Cậu Bạn Đặc Biệt
Chương 1
Ngôi nhà giữa lòng thành phố, trắng muốt với hàng rào xanh cùng dàn dây leo nằm cuốn quanh lấy. Đây là căn nhà thứ…thứ mấy nhỉ cả nhỏ cũng không nhớ, nói chung là chuyển đi rất nhiều lần do công việc của cha nhỏ. Bây giờ nhỏ lại có cảm giác sắp chuyển đến một căn nhà mới, linh cảm thôi nhưng nhiều lúc giác quan thứ 6 cũng đúng.
Nhỏ xoay tay cầm bước vào nhà, tiện tay tháo chiếc khoác vứt vào máy giặt gần đấy. Đến phòng khách nhỏ thấy ba mẹ nhỏ đang nói chuyện gì đó, họ nhìn nhỏ. Xong giác quan thứ 6 đã nói đúng.
– Chúng ta sắp…_ Mẹ nhỏ lên tiếng
– Sắp chuyển nhà đúng không ạ?_ Nhỏ ngắt ngang
– Ừm, con tắm xong chúng ta đi liền, chuyện trường lớp con ba mẹ đã tính hết rồi.
Ba mẹ nhỏ luôn thế luôn làm trong âm thầm không cho nhỏ biết, đùng một cái là chuyển trường. Nhỏ cũng chả mấy ngạc nhiên, cảnh này xảy ra nhiều lần rồi. Nhỏ bước vào phòng tắm, nhưng vẫn nghe ba nhỏ nói với theo
– Chủ căn nhà này có quan hệ với con đấy.
“Quan hệ?”_ Nhỏ không để ý quan hệ gì chứ bạn bè, cô dì hay chú bác. Nhỏ lắc nhẹ đầu, xả dòng nước ấm xuống.
Xong xuôi, nhỏ lên phòng thu dọn đồ đạc vào chiếc vali rồi bước xuống nhà lên xe ba mẹ nhỏ đơi sẵn. Trong xe nhỏ không nói gì, mẹ nhỏ lên tiếng
– Chủ căn phòng của con là con trai.
“con trai? Tốt thôi đỡ phải dọn dẹp!”_ Nhỏ gật đầu đáp trả. Thật ra mấy căn phòng trước chủ cũ của nó là con gái mà toàn là con gái điệu chảy nước, khiến nhỏ phải sửa sang lại căn phòng cực đơn giản với 1 chiếc bàn học, 1 chiếc giường + 1 tủ quần áo, tường thì màu trắng trơn.
Nhưng đời không như là mơ. Nhỏ bước lên căn phòng mới của mình, toàn là Hello Kitty, nó toàn bằng màu hồng. Nhỏ chau mày chạy xuống hỏi mẹ nhỏ một lần nữa để xác định chủ cũ căn nhà là con trai và câu trả lời là “ừ”. Chắc chắn là bê đê!_ Nhỏ xác định. Nhỏ nằm lên giường, đúng là kì dị nhỏ chúa ghét Hello Kitty + màu Hồng sến súa của nó. Nhỏ dò xét căn phòng, ngoài Hello Kitty còn có những cây xương rồng be bé nằm ngoài cửa sổ, có một chiếc chuông gió_ đó là thứ thu hút nhỏ duy nhất. Chẳng phải nó đẹp mà là phát ra âm thanh rất êm khi gió lùa qua, như một bản giao hưởng số 9 của Beethoven và đặc biệt chiếc chuông gió này rất thân quen. Nhỏ thở dài… Những ngày tiếp theo sẽ là những ngày dài.
Khuya…
Thành phố chìm trong màn đêm yên tĩnh, mọi người đều đã yên giấc kể cả nhỏ. Chợt nhỏ nghe thấy tiếng động lạ trong phòng, nhỏ vơ lấy chiếc đèn ngủ thủ sẵn
– Ai? Trộm à?_ Nhỏ hỏi lớn
– Tớ không phải là trộm._ Người đó thanh minh. Giọng nói thật êm, trong trẻo và thậm chí là…dễ thương.
“Con gái à?”_ Nhỏ nghĩ thầm. Trong cái ánh sáng mập mờ của chiếc đèn ngủ, nhỏ cảm thấy khuôn mặt mập mờ đó trông rất quen cả giọng nói ấy nữa thật gần .Với tay bật công tắc đèn
– Ơ là con trai!_ Nhỏ ngạc nhiên rồi bụm miệng cười trước giọng nói như con gái của cậu. Nhỏ thấy mặt cậu buồn buồn nên đã trở về trạng thái bình thường cố nhịn cười vì thấy mình quá vô duyên
– Cậu là ai? Tên gì? Làm sao vô được đây? Mục đích?_ Nhỏ hỏi như tra khảo
– Tớ là chủ căn phòng này. Tên Hoàng. Tớ leo cửa sổ vào nó không khóa. Mục đích là tìm một thứ quan trọng._ Cậu trả lời rõ ràng, rành mạch
– Sao? Cậu là chủ căn phòng này? Cậu thích Hello Kitty?_ Nhỏ chỉ vào mặt cậu cười ha hả
– Con trai thích Hello Kitty không được à?_ Cậu bực
– Cậu mà là con trai, bê đê thì có!
– Này, cậu vô duyên quá!_ Cậu la lên
Nhỏ lại cười, hành động của cậu cứ như con gái.
– Cậu im đi được không?_ Cậu ta la lối
– Tui mắc cừi thì tui cừi chứ mắc mớ gì cậu!
– Cậu cười trên nỗi đau người khác!
– Ừ đó rồi sao?
– Im im im._ Cậu ta gắt, trong trẻo ngọt ngào làm sao
Mãi lâu sau nhỏ mới ngưng được, cậu bực rồi mệt cũng ngồi xuống ghế.
– Mà cậu đến đây tìm thứ quan trọng gì?_ Nhỏ hỏi vào chủ đề chính
– Một bức thư tỏ tình của một người con gái đưa cho tớ.
– Gì? Cậu cũng có người thích à? Đứa gay nào thế?_ Nhỏ cười nửa đùa nửa thật
– Này cậu muốn tôi chứng minh à?_ Cậu gắt
Cơn buồn ngủ lại kéo đến, nhỏ ngáp dài.
– Thôi không kiếm nữa cậu về đi.
– Không được thứ đó rất quan trọng!
– Chỉ là lời tỏ tình của một cô gái với cậu có gì mà đăc biệt
– Nhưng…nhưng… tớ lỡ thích cô ấy rồi
– Kệ cậu! Cậu muốn tìm gì thì tìm tôi không quan tâm, tôi ngủ đây._ Nói rồi nhỏ trùm mềnh kín đầu. Nhưng nhỏ đâu được yên, cậu tìm gì mà cứ loảng xoảng khiến nhỏ nhức cái đầu đong
– Này cậu không im lặng được à?
– Thì cậu ngủ tiếp đi
Rồi lại loảng xoảng, lạch cạch, loang choang.
– Axxx…..
Nhỏ leo xuống giường, kiếm phụ cậu. Nhưng cứ thấy ghét ghét sao ấy, nhỏ thì lục đục tìm mọi ngóc ngách còn cậu thì đứng chỏng chơ ra đấy thấy nhỏ nhìn thì giả vờ dòm dòm như tìm kiếm.
– Cậu có thành ý không vậy?_ Cậu gật đầu
– Tôi muốn ngủ, kiếm nhanh đi. Phiền!
3h…
Nhỏ ngáp ngắn ngáp dài mệt mỏi
– Thôi tớ về mai gặp lại._ Dứt lời cậu phóng ra cửa, để nhỏ lại trong lời nguyền rủa
– Sao còn chưa để tôi yên à?
Nhỏ bức bối leo lên giường vùi đầu vào gối ngủ ngon lành.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!