Chàng PT Của Tôi - Chương 1: Không Cố Ý
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Chàng PT Của Tôi


Chương 1: Không Cố Ý


Chiếc xe bốn chỗ màu đen dừng trước cổng trung tâm thể hình có tiếng của Sài Gòn. Một cô gái tóc búi cao, mặc đầm yếm jean màu xanh có khuôn mặt tròn rất dễ thương, dáng người mũm mĩm bước xuống xe. Cô tên là Như Ý cao 1m65, nặng 65kg, năm nay vừa tròn 20 tuổi là sinh viên của trường đại học Y. Hiện cô đang được nghĩ hè nên đăng ký khóa học gym tại trung tâm và thuê huấn luyện viên cá nhân giúp mình tập luyện với mong muốn giảm cân.

Mấy ngày trước cô đã đặt lịch học với PT (huấn luyện viên cá nhân) của cô, chiều nay là buổi tập đầu tiên vậy mà hai tiếng trước anh PT gọi điện đến xin lỗi vì anh có việc bận đột xuất không đến được nên có nhờ bạn anh sẽ hướng dẫn tập cho cô ngày hôm nay. Cô vui vẻ đồng ý.

Như Ý đến trung tâm sớm hơn giờ tập. Cô muốn đi dạo thử một vòng tham qua trung tâm. Cô đi đến căn tin mua nước ngọt uống. Cô đi lại bàn vừa kéo ghế định ngồi xuống thì chàng trai ngồi bàn phía trước đứng dậy khoác balo lên vai không để ý cô phía sau nên nguyên balo đánh trúng vào đầu cô.

“Ui da… đau quá.” Như Ý nhăn mặt, ôm đầu xoa xoa chỗ bị đau.

“Xin lỗi… tôi không biết có người phía sau. Cô có sao không?” Anh chàng hốt hoảng khi biết mình vô ý làm trúng người khác, anh quay lại xin lỗi cô gái phía sau.

“Không sao…”Như Ý xua tay, lắc đầu, quay qua nhìn anh ta.

“Lại là anh…” Cô cong môi, nhăn mũi, chỉ tay vào mặt anh ta.

“Sao lúc nào tôi gặp anh cũng có chuyện hết vậy? Hôm qua ở trung tâm thương mại. Tôi vấp phải chân anh nên bị chụp ếch khiến tôi mắc cở muốn độn thổ. Ngày hôm nay lại bị balo anh đánh trúng vào đầu. Thật bực bội quá đi.” Như Ý giậm chân, nhăn mặt, khó chịu nhắc lại chuyện xui khi gặp anh.

“Tôi xin lỗi. Chuyện hôm qua là do cô không để ý dưới đất khi đi ngang qua bàn tôi, cô vấp phải chân tôi té là do cô không nhìn đường, không phải lỗi tại tôi còn hôm nay không phải tôi cố ý. Lần nữa tôi xin lỗi cô. Xin phép… tôi có việc đi trước.” Anh cố gắng giải thích cho xong rồi nhanh chóng bỏ đi.

“Ơ… anh kia tôi chưa nói xong mà… tên đáng ghét… mong sao tôi đừng gặp anh nữa…” Như Ý cảm thấy tức tức với thái độ của anh ta. Cô uống nước ngọt cũng không trôi nên bỏ dở ly nước trên bàn bước đi lên phòng tập.

Như Ý vào phòng thay áo thun ngắn tay màu nâu, quần lửng thun màu đen ôm sát cơ thể co giản thoải mái dành cho tập gym. Cô mang giày thể thao màu đỏ đi vào phòng tập, nhìn xung quanh phòng tập một vòng thầm nghĩ: “đúng là trung tâm tập thể hình năm sao rất sang, rộng rãi, các máy tập rất mới và hiện đại.” Cô rất hài lòng với sự lựa chọn đúng về trung tâm này. Cô phải đi kiếm PT hướng dẫn chứ.

“Anh ơi. Cho em hỏi anh Quang Đăng có ở đây không anh?” Cô không biết mặt mũi anh PT nên nhờ người giúp.

“À. Có em. Ở đằng kia. Quang Đăng… có người kiếm.” Anh ta liền chỉ tay về phía anh chàng đang xoay lưng và gọi lớn.

“Dạ.” Quang Đăng nghe tiếng đàn anh cũng là PT trong phòng tập gọi liền quay người bước đi lại.

“Hả…” Như Ý tròn mắt, há miệng chữ o bất ngờ khi Quang Đăng vừa xoay mặt qua. Cũng đâu riêng mình cô. Quang Đăng cũng ngạc nhiên không kém khi thấy cô.

“Cô là Như Ý… khách hàng Vip của anh Quân đúng không?” Anh liền hỏi khi thấy cô.

“Đúng vậy… còn anh là Quang Đăng là bạn của anh Quân, sẽ hướng dẫn buổi tập đầu tiên cho tôi hôm nay?” Đầu óc cô trở nên hoang mang nên muốn hỏi để khẳng định lần nữa.

Quang Đăng gật đầu, giơ tay ra để bắt tay với cô để tỏa thành ý giản hòa và nói: “Tôi tên Quang Đăng. Hôm nay tôi sẽ hướng dẫn thay cho anh Quân. Rất mong cô hợp tác vui vẻ.”

“Xí… Bắt đầu tập đi.” Cô cắn môi, cong môi, phớt lờ ý muốn bắt tay của anh, cô bước đi tới xem các máy tập, không thèm đáp lại thành ý giản hòa của anh.

Anh rút tay lại, gượng cười: “Trước tiên bắt đầu vào bài tập. Chúng ta khởi động cho nóng người trước. Cô hãy làm theo các động tác của tôi nhé.”

“Được thôi.” Cô trả lời ngắn củn.

Cô chỉ nghe anh nói, rồi làm theo ý mình. Không thèm nhìn động tác tay chân của anh. Mắt cô cứ nhìn đông nhìn tây.

Cô khiến anh khó chịu trước sự không hợp tác của cô. Anh luôn nhắc nhở cô chú ý làm theo anh. Nhưng cô luôn cố ý không làm theo.

Anh càng nhịn cô thì cô lại làm tới nhằm mục đích chọc tức anh.

“Các động tác khởi động sẽ giúp tránh những hiện tượng co rút cơ làm đau nhức, mỏi cơ khi tập luyện. Cô tập sai động tác thì cơ thể không duy trì đủ sức bền và gây những chấn thương không cần thiết trong luyện tập.” Anh cố gắng nói rõ cho cô hiểu.

Cô cong môi, khuôn mặt dửng dưng không thèm nghe anh nói.

“Tôi khởi động xong rồi. Tôi muốn lên máy tập.” Cô cứ thích làm theo ý mình.

“Khoan đã. Cô mới khởi động có 5 phút mà. Chưa được lên máy tập đâu.” Anh cố ngăn cô lại. Cô có để ý nghe anh nói đâu.

Cô đi tới máy chạy bộ. Bấm bấm nút khởi động, chỉnh tốc độ chạy bộ, không cần anh hướng dẫn vì máy chạy bộ này ở nhà cô có.

Quang Đăng chỉ biết lắc đầu, đứng kế bên quan sát cô. Anh cố gắng chịu đựng khách hàng của anh Quân thôi.

Như Ý không thèm để ý đến Quang Đăng hướng dẫn đúng tư thế tập cho cô với các máy tập. Cô cứ né tránh, ương bướng không nghe lời anh nên cô chỉ tập khoảng nửa tiếng sau.

“Tôi mệt rồi. Tôi không tập nữa. Tôi về đây.” Cô thở không ra hơi, liên tục xoa tay, bốp bốp tay cho đỡ nhức.

Anh chỉ biết cười gượng trước sự cứng đầu của cô: “Vậy thì kết thúc buổi tập hôm nay. À… sau khi tập gym, cô nên đến phòng xông hơi nhé. Xông hơi sẽ giúp cơ thể cô trở nên nhẹ nhõm, thư thái, giảm đau khớp, giảm căng thẳng mệt mỏi.”

“Hứ… tôi biết rồi. Bye!” Như Ý luôn cảm thấy khó chịu với anh.

“Bye…” Anh chỉ biết cười trừ.

Nghe anh nói Như Ý cũng tò mò đi vào phòng xông hơi thử. Như Ý cảm nhận lời anh nói là đúng. Sau khi xông hơi xong cô cảm thấy rất khát nước đi đến căn tin mua nước ngọt uống.

“Chị ơi. Bán cho em ly coca.” Như Ý gọi món nước cô thích.

“Khoan đã. Cô chỉ được uống nước lọc hoặc nước cam ít đường sau khi tập xong.” Quang Đăng bất ngờ xuất hiện ngăn cô gọi nước.

Cô nhướng mài, nói giọng khiêu khích anh: “tôi thích.” Cầm ly nước ngọt từ tay chị bán hàng uống một hơi trước mặt anh. Cô cười khẩy với anh một cái rồi quay lưng bỏ đi.

“Haiz… cứng đầu như vậy sao mà giảm cân được.” Anh chỉ biết thở dài. Hôm nay là ngày nghỉ phép của anh, cứ nghĩ sẽ thoải mái nghỉ ngơi ở nhà. Ai dè phải gặp khách hàng ngang bướng như vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN