Cặp Đôi Ác Quỷ
Chương 38 : Nhà Hàng Xóm
Còn về phía nó thì đã mang trên mình bộ đồ rất chi là dễ thương một cách năng động , chiếc áo pull trắng cộc tay để lộ làn da trắng nõn , quần jean đen bó sát cùng đôi nike trắng . Mái tóc xanh sẫm đã được cột gọn sang bên phải , đôi mắt tím buồn như chứa đựng những nỗi cô đơn giờ đây đang chuyển hướng xuống trước cổng nhà . Hoàng tử đã đến đón công chúa đi chơi , dù có trèo núi cao xuống biển lửa chàng vẫn nguyện đi theo nàng . Mà hình như nhầm hướng mất rồi -_- Đây chỉ là buổi đi chơi mang tính chất nợ nần cũng có thể hắn là oxin còn nó chính xác phải gọi là bà chủ trong ngày hôm nay .
Nó đi xuống nhà với tốc độ baba đua với rùa , vả lại không hiểu sao hôm nay có vẻ nó đi đâu cũng lười nhưng vì chơi phải tốn chút ít năng lượng thôi . Ông quản gia với các bác giúp việc thì có lẽ đang nghi vấn hắn là người yêu của nó vì có lúc nào có tên con trai đến tìm nó đâu . Mà khỏi nghi oan đi , đúng rồi khỏi nói , hắn là người yêu tạm thời của nó .
” Sao em đi chậm vậy , mất 10′ đồng hồ rồi đó ”- thấy nó ra hắn cất con dế yêu đi mà hai tay xỏ túi áo , nghe nhạc đến gần nó . Người gì đâu mà rùa không ra rùa nữa rồi , không lẽ mai sau có người yêu bắt cậu ta cõng hay bế đi chắc =.=
” Hôm nay tôi hết năng lượng rồi , anh chở tôi đi đâu mà vui vui đi ”- nó mè nheo như đứa trẻ , hôm nay không có ai nhà hết . Nó làm gì có ai để quấy chứ nên tìm hắn là đúng rồi , với tư cách là một bà chủ đòi nợ cái tát nhờ oxin ban tặng
” Vậy đi theo tôi ”- hắn nói rồi dắt bộ chiếc xe lambor của mình khiến đôi mắt nó giật giật , đi chơi mà phải đi bộ cơ à . Nản quá ! Mong rằng có gì đó vui để nó đỡ tiếc nuối .
Hiện tại trước mắt nó là một ngôi biệt thự lớn , mà hình như nó mới đi được 5 bước thôi mà có xa gì đâu . Hắn dừng lại tưởng đợi nó cơ chứ hóa ra là đứng trước cửa cổng nhà người ta mà nhìn vô . Nghe nói ở đây chủ nhà đã chuyển đi cách đây 1 năm rồi , không biết căn nhà này ra sao rồi nhỉ . Cánh cổng được làm bằng cánh cửa tự động nhập mật mã , bên trong là những cái cây vẫn xanh tốt nhưng cỏ thì có vẻ chật khu -_- hồ nước trước sân đã lâu không thay nước nhưng vẫn còn trong vắt . Một ngôi nhà đầy bí mật , chủ nhân còn sống hay đã mất ? Khuôn mặt ra sao như thế nào ? Bầu không khí trinh thám đang nổi lên mà nó thật sự giả ngây hay thật . Chủ nhà chuyển đi mới có 1 năm mà như hàng nửa thế kỉ vậy .
” Muốn vào không ?”- hắn phá vỡ đi bầu không khí yên lặng , hắn cũng đang phân vân không biết có nên vào hay không . Thật ra ngôi nhà này là nơi chứa những ngày buồn chán của hắn , bama hắn đã ở đây nhưng chẳng ai mảy may đến hắn dù chỉ một chút mà lúc nào cũng công việc lên hàng đầu , để con cái phía sau .
” Muốn chứ , vậy bức tường nào mới trèo qua được ?”- nó ngó nghiêng xúc quanh trong khi hắn đã tiến lại gần ô mật mã mà nhấp những dãy số gì đó .
Bỗng dưng cánh cổng mở ra khiến nó bất ngờ , không lẽ hắn chính là chủ nhân căn nhà này , nó dùng đôi mắt to tròn nhìn hắn để đợi câu giải thích . Hay hắn định hack mật mã nhà người ta cướp nhà để dùng luôn à -_- Trí tưởng tượng của chị rất chi là phong phú
” Đây là nhà tôi ”- hắn nhìn nó với một cách trìu tượng , vì vốn dĩ hắn biết nó đang nghĩ gì mà , đã nghĩ xấu cho người khác mà sử dụng cái ánh mắt to như thấy đĩa bay UFO vậy .
” Oh , may mà không báo công an ”- nó thở dài , suýt nữa là chạy mất năng lượng đi về nhà gọi công an đến nhà đưa sang đây rồi chứ . Nó gọi kiểu này chắc công an đến cũng là lúc kẻ trộm thu hành nghề xong chạy mất hút rồi .
” Em có đầu óc logic thật , tôi mà là ăn trộm thì đi cùng em đi để công khai à ”- hắn cốc đầu nó một cái không mạnh cũng không nhẹ rồi đi vào trong .
Nó vừa đi vào vừa xoa xoa cái đầu tội nghiệp , đã ngu mà bị tra tấn ngu thêm nữa thì sao . Ai đền giờ , mà ngu đi bao nhiêu cứ đến ăn vạ hắn là ok à . Hắn và nó không ngắm xung quanh nữa mà cả hai cùng tiến thẳng vô nhà luôn .
” Két ” – tiếng mở cửa ngôi nhà vang vọng ảnh hưởng đến một vùng nhất định , vừa mới mở cánh cửa ra thì một cảnh tượng rất chi là khủng khiếp xảy ra khiến cả 2 đều phải há hốc miệng .
Điều khủng khiếp đó là gì ?
Bên trong có những sự việc gì xảy ra ?
Hắn là chủ nhà còn không biết , chắc khủng hoảng vùng địa lắm đây .
Mong mọi người đón đọc tiếp chương sau !
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!