Cẩu Huyết Trùng Thiên - Chương 4: Hoàng Khắc Tiền
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
181


Cẩu Huyết Trùng Thiên


Chương 4: Hoàng Khắc Tiền


Mà Võ Quốc An hắn năm nay đã 16 tuổi rồi, tuy nhiên với tư chất phế vật của mình thì hắn năm nay tu vi thậm chí còn không đột phá nổi phàm cảnh tầng một. Người ngoài biết đến hắn như một tên cực phẩm phế vật. Đúng là Hổ phụ sinh Khuyển tử.

Cha hắn là thiên tài ngàn năm có một của đế quốc, tám tuổi luyện võ, mười tuổi thoát phàm, mười bốn tuổi tỏa cơ, hai mươi mốt tuổi thông huyền, ba mươi ba tuổi thông huyền thập trọng đỉnh phong. Một thân tu vi đã ngang hàng thậm chí vượt trội so với các trưởng bối đời trước của các đại gia tộc trong đế quốc thậm chí là các đế quốc láng giềng. Tư chất cha hắn thậm chí còn được người của Thiên Vũ tông để mắt tới. Phải biết Thiên Vũ tông thế nhưng là tông môn chưởng quản nhiều cái đế quốc như Hoàng Nguyên đế quốc a. Đừng nhìn Hoàng Nguyên đế quốc to lớn như thế. Thực ra hàng năm đều phải nạp lên các tông môn bên trên một lượng tài nguyên không hề nhỏ. Có người tự hỏi tại sao không phản kháng. Phản kháng cái rắm a, người ta tùy tiện phái ra vài tên chấp sự đến đây thì không còn cái gọi là Hoàng Nguyên đế quốc nữa a.

Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến:” Kí chủ trong một tháng phải tìm hiểu nguyên nhân cái chết của mình và phải trả thù đích đáng những kẻ hại chết ngươi trước đây”. Nhiệm vụ hoàn thành tặng một thẻ triệu hoán hộ pháp, kinh nghiệm 1000. Nhiệm vụ thất bại ắt có trừng phạt tùy theo mức độ điều tra cũng như trả thù.

“Ân, thì ra ta là bị hại chết a, vậy được, đến đi, ta sẽ trả thù giúp chủ nhân trước của thân thể này vậy, coi như báo đáp công ơn nhường thân thể”

“Kí chủ cũng đừng quá không muốn mặt đi, chả phải ngươi là vì phần thưởng nhiệm vụ quá hấp dẫn sao”.Trong đầu Võ Quốc An vang lên thanh âm của hệ thống.

Hắn không biết nói gì hơn. Không muốn dây dưa tiếp với hệ thống bèn đứng dậy đi một mạch ra khỏi phòng.

Vừa bước ra khỏi Túy Kiều Lâu thì hắn gặp được ngày cái tên đáng ghét Hoàng Khắc Tiền. Hắn là con của Thân vương Hoàng Bá Tuyền, đệ đệ duy nhất của đương kim hoàng đế Hoàng Bá Tần. Cái tên này là một trong những tên thường xuyên khi dễ hắn thời gian gần đây, ỷ lại vào gia tộc mình hắn không hề kiêng nể gì Võ Quốc An.

“Sao cái tên phế vật Võ Quốc An ngươi còn xuất hiện ở đây??”

Vừa thấy hắn tên Hoàng Khắc Tiền một mặt vô cùng khiếp sợ hỏi.Trong lòng thầm nghĩ:” chả phải cha nói Triệt Hồn thủy này có thể làm tiêu tán trực tiếp linh hồn của Phàm cảnh sao, sao hắn có thể còn sống, mà nhìn có vẻ càng khỏe mạnh như vậy được”

“Sao, chả lẽ ta muốn đi đâu, ở đâu ngươi Hoàng Khắc Tiền có thể cản được sao???””.

Trên miệng nói vậy trong lòng đã nổi sóng.

” Chắc chắn tên này có liên quan đến cái chết của chủ nhân cũ thân thể này”

“Ha ha, hôm nay ngươi có vẻ mạnh miệng nhỉ, ngươi còn muốn ăn thiệt thòi a”. Vừa nói Hoàng Khắc Tiền vừa ra hiệu cho mấy tên hạ nhân đứng ngay sau hắn. Dù trong lòng hắn không biết tại sao Võ Quốc An còn sống nhưng cái này bây giờ không quan trọng, chuyện đó về hỏi phụ thân đại nhân là xong. Còn về bây giờ hắn muốn hành hung cái tên Võ Quốc An này một trận cho hả giận.

“Ha ha, giám đắc tội với thiếu gia nhà chúng ta, ngươi đây là muốn ăn đòn”.Vừa nói hai tên nô tài vừa bắt đầu động thủ.

“Hừ chỉ là phàm nhân cảnh tầng sáu mà thôi, còn coi ta thật sự sợ các ngươi quá a.”

Hắn cũng không đứng yên, trực tiếp xuất thủ.

“Các ngươi xem như là những kẻ đầu tiên cho ta khai đao đi, à nhầm, khai thủ.”

“Bạo liệt thủ”.

Cùng lúc song trảo của hai tên hạ nhân muốn bắt lấy Võ Quốc An thì tay của hắn cũng đến mặt đối phương.

” Bốp” Hoàng Khắc Tiền cảm thấy vui sướng vì hắn đã có thể tưởng tượng ra cảnh Võ Quốc An bị hành hung một trận.Phế vật cũng chỉ là phế vật mà thôi. Đang định mỉa mai thì hắn ngạc nhiên đến há cả mồm ra. Không giống như trong tưởng tượng của hắn, người bay ra ngoài lại là hai tên hạ nhân của mình.

“Thật mãnh liệt a, quả nhiên huyền giai cao cấp vũ kỹ “

Trong lòng Võ Quốc An nổi lên một sự rung động, đây là vì tu vi ta còn quá yếu, nếu ta đạt cảnh giới cao hơn thì có thể phát huy uy lực của nó a.

Đối diện hắn Hoàng Khắc Tiền nửa ngày vẻ mặt còn có chút mộng bức.

“Con mẹ nó a,ta đây là đang nằm mơ a.”

“Ngươi nếu là còn gây hấn ta, ta sẽ cho ngươi nằm đó như bọn chúng.”

Vừa nói hắn vừa xoay người rời đi.

“Hừ lão tử không tin tà.” Hoàng Khắc Tiền trực tiếp động thủ.

“Hệ thống, cho ta kích hoạt công năng thứ hai danh hiệu a”

“Kí chủ kích hoạt thành công.” Ngay sau tiếng hệ thống vang lên, một luồng uy áp từ cơ thể hắn phát ra.

Hoàng Khắc Tiền vốn đạt đến Thoát Phàm cảnh tầng một. Danh hiệu vừa kích hoạt khiến hắn cảm thấy một áp lực rất lớn, áp lực này giống như hắn thấy được ở trên người ca ca hắn vậy. Mà ca ca hắn là ai a, là Hoàng Khắc Tài, thiên tài của Hoàng gia học viện, năm nay mới 21 tuổi đã đạt đến Tỏa Cơ cảnh a. Hắn khiếp sợ không thôi, liền dừng tay lại ngay lập tức. Thấy bóng hình Võ Quốc An đi thật xa, hắn đứng ngơ ngác hồi lâu, sự tức giận đạt đến cực độ.

” Không thể nào là hắn a, mới vừa rồi chắc chắn có người âm thầm giúp hắn, đúng, chắc chắn là vậy. Ta còn không tin chỉ bằng hắn cái tên phế vật này có thể uy hiếp được ta.”. Nghĩ rồi hắn quay người về Thân Vương phủ, hắn muốn thông báo lão phụ thân biết tin tên Võ Quốc An này còn sống, chuyện này quá quỉ dị, không thể sơ sót.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN