Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em. - Chương 23: Lần Đầu Gặp Em, Tôi Đã Định Em Là Của Tôi Rồi.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
665


Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em.


Chương 23: Lần Đầu Gặp Em, Tôi Đã Định Em Là Của Tôi Rồi.


“Thế Cẩn Tư! Mày đúng là lì lợm mà”

Một bé trai khoảng chừng 7 tuổi đang cùng hai bạn của mình, bắt nạt một bé trai khác, đầu đã bị đạp xuống đất, còn hai tay thì bị hai bé trai kia giữ lấy.

“Đưa hết tiền của mày ra, tao sẽ tha cho mày, không phải nhà mày rất giàu sao?”

Thế Cẩn Tư, dù mặt mày đã lắm lem, nhưng với ánh mắt chẳng chịu khuất phục đó, khi nhìn đến đứa trẻ 7 tuổi kia, cũng làm nó hết hồn.

“Này! Ai cho mấy đứa bắt nạt bạn thế hả?”

Thấy một bà chị ở đâu hùng hổ chạy đến, làm ba đứa nhóc cũng hoảng sợ mà cong giò bỏ chạy.

“Thiệt tình! Còn nhỏ vậy mà đã ăn hiếp bạn rồi”

Cau mày khó chịu, bà chị cao trung cũng nhanh đỡ Thế Cẩn Tư dậy, có chút lo lắng nhưng khi nhìn đến ánh mắt lạnh lùng kia, làm bà chị cao trung thật có chút ngỡ ngàng.

“Em!…Không sao chứ?”

Không trả lời, Thế Cẩn Tư bỏ mặc định bước đi thì đã bị một bàn tay nắm lấy tay mình lại.

“Nhóc con! Nếu đau thì cứ khóc, sao phải làm như người lớn vậy? Thật chẳng đáng yêu tý nào?”

Khựng lại, mắt thế Cẩn Tư khẽ dao động, phủi đi bàn tay kia, hắn vẫn lạnh mặt.

“Nhiều chuyện!”

Bà chị cao trung này lại mặt dày hơn người, chưa để Thế Cẩn Tư phản ứng kịp đã đưa tay ôm hắn vào lòng.

“Được rồi! Nhà của nhóc ở đâu? chị đưa nhóc về”

Lần đầu tiên Thế Cẩn Tư cảm thấy không chán ghét mà lại cảm thấy dễ chịu vô cùng, từ trước đến giờ ngoài mẹ hắn ra thì hắn không cho phép bất cứ ai làm đều này với mình, còn bà chị cao trung khi thấy cục bột không ngoan đã chịu ngồi yên, trong lòng cũng cảm thấy rất đáng yêu.

“Chị tên gì?”

Chẳng chút do dự, bà chị cao trung đã nhẻn miệng cười tự giới thiệu về bản thân mình.

“Di Y! Chị là Tần Di Y!”

Thế Cẩn Tư chợt ngẩn ra vì nụ cười chói lọi pha chút ngây ngô kia, hắn khẽ cong môi, buông hai chữ mà khi nghe xong làm Tần Di Y phải đưa bộ mặt ngốc thật sự ra.

“Ngốc nghếch!”

“Này! Nhóc thật bất lịch sự”

Thấy người kia đã nhăn mặt, nhanh thoát khỏi vòng tay đó, hắn oai vệ, mặt đầy kiên định mà hướng Tần Di Y như một lời ước định.

“Tần Di Y! Từ đây đến ngày tôi gặp lại chị, nếu chị vẫn chưa thuộc về ai, thì chị chỉ có thể là của Thế Cẩn Tư tôi thôi”

Tay vẫn còn gác lên trán, Thế Cẩn Tư nhẹ đảo mắt sang người bên cạnh, đã ngủ say tự bao giờ.

“Ngốc nghếch! Giờ em đã thuộc về tôi rồi Y Nhi!”

Nhẹ đặt môi mình lên môi ai kia, nhưng khi tay hắn sờ đến đồ của người đang ngủ thì lại khựng lại, hắn biết đây là do mình lúc nãy đã làm nên không chút do dự đi đến tủ áo mà lấy ra bộ áo choàng tắm đang treo.

Nhẹ kéo chăn ra, tướng ngủ hình thai nhi này đúng là đáng yêu vô cùng, chỉ khiến cho hắn muốn yêu thương và bảo bọc cô cả đời, tay hắn đưa đến nhẹ gở từng nút áo một ra, tuy biết bảo bối này rồi vẫn sẽ thuộc về mình nhưng cũng không làm hắn bớt hồi hộp hơn được, mặt hắn lại có chút nóng, thay vì phải tránh đi, mắt hắn lại đâm đâm nhìn vào nơi bé bé xinh xinh kia cách chiếc áo lót màu hồng nhạt ấy, Thế Cẩn Tư hắn đang cố mà đấu tranh, vì rượu vẫn còn và cộng thêm thuốc nữa, hắn vốn chịu đựng giỏi hơn người khác là vì từ nhỏ đã rèn luyện võ thuật, chứ nếu những người con trai khác khi đứng trước người mình yêu thương thế này thì làm sao mà kìm lòng nổi.

Khi áo cùng chiếc váy ngắn đã được Thế Cẩn Tư cở ra hết, thân ảnh nuột nà chỉ còn bộ đồ lót màu hồng nhạt trên người trước mắt, làm hắn thật sắp chết đến nơi rồi, hắn biết bảo bối nhà hắn có một tật xấu là khi ngủ xuống là cứ như chết rồi, ai làm gì cũng không hay biết, mà đây thật là chuyện làm hắn phải đau đầu đây.

“Di Y! Anh nên làm gì với cái tật xấu này của em đây?”

Hắn tự lẩm bẩm, tay thì đang cố mặc áo choàng tắm vào cho bảo bối của mình, nhưng ai kia lại bị mớ, còn ghì chặt lấy đầu hắn xuống mà ôm lấy.

“Thích Cẩn Tư nhất”

Thật sự sức chịu đựng của Thế Cẩn Tư đã vượt mức giới hạn, hắn biết bản thân không thể thái quá! nhưng dục vọng đang trỗi dậy trong lòng hắn làm hắn khổ sở vô cùng, nhẹ ngậm lấy cánh môi kia hắn tham luyến đến mức chỉ muốn dây dưa mãi không rời.

Sáng hôm sao khi mặt trời đã lên khá cao, trong căn phòng sang trọng dành cho khách thượng hạng của khách sạn SaKuRa mang phong cách nhật bản, một mỹ nam vị thành niên với khuôn mặt yêu nghiệt đang ôm lấy tiểu bảo bối của mình cũng đang say ngủ với một tư thế hết sức là ái muội, áo bị hở rộng, lộ hết khung cảnh xuân tình bên trong.

“Di Y bảo bối nghe điện thoại”

“Di Y bảo bối nghe điện thoại”

Nhíu chặt mày với âm thanh đau đầu kia, Thế Cẩn Tư đã nhanh đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại đang reo, mắt thấy hai chữ A Mạc, hắn cảm thấy thật phiền nhưng rồi cũng bất máy.

“Chị không cảm thấy phiền sao?”

Nghe được giọng bên kia không phải Di Y của mình, A Mạc đã nhanh hớn hở ra mặt vì biết giờ cả hai đang bên nhau.

“À…Chị là thấy lo lắng, không biết Di Y thế nào khi ở cùng cậu thôi!”

“Rất tốt! Không nói nữa tôi cúp máy đây!”

“Khoan! Cả…cả hai đang ngủ chung sao?”

Hỏi huỵch toẹt như thế nhưng Thế Cẩn Tư hắn là ai chứ! cũng chẳng gì phải xấu hổ.

“Ừ! Bảo bối nhà tôi đang ngủ, chị biết điều chút đi!”

Sau câu nói vô cảm là bên kia đã tắt máy, chỉ còn Thẩm A Mạc với nụ cười thích thú trên môi.

“Ai…vậy?”

Tôi ngồi dậy dụi mắt vì đã bị đánh thức, Thế Cẩn Tư cũng ngồi dậy theo, nở nụ cười yêu chiều, hắn lại đưa môi mình đến trán tôi, khẽ hôn.

“Ngủ thêm chút nữa đi!”

Tôi không cảm giác gì lạ thường, nhưng vô tình nhìn xuống đồ mình, mặt đỏ bừng, với một câu hỏi to đùng, tại sao tôi lại mặc áo choàng tắm kia chứ? Đồ tôi đâu rồi? Và khi thấy đồ đã bị vứt trên sàn, tôi khẽ nuốt nước bọt mà nhìn đến Thế Cẩn Tư.

Hắn như hiểu ra, nhanh kéo cong môi, chưa để tôi hết giật mình, mắt hắn đã đâm đâm nhìn phía ngực tôi.

“A…Cẩn Tư là đã làm gì?”

Bấu chặt áo lại, tôi xấu hổ vô cùng.

“Còn xấu hổ nữa sao? Tôi phải tập em quen từ từ mới được”

“Sao không giống lúc nhỏ chút nào?”

Theo câu nói tay hắn đã chạm đến càm tôi mà nâng lấy, còn bù thêm một câu làm tôi thật không hiểu gì?.

“Sao?”

“Di Y đã chọn đồ đi biển chưa?”

Hắn không trả lời tôi, mà còn ôm lấy tôi nằm lại giường, thay vào đó là đã bắt sang chuyện khác, làm tôi cũng không mấy để ý chuyện đó nữa, nhưng nhắc đến đi biển, tôi thật có chút mong chờ rồi.

“Chưa! A Mạc nói sẽ chọn giúp, nhưng để A Mạc chọn thì khác nào dâng thịt cho sói”

“Dâng thịt cho sói?”

Thế Cẩn Tư lập lại, mà nhìn tôi, lỡ nói ra rồi cũng đâu thu lại được, tôi vội tránh mắt sang hướng khác.

“Vậy giờ không phải đã dâng rồi sao?”

Trợn mắt vì bị Thế Cẩn Tư đè lên người, hắn lại muốn giở trò gì nữa?.

“Đi biển không cho mặc đồ tắm, mặc kính vào cho tôi”

Gì? Đi biển mà không cho mặc đồ tắm thì mặc gì?.

“Vì em chỉ là của tôi thôi! Không thích ai được ngắm nhìn em”

Hắn thật biết chiếm hữu, nhưng như thế tôi lại cảm thấy yên tâm hơn, vì tôi cũng không thích mặc những bộ bikini hở hang đó.

“Miếng thịt này! Đến đó tôi sẽ thưởng thức sau?”

Chợt hắn nói khẽ vào tai còn nhẹ cắn lấy, làm tôi giật cả mình.

(Thế…Cẩn Tư! Cái đồ xấu xa này)

=======================

Chị họ đã đưa tiểu Mộc Thụ về làm cục nợ của tôi cũng như thế mà đã được lấy đi, mặc dù thằng bé đáng yêu lắm, nhưng giữ nó thế này thì thật đúng là tra tấn bản thân, Thế Cẩn Tư hôm qua đã đến trường lại, thật ra cũng không còn bao lâu tôi và hắn sẽ không còn gặp nhau ở trường nữa, vì đã có thầy giáo mới để thay thế tôi rồi, vậy cũng tốt, mặc dù cung đạo là tự hào của tôi nhưng mối quan hệ giữa giáo viên và học sinh của mình làm tôi thật không thoải mái, nếu nghĩ dạy rồi, quan hệ của chúng tôi sẽ đỡ rắc rối hơn khi không còn ai dòm ngó được nữa.

“Cô giáo Tần, đây là danh sách của các em đăng ký học cung đạo, cô xem qua một lát”

Nhận bản danh sách trong tay hiệu trưởng, tôi đưa mắt nhìn sơ qua, tuy môn này vẫn còn rất hạn chế với sở thích của các em học sinh, nhất là nữ, nhưng gần đây số lượng các học sinh nữ đăng ký học rất nhiều, nếu nói nguyên nhân thì cũng đủ biết là vì có Thế Cẩn Tư hắn học, nên mới trở thành tâm điểm chú ý như vậy.

Gì đây? Duy Bối Bối cũng học sao? Cái tên này thật là làm tôi không nhận ra được hắn là thích nam hay là nữ? ăn mặc đầu tóc thì cứ như con gái vậy mà hắn lại gởi hoa, bảo là thích tôi? Thật khiến người khác không hiểu nổi, với lại cũng gần cuối học kỳ rồi mà mấy nhóc này vẫn muốn tham gia học, thật không sợ sẽ ảnh hưởng đến việc thi cử sao?.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN