Cặp Đôi Ác Quỷ - Chương 37 : Ba người đi một người ở lại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Cặp Đôi Ác Quỷ


Chương 37 : Ba người đi một người ở lại


Hắn suy đi nghĩ lại thì cất ánh mắt sói hoang lại , thay vào đó hắn đã tha cho cả hai bằng cách đuổi thẳng cổ về nhà ngay và lun . Trước khi về hắn đã thấy bộ đồ nó đang mặc và nói cho lun đấy chứ đâu có đùa . Giúp nhau sứt đầu mẻ chán , tóc xù áo rách rồi lại được tặng lun bộ áo . Quả thật tình huống khiến ai nhìn vào cũng phải cười phun ra nước uống nếu có .
Cả hai cứ thế mà dắt tay nhau về , à đâu … Lười như nó chỉ có bắt taxi về nhà cùng cậu mà thôi .
Giờ đây trước cửa mắt nó là ngôi nhà yêu dấu xa cách mới có vài tiếng đồng hồ mà sao nhớ quá .
” Em về rồi đây ?”- nó cất giọng vang vọng khắp cả một khu khiên ai cũng phải nhìn vô .
” Chưa thấy người mà đã thấy giọng khủng bố của mày “- nhỏ từ trong căn biệt thự đi ra giả bộ bịt tai chau mày nhìn nó .
” Tao mà , hahaa “- nó vác nụ cười phù thủy trên đôi môi đỏ hồng kia mà không cảm thấy ngượng . Chỉ có ở nhà nó mới vậy thui chứ ra ngoài ở chốn đông người thì phải nói câm như hến .
” Hazz ! Còn mày sao đi cùng con này ?”- nhỏ nhìn sang Thiên mà chả thèm nhìn cái phong cách trời ban của nó đang mặc .
” À , tao gặp nó ở sân sau trong trường . Thế là đi cùng lun “- Thiên ngắn gọn không muốn dài dòng nên nói vậy thui .
Trong phòng khách , hình dáng quen thuộc đập vào mắt . Nó chạy thật nhanh đến mà quàng cổ ông anh hai của mình .
” Anh hai sao về sớm vậy ?”- nó vừa nói vừa kéo cổ khiến anh suýt nữa nghẹn miếng bánh đang ăn .
” Em định giết người hả ?”- anh vừa được buông ra , anh tóm cốc nước như vớ được vàng mà tu ừng ực .
” Hôm nay , tao với Phong sẽ sang Anh “- nhỏ lại gần mà vào chuyên mục chính .
” Tại sao ? Không có anh hai thì ai quản bang đây ?”- nó không buồn khi cả hai rời xa mà ngược lại nó buồn vì nó sẽ không được tự do như trước nửa T^T
” Bama bảo anh hai sang bên đó quản lí công ty “- anh vừa nói vừa thở dài ngao ngán . Không muốn nhưng đành chấp nhận làm theo .
” Tao có muốn đâu , hay hai đứa mày muốn đổi ?”- nhỏ giận cá chém thớt , mà lấy ai không lấy lấy nó làm thớt mới khổ chứ .
” Hơ , không có “- nó giật mình mà lắc đầu nguầy nguậy , còn Thiên thì như đã biết chuyện này từ trước nên không nói giúp nó câu nào .
Thế là đâu lại vào đó , trước khi đi sang Anh thì hai đứa nó đã được giao nhiệm vụ vào tối mai trà trộn vào bang Waru , còn tối nay thì đi tiễn anh với nhỏ cùng buổi tiệc nhỏ .
Thời gian trôi qua nhanh như cơn gió vậy , chẳng mấy chốc đã đến lúc đi . Phe thì buồn nhưng cũng vui , phe thì cười ra nước mắt .
” Pip pip “- âm thanh tin nhắn từ trong túi anh vang lên khiến cả 4 có cảm giác gì đó chẳng lành .
” Chuyến bay Anh Quốc sắp cất cánh . Xin mời những hành khách vào chỗ ngồi an toàn “- giọng truyền cảm khiến cả hai luống cuống chạy thật nhanh .
Nhưng cửa sắp sửa đóng thì nhỏ đã bị anh kéo lại khiến nhỏ cau mày còn hai đứa kia thấy vậy chạy lại gần đó xem sao .
” Có chuyện gì vậy ?”- nhỏ nhìn anh đang chăm chú vào điện thoại mà suy ngẫm gì đó .
” Nhìn nè , nội dung chỉ vỏn vẹn 3 từ Không được lên “- anh cho nhỏ nhìn dòng tin nhắn của mình .
Đúng lúc nó với cậu đến và xem được dòng tin nhắn mà cả bốn im lặng .
” Có khi nào …”- Thiên ngập ngừng , vì câu trả lời của cậu không rõ có đúng hay không vì số lạ gửi tới nên không dám kết luận .
” Đúng vậy , chuyến bay có vấn đề “- anh gật đầu ngầm hiểu ý của thằng bạn .
” Còn hành khách ?”- nhỏ lên tiếng cắt ngang , mà lo lắng nhìn lên chiếc máy bay đã rời đi tự lúc nào . Hơn trăm mạng người chứ đâu có đùa .
” Có khi họ vẫn an toàn , em nghĩ họ chỉ muốn nhằm vào hai người “- nó suy nghĩ một hồi rồi nêu lên ý kiến của mình .
” Quan trọng ai là người báo tin này ?”- nhỏ nhìn vào màn hình tin nhắn mà loay hoay gì đó .
” Về rồi tính tiếp “- anh nói như một câu mệnh lệnh khiến cả bọn nghe theo răm rắp
———– Dải ngăn cách ——-
Sáng hôm sau , tất cả tỉnh dậy đã được nghe tin máy bay hôm qua bị nổ giữa biển khơi nhưng điều lạ kì là không có ai trên máy bay . Nhỏ thì tối hôm qua xem tin nhắn đó được gửi đến từ ai thì mới biết đó là sim mới không có chủ .
” Sao lại không có ai được chứ ?”- nhỏ tròn mắt lên xem dữ liệu trên chiếc latop .
” Nếu hành khách được cứu thì còn phi công trên đó “- cậu cũng nghi vấn mà nêu ý kiến . Không lẽ máy bay tự bay à .
Bỗng dưng tiếng chuông anh reo lên , là số của bama . Anh nhanh chóng nhấc máy .
” Bama , chuyện này là sao ạ ?”- không nhanh không chậm anh nói rõ
” Đây là loại máy bay không người lái còn nguyên nhân papa không rõ “- biết rằng hai đứa con mình vẫn ổn , Băng lạnh lùng nói .
” Không người lái “- cả bốn đồng thanh , có loại này cơ à .
” Um , do papa với hai papa kia cùng nhau tạo ra . Nhưng nó chưa được phát hành mà , ai dám làm vậy ?”- Quân đầu dây bên kia thở dài nhìn vợ mình đang làm việc cực nhọc với cái đầu rối tổ quạ .
” Vậy tụi con sẽ sang bằng trực thăng “- Thiên có phần lo lắng bên đó . Chắc công ty sẽ bị ảnh hưởng lớn bởi chuyện này .
” Um , vậy còn ai quản bang “- Băng lên tiếng , thêm người đỡ việc mà .
” Để con gái của papa ra tay “- nó nhận việc , muốn giúp thì muốn giúp thật . Thôi thì ở lại điều tra được phần nào thì hay phần đó .
” Con gái papa có khác , hahaa . Đáng tự hào “- Băng cười vinh hạnh vì đứa con .
” Có tin được không đấy ?”- cả ba không hẹn cùng đồng thanh .
” Cứ giao cho em , còn hai đứa mày phải tin tao chứ “- nó mặt buồn buồn .
” Thôi nào , anh hai tin . Ráng làm việc cho tốt . “- anh đứng lên xoa đầu nó mà cười dịu dàng .
Đáp lại là nụ cười hạnh phúc , anh thương nó nhất mà . Rồi lại đến cuộc chia li giữa một và ba . Người ở lại cô đơn nhưng cũng ráng mà chịu đựng mà tự nhủ mình cố lên nào .
” Mình mệt một, họ khổ mười “

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN