Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp - CHƯƠNG 131:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp


CHƯƠNG 131:


Đến lúc vào bữa ăn thì cả ông già tôi ngồi trề môi lắc đầu đông thanh.
– Bất công.

– Chuyện gì? Bà già nên tiếng.

– Bỏ nhà đi đến lúc về lại được ăn ngon.

– Giỏi ông thử bỏ đi. @@

Bữa ăn gia đình. Nhưng toàn bị tra khảo. @@

– Thế bao giờ con trai lại bỏ hai thằng tao ở nhà? Ông già tôi

– Ơ anh P về luôn chứ bố. Linh

– Tao còn lạ nó, nó chắc sắp sinh nhật bà kia nên mò về thôi.

– Con về một tuần.

– Tao biết ngay mà. Ở đấy bớt gây chuyện đi, chú ý học hành vào.

– Ơ bố biết….

– Con gái hôm nay ngố quá. Con nghĩ sao mà bố mẹ mặc nó một mình thế được.

– Thế sao..

– Bố mẹ quản thôi chứ đâu muốn mất dấu nó nữa. Nói cho mọi người để nó lại biến à?

– Chỉ bố mẹ hiểu con.

– Có tao thôi, mẹ mày định phi ngay vào hôm biết tin đó.

– He he, vậy là mẹ không được rồi. Cái gì cũng phải từ từ. Phải không bố?

– Thế mày đã từ từ chưa hay….

– Không nhắc bố ạ.

– Vậy cái nhà mà chứa cậu như thế nào?

– Cô chú ấy cũng tốt lắm, dễ tính như bố mẹ ý.

– Thế mới có thêm một cô em gái hả? Bà già tôi

– Con còn nhiều em gái lắm. @@

– Vậy bé?

– Bé là bé thôi.

– Hứ, không phải em gái ạ?

– Không.

– Anh P kìa bố mẹ.

– Bé là em ruột rồi.

– Thật không ạ?

– Ơ hay, thế thì sao nữa.

– Dạ.

– Mà cu cậu kia còn….

– Bé đá rồi.

– Anh tưởng?

– Ơ hai cái đứa này, đang ngồi với người lớn đấy nhớ. Bà già tôi.

Mọi chuyện lại trở về chuyện cuộc sống học hành sinh hoạt.

Mãi tối muộn thì mới giải tán được. @@

Tôi lại lấy coffee ra ban công. Hai ông bà già vẫn để im cho tôi cái ghế đá ở đây. Và có vẻ ghế vẫn khá sạch.

– Mày vẫn như vậy.

– Nhưng con thấy hình như giờ thói quen lên đây không còn là của riêng con.

– Thì tao nhớ mày cũng phải lên đây ngồi.

– Vậy cơ ạ?

– Mày lại nói kiểu gì đấy?

– Không….. Nhưng con cũng nhớ nhà nhớ mẹ mà.

– Còn con Nhi.

– Mày tránh được mãi à? Bà nói chăn luôn.

– Mẹ không phải lo đâu, con về đây là con đã chuẩn bị tinh thần rồi.

– Thế mày thử nghe nó nói hẳn hoi lần nào chưa?

– Con cũng đang đợi đây, con còn một số thắc mắc nữa.

– Bình tĩnh. Nhớ đấy.

– Con biết mà…. Mà cu kia có phải người yêu bé Linh không mẹ?

– Đúng nó đấy. Mà giờ này nó làm gì ở đây vậy?

– Lâu lâu vẫn chưa có trò gì ngịch.

– Mày lại định làm gì hả?

– Con đùa chút thôi.

– Liệu đấy.

– Mẹ xem nhớ.

Tôi đi vòng xuống bật tường ra túm gáy cu cậu. Một tay bịt mồm.

– LINH ƠI ANH BẮT ĐƯỢC TRỘM. ANH CHO MỘT TRẬN NHỚ.

Linh nghe thấy thò đầu ra cửa sổ rồi chạy ngay xuống.

Tôi nhẹ nhàng cho cu cậu một lên gối.

– Anh làm gì vậy anh P?

– Anh bắt trộm.

– Bạn của bé mà.

– Bạn thôi hả? Bạn thì đánh tiếp.

– Á, bạn trai bé.

– Thế, nói sớm có phải đỡ không?

Thả cu kia ra Linh chạy ngay lại đỡ.

– Thế hai đứa có chuyện gì?

-….

– Nói nhanh.

– Dạ, chuyện là hôm qua bạn Hà gần nhà em không có xe đi học, vậy là em chở bạn ấy đi. Nhưng Linh nhìn thấy nên….

– Ha ha, bé ghen nữa à?

– Hứ cho lần sau chừa mà anh.

– Vậy cậu em ở đây từ lúc nào vậy?

– Ăn cơm ở nhà xong em chạy sang luôn ạ.

– Thế định đứng đến bao giờ?

– Thì…. Đến lúc Linh tha lỗi cho em.

– Thế gặp anh là mày may đấy, chứ cái Linh chắc ngủ từ nãy rồi. @@

– Hứ, em vẫn ngồi nhìn ở cửa sổ kìa. @@

– Lộ rồi nhớ. Thôi hai đứa làm lành được thì nhanh đi.

– Anh P lừa em nữa. Linh chu mỏ

– Cô chả vui quá còn gì? Không có tôi chắc hai đứa thi gan với nhau hết đêm.

– Anh chả đang thi gan với chị Nhi còn gì?

– Là sao?

– Anh bỏ đi chị chờ anh từ đó đến giờ.

– Vậy à? Đáng để tin.

– Anh nói vậy là sao?

– Nhiều cái cô chưa biết đâu?

– Anh nói khó hiểu quá.

– Chờ đi, câu trả lời. Anh cũng đang chờ đây.

– Mấy hôm nữa sinh nhật tao có mời cả nhà con Nhi đấy.

Bà già nói ngay bữa sáng.

– Vậy cũng được.

– Mày nói vậy ý gì?

– Con thì thế nào cũng được.

– Mày làm gì cũng phải nghĩ vào con ạ.

– Hai tháng đủ để con nghĩ rồi.

– Tao sẽ xem mày nghĩ được những gì.

– Ba ngày nữa thôi mà ạ.

– Thế mày có lên HN không?

– Không, tiền nhà trọ thì chắc mẹ không quên chứ?

– Mày cũng giỏi đấy. Tao trả trước thêm một năm rồi.

– Vậy thì con lên đó làm gì?

– Tuỳ mày.

– Mà con về sinh nhật mẹ mà mẹ cứ nói chuyện đâu đâu.

– Ừ thì sinh nhật tao. Vậy quà mày chuẩn bị đâu?

– Đây này, lù lù một đống đây này.

– Tao chê đấy, quá khác xem nào.

– Vâng ạ. Mẹ chờ thêm không được ạ.

– Thì tao chờ. Quà của con trai mà.

– Thế mà chê quà này. @@

– Tao chê đấy, mà giờ mày định làm gì?

– Dạo loanh quanh thôi ạ.

– Rồi, kệ mày, ăn đi đã.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN