Câu chuyện về Mèo Ú và Sói Xám . - Chương 1 : Một năm đầy gian nan ...
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Câu chuyện về Mèo Ú và Sói Xám .


Chương 1 : Một năm đầy gian nan ...


Chương 1

\” Mèo Ú \” là biệt danh ở nhà của tôi , của Trần An Hạ tôi . Dù tên tôi có nghĩa là mùa hè bình yên , thì bố mẹ tôi hễ khi muốn kêu tôi đều gọi : \” Mèo ơi !!! \” hoặc \” Ú !!! \” , cứ vậy đấy . Nếu các bạn có thắc mắc về biệt danh \” Mèo Ú \” của tôi thì , và nếu các bạn không thắc mắc . Không sao , trước sau gì tôi cũng trả lời ấy thôi .

Lí do bố mẹ tôi đặt tôi như vậy , vì cái ngày mẹ tôi khi đang mang thai tôi được ăn uống rất là dinh dưỡng như hàu , óc lợn , … , nên cho tới ngày sinh tôi ra , một đứa bé mũm mĩm mà da dẻ giống bà nội không khác gì . Trắng bóc như lòng trắng trứng gà .

Từ 3 , 4 tuổi đến 11 , 12 tuổi . Mọi đứa trẻ trong xóm tôi đều năng động , nghịch ngợm thích vận động vui chơi ngoài công viên . Còn tôi ? Trèo lên mấy chỗ cao nằm ngủ , không thì đi lang thang khắp khu phố xin quà kẹo ăn từ mấy ông mấy bà lão , hoặc cứ ở nhà lăn ra ngủ . Đừng tưởng tôi mũm mĩm là coi thường , cho đến nay cũng chỉ dưới 70 cân và trên 60 cân thôi . Đã được rèn luyện võ thuật từ hồi còn bé tí , cộng thêm với mấy việc leo trèo cao , phản xạ điều kiện của tôi hơi bị nhanh nhẹn đấy nhé .

Mùa tựa trường đã đến , cái nắng chói chang buổi trưa của giữa tháng 8 khiến bao nhiêu học sinh phải gục ngã . Việt Nam giáp biển Đông , ở thành phố Hồ Chí Minh chỉ tồn tại 4 mùa rõ rệt . Mùa mưa và mùa mưa bão , mùa nắng nóng và mùa nóng muốn chảy mỡ lợn . Năm nay cũng là đàn anh đàn chị giữa cấp ba , thời gian tập chung giữa trưa , từ khu phố nhà tôi ra quận Q cũng khá xa , chỉ muốn gạ thằng nào đó để nó chở mình đi .

Nhưng bố mẹ dạy bảo tôi quá tốt để có thể gạ người ta , thôi thì mình cứ làm người lương thiện vậy . Cưỡi con ngựa sắt , kiên trì đạp đến trường . Nắng nóng muốn cháy tóc mà cứ phải mặc áo dài đến trường , mồ hôi chạy như suối chảy , bước vào lớp tôi chỉ nằm bẹp dí xuống bàn và thở hồn hền .

– \” Hoàng Thượng !!!!!!!!! ~ \”

Tiếng nói nam thanh cao chót vót vang lên từ hàng lang , đến khi trong lớp 11B7 thấy một thằng con trai đẹp xuất hiện , ba lô màu hồng đậm kim tuyến , trên đầu kẹp tóc hình trái tim một bên mái . Đó là \” Phi Tần \” của tôi , Trần Anh Duy , hay còn biết đến với biệt danh là Duy dẹo . Một cái ngẩng đầu lên tôi cũng làm không nổi , giọng khàn mất nước lên tiếng .

– \” Bình thân , trẫm không tiếp , mệt thấy mẹ luôn này . \”

– \” Hoàng thượng … ý , mồ hôi ghê quá ~ … Chàng đừng lo , có thiếp . \” – Thằng đấy lấy trong ba lô chai xịt khử mùi , liền xịt một hơi vào tôi . – \” Hoàng thượng thấy đỡ hơn chưa ? \”

– \” Đỡ được … \” Chết liền .

– \” Hoàng tượng … \” – Nó ủi mông xuống ngồi kế bên tôi , giọng điệu có khá nghiêm túc . Nhưng tôi vẫn không mảy may quan tâm đến , chỉ vảnh tai lên lắng nghe . Nó tiếp tục : \” Thiếp cho một thông báo cho chàng … Chàng ơi … híc … Sau tất cả , xin chàng đừng thù ghét gì thiếp … Thiếp chỉ lắng nghe tiếng bảo của con tim … như chàng đã dạy … \”

Tao dạy mày hồi nào ?

– \” Chàng hãy luôn nhớ rằng , dù cho có chúng ta có xa nhau cách mấy , thì thiếp vẫn luôn nghĩ đến chàng mọi lúc mọi nơi . Tình yêu của chúng ta sẽ mãi tồn tại … Hoàng thượng . \”

– \” Chuyện gì ? Muốn xin xỏ gì nói thẳng ra hết luôn đi , nàng cần gì ái ngại với ta , chẳng phải lúc nào nàng cũng vậy sao … \” – Tôi lười nhác mở miệng .

– \” Thiếp … đã chót dại chọn vào ban Xã Hội ạ . \”

… Hả ?

Tôi ngẩng đầu lên nhìn kẻ kế bên , đôi mắt trợn lên đầy kinh ngạc nhìn Anh Duy . Trong đầu xuất hiện hàng ngàn câu hỏi : \” Đùa à ? Đúng không ? Vậy thì tao biết nói chuyện với ai đây ? Không lẽ thành con tự kỉ một mình ? Đứa nào giúp tao mỗi tiết Văn và tiết Sử ? Mày đi tao biết nói chuyện phiếm vớ va vớ vẩn với ai ? Sao tự nhiên lại chọn ban Xã Hội ? \” Chưa kịp định hình lại tinh thần , dự định mở miệng hỏi tại sao thì nó đã bật dậy , ôm mặt khóc òa như vừa mới chia tay đau đớn , vụt chạy khỏi lớp tôi .

– \” Thiếp xin lỗi ~ \”

– \” Ê , gì kì vậy ? Đừng có đi , ĐỨNG LẠI ĐÓ CHO TRẪM !!!! \”

Vừa dứt câu tôi liền đuổi theo . Đến cửa lớp thì không may , đầu đụng vào khuôn ngực cứng rắn của ai đó , khứu giác hoạt động nhiệt tình , tôi ngửi thấy mùi nước hoa nhẹ nhưng lại đầy nam tính , lực mạnh kéo tôi lùi về phía sau , tay chạm trán khó chịu nhìn đối phương .

Hứa .Vỹ . Khôi

Tên playboy khét tiếng , vào trường cùng năm với tôi mà đã nổi tiếng như cồn . Hắn ta nổi tiếng ăn chơi hư hỏng , thay bồ như thay áo , thiếu gia công tử gia đình giàu có nhất nhì thành phố nên có quyền kiêu ngạo . Đây chính là cái thể loại đàn ông tôi ghét nhất , ngứa mắt vô cùng . Áo đồng phục mặc tha rông ngoài quần , nút áo cởi ra đến nút thứ ba , tóc nhuộm màu đỏ nâu , cắt theo kiểu Hàn Quốc hiện đại nhất , đeo khuyên tai hai bên và luôn mang những đôi giày hàng hiệu mắc tiền đến trường .

Bộ trường lớp là vũ trường hội tiệc chắc ?!

Xung quanh hắn luôn có bạn bè , luôn có các bạn gái nữ sinh xinh đẹp , dễ thương . Khác với hắn , tôi xung quanh bạn thường còn ít hơn nói chi đề cập đến bạn thân , tôi chỉ có mỗi mình Anh Duy là bạn thân thiết từ hồi cấp 2 đến giờ . Cho cùng , một phần nhút nhát trong tôi khiến tôi khó mà bắt chuyện , nhất là nam sinh . Nói thẳng ra , tôi không thích con trai . Trừ người thân thiết và Anh Duy , còn lại đàn ông trên Trái Đất , dù đẹp nhất hay xấu nhất , tôi hoàn toàn không muốn tiếp xúc với họ !

Hứa Khôi Vĩ đưa cặp mắt phức tạp nhìn xuống , đối diện ánh mắt phận nỗ của tôi . Hắn ta cao hơn hẳn tôi một cái đầu , từ trên hắn ngước xuống nhìn tôi như vẻ khinh thường . Tôi ghét ! Không ưa , không muốn ở gần hắn ta !

Mặc kệ , hắn và mấy đứa con gái khác đang quấn quít quanh hắn , bọn họ cản đường tôi thì tôi đi đường khác . Chạy ra cửa lớp phía sau và phóng ra ngoài , địa điểm đầu tiên là danh sách lớp ban Xã Hội , từ đó tính tiếp sau . Chỉ chăm chú cắm đầu chạy hụt hơi , không biết có một người đằng sau theo dõi từng biểu cảm đến hàng động của Trần An Hạ .

_________ Giải phân cách thần kỳ ________

Chạy , lại chạy và vẫn tiếp tục chạy . Mồ hồi chảy nhiều đến mức cả tóc lẫn áo dài đều ướt , như mới vừa tắm xong , nhưng không sao màu da tôi trắng đến nỗi trùng màu với áo ngực và áo dài , không thấy gì ngoài một màu trắng bạch .

Khi vừa đến khu ban Xã Hội thì chuông reo , lại phải chạy vòng về khu Tự Nhiên trước khi giáo viên chủ nhiệm đến . Nhìn thấy thầy chủ nhiệm đang bình thản gần đến hàng lang lớp , tim tôi như điên loạn lên , một hơi liều mạng phóng về lớp học . Khi cả lớp đồng loạt đứng lên chào giáo viên thì tôi cũng đứng kịp lúc , tham lam hít thở không khí như chưa từng thở .

– \” Sao thở dữ dội vậy ? Em Hạ An . Đến trường trễ giờ à ? \” – Tiếng thầy giáo đùa vừa dứt thì cả lớp đồng loạt cười khì lên .

Tôi nhìn thầy cười lấy lệ , ôm tim đập nhanh và mạnh do vừa mới chạy xong liền hồi , đầu gục xuống bàn học . Thầy giáo giới thiệu sơ qua về bản thân và nội quy nhà trường , rất nhanh chóng rồi đến điểm trọng tâm . Bầu ra ban cán sự lớp . Dù cho thầy giáo có nói gì thì cũng không loạt vào tai tôi chữ nào , sức lực của tôi vẫn chưa hồi phục cho đến khi thầy giáo và cả lớp bầu ra lớp trưởng . Tôi mới ngẩng đầu lên nghe rõ , biết để không gây tội với lớp trưởng .

– \” Có ai xung phong làm lớp trưởng không ? \”

Không một bóng dáng người trả lời , đến khi một cánh tay giơ lên thì tiếng xì xào bàn tán lại vang lên khắp lớp học , đến cả thầy giáo cũng bất ngờ nhìn . Giọng nói phát ra từ kế bên tôi , một linh cảm chẳng lành nổi dâng lên , từ khi nào bàn tôi gia tăng số lượng vậy ?

– \” Để em . \”

Lại là Hứa Vỹ Khôi !!!!

– \” Bất ngờ thật … Vậy từ nay lớp trưởng lớp ta sẽ là bạn Vỹ Khôi nhé . \”

Năm nay sẽ là một năm đầy gian nan …

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN