Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em. - Chương 5 : Gặp Mặt.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
877


Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em.


Chương 5 : Gặp Mặt.


Lớp học.

“Hôm nay cô Tần không dạy ư?”

Một bạn nữ đưa mắt hỏi bạn nam bên cạnh, ngay sau đó bạn nam kế bên đã trả lời.

“Ừ! Nghe nói nghĩ đến hết tuần sau lận”

“Sao nghĩ lâu vậy?”

Bạn nam vội lắc đầu.

“Không biết nữa!”

Nhưng cuộc đối thoại của họ đã được một người đứng ngoài nghe không thiếu một chữ, móc điện thoại trong túi ra, hắn tìm trong danh bạ, ngay đến chữ Chị Mạc, liền nhắn ngay.

“Alo!”

“Chị ấy đâu rồi?”

A Mạc thật muốn chửi thầm, mới vừa bắt máy đã nghe một câu hỏi không đầu không đuôi, cố mỉm cười, A Mạc cũng giả vờ.

“Chị nào?”

“Tần Di Y! Nghe nói chị ấy nghĩ dạy đến tuần sau, là chuyện gì?”(lạnh giọng)

“À! Di Y cậu ấy có công chuyện phải về nhà gấp rồi”

“Chuyện gì?”

Vẫn cái giọng không cảm xúc ấy làm A Mạc phải nghiến răng kẹt kẹt, nhưng vẫn cố cong khéo môi.

“Nếu muốn biết sau cậu không đi một chuyến đến Tần gia xem, tôi cũng đang định đến đấy, hay là cùng đi”

“Chị đang ở đâu?”

“Đang ở trước cổng trường đây!”

Điện thoại bên kia đã tắt, A Mạc khẽ nhếch môi đầy thích thú, dường như sắp có chuyện gì đó rất thú vị sắp xảy ra.

===========================

Tại Tần gia.

“Tiểu thư! Một tiếng nữa là đến buổi gặp mặt rồi, người có nên chuẩn bị gì không ạ?”

Tiếng cô hầu gái Miểu Miểu, liếc mắt sang người vẫn đang đứng hầu kia, tôi thật chẳng có chút tâm trạng, biết thế nào cũng phải đến nước này, nhưng không biết mẫu thân đại nhân có gấp quá không?.

“Không cần đâu, chị mặc qua loa là được rồi!”

“Ai bảo không cần”

Giọng nói như hổ gầm vang lên, làm tôi giật cả mình, mẫu thân đại nhân đã đứng trước mặt tôi, tay chóng hong, là đang muốn làm dữ gì kìa chứ?.

“Con thân là tiểu thư của Tần gia, giờ đi gặp mặt phu phân tương lai, sao có thể sơ xài hả?”

“Mẫu thân đại nhân! Con thấy cũng có quan trọng gì đâu, nếu họ thích con, dù con mặt mộc hay ăn mặc lôi thôi, họ cũng sẽ thích mà”

Sau câu trả lời của tôi là một sự im lặng kéo dài, Miểu Miểu đã chạy đâu mất, tôi mới phát hiện mình quá tùy ý nhưng đã quá muộn.

“Tần Di Y…”(quát lớn)

Thật muốn lũng màng nhĩ, tôi cũng không muốn chọc giận mẫu thân đại nhân nữa, nên ngay sau đó, người nói gì, tôi cũng nhu thuận ngồi đấy, gật đầu nghe theo.

“Mau đi thay đồ cho ta, nữa tiếng sau phải có mặt tại Đại Nhất”

“Dạ…”

Khi mẫu thân đại nhân rời đi, tôi cũng nhanh bước về phòng mình để thay đồ, thật ra bà cô già như tôi một phần nguyên nhân vẫn ế ra đấy là do mẫu thân đại nhân người, từ khi vào tiểu học người luôn cho người theo bên cạnh tôi, bạn học nam ngay đến nói chuyện còn không dám, huống chi là làm quen, giờ thì tôi sắp bước qua tuổi hai mươi bảy mà nụ hôn đầu còn không có, thì thử hỏi có ai ở thời đại này giống như tôi không? Bây giờ lại sợ tôi không ai lấy mới tính chuyện đi xem mắt này, mẫu thân đại nhân à! Nếu lúc trước người không khắc khe quá thì con gái người đâu phải mang danh bà cô già kìa chứ!.

Nữa tiếng sau xe đã dừng lại trước nhà hàng Đại Nhất, nơi đây nổi tiếng với những món ăn truyền thống, một nam nhân nghe nói là tổng giám đốc của tập đoàn Thái thị, khi hắn đã chọn nơi đây là nơi gặp mặt thì chắc cũng là một con người gia trưởng có thừa, tôi bước xuống xe với bộ sơ mi đầm trắng tay dài, nhìn đúng theo sở thích của hắn luôn, thật ra tôi cũng chuộng màu trắng nên xem như cũng không gọi gì là bắt buộc phải mặc.

“Tần tiểu thư! Mời!”

Cửa được mở ra theo tiếng mời của quản lý, tôi cũng thẳng bước mà bước vào trong, đến khi cánh cửa được khép lại tôi mới đưa mắt nhìn xem tổng giác đốc Thái ấy đang ở chỗ nào, mắt tôi dừng lại sau bức tường bằng bức tranh hồ điệp kia, tiến vào trong, đối diện với tôi là một nam nhân với bộ vest nâu, tóc chảy cao, lộ ra vầng trán cao cùng chiếc mũi thẳng đẹp, với ánh mắt câu hồn, hắn ngồi đấy mà nhìn tôi, tôi còn hơi ngẩn ra vì từ khi ngồi xe đến đây còn nghĩ hắn chắc không đẹp trai như thế này, ai ngờ quá sức tưởng tượng.

“Cô là Tần tiểu thư!”

Hắn cắt giọng lôi tôi về hiện thực, có chút thất thố, tôi nhẹ cúi đầu.

“Vâng! Tôi là Tần Di Y, rất vui được gặp anh”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN