Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em. - Chương 12 : Ngủ Chung.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
711


Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em.


Chương 12 : Ngủ Chung.


“Di Y! sao mình điện thoại mãi mà cậu mới chịu bắt máy hả?”

Bên kia A Mạc đã xả một hơi, cho đến khi nghe được giọng trả lời.

“Di Y! Đang ngủ, có gì mai hãy nói đi!”

“Ưm!”

Thấy ai kia đã trở mình, Thế Cẩn Tư đã nhanh chòm đến, kéo chăn đắp lại.

“Ngủ đi bảo bối!”

Dường như hắn quên điện thoại của hắn vẫn còn nằm trên tay, và tự giờ A Mạc bên kia đã nghe rõ mồn một, đứng hình tại chỗ, A Mạc thật có hơi bị choáng thật sự.

“Nếu không còn gì thì tôi tắt máy đây!”

Vẫn ngơ ngác cho đến khi Thế Cẩn Tư đã tắt máy, A Mạc vẫn còn ngẩn ra, cô là đã nghe được gì rồi? Di Y bà cô già nhà mình đang ngủ cùng Thế Cẩn Tư? sao lại tiến chuyển nhanh đến thế kia chứ?

“Ha…Ha! Tần Di Y! cậu giỏi lắm”

Mắt đã phát sáng, A Mạc bật cười như mới biết được một tin quá mức thú vị làm ông xã đang nằm bên cạnh cũng cau mày thức giấc.

“Em sao vậy? nửa đêm rồi không ngủ mà cười kinh dị vậy?”

“Di Y! nó đã tìm được ông xã tương lai rồi!”

Cười khổ trước sự phấn khích của vợ, Minh Diễn cũng chẳng chút tò mò mà hỏi qua loa.

“Ai?”

Ánh mắt ranh mãnh, nụ cười quỷ dị, A Mạc mặt đã ngửa lên trời.

“Là Thế Cẩn Tư! con trai độc nhất của Thế gia!”

khụ! Minh Diễn như muốn sặc luôn nước miếng, anh nhìn vợ chẳng chút tin là mình đã nghe thấy.

“Em đang đùa? Thế Cẩn Tư! tiểu tử đó mới vào năm cuối cao trung!”

“Ừm! thì đã sao? thấy Di Y nhà ta lợi hại chưa?”

“Em nói thật?”

Thấy ông xã mình vẫn chưa tin, A Mạc lại lập lại lần nữa với ánh mắt đầy quả quyết.

“Thật 100%! giờ còn đang ngủ cùng nhau nữa kìa!”

Minh Diễn thật cứng họng rồi! tuy thời đại này chuyện gì cũng có thể xảy ra, nhưng Tần Di Y! không phải là hắn không biết tính tình của nữ nhân này, với một người truyền thống như vậy mà cũng có thể chấp nhận được một cậu nhóc còn là học sinh làm phu quân tương lai ư? thật là quá sức tưởng tượng.

“khà khà! Di Y! thật lợi hại chết được! khâm phục quá mà”

“Thôi ngủ đi! mai còn chuyện xử lý ở công ty nữa!”

“Anh biết em, khi vui chuyện gì đó sẽ mất ngủ mà!”(vẫn cười tươi rói)”

“Tùy em vậy!”

Buông câu, Minh Diễn cũng nhanh đắp chăn lại mà tìm vào giấc ngủ, bỏ lại ai kia vẫn còn đang trong sự hưng phấn của bản thân mình.

=====================================================

Sáng Sớm hôm sau.

Trong căn phòng đã được phủ xuống một chút nắng mai, Thế Cẩn Tư vẫn còn đang ngủ, trong cái ôm của hắn là một thân hình mềm mại đang say ngủ, khuyến hắn từ cả một buổi tối hôm qua đã rất cố gắng mà kìm chế, mặc dù chỉ là một cái ôm bình thường, nhưng lại làm cho hắn thật sự cảm thấy ấm áp hạnh phúc vô bờ bến.

“Ưm…!”

khẽ động người, tôi vẫn còn chưa tỉnh hẳn, nhanh tôi cũng đưa mặt mình dụi dụi vào khối rắn chắc, tỏ ra một mùi hương thoang thoảng đầy nam tính, cảm giác này thật là thích nhưng cho đến khi.

“Di Y! đừng phá nữa!”

Tôi giật mình, ngước mắt lên nhìn hắn, là Thế Cẩn Tư? sao hắn lại ngủ trên giường tôi kia chứ? hắn cũng khẽ mở mắt, nam nhân buổi sáng vừa mới thức, cộng thêm cái điệu bộ lười biếng, hắn thật câu hồn không thể tưởng.

“Bảo bối! em dậy rồi à!”

Môi hắn cũng cùng lúc chạm vào trán tôi, cộng thêm nụ cười chói lòa, làm tôi phải dùng tay mà che mắt lại, tên Thế Cẩn Tư này đúng là yêu nghiệt đầu thai mà.

“Sao…sao cậu lại trèo lên giường tôi vậy?”

“Ai trèo lên giường ai?”

Hắn hỏi ngược làm tôi cũng đứng hình khi đã bật ngồi dậy mà ngó giáo giác xung quanh.

“Sao rồi? nói xem đây là phòng của em ư?”

Chợt hắn đưa môi ghé sát tai tôi, làm tôi giật cả mình.

“Thế Cẩn Tư! là chuyện gì thế hả?”

Thấy tôi đã đỏ mặt xấu hổ, nụ cười hắn càng xấu xa hơn.

“Tối qua có một người nói là muốn được tôi ôm ngủ, nên đã chạy sang phòng tôi”

“Gì?”

Tôi trợn mắt, thật muốn tìm cái hố nào đó chui xuống cho rồi, đây là biểu hiện như A Mạc đã nói sao? tôi thèm nam nhân đến phát điên rồi sao?.

“Tôi…tôi phải đi vệ sinh!”

Tôi bật nhanh dậy, nhanh chưa kịp bước xuống giường đã chuẩn bị ngã, trước khi răng môi lẫn lộn thì tay của Thế Cẩn Tư đã giữ lấy eo tôi lại.

“Cẩn thận!”

Tim Tôi bỗng đập lập , giờ tôi thật sự nghi ngờ, có phải mình mắc bệnh tim bẩm sinh hay không, thì hắn buông thêm một câu như tạt ngay nước lạnh vào mặt.

“Đã thành bà cô già rồi mà còn vụng về thế này ư?”

“Hi…hi! phải đấy tôi chính là bà cô già vụng về đấy!(nghiến răng)

“Em còn thế này! tôi sẽ hôn em đấy!”

Nhìn lại tư thế hiện giờ, hắn ôm lấy eo tôi, còn tay tôi cũng ghì chặt lấy áo sơ mi không gài nút của hắn, làm lộ ra hết nguyên phần cơ bụng trước.

“Tôi…tôi phải đi vệ sinh!”

Nhanh như bay tôi đã chui vào phòng tắm, ngoài sau vẫn còn nghe thấy tiếng cười khá là thích thú kia.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN