Chị À, Em Thích Chị ! - Chương 35 :
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
74


Chị À, Em Thích Chị !


Chương 35 :


Chị chỉ lắc đầu, nước mắt của chị vẫn tuôn. Tôi từ từ đưa tay tôi lên lau đi những giọt nước mắt ấy, không biết trời xui đất khiến hay sao Tôi từ từ và chậm chậm đưa đôi môi của tôi lên đôi mắt của chị và hôn nhẹ lên đôi mắt ấy, những giọt nước mắt chị rất mặn và nóng và sâu trong những giọt nước mắt ấy tôi cảm thấy nó rất ngọt ngào và ấm cúng, cảm thấy không có sự từ chối từ chị, đôi môi của tôi dần xuống khóe mắt rồi đến má của chị, dù trời đang rất lạnh nhưng má của chị đang rất nóng còn người chị thì rùng mình từng đợt và từ từ môi tôi dần dần xuống đôi môi nhỏ bé ấy của chị…

Dù chị khép chặt đôi môi, nhưng tôi cảm thấy vị ngọt của từ đôi môi của chị và những giọt nước mắt nóng nóng của chị lăn từ từ xuống má tôi…

Trời thì đang mưa rất lớn và tiếng ếch kêu rất nhộn nhịp. Nhưng thế giới của tôi và chị lúc này như đang ở một thế giới khác xung quanh là màu hồng trên trời thì có cầu vòng, bên tai thì líu rích tiếng những chú chim đang hót và thoảng thoảng gió nhẹ phướt qua…

Lưỡi tôi mạnh bạo đè ép, đẩy làn môi chị phải mở ra, rồi len lỏi tiến vào trong…

Lưỡi tôi sục sạo khắp nơi trong miệng chị, sau đó cũng tìm được chiếc lưỡi nhỏ đang run rẩy trong ấy rồi quấn chặt lấy nó, hai đứa thi kéo co. Chị lúc này đã buông xuôi rồi, người chị run lên từng cơn…

Cảm giác ướt át, mềm mại thiêu đốt tôi, người tôi nóng hầm hập như lò than. Thỉnh thoảng tôi lén mở mắt ra nhìn chị thăm dò, chị đã nhắm chặt mắt lại từ lúc nào rồi…

Chị cứ ngồi yên để mặc tôi muốn làm gì thì làm, không đồng tình cũng chẳng phản đối, chỉ có hơi thở dồn dập cùng những cái rùng mình của chị

Tôi nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác kỳ diệu từ đôi môi xinh xắn của chị mang tới. Giữa cơn mưa tầm tã, trong một căn chòi, cạnh những cánh đồng và tiếng ếch nhái kêu, được ôm người mình yêu trong tay và trao những chiếc hôn nồng cháy như lửa. Cảm giác như mơ như thực…

Chẳng biết đã trải qua bao lâu, chị chợt đẩy nhẹ tôi ra, tôi cũng dừng lại. Nãy giờ quên trời quên đất, múa may quay cuồng chả còn biết gì nữa, nhìn xung quanh mới thấy mưa đã tạnh từ khi nào rồi, nhưng cũng may chẳng có ai…

Chị bối rối sửa sang lại đầu tóc, mặt rất đỏ, đỏ hơn những lúc tôi từng thấy. Tôi cũng ngồi lặng thinh, không biết tâm trạng chị hiện thế nào nên chẳng dám lên tiếng.

– Sao em lại làm vậy?

Thật lâu sau, chị xoay lại nhìn tôi, nét mặt chị vẫn bình thường, không tỏ ra tức giận hay vui vẻ gì cả. Chỉ có đôi mắt chị hơi đỏ lên, ươn ướt…

– Em thương chị!

Tôi đáp mà như người đang mộng du, nói lên luôn ý nghĩ trong đầu, lúc này điên rồi, tới đâu thì tới, tôi không muốn cứ mãi làm một thằng em của chị. Định nói là “yêu chị” nhưng ngượng miệng quá.

– Ừm, chị cũng thương em.
Gương mặt đỏ hồng của chị đã quay lại với vẽ mặt bình thường, dường như chị hiểu sai ý tôi.

– Không. Em yêu chị !
Tôi nghiêm mặt nói to, rạch ròi từng chữ cho chị nghe rõ.

Chị giật bắn người, tròn mắt nhìn tôi thật lâu..

– Chị chị…
Chị lại im lặng, hết nhìn tôi lại nhìn mông lung xa xăm…

– Hì, có thật chỉ xem em như em trai không?

– Ừm…
Chị cắn nhẹ môi, gật đầu.

– Vậy chị nhìn thẳng em mà nói câu đó đi, đừng ngó sang nơi khác.

Chị im lặng không phản ứng gì. Tôi hiểu được điều này, với cô gái ngây thơ trong sáng như chị, làm sao có thể nhìn thẳng vào mắt tôi mà nói dối?

Tôi tiến đến gần chị.

– Chị cũng có tình cảm với em mà đúng không? Đừng giấu em nữa…

Chị đắn đo một lúc lâu, rồi đáp khẽ:
– Chị không biết…

– Tình cảm của chị chẳng lẽ chị không biết sao?

– Từ lâu em đã cảm nhận được điều đó rồi, chị cũng vậy mà phải không?

– Chị không biết thật mà

– Vậy chị biết gì? Chị nghĩ gì, nói em nghe hết được không?

– Chị chị, ở gần em chị thấy rất vui, đi học cũng mong được về sớm để gặp em…

– Vậy là được rồi. Chị có yêu em mà phải không?

– Chị Không biết…

– Nghĩa là chị có tình cảm với em, nhưng không thể xác định được đó có phải tình yêu không?

– Ừm…
Chị khẽ gật đầu nhẹ.

– Ok, vậy em cho chị thời gian, rồi trả lời cho em.

Tôi vòng tay ôm chị lại.

Tôi nâng mặt chị lên hôn nhẹ vào đôi mắt đỏ hoe đầy nước mằn mặn. Chị để yên cho tôi hôn, theo thói quen môi tôi dần dần di chuyển xuống môi chị, định hôn tiếp, nhưng chị né ra.

– Tạnh mưa rồi, có người thấy thì chết đó…
Chị đỏ mặt nói khẽ.

Vậy là tôi cõng chị về, nhà còn cách 200-300m, được cõng chị trên người tôi và cả thời gian tối nay, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc, đôi lúc tôi có liếc mắt lên nhìn chị, chị thì đã dựa mặt vào vai tôi đôi mắt chị vẫn mở nhưng vẫn nhìn xa xăm đâu đó…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN