Chỉ Trách Em quá Quyến Rũ - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
196


Chỉ Trách Em quá Quyến Rũ


Chương 6


Editor: Song Ngư

Trình Tư Hạo mới vừa hoàn thành xong một bản hợp đồng, anh đứng dậy rót một ly nước, những khớp xương ngón tay cầm ly nước rõ ràng, thon dài và trắng trẻo.

Anh đã cởi áo khoác ra, không còn nghiêm túc như khi việc công xử theo phép công, chiếc cà vạt nơi cổ áo đã được tháo ra, lộ ra hai cái nút đã được mở rộng, xương quai xanh gợi cảm như ẩn như hiện vừa cấm dục lại vừa quyến rũ, ánh sáng mờ của chiếc đèo treo trên đỉnh đầu chiếu lên sườn mặt của anh, càng làm nổi bật đường cong lưu loát và mị hoặc.

Lúc anh quay lại thì thấy Linh Lung vẫn còn đang rối rắm thì anh đã lười biếng lên tiếng: “Bà Trình à, em không cần nghĩ nhiều, em đứng tên không chỉ có mỗi căn phòng này thôi, bốn bỏ lên năm thì có thêm một căn cũng chả khác gì hết.”

Giọng nói mới được nước ấm làm ẩm ướt càng thêm êm tai, có điều bây giờ sự chú ý của Linh Lung lại không ở điều này, giống như Trình Tư Hạo nói, bây giờ ngay cả bản thân Linh Lung cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu bất động sản, xe cộ và tiền tiết kiệm trên danh nghĩa của mình.

Bây giờ nói cô là tiểu phú bà chục triệu thì cô cũng chẳng thể tin được, đồ vật hai năm nay Trình Tư Hạo đưa cho cô chắc cũng trên trăm triệu nhỉ?

Hơn nữa, trong hai năm qua cô kinh doanh cửa hàng quần áo riêng của mình, nên trong thẻ tiết kiệm cũng có gần chục triệu, bình thường chi tiêu đều là tiền của Trình Tư Hạo nên cô cũng chẳng xài tiền trong thẻ tiết kiệm mấy, huống chi bên ngoài còn có nhiều vốn lưu động như vậy……

Khó trách nhiều người lại tranh giành cái vị trí bà Trình đến như vậy, nhưng mà Linh Lung không biết…….

Đi ra khỏi trong hồi ức, ảm đạm trong mắt chợt loé lên, Trần Chí lại gọi cô một tiếng: “Sao vậy Linh Lung, tối qua ngủ không ngon sao?”

“Không ạ,” tối qua Trình Tư Hạo sợ cô thức đêm nên nhìn cô uống hết một lý sữa, sau đó cúp điện thoại để cô ngủ, chỉ có trong lòng cô mãi nghĩ ngợi nên không ngủ được thôi.

“Vậy vừa hay, nam nữ chính đã đến rồi, tôi dẫn cô sang làm quen.”

Đêm qua nam nữ chính không thể tham gia buổi liên hoan, nên hôm nay mới chính thức xem như vào đoàn.

Đóng vai nam chính là một ngôi sao có fans hâm mộ hùng hậu đang hot là Hạ Nghiên, xuất thân là một thực tập sinh, chỉ mới diễn được hai bộ phim truyền hình, là nam nghệ sĩ trẻ tuổi gần đây rất nổi tiếng, bởi vì có khả năng diễn xuất và giá trị nhanh sắc nên tuổi còn trẻ mà đã có rất nhiều fans.

Còn nữ chính là Giả Đình Đình đã ra mắt được gần 1 năm, tuy rằng mới tham gia diễn xuất không bao lâu nhưng khả năng diễn rất được “giang cư mận” đánh giá cao, thần thái động tác, khắc hoạ chi tiết rất khéo léo. Chỉ với bộ phim đầu tiên đã nhận được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất, leo lên được tuyến đầu từ lâu.

Có người nói với cái đà phát triển này thì Giả Đình Đình rất có khả năng sẽ trở thành Ảnh hậu tiếp theo trong giới, dù sao kỹ thuật diễn của người ta cũng là hàng thật giá thật.

Linh Lung không quen thân với cô ấy cho lắm, nhưng nghe bảo cô ấy là người lạnh lùng, cũng không thân thiết với mấy ngôi sao khác cho lắm, ra mắt được một năm nhưng chưa từng có bất kỳ tin đồn nào với mấy ngôi sao nam.

Những diễn viên mà Trần đạo tìm tuy rằng thời gian ra mắt không bao lâu nhưng thực lực diễn xuất thì lại rõ như ban ngày, ngoài trừ….

Nhìn chung thì Linh Tư tuyệt đối được xem là người có thâm niên thấp nhất trong mấy diễn viên chính.

Bởi vì Trần Chí có việc nên chỉ nhanh chóng dẫn cô sang chào hỏi với Hạ Nghiên rồi đi ngay tới hậu trường, Linh Lung cũng không sao, lúc đi làm quen tiện đường mang trang phục hôm nay Giả Đình Đình phải mặc sang luôn.

Chắc Giả Đình Đình mới từ chỗ quay phim khác tới nên còn chưa có thời gian tẩy trang, lúc cô ấy thấy trang phục trong tay cô thì khoé mắt hơi nhếch lên, đường kẻ mắt chỗ đuôi mắt càng thêm vẻ quyến rũ: “Nhà thiết kế trang phục của Two Secret sao?”

Tuy cô ấy không tham gia buổi liên hoan ngày hôm qua nhưng sáng nay đến đây cũng ít nhiều nghe được không ít mấy tin hành lang, một truyền mười, mười truyền một trăm, thậm chí cả mấy chi tiết nhỏ cũng bị người ta thêm mắm dặm muối phóng đại gấp mười lần, huống chi trong đó còn có không ít người ôm thái độ như xem chuyện cười vậy.

Vốn dĩ cô ấy chỉ định nghe một chút rồi thôi, lần đầu tiên cô ấy nghe thấy một nhà thiết kế lộ rõ tính cách kiêu ngạo như thế, có điều hôm nay vừa gặp thì nhà thiết kế trang phục của Two Secret này đích thật là một nhà tư bản.

Linh Lung ngước mắt lên, còn chưa kịp trả lời câu hỏi của Giả Đình Đình thì lại nghe cô ấy trêu chọc một câu: “Xinh đẹp ghê vậy đó, may mà cô không tới đoạt chén cơm diễn viên với tôi.”

Linh Lung: “……”

Người đại diện của Giả Đình Đình đã quen rồi, nên cười làm lành với Linh Lung: “Xin lỗi nhé, cô ấy giỡn thôi.”

Linh Lung không để ý mà lắc đầu: “Không sao, tôi còn phải cảm ơn cô ấy vì không tham gia vào ngành trang phục đạp đổ chén cơm nhà thiết kế của tôi nữa đấy.”

Người đại diện: “……”

Giả Đình Đình đúng là bất ngờ xoay đầu lại, cô ấy nhìn thoáng qua tấm thẻ đeo trước ngực của cô, trên gương trang điểm xinh đẹp đầy vẻ phong tình: “Tôi ưng cô rồi đấy, nhà thiết kế Linh.”

…………

Hôm nay là ngày đầu bấm máy của đoàn phim, cho tới thời điểm này thì người duy nhất chưa lộ diện chính là “biên kịch kiêm tác giả” kia, mọi người chỉ biết được bút danh. Mà tác giả đó cũng là người không phô trương, vì thế chưa từng đăng tấm hình nào lên mạng cả nên có rất nhiều người muốn thấy khuôn mặt thật.

Trong lúc ngồi chờ quay phim, Linh Lung ngồi bên cạnh uống nước chanh lạnh và lướt điện thoại, cô bỗng nhận được điện thoại của cô bạn thân từ thời cấp ba là Triệu Nhiên Nhiên: “Tao nói sao mày lại thế hả, tao cũng vừa mới biết thôi, lần này mày lại ở chung đoàn phim với cái con nhỏ kia hả?”

Cô ngẩng đầu liếc mắt nhìn phía bên phải trước mặt, Trần đạo đang cầm kịch bản chỉ đạo diễn cho Linh Tư, chắc là đã bước vào trạng thái làm việc nên sắc mặt của Trần Chí nhìn có vẻ nghiêm túc hơn rất nhiều so với ngày thường.

“Đúng vậy, cô ta là diễn viên mà, gặp nhau cũng là bình thường thôi.” Linh Lung thu ánh mắt lại, nhàn nhạt nói.

“Hơn nữa, dù sao người ta cũng mang vốn vào đoàn phim nên hiển nhiên sẽ được nâng đỡ, cung phụng nhiều hơn.” Vẻ mặt Linh Lung không chút biểu cảm nói xong câu đó, nhưng đáy mắt u tối bỗng dần hiện lên vài phần trào phúng, bố ruột của cô đúng là không biết tiếc tiền nhỉ.

Tuy là nói thế nhưng trước khi cúp máy thì Triệu Đình Nhiên vẫn khuyên cô nên cẩn thận một chút, người em gái này của Linh Lung vừa nhìn đã biết chẳng phải thứ tốt lành gì, mồm mép của cô ả cũng chẳng thua kém gì ai.

Tận cho đến 10 phút trước khi quay phim thì mọi người mới thấy được vị “tác giả kiêm biên kịch” kia, nhưng Linh Lung thế nào cũng không nghĩ tới rằng biên kịch này lại là người cô quen biết.

Linh Lung và Triệu Đình Nhiên là bạn học thời cấp ba, khi đó hai người học cùng lớp, lúc hai cô lên lớp 11 thì Trình Tư Hạo và Mộc Mạch lên lớp 12. Mộc Mạch chính là thanh mai trúc mã của Triệu Đình Nhiên, hai người từ nhỏ đã được định ước với nhau, Linh Lung chơi thân với Triệu Đình Nhiên thì tất nhiên cũng quen biết Mộc Mạch và bạn học cùng lớp của anh ấy là Trình Tư Hạo.

Thật ra không cần phải thông qua Triệu Đình Nhiên, thời cấp ba khi ấy thì gần như trường nào cũng có một người rực rỡ chói mắt như vậy tồn tại, mà Trình Tư Hạo thời điểm đó chính là huyền thoại.

Mà đối với Linh Lung năm 18, 19 tuổi mới vừa rung động mà nói thì Trình Tư Hạo chính là anh chàng mà cô yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Đồng thời, Triệu Đình Nhiên còn có một cô bạn thân kiêm hàng xóm, chính là Thư Nhiễm.

Linh Lung cũng có gặp qua cô ấy vài lần, nhưng dù sao cũng không cùng trường, mà giờ học cấp ba lại rất chặt, nên ba người chỉ thỉnh thoảng đi chơi với nhau vài lần.

Sau đó Linh Lung cũng nghe được Triệu Đình Nhiên nhắc tới, cô gái tên Thư Nhiễm này đã viết mối tình đầu của mình thành sách, bây giờ là nhà văn rất nổi tiếng trên mạng.

Nhưng Linh Lung không nghĩ tới quyển sách “Chưa bao giờ” này lại là tác phẩm của Thư Nhiễm.

Khó trách khi nãy lúc Triệu Đình Nhiên gọi điện thoại cho cô thì bỗng buột ra một câu: “Có điều tao cũng không lo, mày yên tâm đi, mày cũng không phải một mình một ngựa ở đoàn phim đâu.”

Thì ra con nhỏ này đã biết lâu rồi.

Đối với câu chuyện tình yêu của cô nhà văn này thì nó cũng được xem là tác phẩm kinh điển.

“Nhà văn Thư, không nghĩ tới sẽ gặp cậu ở đây.” Linh Lung bước lên chào hỏi, lúc trước Trần đạo đã gửi bản tác phẩm gốc cho cô, nhưng Linh Lung chỉ luôn tập trung trên trang phục, huống chi Thư Nhiễm chưa bao giờ nói về mấy nhân vật hay tác phẩm gì trong cuộc sống thường ngày, vì vậy cô càng không thể nghĩ Thư Nhiễm chính là vị tác giả này được.

“Tôi cũng không nghĩ tới trang phục của “Chưa bao giờ” thì ra là Two Secret.” Thư Nhiễm đứng dậy, hai người ôm một cái tượng trưng.

Thư Nhiễm cười nhìn cô, Linh Lung đến khiến cô ấy cũng vui vẻ hơn: “Đã lâu không gặp, cậu càng ngày càng xinh đẹp, đúng như Triệu Đình Nhiên nói, người kết hôn như cậu càng khiến người khác muốn phạm tội mà.”

“……”

Đây đúng thật là câu Triệu Đình Nhiên có thể nói ra được.

Đám người Trần đạo có hơi ngạc nhiên, không nghĩ tới nhà văn “Chưa bao giờ” lại quen biết với người phụ trách trang phục của đoàn phim bọn họ mà chào hỏi, khiến mọi người có hơi bị khớp.

Hai người quen biết nhau cũng chẳng phải chuyện gì lạ, mà do là vị biên kịch này cũng là một đại mỹ nữ. Gương mặt của hai người đều là vẻ đẹp không có tính công kích, nói một cách đơn giản, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy hai người là rất thoải máu, sự kết hợp của ngũ quan tự nhiên là vừa phải, trong vẻ thanh tú lại mang theo chút xinh đẹp nhu mì, khác với vẻ đẹp choáng ngợp với lớp trang điểm dày, cũng khác với vẻ đẹp thanh tú như phù dung hé mở trên mặt nước tinh khiết, mà ngược lại là vẻ đẹp yên lặng, ấp ủ hương thơm rồi chầm chậm nở rộ.

Linh Lung từng theo Trần Chí vào đoàn phim vài lần, mặc dù người trong đoàn phim đã gặp qua cô mấy lần nhưng rất nhiều người nói cô như một viên đá quý hiếm có, mỗi một lần gặp đều sẽ cảm thấy vẻ đẹp trên người Linh Lung như lắng đọng lại vài phần, ánh sáng rực rỡ càng thêm hấp dẫn sự chú ý của người khác.

Có một số người, khí chất cao quý vốn đã là bẩm sinh, không thể ngụy trang được.

Mà Linh Tư ở nơi xa nhìn Linh Lung được mọi người vây quanh thì dưới đáy mắt đột nhiên tăng thêm vài phần thù hận, cô ta siết thật chặt điện thoại trong lòng bàn tay, đôi môi mím chặt không nói câu nào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN