Cậu bạn chuyển trường - Tình yêu 2k3 - Chap 12 : Mình biết cậu thích mình lâu rồi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
101


Cậu bạn chuyển trường - Tình yêu 2k3


Chap 12 : Mình biết cậu thích mình lâu rồi


Nó bước xuống tới cánh cổng rồi từ từ mở cổng ra, không dám nhìn thẳng vào mặt hắn ,nó không nói gì, nhìn nó bây giờ chẳng khác gì một cái xác sống. Hắn thấy nó mở cổng liền sốt sắn:

– Sao cậu lại nghỉ học ?

-Tại vì…. – nó ấp úng

– Cậu nghỉ học là do mình à?

Nó im lặng không nói gì. Hắn liền nắm lấy tay nó, nó tuột tay hắn ra, hắn vẫn cố chấp nắm lấy tay nó kéo nó lên chiếc xe đạp.
– Cậu lên xe, mình cần đưa cậu đến nơi này để nói chuyện.
Nó bây giờ chỉ biết nghe theo lời của hắn thôi, vì nó sợ mất đi hai từ ” bạn bè ” mà hắn nói lúc nãy.
Hắn chạy đi một vòng cũng khá xa, trên đường không ai nói với nhau câu nào cả. Nó cứ suy nghĩ rằng nó và hắn chả có gì để nói với nhau, hay là hắn định nói sẽ tiếp tục làm bạn với nó, trong đầu nó chỉ nghĩ thế thôi.
Đến nơi hắn dừng xe lại, lại nắm tay nó kéo vào một bãi đất hoang, một bãi đất trồng đầy cỏ lau, tỏa ra một màu trắng toát đầy thơ mộng. Hắn kéo nó vào giữa cánh đồng cỏ lau. Nó hỏi hắn:

-Cậu đưa mình đến đây làm gì?

– Từ từ đã, đừng vội.- hắn nói với khuôn mặt lạnh ngắt

– Có gì thì cậu nói nhanh đi mình còn về nữa

Hắn im lặng một lúc lâu. Trong lòng nó đang rối bời, cả bầu trời xanh kia với nó quá rộng đến mức bao phủ, đè nặng lên người nó. Hắn nhín thẳng vào mặt nó, rồi nhìn chằm chằm vào đôi mắt như đang muốn tuôn nước mắt của nó. Hắn nói với giọng lạnh lùng:
– Mình không muốn làm bạn của cậu nữa

Chuyện gì đang xảy ra vậy ? nó nghĩ trong lòng. Vừa lúc nãy hắn còn nói bạn bè bây giờ tại sao lại vậy. Nó nhanh chóng nhớ lại cái đêm hôm ấy, nó tự trách mình không nên nói ra. Nghe xong câu nói của hắn, nó như bị ngàn con dao đâm vào tim, nước mắt nó không chịu ở yên, nó trào ra như một dòng suối. Nó muốn khóc lớn lên, nhưng lại cố kiềm chế lại, nghe rõ từng tiếng nấc:

-Tại .. sao..ứ…lại như.. ứ.. vậy ?

-Này… này sao cậu lại khóc như vậy ?
Hắn có vẻ rất lo lắng khi lần đầu nhìn thấy nó khóc sướt mướt như vậy. Nhưng rồi hắn bình tĩnh lại. Lấy tay đưa lên mắt nó, lau đi hai hàng nước mắt đang chảy như suối ấy. Hắn nắm lấy hai bàn tay đang yếu ớt của nó nói với một giọng diệu dàng:

– Mình không muốn làm bạn của cậu nửa vì…

– Vì..sao- nó hỏi

-Vì mình muốn trở thành… bạn trai của cậu, cậu đồng ý không ?

Nó ngớ người ra khi nghe câu nói của hắn. Cảm giác buồn vui lúc này xen lẫn trong nó

-Mình….

-Mình biết cậu thích mình. Đúng chứ? Mình biết chuyện ấy lâu rồi. Nhưng mình không dám nói ra vì chưa chắc chắn. Sợ cậu sẽ từ chối. Cậu có đồng ý để mình làm bạn traicủa cậu không?

-Mình…đồng ý – khuôn mặt nó đỏ như than
Hắn nghe nó trả lời mà lòng vui sướng vội bước tới ôm nó, nó thì như cũng vui sướng mà choàng tay ôm lại hắn. Hai người bây giờ có thể cảm nhận được từng hơi thở và nhịp tim đang đập loạn xạ. Một lúc sau, nó đẩy hắn ra, khuôn mặt hơi tí giận

-Cậu biết từ bao giờ, nhưng… hôm trước tại sao cậu lại bỏ lại mình… mình ghét cậu

-Mình biết từ bao giờ à…*cười*… từ lúc cậu …trao nụ hôn cho mình đó. Mình biết từ lúc đó, nhưng mình không phản ứng vì sợ cậu ngại, nhưng nụ hôn ấy ngọt ngào thật ấy
Nó nghe hắn nói mà ngượng đỏ mặt, không hiểu sao lúc đó lại làm như vậy mà rõ ràng lúc đây hắn ngủ rồi mà.

-Mình… xin… lỗi- nó nói

-Sao lại xin lỗi, hôn người mình thích là có lỗi sao- hắn cười

-Nhưng hôm trước sao cậu lại bỏ mình lại một mình, đồ đáng ghétttt

-Hôm ấy mình không cố ý. Thật ra bởi mình không muốn người mình thích phải tỏ tình với mình trước *mặt nó lại đỏ*, mình tính trở lại trại tí cho bình tĩnh thôi, tại mọi chuyện xảy ra nhanh quá, nhưng giữa đường thì có điện thoại nói rằng mẹ mình bị tai nạn giao thông….

Hắn chưa nói xong thì nó chen vào
-Thế bác ấy có sao không

-Mẹ mình chỉ bị trầy xướt nhẹ thôi, mà cậu gọi mẹ mình bằng BÁC đấy à, lúc trước gọi là dì thôi mà – hắn cười

-Ừa, thì sao- nó thản nhiên

-À mình quên mất bây giờ cậu là bạn gái của mình rồi cơ mà- nó nghe hắn nói liền đánh hắn một cái rõ đau *ui da, sao ác thế*
Hắn nhìn vào mắt nó, dang tay ra ôm nó rồi thủ thỉ

-Từ bây giờ cậu không được nhốt mình trong nhà nữa đấy, mình lo lắm.

Nó cũng từ từ cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể hắn, rồi trả lời

– Mình biết rồi, xin lỗi cậu

– Không sao đâu

Nói rồi hắn buông nó ra từ từ trao cho nó một nụ hôn, một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đầy tình cảm, mắt của nó mở to ngạc nhiên còn khuôn mặt thì đương nhiên cũng đỏ bừng rồi. Sau khi trao nụ hôn hắn nói

-Thôi, mình về thôi

Nó nhìn trời cũng thấy trời cũng gần sập tối rồi nên trả lời

– Ừ, mình về thôi

Nói rồi hắn nắm tay nó kéo ra xe rồi chở nó về. Trên đường hắn lấy tay nó choàng qua lưng bắt nó ôm lấy hắn. Nó hiểu ý, liền làm theo rồi tựa đầu vào lưng hắn.

‘Cảm giác này thật ấm áp’- nó nghĩ

Thế là trôi qua một buổi chiều, một buổi chiều đầy hạnh phúc.

*Mọi người có thể TẠM xem đây là phần kết cũng được, tại dạo này mình bận học nên nếu rảnh mình sẽ viết tiếp. Nhưng mình thấy tới chap này thì cũng là HE rồi*

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN