Chỉ Trách Em quá Quyến Rũ - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
183


Chỉ Trách Em quá Quyến Rũ


Chương 7


Editor: Song Ngư

Nhân viên đoàn phim đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc hai người đang nói chuyện thì thư ký đoàn phim cũng đã đập clapper board* cho “phần một cảnh một của phim vườn trường “Chưa từng””, cảnh đầu tiên là vai diễn phối hợp giữa nam chính và nữ phụ số hai, nói đến cũng lạ, Linh Lung cứ cảm giác hầu hết mọi người trong đoàn phim này đều đang chờ đợi Linh Tư xuất hiện.

Cảnh này được quay trong nhà, buổi chiều sẽ phải đến một câu lạc bộ giải trí đã đặt trước để lấy cảnh.

Cốt truyện là nam chính mời vài người bạn thân về nhà chơi, nữ phụ số hai đã từng là bạn thân mà nữ chính từng dẫn tới, nữ phụ số hai Triệu Oánh Oánh vừa bắt đầu thì trầm mặc ít nói, không thích nói chuyện, nam chính lại là người có tính cách tuỳ tiện, làm chủ bầu không khí, vì vậy khiến nữ phụ số hai lần đầu tiên gặp đã có thiện cảm.

Không thể không nói rằng giá trị nhan sắc của nam minh tinh có lượng fans hùng hậu Hạ Nghiên này cũng xử đẹp luôn mấy cảnh quay cận mặt, không giống với cảm giác bí ẩn và sự thành thục của người thành đạt như Trình Tư Hạo, Hạ Nghiên thuộc về kiểu nam nghệ sĩ trẻ trung đẹp trai đang nổi.

Đương nhiên để so với mị lực của Trình tiên sinh nhà cô thì vẫn còn thua xa, có đôi khi Linh Lung còn nghĩ, với cái vẻ bề ngoài như Trình Tư Hạo mà nếu vào giới giải trí thì sẽ giật gân thế nào đây.

Linh Lung và Thư Nhiễm ngồi cùng nhau sau máy quay, yên lặng nhìn bóng dáng thiếu niên trên màn hình, cả trường quay nín thở nghiêm túc, ánh mắt dõi theo Hạ Nghiên và Linh Tư.

“Sao lại không cùng ra chơi, cậu có muốn uống gì không?”

Nam chính Phương Nhất Chu lấy một chai sữa chua trong tủ lạnh ra, mới vừa vận động xong nên trên mặt vẫn còn nhễ nhại mồ hôi, một cơn gió thổi qua, Triệu Oánh Oánh có thể ngửi thấy mùi mồ hôi nhàn nhạt xen lẫn mùi bạc hà trên người anh, nhưng lạ thay, cô cũng không cảm thấy ghét mà ngược lại, mùi bạc hà ấy khiến cô cảm thấy thả lỏng.

“Cậu tên là Triệu Oánh Oánh đúng không, là bạn của Chu Tuệ sao?” Phương Nhất Chu cười, giọng nói sang sảng của cậu thiếu niên còn mang theo sự thân mật giữa những người bạn: “Tính cách dũng cảm như Chu Tuệ sao có thể lừa được cô bé trầm tính như cậu thế này?”

Phương Nhất Chu nhìn cô bé bị anh chặn ở ngay phòng bếp, vô thức cảm thấy buồn cười. Hôm nay là sinh nhật của anh, người tới hầu hết đều là đám con trai, còn chưa ăn bánh kem đã bị cả đám lôi kéo bảo muốn ra ngoài sân nhà anh chơi đá banh, anh đẩy con nhóc Chu Tuệ kia lên đối phó, vất vả lắm mới trốn vào trong bếp uống miếng nước. Lúc đi vào phòng bếp, anh thấy nữ sinh mãi chả nói câu nào mà Chu Tuệ dẫn theo đang đứng trước cửa sổ phòng bếp, mà đối diện bên ngoài chính là mặt sân cỏ của nhà anh.

Nữ sinh nhìn rất yếu đuối nhỏ bé, hơn nữa hôm nay Linh Tư còn trang điểm hơi nhợt nhạt, hoá trang thành một bộ dáng thiếu dinh dưỡng khiến người ta không đành lòng mà bắt nạt.

Triệu Oánh Oánh mới vừa giơ một bàn tay ra, chuẩn bị nhận lấy đồ uống thì bỗng một tiếng “Cắt” vang lên khiến mọi người lập tức tạm dừng.

“Sai rồi, Linh Tư này, bây giờ cô đang diễn bộ dáng rất sợ nam chính, lúc giơ tay ra nhận đồ uống thì phải mang theo sự lưỡng lự và khẩn trương, biểu cảm không nên vui vẻ như vậy, làm lại.”

Người xung quanh liếc nhìn lẫn nhau một cái nhưng không ai lên tiếng, thái độ của Linh Tư cũng xem như khách sáo, nói một câu xin lỗi rồi bắt đầu lại.

Nhưng mà……

“Cắt!”

Trần Chí cầm bộ đàm: “Sự sợ hãi này là từ trong ra ngoài, phát ra từ đáy lòng, đừng chỉ run rẩy miệng mà phải chợt phát ra trong ánh mắt đấy.”

“Hiểu rõ chưa?”

Trần Chí nhìn Linh Tư trên màn hình, lại kiên nhẫn hướng dẫn một lần nữa.

Biểu cảm của Thư Nhiễm vẫn luôn nhạt nhòa, chỉ tập trung nhìn vào màn hình, thỉnh thoảng ngước lên nhìn Linh Tư nhưng cũng không nói câu nào.

Linh Lung ngồi bên cạnh cô ấy, biểu cảm rất lười biếng, một bàn tay cô đặt trên ghế kế bên, ngón trỏ theo quy luật mà gõ tới gõ lui trên bền mặt, một bộ dáng hoàn toàn không có hứng thú.

Thời gian lâu dần, Linh Lung cảm thấy động tác và biểu cảm của mình bây giờ đều rất có phong thái của Trình Tư Hạo.

“Cắt!”

“Sai rồi, động tác nhận đồ uống phải thong thả, cô muốn nhìn nam chính nên hơi lưỡng thư thử giơ tay ra từng chút một, chứ không phải lập tức cầm lấy rồi lại tỏ vẻ sợ hãi.”

Giọng nói của Trần Chí đã cao hơn rất nhiều, ông biết dù sao Linh Tư cũng là người mới nên vẫn còn kiềm chế giọng điệu của mình, nhưng mà Linh Tư đã quen biết ông lâu rồi, vì vậy cô có thể nghe ra sự không kiên nhẫn trong sự gắng nhịn kia.

Một lần hai lần rồi lại ba lần, dù tính tình của một người có tốt thế nào, nhưng số lần càng nhiều thì đừng nói đạo diễn, mà ngay cả nam chủ diễn tay đôi với cô ta là Hạ Nghiên cũng hiện lên vẻ không kiềm chế được, cuối cùng, anh ấy còn phải vốc nước lên cả quần áo và mặt để làm ra bộ dáng ướt đẫm mồ hôi.

Trần Chí cũng không nghĩ tới kỹ thuật diễn của Linh Tư lại tệ đến mức này, tuy rằng ông đã chuẩn bị tốt rồi nhưng với cái tình huống bây giờ:

Cái ánh mắt khó khăn lắm mới diễn qua được thì tiếp theo lại trực tiếp bị mắc kẹt ở trên ngôn ngữ.

“Linh Tư, cô làm sao thế hả? Rốt cuộc đã được chưa?”

“Được rồi, nghỉ ngơi 15 phút!”

Trần Chí đã không còn vẻ ôn hoà như ban đầu, đôi môi của ông mím thành một đường thẳng, sắc mặt xanh mét chỉ đạo diễn xuất trực tiếp cho Linh Tư.

Phó đạo diễn bên cạnh ngay cả thở cũng không dám.

Tuy rằng Linh Tư bị mắng rất nhiều lần, trong lòng ít nhiều cũng hơi khó chịu nhưng cô ta cũng ngại với thân phận đạo diễn của Trần Chí nên không dám nói gì, mà chỉ cúi đầu như nghiêm túc tiếp thu ý kiến, thế nhưng trên thực tế thì chỉ có mình Linh Lung rõ ràng, chắc bây giờ trong lòng cô ta đang mắng nhiếc dữ lắm đây.

Trong giờ nghỉ ngơi, Phó đạo diễn đã đăng một thông báo trong nhóm, nói sẽ lập tức công khai ảnh tạo hình lên official Weibo, sau đó bảo mọi người tích cực share, hai nhân vật nam nữ chính vẫn chưa được tiết lộ rộng rãi, nên lần này chính là chính thức công khai tất cả diễn viên.

Chưa đầy hai phút, Thư Nhiễm và Linh Lung trước sau đăng trên Weibo:

Thuở thiếu niên, anh chưa từng thuộc về em, bây giờ em cũng chưa từng thuộc về anh;

Em mong được gặp lại anh lần nữa, trong khoảnh khắc nhìn nhau, em vội vàng nói lời tạm biệt.

Hai người đồng thời tag official Weibo của “Chưa bao giờ” ở đằng sau.

Hai người đều là người có tính cách đơn giản, ngay cả share official Weibo mà hai người cũng copy y hệt, thậm chí cũng lười thêm thắt vào.

Sau khi share Weibo, fans trên mạng lập tức bùng nổ, đầu tiên là bởi vì không ai nghĩ nam nữ chính lại là ngôi sao nam trẻ tuổi có lượng fans hùng hậu Hạ Nghiên và người nối nghiệp ảnh hậu Giả Đình Đình, ai nấy đều bày tỏ rất mong chờ vào bộ phim, nhưng đồng thời tiếng kêu than cũng đầy trời, tỏ vẻ không muốn nhìn thấy nam nữ idol của bọn họ sắp bị ngược.

Bởi vì bộ phim “Chưa bao giờ” là một bộ bi kịch, câu nói phổ biến mà cư dân mạng dùng để miêu tả bộ phim chính là: Thay vì giúp đỡ nhau trong hoạn nạn thì chi bằng quên nhau đi.

Hồi kết của quyển sách “Chưa bao giờ” đã lấy đi không biết bao nhiêu là nước mắt của độc giả.

Không phải thanh xuân của ai cũng đẹp, thanh xuân của chúng ta cũng kết thúc với sự tiếc nuối. Theo thời gian mà vơi đi từng chút, chỉ có anh là không e dè mà ngày càng trở nên quý giá trong ký ức của em.

Người đóng vai trò quan trọng trong bộ phim này, chính là nữ phụ số hai Triệu Oánh Oánh, mà Linh Tư người sắm vai đó lại một lần nữa được đẩy lên đầu hot search, một lần trước được lên hot search chính là lúc thông báo rằng cô ta sẽ đảm nhận vai nữ phụ số hai. Bây giờ trên mạng toàn là lời mắng chửi, nói cô ta mang vốn vào đoàn phim, chả biết tí diễn xuất nào, bây giờ đứng trước mặt hai người tiền bối có kỹ thuật diễn phải gọi là nghiền nát thì các fans càng thêm không phục, nhìn Linh Tư thế nào cũng giống như người tụt lại đằng sau.

“Sao lại để cô ta diễn Triệu Oánh Oánh thế, cô ta có thể diễn ra được cái khí chất với biểu cảm đó sao?”

“Rõ ràng lúc trước đã quyết định là Tôn Tiệp Băng mà, cô ấy mới ở cùng đẳng cấp với bọn Hạ Nghiên, tại sao nửa chừng lại đổi người vậy hả?”

“Trả lời lầu trên, tuy lần trước đích thân Tôn Tiệp Băng nói là bởi vì vấn đề lịch trình nên không tham gia được nhưng theo thông tin thực tế thì là bị “cô thiên kim” kia dùng tiền chen ngang vào đấy, ai bảo người ta có “người chống lưng” làm chi?”

“Điên thật, mị cảm thấy cô ta sẽ phá hoại “Chưa bao giờ” mất.”

*

Dưới bài share thì gần như đều là lời trách mắng như thế, đương nhiên cũng có một phần là fans trung thành của Linh Tư, nhưng mà còn chưa biện minh được hai câu thì đã bị vả lại rồi, dù sao Linh Tư cũng ra mắt từ một Gameshow, tham gia không được mấy bộ phim, hầu hết đều là mấy vai phụ nhỏ lướt qua màn ảnh thôi.

Vì vậy, khi cô ta tham gia vào một tác phẩm có quy mô và đầu tư lớn như vậy một cách quá dễ dàng thì tất nhiên có không ít người giận cá chém thớt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN