trách-Vẻ mặt cún con hối lỗi
-Sao lại nói vậy nhìn em thôi là đủ rồi hết mệt rồi nè
-Ưm..anh là nhất rồi
-Diễn viên chuyên nghiệp,quá xuất sắc-hai người họ đang nói chuyện tình cảm thì anh chen một vào giơ ngón cái lên ý bao khen nhưng thật ra là chế nhiễu khinh bỉ loại người như cô ta
-Anh Vũ Hiên nói vậy là có ý gì?
-Tôi có nói gì đâu,tôi đang \”khen\” trình độ của cô thôi mà
-Triệu Vũ Hiên ngậm mồm lại tao đấm cho phát đấy
-Hứ,anh à tại sao lại đòi đánh em vậy hả,anh nói anh yêu em nhất trên đời mà huhu anh vì cô ta mà bỏ em sao anh thật bất công quá đi,em bên anh lâu đến vậy cơ mà,anh phải đền bù cho em thì em mới chịu
Anh giả giọng con gái trách móc hắn làm mọi người trong lớp sởn gai óc,eo ơi kinh dị quá đi,còn ghê hơn coi phim ma nữa.Hắn và cô ta thì đơ mặt ra,hắn yêu anh gì chứ,không muốn chơi trò đam mĩ với Triệu Vũ Hiên đó đâu,nhất định sau này phải cách xa anh năm mét kẻo bệnh con gái trong anh tái phát thì khổ thân mọi người.Không ngờ hắn lại có thằng bạn bị 3D
***
Đừng dối lòng nữa

Muốn chia tay thì cứ việc đi

Em đau nhưng rồi sẽ cố quên

Cố xoá bóng hình của anh trong đầu

Nhưng sao không được

Căn nhà từng tràn ngập kỉ niệm của anh và em đấy

Mỗi khi bước vào lại nhớ tới hình ảnh anh vui cười

Vậy thì làm sao có thể quên được?

Em muốn giữ anh cho riêng mình

Em không muốn bản thân mình ích kỉ như vậy

Xa em có lẽ anh sẽ hạnh phúc

Cố bắt lấy yêu thương anh nhé

Em đã hy sinh tình yêu của mình

Chỉ để cho anh hạnh phúc thôi đấy
-❤️-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN