Chiếm Ngự
Phần 23
Đêm hôm đó tôi ngồi thu lu ở góc giường ,,,tôi giữ chăn che người và khóc giât sợ hãi…hôm nay anh ta là con hổ đáng sợ a ta cắn xe tôi điên cuồng…tôi đã làm gì sai mà anh ta lại đối xử với tôi như vậy…tôi thấy anh ta ngủ tôi liền chạy sang phòng Quyên n đáng nghe Quyên nói vui vẻ với Hiếu …tôi lùi lại …và chạy ra ngoài sân ( tôi mặc áo choàng ngủ) trời rất lạnh tôi chạy thì cô giúp vc ới tôi : Cô Mai đi đâu vậy đang đêm mà trời lạnh lắm (tôi quay ra vơi hai hàng nước mắt) cô sao vậy,cô đau ở đâu để tôi gọi bà chủ tôi cũng vừa mới dọn xong thôi…
_đừng cô đừng gọi (toii giữ tay)
_vậy qua khu sau đi cô ngồi ở đây trời lạnh lắm…
Tôi đi theo cô giúp vc ra khu sau vào nhà thấy bé đã hạ sốt
_vừa nãy con bé dậy uống bình sữa r cô ạ,ổn rồi…cô mặc thế kia lạnh lắm đấy…
_vâng con bé k sao là tốt lắm rồi…( cô giúp vc cầm tay tôi)
_có vc gì cũng phải cố nhé ,tôi coi cô như con gái,phụ nữ chúng ta luôn thiệt thòi tôi cũng hiểu cô chắc cũng k như mn nghĩ lấy dc ng đàn ông giàu có là sung sướng( k hiểu sao lúc ý tôi khóc to) cô cứ khóc đi cho thoải mái lòng …
_cháu chỉ là muốn giúp bạn nhưng cháu lại tổn thương tự trọng của anh ta chỉ đon giản là vậy thôi..và cũng k hiểu rõ tc a ta là gì nữa ( tôi dơ tay lên khóc )
_tay cô tím kia kìa …tôi có thuốc đây con gái tôi cũng hay bị tím ng lắm,cô còn đau ở đâu nữa k bỏ áo ra tôi xem..( bà giật m khi thấy cổ tôi và ng đều có vết cắn )
Tôi thấy cô giúp vc khóc sut sịt …cô chắc cũng hiểu tại sao?tôi nằm ngủ ở đây đến sáng ,tôi k dám về nhà …
_cô về đi ,cái gì cũng cần đối diện k trốn tránh mãi dc…
Tôi bc vào nhà mẹ ck tôi đang đọc báo và nói
_Dậy sớm thế con,
_vâng con muốn hít thở 1 chút ( mặt tôi buồn dường như bà hiểu) con đi thay đồ đây …Tôi đi thay đồ và tôi thấy Quân a ta cũng dậy kb từ bh và đi ra chúng tôi nhìn nhau..tôi quay đi ( Quân kéo tay)
_đêm qua cô đi đâu vậy?hqua tôi say nên có hơi…
_tôi k sao ?(roi tôi thấy Giang cô ta sáng sớm đã đến rồi nói :hnay bà e mừng thọ đi sớm thôi …( tôi giật tay Quân) chúng ta hãy chia tay đi,a hãy đến với n cô gái nào theo ý a muốn nhưng khi tôi còn là vợ thì a hãy tôn trọng tôi….,tôi chạy xuống cầu thang và trượt chân ngã lăn xuống bên dưới ( cầu thang khá dài) Quân chạy theo đỡ tôi n k kịp …mẹ ck tôi hoảng hốt kêu lên ôi trời ơi con…Quyên đi ra từ phòng cũng ngạc nhiên hét to tên tôi Mai …Quân đỡ tôi…nhung mà tôi đau bụng…rất đau …
_Cô sao thế ?( quân vuốt tóc tôi,tôi nhăn mặt)
_tôi đau bụng quá,rất đau…
Quyên nói : Mai ơi ,ôi trời ơi cậu đang ra máu rồi ( tôi chảy máu xuống chân,mẹ ck tôi bà ngất quyên chạy ra đỡ) …Quân bế tôi lên và đi qua Giang
Tôi lả dần và kêu đau….tài xe đèo mẹ ck tôi còn anh ta đặt tôi ra sau và chở tôi…
Đường đột nhiên đông và tắc đường…
_tôi đau quá ( anh ta quát ầm lên chết tiệt)
Quân anh ta xuống xe và bế tôi chạy bộ…tôi đau tóm chặt cổ áo anh ta …
_rốt cuộc la ngã thôi mà cô bị làm sao vậy,mở mắt ra nhìn tôi đi …( tôi ngất và tôi thấy rõ mồ hôi của Quân trên tay tôi) vào cấp cứu tôi mơ màng thấy tiếng Quyên kêu tên tôi rồi tôi chìm vào giấc ngủ sâu hơn…tôi mở mắt dậy thấy mẹ ck tôi và Quyên ngồi cạnh …họ đang ngồi khuôn mặt buồn bã
_hai người sao vậy?
_mai cậu tỉnh r à ( con tỉnh r )
_vâng ,con bị sao vậy?
_à cậu,chỉ là sốc thôi k sao ( Q mắt xưng húp)
_đúng r con bị sốc quá thôi,con nghỉ ngơi cho khoẻ đi …rồi tôi thấy Quân đứng sau mẹ ck tôi a ta nhìn tôi ánh mắt căm hận…
Quân: mọi ng ra ngoài đi con có vc muốn nói vs cô ta..
-đợi con bé khoẻ rồi nói k muộn
Quyên: đúng r anh quân Mai vừa tỉnh mà..( anh ta kéo tay mẹ ck tôi và Quyên đi ra theo và đóng cửa lại) tiến gần đến chỗ tôi…a ta nhìn tôi cứ nhìn …
_Anh muốn gì ?
_tôi muốn gì à ( anh ta cười,rồi bóp cổ tôi) cô nói mau lý do gì cô giấu tôi chuyện cô có thai,cô gét tôi đến mức phải ntnay đúng k?
_tôi ,tôi có thai sao ( a ta ngạc nhiên buông tay) tôi ôm mặt khóc to..
Anh ta quay đi…và nói : đứa bé đó k muốn đến đây bởi vì có ng mẹ vô tâm như cô,còn nữa cô muốn về Việt Nam tôi sẽ cho cô về đừng làm bất kì điều gì sau lưng tôi,cô mãi mãi k thoát khỏi tôi đâu ( a ta giữ tay lên tim và khựng lại) rồi đi ra vs dáng vẻ thất thần …Quyên chạy vào ôm tôi : Mình xl m k dám nói cho cậu vì sợ cậu sốc,m xl Mai ạ ,tất cả do mình..( cứ thế tôi k nói gì ) cậu nói gì đi Mai đừng làm m sợ…tôi cứ nthe ngồi nhìn …về tới nhà tôi thấy đứa bé chạy ra ôm lấy chân tôi và cười…k hiểu sao lúc đó tôi ôm bé và k khóc chỉ nói: ít nhất mẹ con cũng cố giữ gìn sinh ra con,còn cô đã tự giết chết con của mình bằng chính sự hở hững vô tâm cô sai rồi con oi…tôi ôm đứa bé gục và Quyên đứng đó khóc to…sau hôm đó mẹ ck tôi bà cũng đi công tác và bà hiểu có nói gì giờ cũng vô ích…trc khi đi bà chỉ nói :
Có phải mẹ đã sai khi gán gép con và Quân k?mẹ xl con…
Đến ngày tôi về Việt Nam …tôi về trc và Quyên nói mau trở lại nhé …uk… nhất định rồi…anh ta cho người đi theo tôi…và tôi đi đâu cũng có vệ sỹ đi cùng anh ta đang trói buộc tôi…tôi về tới Việt Nam điều đầu tiên tôi trở về nhà và ra mộ thăm bme và em trai …bme à con gái về đây,chị về đây Cu mn khoẻ không ,con rất gen tị khi 3 ng giờ đang ở nơi nào đó cùng nhau đấy còn con 1m ở lại đối diện vs cuộc sống ,t yeu thật sự mệt mỏi …mn phải phù cho con đấy nhé …tôi quay đi nhặt cỏ và tìm đen nhà mẹ nuôi…ng giúp vc đi ra mời tôi vào nhà..
_Cô Mai ,trời ơi sau lễ cưới cô sang mỹ định cư tg k về nữa chứ?
_vâng có chút vc nên cháu về mẹ nuoii cháu đi đâu r ạ
_bà chủ để tôi gọi ….bà chủ nói 30p nữa về tới nhà nói cô đợi bà…
_vâng cô cứ đi làm việc đi…tôi đi lên trên vào phòng của cô con gái đã mất..tôi nhìn ảnh cô ta và nói:::
Rốt cuộc tôi và cô có điểm gì chung ,nếu cô có thiêng hãy giúp tôi kết thúc tất cả mọi chuyện…tôi đi xuống nhìn thấy mẹ nuôi tôi…
_Con về rồi à,ngồi xuống đi con ?
_con có vc muốn hỏi mẹ..
_vc j vậy,mẹ cũng nghĩ con có vc nên mới tới…
_con chỉ muốn hỏi mẹ lý do duy nhất tại sao mẹ lại nhận nuôi con
_à vì con cưu mẹ ,( ấp úng)
_k đúng me hãy nói cho con biết sự thật đi…nếu mẹ k nói con sẽ có cách mẹ sẽ khó làm ăn hơn đấy ( tôi doạ)
_à uk thật sự mẹ cảm thấy có lỗi với con…
_tại sao mẹ lại cảm thấy có lỗi với con?
_vì bởi vì sự thật mẹ xl con,chỉ là ng gây ra tai nạn cho bme con là con gái mẹ ( bà ta khóc tôi ngạc nhiên) sáng hôm đó con bé lái xe của mẹ đi gặp Quân ,vì cậu ta ra sân bay con bé muốn gặp cậu ta nên đã lái xe của mẹ đi,con bé mới biết lái,,,con đừng trách con gái mẹ,vì nó cũng mất trong vụ tai nạn đó chứ kp tự tử,mẹ xl mẹ nghĩ nuôi con sẽ khiến mẹ bớt ăn năn phần nào,,,,và cũng k nghĩ định mệnh là thứ gì đó luẩn quẩn con lại gặp Quân và sau khi biết con là con nuôi mẹ chính cậu ta ra đề nghị muốn con thuộc về cậu ta…mẹ thât sự kb phải tn con gái ruột thì yêu cậu ta say đắm còn con gái nuôi thì ngược lại có lẽ vậy cậu ta mới muốn sở hữu con
Tôi lặng người…ngay từ đầu anh ta đã muốn Chiếm Ngự lấy mình ,,,,
_vậy sao con có gì giống với cô con gái của mẹ ,và a ta yêu vì con giống sao?
_k cậu ta k yêu con gái mẹ,cậu ta chưa bh thích nó,con thì sau hôm đưa con đến bữa tiệc lần đầu…mẹ có đến xin cậu ta cho mẹ dự án…cậu ta nói đổi lại cái gì cũng có giá của nó và cậu ta yêu cầu muốn có con…mẹ cũng đã thuyết phuc con ,n k dc nên me mới làm chuyện san đất để doạ con thôi …
Tất cả là tại sao?anh ta yêu mình và muốn chiếm lấy mình hay là thế nào …rồi tôi có điện thoại…của Quân: cô đã có dc câu trl như cô muốn rồi,( tôi ngó xung quanh) mau ra ngoài và trở về mỹ về bên cạnh tôi để tôi dày vò cô với tất cả sự tôn trọng mà tôi có,chính cô đã giết chết con của tôi…(tôi ngã gục,a ta ở mỹ n vẫn luôn biết mọi hành động của mình,thật đáng sợ…) con nhờ mẹ 1 vc cuối cùng dc k?…
_mẹ hãy cho con đi nhờ xe ra bên ngoài,ben ngoài có ng luôn đi theo con,xin hãy giúp con
_con có trốn tránh khỏi cậu ta dc mãi không?
_sẽ dc thôi chỉ cần mẹ giúp …
Tôi đi nhờ xe bà ra bên ngoài tôi cúi đầu,tôi chia tay mẹ nuôi ở bến xe buýt ,bà có đưa tiền cho tôi..
_cầm lấy ,k có tièn thì đi làm sao dc?
_k cần đâu mẹ con có tiền tiết kiệm thẻ của con vẫn dùng dc giờ con sẽ đi rút hết…vậy con đi đây …tôi chạy đi ,tôi muốn chạy thật xa thoát khỏi ng đàn ông kia,anh ta k yêu mà chỉ là a ta muốn sở hữu mình,quanh quanh luẩn quẩn vẫn vậy m vẫn nằm trong lòng tay anh ta…tôi vứt chiếc dt đi và lên xe đi 1 mạch tới 1 nơi chắc chắn a ta sẽ k tìm dc…
…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!