Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em. - Chương 1 : Tần Di Y.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
569


Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em.


Chương 1 : Tần Di Y.


Tôi tên Tần Di Y hiện đang sống một mình ở thành phố Y, công việc hàng ngày là bán hoa của chính tiệm mình mở, tuy năm nay đã hai mươi sáu tuổi nhưng đến giờ vẫn ế ra đấy, không đúng! Phải nói là từ trước đến giờ dù là còn đi học thì vẫn chẳng có một ai theo đuổi cả, và đây cũng chính là mối lo ngại lớn nhất của tôi hiện giờ vì lúc nào mẫu thân đại nhân cũng muốn tôi đi xem mắt, mặc dù tôi không muốn.

“Này, cậu đang nghĩ gì vậy?”

A Mạc ngồi đối diện, khẽ nhíu mày khi thấy tôi mãi mê trong những dòng suy nghĩ, nhìn xuống ly trà còn nóng tôi khẽ thở ra.

“Mẫu thân đại nhân muốn mình đi xem mắt”

“Ừ! Vậy thì đi đi”

Thấy vẻ mặt thản nhiên của A Mạc tôi cũng chẳng lấy gì làm lạ, tuy cả hai bằng tuổi nhau nhưng A Mạc đã có hai đứa con rồi, còn tôi thì sắp thành bà cô già cũng nên.

“Nè! Cậu đã hai mươi sáu rồi đó, cậu biết phụ nữ chúng ta không có nhiều tuổi xuân đâu!”

Trán rịn mồ hôi, tôi nhẹ hớp một ngụm trà.

“Cậu giống mẫu thân đại nhân của mình quá”

Khẽ nhếch môi, tay lắc nhẹ tách trà, A Mạc chợt nhìn tôi đầy quỷ dị.

“Hay để mình giới thiệu, dù sao cậu cũng là đại tiểu thư của Tần gia, mình đảm bảo người này rất xứng với cậu”

“Không! Để mình yên!”(nhanh từ chối)

“Thiệt tình, ai cũng không chịu, riết chắc thành bà cô già thật quá”(thở dài).

Tôi cũng có muốn đâu, tại số trời đã định như thế còn gì, từ lúc năm năm trước đã rời khỏi nhà mà tự sống theo tự do của bản thân, tuy không muốn nghĩ đến mấy chuyện này nhưng dù sao, mẫu thân cùng phụ thân đại nhân chỉ có mỗi mình tôi là con gái duy nhất, nên dù muốn hay không thì cũng phải kết hôn.

“Phải rồi!”

Một lúc im lặng, tôi định về tiệm hoa thì A Mạc lại bất ngờ lên tiếng làm tôi cũng giật mình.

“Gì nữa?”

“Mai tổ chức tiệc, tại gia, cậu đến dự chứ?”

Tôi ngao ngán nhất là tiệc tùng nên định mở miệng từ chối thì A Mạc đã nhảy vô họng.

“Cậu phải đi! Mình có người bạn mới về nước nói rất thích học bắn cung, mà cậu lại là cao thủ, nên muốn cậu làm sư phụ để chỉ giáo”

Tôi hơn ngẩn ra một tý nhưng nếu đây là chuyện A Mạc muốn nhờ thì cũng không sao cả nên cũng nhẹ gật đầu.

“Ờ! Biết rồi!”

“Tuyệt! Vậy giờ ta đi mua đồ luôn đi”

“Gì?”

Nhanh đứng dậy, kéo lấy tay tôi, A Mạc cười sáng lạng.

“Đi thôi, cậu không muốn ăn mặc đẹp thì tôi muốn đó, mau…”

=============================

Bước xuống xe, tôi cố lấy bình tĩnh, mặc dù biết đây chỉ đơn giản là một buổi tiệc bình thường thôi, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy căng thẳng hồi hộp vô cùng, nhìn lại bộ váy cúp ngực màu hồng nhạt dài tới gót chân của mình, tôi thầm ngao ngán vì mặc thế này cộng thêm đôi giày cao gót thật bất tiện đi lại.

“Này! Di Y! Lại đây!”

Khi bước vào trong, thấy tôi, A Mạc đã vẫy tay, tôi cũng từ tốn bước đến, có lẽ buổi tiệc đã diễn ra được một khoảng thời gian ngắn vì khách khứa đã đến đông đủ cả, riêng tôi chắc là đến muộn nhất.

Giờ tôi mới để ý, A Mạc là không đứng một mình, bên cạnh có thêm một người nữa, đến khi A Mạc lên tiếng giới thiệu thì người ấy cũng xoay mặt về hướng tôi.

“Hi!hi! Giới thiệu với cậu, đây là Tiểu Tư con trai độc nhất của Thế gia”

Tôi hơi ngẩn ra vì nguời đối diện thật quá câu hồn rồi, hắn thật quá mức đẹp trai, dù tôi không phải là loại háo sắc nhưng với cái tên này thì thật không rời mắt được.

“Còn đây là Tần tiểu thư bạn thân nhất của chị đấy!”

(Ải, ra là hắn nhỏ tuổi hơn tôi!).

“Chào Tần tiểu thư! Rất vui được gặp chị”(lạnh lùng)

“À! Chào”

“Đây là người cậu nhờ mình dạy bắn cung sao?”(tôi nhanh quay sang hỏi A Mạc)

Khẽ nhướng mày, A Mạc gật gật đầu như xác nhận.

“Ừ! đúng rồi! tiểu Tư nghe mình nói cậu là một cao thủ về cung và kiếm đạo nên muốn xin chỉ giáo, và học hỏi thêm “

Tôi vô tình hướng mắt về cậu ta, cũng cùng lúc đôi mắt như vực sâu vạn thẩm ấy nhìn về phía tôi, mắt giao nhau rồi, có chút không tự nhiên tôi nhẹ cúi mặt.

“Ờ! tôi cũng bình thường thôi! vì gia tộc vốn thuộc truyền thống võ cùng kiếm đạo từ nhỏ nên có lẽ sẽ không làm cậu thất vọng”

Nói một đoạn tôi đã ngước mắt lên nhìn thẳng về cậu ta, không hiểu sao mỗi lần nói đến gia tộc tôi lại thấy hào hứng vô cùng.

“Tôi là Thế Cẩn Tư, mong chị giúp đỡ nhiều”

Bàn tay ấy đã chìa ra, tôi cũng không do dự mà bắt lấy như thể hiện sự chào hỏi.

“Vâng! chị là Tần Di Y, rất vui được gặp cậu”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN