CẶP ĐÔI HOÀN HẢO new*
Chương 93. Là vì chị
Những tia nắng buổi sớm dịu dàng như bàn tay của mẹ nhẹ nhàng đánh thức những ai đang vẫn còn đắm chìm trong cõi mộng. Sự ồn ào náo nhiệt của bệnh viện cũng được gọi dậy sau một đêm dài tĩnh lặng. Demy cũng vì thế mà tỉnh giấc. Kelvin mang cho Demy một ly nước và nói:
-Thời tiết hôm nay rất đẹp, em có muốn đi dạo một chút không?
-Uh. Nhân tiện chúng ta tìm chút gì đó để ăn nha.
Demy nhẹ nhàng đáp rồi quay sang nhìn Luzy rồi lại nhìn Ken:
-Bảo Hân rất thích ngủ, giờ vẫn chưa dậy đâu, anh mà chờ nó sẽ đói mất. Hay là chúng ta đi tìm gì đó ăn rồi mang về cho nó luôn.
Ken nhìn Luzy suy nghĩ giây lát rồi mới trả lời:
-Không sao đâu. Hai người cứ đi đi. Tôi ở đây đợi Bảo Hân rồi cùng ăn sau cũng được.
Kelvin và Demy cũng gật đầu rồi rời đi. Trước khi đi Kelvin còn nói “Tao sẽ mua đồ ăn sáng cho mày và Bảo Hân.”
Ken ừ một tiếng rồi đến bên cạnh Luzy, gương mặt anh tuấn của Ken mang theo sự yêu chiều có chút ganh tỵ với Kelvin đưa tay vuốt tóc người con gái đang nằm ngủ ngon lành sau đó hôn nhẹ lên trán và nói:
-Bảo Hân ơi là Bảo Hân, người ta trời vừa sáng đã thức dậy, tay trong tay cùng người yêu đi dạo bệnh viện hẹn hò. Còn em? Sao lại ham ngủ thế vậy hả?
“Cạch”
Lúc này cánh cửa phòng bệnh đột ngột mở ra, âm thanh mở cửa có chút nóng vội. Ken thoáng giật mình lập tức nhìn sang. Thấy người ngoài cửa mặt không có chút thần sắc nào, ánh mắt vô cùng lạnh lùng. Ken hơi nhíu mày bước đến trước mặt người đó hỏi:
-Tuấn Anh? Em làm sao vậy?
Từ ngày nằm viện, Vương Tuấn Anh ngày nào cũng bồn chồn, đứng ngồi không yên, nếu nói là lo cho chị gái chắc chỉ là một phần nhỏ mà thôi, còn phần lớn đều đặt tâm tư trên người Luzy. Vương Tuấn Anh hầu như lúc nào cũng muốn tìm một cơ hội để đến thăm Luzy, xem người con gái đó vết thương như thế nào? Sức khỏe hồi phục ra làm sao? Nhưng nếu không phải Vương Tuấn Anh thì là Luzy, lúc nào cũng có rất nhiều người quay quanh.
Nhưng hôm nay cơ hội đã đến, ba mẹ Vương Tuấn Anh phải đi làm giấy tờ cho Vương Thảo Anh sang Mỹ để tiếp tục chữa bệnh, cho nên hai người họ không có ở bệnh viện. Vừa hay Kelvin và Demy cũng rời khỏi, trong phòng chỉ còn Ken và Luzy. Vương Tuấn Anh đứng trước phòng tay chưa kịp gõ cửa đã thấy những hành động thân mật của Ken dành cho Luzy, tròng lòng dâng lên cảm xúc khó chịu, mặt không vui mạnh bạo mở cửa.
Sự chấn động của cửa phòng đã thành công phá giấc ngủ của Luzy. Luzy bực bội trong lòng mắng thằm định ngóc đầu xem là tên điên nào. Nhưng vừa hé mắt đã thấy không khí vô cùng không tốt. Luzy không vội tỉnh, âm thầm quan sát tình hình, nhận thấy không tốt nhất vẫn là tên mặt trắng cao ngạo họ Vương kia. Cho nên, Luzy cứ thế nghiêng đầu vờ ngủ, mặc cho hai người con trai đang mặt nặng mặt nhẹ nhìn nhau ở cửa phòng.
Sau câu hỏi của Ken Vương Tuấn Anh mất hết một phút để điều chỉnh lại cảm xúc mà nói:
-Anh có thể giúp em một chút được không?
-Em nói đi.
-Chị em phải đến phòng siêu âm để kiểm tra tim. Nhưng ba mẹ không có ở đây. Còn em thì… Anh cũng thấy rồi đó.
Vương Tuấn Anh cuối đầu nhìn một lượt các vết thương được băng bó cẩn thận trên người. Ken cụp mắt ngẫm nghĩ một chút rồi quay sang nhìn Luzy lẳng lặng hít một hơi rồi nói với Vương Tuấn Anh:
-Anh giúp em.
Nói rồi, Ken sải bước đến phòng Vương Thảo Anh.
Vương Tuấn Anh đứng tần ngần ở cửa nhìn Luzy một Lúc, sau đó đóng cửa thật nhẹ nhàng sợ sẽ làm Luzy thức giấc. Nhưng Vương Tuấn Anh đâu ngờ, ngay lần mở cửa vào đây, Luzy đã bị cậu nhóc này gọi dậy. Vương Tuấn Anh tiến đến gần Luzy quan sát một lượt rồi nói:
-Xin lỗi, bây giờ mới có thể đến gặp chị…
-Sao cậu lại như vậy?
Vương Tuấn Anh sửng sốt nhìn Luzy đang nằm im thin thít bỗng bật dậy như xác sống, những từ phía sau, Vương Tuấn Anh vẫn chưa kịp nói đã bị Luzy làm cho hoảng sợ biến mất. Gương mặt Luzy không mấy thiện cảm đi cùng là ánh mắt như tia Laze soi xuyên qua người Vương Tuấn Anh. Mất một lúc lâu, Vương Tuấn Anh mới lấy lại được dáng vẻ bình thường hỏi ngược lại Luzy:
-Tôi thì thế nào?
Luzy thẳng thắng đáp:
-Tôi đã thấy nét mặt khó chịu còn có chút giận dữ khi mở cửa của cậu. Có phải cậu thấy Nhất Bảo ở cạnh tôi nên cậu tức thay cho chị cậu đúng không?
Luzy ngừng một chút nói tiếp:
-Cậu thật là ích kỷ. Chị đây đã cứu cậu một mạng đó.
Vương Tuấn Anh sắc mặt trầm xuống, đôi mắt như hồ sâu lạnh lẽo, âm thanh phát ra như ở dưới đáy hồ:
-Tôi có bảo chị cứu tôi không? Tôi ích kỷ liên quan gì đến chị của tôi?
Luzy không ngại mà nhìn thẳng vào đôi mắt u ám của Vương Tuấn Anh:
-Hừ!.Nếu không liên quan đến chị cậu thì cậu là vì ai?
Vương Tuấn Anh trả lời ngay tắp lự:
-Là vì chị.
Câu nói đã bật ra khỏi miệng, Vương Tuấn Anh mới nhận ra “Miệng của mình dạo này nhanh hơn não rồi!”. Ngại ngùng, Vương Tuấn Anh quay đầu nhìn một hướng khác.
Luzy đang trong cơn tức bỗng hóa ngây dại, mắt chớp chớp cuối đầu tự hỏi “Mình có nghe lầm không? hay là ở đây có quỷ? Câu trả lời kiểu gì thế này?”. Để chắc chắn bản thân không nghe lầm, Luzy hỏi lại:
-Cậu ích kỷ là vì tôi?
Vương Tuấn Anh không trả lời mắt vẫn ngó lơ nhìn hướng khác. Luzy không có được câu trả lời liền đi đến trước mặt Vương Tuấn Anh, Vương Tuấn Anh càng tránh né, Luzy càng muốn Vương Tuấn Anh phải nhìn mình và trả lời. Vương Tuấn Anh cuối cùng cũng chịu không được sự cứng đầu của Luzy liền kéo Luzy ngồi xuống giường, vẻ mặt bất lực nói:
-Chị thật phiền phức!.
Nói xong, Vương Tuấn Anh bước thật nhanh về phòng. Mặc Luzy đang mắng sau lưng:
-Nè! Vẫn chưa trả lời chị đây mà cứ thế bỏ đi là sao hả? Tôi lớn hơn cậu hay là cậu lớn hơn tôi hả? Thật là… một chút phép tắc cũng không có.
Sau đó Luzy cũng mặc kệ Vương Tuấn Anh và bắt đầu suy nghĩ về Ken “Haizz, Nhất Bảo và cô ta đang làm gì? Mình có nên đi tìm anh ấy không? Nhưng mình chạy đến có khi lại làm anh ấy khó xử. Nhưng mà, có khi nào họ không hề đi siêu âm tim gì đó thì sao?… Mà chắc không đâu. Nhất Bảo chưa bao giờ dối mình. Nhất Bảo à anh chỉ đang giúp đỡ người bạn cũ bị bệnh thôi phải không?”.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!