Cánh Hoa Hồng Và Lời Hứa Của Em - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Cánh Hoa Hồng Và Lời Hứa Của Em


Chương 8


Hôm nay là sinh nhật hắn,hắn mời những người quen đến dự bữa tiệc tại nhà hắn,ở đây có rất nhiều thương nhân giàu có.Nó bước vào cổng nhà hắn trên tay cầm hộp quà,nó nhìn chung quanh căn nhà mà thấy choáng,căn nhà lộng lẫy và to lớn như lâu đài chẳng bù cho nhà nó.Nó thầm ganh tị,hắn giàu,đẹp,học giỏi,hoàn hảo,ông trời có phải thiên vị hắn quá rồi không?Đang quan sát thì một bàn tay đập vào vai nó,nó nhăn mặt quay lại thì thấy Âu Thiên Quỳnh
-Mày cũng được mời tới đây sao?Không ngờ đó,mà tao thấy mày thật quê mùa nhìn quần áo mày mặc thì tao cũng biết rồi,chỉ là hàng nhái ngoài chợ bán đầy làm sao bì được với tao
Nó nhìn lại bộ dạng của mình,một bộ váy xếp li trắng tinh khiết,cổ ren,ống tay dài tới gần cổ tay phùng ra như kiểu công chúa,trên có đính rubi lí tí rất bắt mắt,sau được buộc nơ màu trắng,đôi giày cao gót cũng màu trắng nốt.Cùng bộ với chiếc váy là sợi dây chuyền đính rubi nhỏ li ti hình bông hoa hồng màu trắng,bông tai cũng được làm từ chất liệu rubi trắng hình hoa hồng nốt.Nhìn nó tựa như thiên sứ,không trang điểm chỉ tô một ít son đơn giản nhưng tôn lên vẻ đẹp duyên dáng của nó.Vậy mà cô ta lại nói nó quê mùa,bộ váy này do tiểu Linh đặt mai riêng cho nó trong ngày sinh nhật tròn 17 của nó nhưng nó không dám mặc,chiếc váy theo như Nguyệt Linh nói cũng phải hơn chục triệu,hàng hiệu chính hãng nhất định chẳng đụng hàng ai.Nó nhìn qua Âu Thiên Quỳnh,cô ta mặc váy dạ hội màu đen đuôi cá quyến rũ,trên váy được đính hàng chục viên kim cương lấp lánh nhìn mà phát thèm.Quả thật cô ta hơn nó thiệt ahihi.Nó cùng cô ta bước vào,mọi ánh mắt đều dồn về nó và cô ta nhưng đa số thì ngắm cô gái thiên sứ tinh khiết kia hơn.Cô ta thấy mọi người chú ý đến nó nhiều hơn thì tức giận nhưng không để lộ ra ngoài.Ổn định chỗ ngồi thì cùng lúc đó hắn bước lên sân khấu,anh cũng rất bảnh bao trong bộ vest trắng .Vest trắng sao?Tất cả ánh mắt đều nhìn về phía nó lần nữa,quả thực nó và hắn như diện đồ cặp vậy,nó cũng mặc màu trắng hệt hắn.Hắn phát biểu đôi lời thì nhạc khiêu vũ cũng bật lên,nó chỉ nhìn mà không nhảy
Đang nhìn mọi người khiêu vũ thì có ai hù cô làm nó giật mình vuốt ngực trấn an,chuẩn bị mồm miệng chửi người đó thì người đó đã móc họng cô trước
-Ối giồi ơi nay tiểu Nhi nhà ta xinh quá nhỉ,người đẹp vì lụa mà,đúng là quần áo tao chọn mua có khác rất đẹp
-Sao giờ mới tới vậy người lợn?
-Người lợn?Ai vậy?
-Mày tên gì
-Dương Nguyệt Linh không nhớ tên tao hả
-Dương Nguyệt Linh là Dương Người Lợn đó hahaha
-Còn mày thì sao con Heo Ngu kia
-Ôi đệch,gậy bà đập lưng bà rồi
-Thôi nói chuyện với mày tăng huyết áp chết lại khổ,tao ra nhảy đây ra với tao
Cô kéo nó ra nhảy mà nó biết nhảy với ai?Cô thì có Triệu Vũ Hiên nhảy cùng rồi,cô kéo nó ra đây cho nhục chết hả?Đinh đi ra ngoài thì có bàn tay nắm tay nó lại.Là An Duy Khánh?
-Xin mời quý cô nhảy với tôi một bản nhạc được không
-Cứ giỏi đùa,được thôi
Nó cùng An Duy Khánh du dương theo điệu nhạc,mãi say mê nhảy không hay biết mọi người đang nhìn ba cặp trai tai gai sắc kia.Cặp thứ nhất là Trần Lâm Phong và Âu Thiên Quỳnh,cặp thứ hai là vợ chồng đầu gấu,thứ ba là nó với An Duy Khánh.Cả ba cặp nhảy đến đoạn xoay vòng,nó cứ bị xoay vòng xoay vòng,cuối cùng cũng dừng lại,nó ngước lên định trách móc An Duy Khánh thì thấy gương mặt hắn nhăn nhó phóng đại ngay trước mắt.Sao…sao lại thế chứ,rõ ràng là nó đang nhảy với ân Duy Khánh cơ mà,chắc do lúc xoay vòng mà đổi chỗ cho nhau rồi.Nó liếc qua chỗ mấy cặp kia,hai vợ chồng đầu gấu thì vẫn nhảy với nhau còn Âu Thiên Quỳnh thì nhảy với anh.Nó cuối đầu nói nhỏ
-Hôm nay anh đẹp trai lắm
-…
-Có thể nào như trước kia không anh?
-…
Như đọc lời thoại một mình,nó lắc đầu cười gượng rồi cũng thôi hỏi,tưởng hắn khó chịu không muốn trả lời nhưng ngay lúc sau hắn lại đáp lại
-Cô nghĩ chúng ta có thể như trước sao?Không thể đâu,cả trường ai cũng biết cô thích tôi còn tôi lại không muốn Thiên Quỳnh buồn hiểu lầm quan hệ giữa tôi với cô
-Anh hối hận vì năm đó đã cứu em không?Có hối hận vì đã quen em không?
-Hối hận hay không cũng đã xảy ra,cô cũng đừng làm phiền chúng tôi nữa,Thiên Quỳnh rất đáng thương tôi muốn cô ấy vui vẻ,cô đừng gây sự với cô ấy làm vậy tôi càng ghét cô hơn thôi.Tôi từng nghĩ cô hiền lành lắm nhưng bây giờ tôi mới thấy…cô thật quá đáng,cái tát ngày trước cô đánh cô ấy tôi sẽ coi như không có với điều kiện đừng bám theo tôi và cô ấy nữa
-…
Hơ hắn thật sự tuyệt tình như vậy sao,cái tát hôm đó là nó đánh sao?Hắn có làm rõ sự việc không?Có hỏi vì sao nó đánh Âu Thiên Quỳnh không?Nó kỳ vọng vào hắn nhiều lắm nhưng thật đau lòng,nó từng mơ ước hắn cùng nó đi trên con đường đầy hoa hồng nhưng hắn đã như vậy thì ước mơ của nó làm sao hoàn thành,bản nhạc cuối chùng đã kết thúc nó chạy thật nhanh ra ngoài,cô từ xa nhìn thấy cũng đau lòng thay cho cô bạn của mình vội vàng chạy theo nó ra ngoài.Tới nơi thì thấy nó ngồi khóc bên góc cây kia,nó nhìn Dương Nguyệt Linh rồi chạy tới ôm cô.Nhưng chưa chạy tới thì nó ôm ngực ho liên tiếp,nó bịt miệng cố gắng không ho nữa.Nó lấy tay ra thì bất ngờ cùng hoảng sợ,cô thấy cũng hoang mang không kém.Là hoa hồng,nó bị gì vậy chứ sao lại ho ra cánh hoa hồng thế kia?Cô lo lắng đỡ Hạ Nhi ngồi dậy cầm cánh hoa hồng không khỏi sửng sốt
-Sao mày lại bị thế này hả,sao mày…
-Tao…rốt cuộc…bị bệnh gì
-Tao cũng từng nghe nói bệnh này trên mạng nghe nói là bệnh…
-Bệnh gì nói nhanh đi
***
Bông hoa đó vốn dĩ không dành cho tôi
Chỉ là tôi qua đúng mùa hoa đẹp nhất
Người đó vốn đi chưa từng là của tôi
Chỉ là tôi xuất hiện đúng lúc người đó cô đơn nhất
Cho nên khi hết cô đơn rồi khi người gặp một ánh mắt khác,một nụ cười khác người đã nhẹ nhàng rời đi
Chẳng ai giữ được một người đã muốn đi cả
Và giờ thì người rất hạnh phúc với cuộc sống mới bên người mới
Thật ra thì mình không thể ép ủ người khác phải thế này thế kia
Phải cô đơn hay đau khổ giống mình cho công bằng
Mình có đau khổ cách mấy thì cũng không thể ảnh hưởng đến hạnh phúc của người ta
Dư âm của một cuộc tình bạn hồi tưởng lại những kỷ niệm chắc chắn sẽ nhớ nhiều lắm những lời chúc ngủ ngon mỗi ngày
Để tự mình đau lòng thêm chứ được gì
Người ta vẫn nhắn tin chúc ngủ ngon mỗi tối đấy chỉ là không dành cho bạn nữa
Thế mới nói tình yêu rất ngọt ngào nhưng cũng nhiều cay đắng
Một khi đã nói đi là đi,nói hết là hết,một khi không yêu nữa là không yêu nữa
Người ta không bận tâm nữa vậy thì bạn còn bâng khuâng điều gì…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN