Chị À, Em Thích Chị !
Chương 14 :
Thì chị vọng ngoài cửa vào :
– Ngọc tới chơi à em?
Tôi bây giờ rất khó sử, 1 người tôi thích và 1 người tôi thương, đang ở gần nhau và cùng tôi…
Ngọc đứng dậy cúi cháo chị vào nói :
– Dạ, chị mới đi học về ạ
Chị nói :
– Ừm, chị mới đi học về.
Chị đi vào đặt đồ ăn cho tôi lên bàn rồi chị nói :
– Vậy 2 đứa nói chuyện nha, chị xuống đây 1 lát
Ngọc nói :
– Dạ, em cũng về luôn đây trưa rồi hjhj
Chị nói :
– Ở lại chơi đã em.
Ngọc cười rồi nói :
– Dạ em phải về ăn và đi học nữa hjhj
Ngọc lấy túi sắc trên bàn và véo 1 cái nơi mủi tôi và nói :
– Em về nha, ( Ngọc nhìn chị rồi chào ) Em chào chị em về.
Chị cười ngọc rồi nói :
– Ừm, em về nha, rãnh ghé chơi.
Tôi nhìn ngọc rồi nói:
– Vậy ai đưa em về?
Ngọc nói :
– Taxi anh, cũng gần mà.
Ngọc chào tôi và chị thêm 1 lần nữa tiến ra khỏi phòng…
Chị nhìn tôi rồi nó :
– Còn bé xinh quá hen, bạn gái em hả?
Nói trúng tim đen rồi, thật ra người em thích chứ không phải bạn gái em.
Tôi ấp úng đáp :
– Ngọc là con chú quang chủ chổ làm của em hê hê, Ngọc coi em như A.trai thôi.
Chị liếc tôi rồi nói :
– Vậy em coi bé ấy là gì nào?
Tôi choáng váng quá, tôi nói :
– Em coi ngọc là bạn hơi thân hê hê
Chị không nói gì, đổ đồ ăn ra tô cho tôi rồi đưa cho tôi, tôi lấy rồi ăn.
Vừa ăn vừa hỏi chị :
– Sao chị, không về thay đồ cách sách vở rồi qua?
Chị đáp nhanh vẻ mặt hơi buồn :
– Thì chị tưởng bé kia không qua, chị sợ em đói nên đem qua gấp thôi, đâu ai ngờ.
Tôi cười rồi nói :
– Thì em đã cũng ăn trưa đâu, có ngọc sao đâu chị? À mà chị ăn chưa?
Chị nói :
– Xí chị về ăn, em ăn đi !
Căn Phòng giờ đây im phăng phắc, ngoài tiếng cái muổng tôi cứ cạ vào tô múc cháo mới phát ra tiếng…
Chị cắt đống trái cây đang lở dở của Ngọc, tôi cũng không muốn gây thêm nhiều suy nghỉ cho chị tôi lúi cúi ăn tô cháo…
Thấy chị cắt nhiều quá tôi nói :
– Chị Trang, cắt nhiều vậy ăn sao hết.
Hình như chị không nghe tôi nói, tôi cố với đánh nhé lên vai của chị, hình như chị bất ngờ và bị đứt tay, tôi luống cuống lấy bàn tay chị cho vào miệng tôi mà mút hết những giót mau ấy, lúc đầu chị định thụt tay lại nhưng bị tôi nắm chặt lại, chị cũng không thụt lại nữa mà để tôi mút hết máu, mút một hồi tôi lấy tay chị ra khỏi miệng tôi và thổi nhẹ nhàng lên ngón tay đứt của chị.
Tôi nói với chị :
– Chị suy nghỉ gì bất cần vậy?
Chị không nói gì, đôi mắt chị lãnh tránh ánh mắt tôi, chị nhìn xung quanh.
Tôi nói với chị :
– Không có gì thì thôi, chị đi sát trùng lại tay đi rồi lấy băng cá nhân rồi dán vào.
Chị không nói gì, chị đi ra khỏi phòng…
Sao con gái khó hiểu thế nhỉ, vừa mới cười cười vui vẽ 1 lúc sau…., kiểu như Sáng Nắng Chìu Mưa
Rồi chị cũng đi vào phòng tay chị đã được dán lại.
Tôi nói :
– Thôi trưa rồi, chị về ăn và nghỉ ngơi đi !
Chị nói :
– Ừm vậy chị về.
Chị mang lại balo rồi bước ra khỏi phòng.
Tôi nhìn chị bước từng bước ra khỏi phòng, rồi suy nghỉ ” MÌNH LÀM GÌ SAI À? ” suy nghỉ chuyện chị và tôi được một lúc thì ngủ khi nào không hay.
Mở mắt ra thấy ngoài cửa sổ thì trời đã tối và mưa nặng hạt, với lấy cái máy trên bàn.
Tôi gọi qua chị :
– Chị trang à, ở đâu vậy?
Chị nói :
– Chị ở nhà nè, đang nấu cháo cho em, chuẩn bị đem vào nè, đói rồi à hjhj
Tôi nói :
– Thôi thôi, trời mưa vào làm gì, em xuống can ting bệnh viện ăn cũng được.
Thật sự tôi rất lo lắng cho chị vào đây, trời thì mưa to, thân c.gái…
Chị nói :
– Thằng này, hay pé ngọc vào đấy rồi?
Tôi nói :
– Ngọc nào đâu đây, em lo cho chị trời đang mưa to, sao chị dận vậy?
Chị không nói gì, giập máy cái bụp để tôi với mấy tiếng tút tút tút…, chắc chị dận không vào rồi, thà chị dận chứ trời mưa chị đi có chuyện gì tôi ân hận lắm…
Tôi cảm thấy nằm hoài người nó đừ đừ sao ấy, vậy là đứng dậy dù hơi đau nhưng cũng có thể đi được, vậy là tôi đi quanh bệnh viện đi mà toàn ngó vào phòng của ng.ta.
Khoa ngoại này giới trẽ là đa số.
Đang đi, thì trước mặt tôi là 1 nhỏ nào đó xinh vãi l**, nhỏ ấy nhìn qua nhìn lại xung quanh, hình như nhỏ ấy lai tây, tóc ngắn nữa chứ, nhỏ ấy thấy tôi rồi tới gần tôi.
Nhỏ ấy nói :
– Anh Anh, cho em hỏi khoa ngoại ở đâu vậy?
Tôi vừa chỉ và nói :
– Chị lên tầng 2, rồi quẹo phải.
Thật ra tôi cũng nằm khoa ngoại nên chỉ tận tình như vậy.
Nhỏ ấy nói :
– Em cảm ơn anh nha !
Nhỏ ấy rời xa tôi, mùi nước hoa của nhỏ vẫn còn vấn vương ở mũi tôi, vậy là tôi tiếp tục hành trình khám phá bệnh viện.
Đi một hồi, cảm thấy đói lên phòng kiếm gì lót dạ, đi đoạn hành lang thì tôi bỏng ngửi được mùi nước hoa quen quen ngửi theo nó thì ra là nhỏ khi nãy, hình như tới thăm bạn trai, thấy đứng bên giường bệnh thằng kia khóc, thằng kia thì mặt băng bó nhìn dáng quen vãi l** quá.
Bụng tôi rộc rộc, vậy là kệ tụi nó, lên ăn rồi đã…
Vào phòng thì thấy chị trong phòng rồi.
Chị thấy tôi rồi nó :
– Đau mà đi đâu vậy hả? Chị chạy quanh bệnh viện 2 vòng rồi đấy.
Tôi nói :
– Nằm hoài người nó đừ quá, em dậy đi cho người khỏe, mà em kêu trời mưa khỏi vào, vào lm gì nữa
Hình như chị nghe được tiệng bụng tôi quằn quại, chị cười rồi nói :
– Không vào thì cái kia van kìa hjhj
Chị chỉ vào bụng tôi.
Tôi chỉ cười rồi gãi đầu rồi đi tới giường ngồi, chị múc cơm ra tô cho tôi rồi đưa cho tôi.
Tôi nói :
– Tay này thì băng bột ( tôi khoe chị ), còn tay này khi nãy đi không vững bị té, chị đút em đi hê hê
Chị luống cuống lấy tay kia tôi lên xem.
Chị nói :
– rồi, hả miệng ra, lớn rồi bắt đút nói đại đi bày đặt lý do…
Tôi cười, chị cũng cười, vậy là chị đút tôi.
Vừa ăn vừa hỏi chị :
– Ủa, vậy chị ăn chưa?
Chị lắc đầu rồi nói :
– Phần chị, trong đó, chị đút em xong rồi chị ăn
Tôi hơi áy náy, dựt tô cơm trên tay chị rồi nói :
– Thôi, chị ăn cơm đi hê hê
Vậy là tôi tự ăn, chị thì bới phần chị cùng ăn, 2 chị em ăn lâu lâu nhìn nhau mà cười.
Tôi vừa ăn vừa hỏi chị :
– Tôi nay chị tính sao, Mưa kiểu này sao về
Chị đáp nhanh :
– Thì chị đâu về đâu hjhj
– Lạnh thế này, ở lại bệnh chết.
– Khỏi lo, chị có đem chăn chị lên nè.
– Ừm vậy cũng được.
Ăn 1 lúc cũng xong, tôi đưa tô cho chị, chị cất vào bao rồi chị rót nước đưa cho tôi.
Chị rời khỏi ghế tới cửa sổ ngắm mưa, tay phải chị cứ đẩy dưới đáy tóc mái ngắn của chị, hình như làm vậy cho mái tóc chị bòng bềnh hơn.
Chị vọng lui tôi :
– Mưa đẹp hưng nhỉ, mà buồn quá !
Tôi lại chị, đứng sát chị mắt nhìn ra ngoài :
– Sao lại buồn?
Mắt chị nhìn mưa, chị nói :
– Ừm thì trời mưa, ngoài tiếng rào rào của mưa thì có tiếng gì nữa đâu…
– Cũng đúng, sao chị hôm nay tâm trạng ghê vậy? Buồn gì à?
– Thật ra, chị thích ngắm mưa từ bé, mưa là những cảm xúc buồn chị lại ùa về…
Tôi kéo chị lại giường chị hơi níu kéo và tôi nói :
– Vậy thì ngắm gì nữa, ngủ đi mai đi học.
– Chị chưa buồn ngủ mà.
Tôi không nói gì, đẩy chị lên giường với lấy cái balo của chị lôi cái mền của chị ra đưa cho chị, tôi kéo giường ở dưới ra nằm.
– Sao lại nằm đấy, bệnh nữa thì sao
– Em khỏe như trâu bệnh gì hê hê
Thật ra tránh mùi hương và thân hình của chị càng xa càng tốt, lỡ điều ko hay sảy ra
Chị ở trên nói xuống tôi :
– Hưng…
– Sao vậy chị?
– À không có gì…
Tôi chùm mền của tôi lại và nói vọng lên :
– Thôi ngủ đì bà cô hê hê
Chị nói nhỏ :
– Ừm…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!