Chị À, Em Thích Chị !
Chương 15 :
Tôi nói :
– Sao chị còn chưa ngủ?
Chị nhìn tôi rồi nói :
– Thì chị nói chị chưa buồn ngủ mà
Tôi nói :
– Ừm, chị buồn gì à? Có phải dận em? Em thấy cả ngày nay chị sao sao á
Không nghe động tỉnh của chị, vậy là tôi nằm xuống.
Chị vọng xuống và tay xuống sờ vào má và tóc tôi
– Chị đâu dận gì nhóc đâu, chị tự dận mình thôi.
Tôi hơi sốc, tôi bật ngồi dậy và nói :
– Sao chị lại tự dận mình?
Chị lắc đầu không nói.
Con gái khó hiểu vậy nhỉ, Ước gì đọc được suy nghỉ của chị mà sửa sai…
Chị với xuống sờ vào má và tóc tôi mà không nói gì.
Tôi vọng lên :
– Chị Trang
Chị vọng xuống :
– Gì vậy hưng?
Tôi nói :
– Có phải…
Tôi ngừng, định hỏi chị có phải buồn chuyện giữa tôi và ngọc không?, nhưng tôi đã là gì và có tư cách gì hỏi chị câu ấy đâu.
Tôi nói :
– Dạ thôi, không có gì đâu, chị nghỉ đi mai đi học
Chị nói :
– Ừm, em cũng nghỉ đi…
Vậy là cả đêm tôi không ngủ được lo suy nghỉ, phải xác định được tình cảm chị đối với tôi là gì mà còn chấm dứt với ngọc. Lâu lâu tôi có ngoáy lên nhìn mặt chị, Công nhận mặt chị lúc ngủ dễ thương vãi lắm ko suy nghỉ chuyện gì hay lo toan gì cứ như thế nhắm mắt lại.
Chị À, Em Thương Chị !
Đợt sinh nhật chị lần này tôi sẽ bày tỏ với chị, xem chị trao tình cảm đối với tôi là gì? Chuyện tôi với Ngọc tôi sẽ cố gắng kiềm chế và từ từ kết thúc nó để không có chuyện gì sảy ra…
…………
Đang trong suy nghĩ thì tiếng chuông báo thức chị đổ lên, tôi giả nhắm mắt, tay chị với lên cái bàn lấy cái máy chị tắt đi, chị luồng người dậy vươn tay và ngáp 1 hơi dài, tôi ở dưới nghe được và đoán được hành động của chị nhịn cười không nổi luôn…
Chị bước xuống giường vươn tay ưỡn người, lúc chị xuống giường 2 con mắt tôi có theo dõi chị xem chị làm gì…
Nói thật lúc chị ưỡn người và tay chị, nói thật tôi đã cố gắng mà giữ trong sáng nhất với chị nhưng đập vào mắt tôi là lúc…
Chị ưỡn người hai tay nắm lại dơ lên trời, làm thân hình chị lộ rõ nét dưới ánh sáng của mặt trời mờ mờ từ cửa sổ dọi vào người chị, công nhận thân hình chị chỗ nào muốn lồi thì lồi chỗ nào muốn lỏm thì lỏm…
Dáng chị tôi không dám so sánh với Thím Ngọc Trinh nhưng cũng tá tá Lan Hương FAP TV nhưng người chị gọn hơn thím Lan Hương 1 xí.
Muỗi lần chị ưỡn người là người tôi nổi da gà từng cơn và rùng mình từng cơn, tim thì loạn nhịp mặt mày nóng hẳn, cố nhắm mắt để không nghỉ xấu chị mà không tài nào nhắm được, công nhận chị bình thường thì mặc áo quần kín đáo đã làm biết bao nhiêu thằng chết vì khuôn mặt dễ thương của chị, nếu mà chị ăn mặc hở hang như Ngọc thì…
Đà Nẵng cần thêm đất trống để làm bia cho những thằng ngắm chị…
Nhìn ngắm chị thể dục 1 lúc, nói thiệt lúc này may là tôi giữ được tinh thần thép, chứ gặp thằng nào khác sơi chị không còn cộng xương.
Chị ngừng tập, chị lại tôi, tôi nhắm mắt lại nhanh, chị càng tới gần làm tim tôi như muồn trào ra khỏi lòng ngực da gà thì cứ săn săn lên…
Thì cũng bất ngờ hành động của chị lúc này, chị hôn nhẹ lên má tôi, rồi chị đặt tay lên trán tôi hình như chị cảm thấy người tôi nóng, người tôi nóng đâu phải bệnh mà do nuốt Thính của chị không trôi…
Chị với người lên vòng qua người tôi kéo mền của chị xuống cho tôi.
Tôi thì ở dưới người chị mùi hương của chị và ngực chị đập vào mắt tôi…
Chị kéo mền của chị lên người tôi rồi đắp lên người tôi chị vuốt mền từ ngực tôi xuống chân để mền thẳng…
Nhưng chị không biết thằng em của chị chịu không nổi nữa, tay chị vuốt mền mà cứ đụng vào tôi những chỗ chị vuốt lên là chỗ ấy của tôi như bị nhan thạch đổ lên vậy, Chị ơi em là con trai mà ! Chị hại em rồi.
Tay chị vuốt xong, chị ngồi bên cạnh tôi mà vuốt tóc tôi và hôn lên trán tôi rồi chị thì thào :
– Cảm ơn em !
Tôi thì định trả lời lại, nhưng nếu trả lời thì chẳng khác gì ” CHỊ TRANG ƠI, EM Ở CHỖ NÀY “
Vậy là chị loay hoay ở balo rồi lấy tờ giấy rồi ngòi bút lên bàn ghi gì đấy, rồi chị đeo balo lên rồi đi khỏi phòng…
Tầm 15′ sau tôi mới thở đều được.
YEAH ! MÌNH THOÁT QUA ẢI MỸ NHÂN RỒI !
Bỏng nhớ lại thân hình của chị khi nãy người tôi bỏng rùng mình nhẹ, tôi cố dậy vào toa lét rửa mặt và đi uống nước để lấy lại tỉnh táo.
Ngồi dậy lên giường đọc thư mật của chị.
Nội dung : Dậy rồi hả? Chị về tắm rửa xong rồi chị đem đồ ăn lên nha ! Chờ chị xí nha cưng.
Không biết khi nãy chị biết tôi thức không nhỉ, tôi lắc đầu trong vô thức Chắc Không Đâu, nếu chị biết chắc chị không dám đầu độc thằng em này đâu
Tôi nằm xuống, mùi tóc của chị nơi gối cứ tỏa lên mủi tôi không tài nào không nghỉ bậy được, vậy là tôi ra khỏi phòng, đi ra thì thấy con nhỏ lai tây tôi gặp hôm qua ngồi nơi ghế ngoài phòng thằng kia mà khóc, tôi lại gần nhỏ ấy.
Tôi nói :
– Sáng sớm sao chị ngồi đây khóc rồi, chị bị sao không vậy?
Mặt nhỏ ấy nhìn lên tôi, mắt nhỏ ấy bè nhòe tóc tai bù xù lên mặt, nhỏ ấy nhìn tôi kiểu như không quen biết rồi nhỏ lau nước mắt vuốt lại tóc.
Nhỏ ấy nói :
– Anh là ai vậy?
A đù quên nhanh vậy, mới gặp nhau cách 9-10 tiếng đây thôi mà.
Tôi nói cũng tỏ ra không quen biết :
– À là, em ở phòng bên cạnh, đi ra ngoài thấy chị ngồi đây khóc tới hỏi thăm vậy thôi à.
Nhỏ ấy gật đầu rồi nói :
– Em không có gì, Cảm Ơn Anh !
Tôi nói :
– Ừm, vậy chị vào trong phòng đi ngồi này ngoài lạnh lắm, em đi đây.
Vậy là rời xa nhỏ ấy và có liếc vào phòng ấy coi có chuyện gì trong ấy ko, nhưng chả có gì chỉ thấy thằng ấy vẫn băng bó ở mặt, chân thì cột chổng lên trời, nhìn thằng này quen quen mà không nhận ra là ai mặt nó băng bó cũng chả nhìn được m* gì, đi được 1 đoạn thì nhỏ ấy vọng sau chạy tới tôi.
Nhỏ cười và nói :
– Em nhớ rồi, có phải anh là người hôm qua chỉ đường em hôm qua không?
Tôi gục đầu rồi nói :
– Ừm, mà không có gì đâu !
Nhỏ ấy lẻo đẻo bên cạnh tôi rồi nói :
– Em muốn khao anh ăn sáng, anh đi không?
Tôi lắc đầu rồi nói :
– Còn sớm, Em chưa muốn ăn giờ, chị vào đi, không có chuyện gì đâu chỉ đường thôi mà.
Tôi cười nhẹ vs nhỏ.
Nhỏ ấy cười rồi nói :
– Vậy thôi, em không làm phiền anh nữa, anh đi dạo vui vẽ nha !
Tôi cười rồi đi tiếp, bỏ nhỏ ấy lại…
Không biết số đào hoa tôi đã tới hay sao, toàn gái xinh gái đẹp bu quanh không vậy? Tôi thì thấy thích nhỏ này rồi đó đẹp vkl, mặt lai tây nữa chứ. Nhưng bên tôi có 2 người đủ làm đổ bệnh thêm 1 người chắc không còn đường tự giải cứu quá.
Kệ gái đẹp, lạnh lùng mà bước qua.
Đi xuống can ting bệnh viện thử xem ở đây cũng gần 1 tuần rồi chưa thấy can ting bệnh viện này ra sao…
Can Ting bệnh viện này cũng khá đấy chứ, bên đồ ăn mặn bên đồ ăn chay.
Tôi ghé vào, hỏi ở đây có bán thuốc không chứ gần 1 tuần không đụng người ngứa ngáy vãi, ở đây chả bán thuốc, vậy là vác thân ra ngoài cổng, vừa vác ra tới cổng thì chị chạy xe vào chị nhìn tôi với ánh mắt ngơ ngác.
Chị dừng xe ở chổ tôi rồi nói :
– Đi đâu đây?
Tôi cười rồi nói :
– Trốn Viện
Tôi nháy mắt.
Chị với tay, cóc 1 cú rất thốn vào đầu tôi…
– Mày điên hả?
Tôi vừa xoa đầu vừa nói :
– Hix em ra đây hóng mát mà, chọc chị xí mà chị cóc đau quá.
Chị không nói gì đề xe lên và nói :
– Chờ ở đây, chị vào giữ xe.
Tôi chưa kịp nói gì, chị chạy xe thẳng vào bãi giữ xe của bệnh viện.
Tôi thì đứng như trời trồng mắt thì theo dõi chị từng hành động cử chỉ của chị, chị đi tới tôi rồi ngoắt tôi vào.
Vậy là 2 chị em đi vào.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!