Chiếm Ngự
Phần 24
1 năm trôi qua ….tôi hiện tại là 1 cô gái tình nguyện dậy học cho trẻ vùng cao,tuyên truyền và vận động về kế hoạch hoá gia đình,Tôi đã trưởng thành hơn là 1 cô giáo trẻ với những nỗi buồn dấu kín trong lòng mãi mãi không biết đến bao giờ nguôi…1 năm qua tôi sống trong nỗi nhớ kèm theo sợ hãi…yêu thật sự là thứ gì đó khiên ta đau…đau đến tột cùng với những cô gái yêu là chỉ cần được ở bên người mình yêu,còn đối với tôi cách tốt nhất để giữ lại 1 tình yêu là tránh xa người đàn ông đó…tôi hiện tại sống với cô gái dân tộc cùng với 5 đứa con của cô gái này,chồng cô đã đi lấy vợ hai và để lại cho cô 5 đứa con…cô nói : đối với cô con chính là tài sản đáng quý và tôi thầm nghĩ bất kì 1 ng phụ nữ nào khi đã làm mẹ đều trở nên mạnh mẽ hơn bất cứ điều gì …hôm nay là ngày gần tết nguyên đán mọi người dân ở đây tuy nghèo n đều góp tiền mổ lợn và gói bánh trưng,họ tuy nghèo n rất tình cảm tôi thấy hạnh phúc khi được thấy họ bận rộn như vậy…cô gái dân tộc tên khơ mú hỏi tôi…
_Năm nay k về nhà thăm bố mẹ sao cô giáo?
_Em cũng chưa biết được chị ạ ..
_con cái dù đi đâu xa ngày tết cũng nên về với bố mẹ chư cô..( tôi cười) từ ngày có cô giáo bọn trẻ con cũng khong bị mù chữ,toi mừng lắm
_có gì đâu ,em rất vui khi dc ở lại dậy bọn trẻ..
_cô giáo thật tốt bụng còn tuyên truyền và phát thuốc tránh thai cho chị em nữa ,chị em trong bản thật sự cám ơn cô,lạc hậu qua kho lăm ( tôi cười )
_em đi tắm cho bé “a xú”( con trai út chị khơ mú 1 tuổi) …tôi cũng giúp chị lo cho lũ trẻ chỉ có nvay tôi mới quên dc mọi chuyện quên đi tôi đã có ck và đã từng có 1 đứa con…đêm hôm đó tôi nằm suy nghĩ rằng có nên trở về nhà không,bố mẹ sẽ thấy cô đon khi mình không về ,anh ta chắc cũng k tìm mình nưa rồi…rồi hôm sau tôi chào tạm biệt mọi người và trở về nhà họ gói cho tôi mang đi đường đủ thứ,tôi chỉ lấy duy nhất 1 cái bánh trưng vậy là đủ…ngày tết đường phố trở nên thật tấp nập…cuối cùng tôi cũng trở về làng …nhìn con đường làng nơi tôi sinh ra và lớn lên vẫn vậy k có gì thay đổi cả…tôi bưoc chân chậm rãi về tới mảnh đất nhà tôi…mọi thứ vẫn vậy,vẫn như xưa k có chút thay đổi …đúng vậy chỉ có tôi đã thay đổi…tôi đi ra sau mộ bố mẹ …
_Con về rồi đây,con gái bất hiếu giờ mới về thăm bố mẹ được,bme khoẻ không cu có chăm sóc tốt cho bme k?( tôi vừa nói vừa nhặt cỏ dại) và lúc đó k hiểu sao có cơn gió to thổi lá trong vườn bay…tôi quay lại nhìn chiếc cây anh ta trồng hôm đó cũng thế này gió và lá cây bay anh ta ngồi đó nhắm mắt …cảm giác trong tôi ùa về tôi ngã gục trc cây giữ chặt tay lên tim mình…em thật sự phải làm sao đây tại sao a vẫn cứ ở trong tim tôi,xin anh hãy ra khỏi tim của tôi dc k?em luôn cố phải quên anh rồi tôi thấy trên cây có khắc thêm hàng chữ: Mang tên em M(Bình Minh mang tên em M) tôi ôm dòng chữ và khóc to…đối với anh em là gì?rồi tôi quyết định ra quán net và có nhận dc rất n mail nhưng là của Quyên anh ta k hề gửi 1 tin nào cả…
_Mai ơi,cậu đang ở đâu có chuyện gì cậu lại bỏ mình 1m tnay ,tớ sẽ giúp cậu mà…đọc dc nt lại cho m nhé…
_Mai ơi,mẹ ck cậu cho ng đi tìm cậu khắp nơi rồi đấy,anh Quân thì k thấy về kể từ khi cậu đi …
_Mai ơi,anh Quân nằm viện rồi đấy,anh ý đang họp a Hiếu nói tự nhiên a ý ộc máu ở mồm ra đang cấp cứu cậu nhận dc thì về đi nhé…( tôi ôm mồm khóc)
_Mai ơi 6 tháng rồi cậu đang ở đâu,tại sao cậu lại như vậy,a Quân đã làm gì cậu vậy?
_Mai ơi ,mình sắp kết hôn rồi mình hy vọng cậu đọc dc tin nhắn này sớm,mình sẽ về Việt Nam kết hôn,cậu không đen mình sẽ giận đấy,mình có bầu rồi,trời thương mai ạ,cậu phải đến nhé m sẽ kết hôn vào mồng 3 tết nguyên đán này nhé ,cậu nhất định đọc được thì phải đến nhé…
Tôi quay về và lòng nặng trĩu ,tại sao anh ta đã k yêu thương gì mình mà lại khiến mình lo lắng thế này? Còn Quyên nữa cậu sắp kết hôn rồi thật mừng quá …tôi nghĩ đến Quyên để lòng thấy ấm áp hơn,Quyên cứ nghĩ khó có bầu giờ có rồi và với người cậu ta yêu còn gì tuyệt hơn…tôi về làng thì gặp 1 chiếc xe màu đen khá đắt tiền đỗ xuống ngay trước mặt tôi…ng phụ nữ bước xuống xe đó là Lan…cô ta thay đổi quá nhiều,,,trời ơi vậy ng pnu m gặp bên mỹ là cô ta rồi,( tôi chợt nhớ ng chụp ảnh tôi và Đ kết quả là Lan chụp ) tôi vội đổi ánh mắt nhìn cô ta..
_Mai à,cậu về lúc nào vậy ( cô ta kb mình biết)
_m về sáng nay,cậu khác quá nhỉ,k nhận ra đấy?
_à có gì đâu?cậu nhìn căn nhà to to kia kìa,là nhà m xây cho mẹ ở đấy,hiẹn tại m sống rất dư dả
_cậu làm gì mà tự dưng n tiền vậy…
_mình á ,m lấy ck rồi cũng là doanh nhân có tiếng đấy,a ý lo mọi thứ cho mình..
_vậy tốt quá rồi,cậu cũng thật may mắn
_may sao bằng cậu ( cô ta cười đểu)
_tớ cũng có vc muốn hỏi cậu ngay bh,,,tại sao cậu lại chụp ảnh tớ và Đ cậu theo dõi tớ đúng k?và tại sao cậu lại gửi cho Quân tớ biết hết rồi..
_cậu nói linh tinh gì vậy ( cô ta ấp úng)
_mẹ ck mình đã tìm ra nguyên nhân cậu k nên trốn tránh…
_phải thì sao nào ( cô ta đổi giọng) tao yêu a Đ n mày nên tao đã nhường n rồi sao mày lại bỏ a ta theo ng khác ,tao đi theo a Đ chứ kp mày,rồi sao mày thì kiếm dc thằng doanh nhân giàu có còn tao luôn phải nhường nhịn ty cho mày,tao đã tiếp cận dc thằng doanh nhân ng mỹ giàu có đáng tiếc nó die rồi và tài sản bh của tao ,tao có mọi thứ bh mục tiêu của tao chính là ck mày,tao thích anh ta muốn có dc cuộc sống trọn vẹn…tao nhất định sẽ làm dc ( cô ta cười)
_cậu đã bán rẻ bản thân cậu rồi,cậu hãy cứ làm n gì cậu muốn,hp sẽ k bh đến vs cậu đâu ( tôi quay đi)
_phải rồi kể cả tao bh tiến tới vs ck mày mày cũng k phản đối đúng k?
_cái chính cậu mãi mãi k bh lọt vào mắt anh ta đâu dù cho cậu đã trở nên giàu có ( tôi cười và quay đi)
Thật k ngờ cậu ta lại là cô gái tham vọng như vậy…cô ta luôn đố kị với mình vậy mà …hai ngày tôi đều ở nhà ăn tết 1m và nghe nói nhà bác tôi đã chuyển lên thành phố sống,,tôi ăn rồi lại ngủ và cứ nghĩ tới vc có nên đến đám cưới Quyên…hôm nay là tối mồng 2 rồi chắc chắn Quyên đang tiếp khách mình có nên tới k?nhưng lỡ gặp Hiếu a ta nói với Quân thì sao?tôi nghĩ n vẫn mặc áo đến nhà Quyên,xe cộ rất nhiều có vẻ rất đông,m quên mất bme Quyên cũng là dân làm ăn mà…tôi thấy Quyên đang trong bộ váy trắng…tôi đứng từ xa lấy khăn che mặt và nhìn Quyên…cậu đẹp lắm hôm nay rất đẹp…Quyên vẫn đứng ở cổng như chờ đợi điều gì đó…có chiếc xe đi ngược hướng tôi chiếu đèn vào khăn của tôi bay ra…Quyên nhìn thấy và gọi to…
_Mai ơi đúng Mai k?( tôi quay đi chạy) Mai ơi đứng lại..( Quyên ngã tôi vội quay lại)
_cậu có sao k ?đang bầu bí chạy làm gì…sao cậu biết tớ sẽ đến…
_tớ tin cậu sẽ đến,tớ cũng biết cậu đã trở về…
_sao cậu biết (tôi ngạc nhiên)
_uk tớ nghe a Hiếu nói,cậu đã trở về
_Sao a Hiếu biết nhỉ ( Tôi nhìn Và Quyên gật gật ý gì đây) cậu vào trong đi nhìn thấy cậu tnay là mình vui rồi,m k muốn chạm mặt Quân
_cậu sao vậy,có j cũng nói rõ ràng với nhau chứ,cậu biết lúc cậu mới đi a ý tìm cậu tn k?
_a ta chỉ muốn m phục tùng ép mình mà thôi…( Q kéo tay tôi…)
_yên tâm a ta k về dự đám cưới mình đâu giờ thì cậu vào đây đi ,cưới mình mà cậu k đi thì cậu k coi mình là bạn đúng k?
Tôi vui vẻ đi cùng Quyên vào nhà ,quyên đang chọn đồ cho tôi mặc,
_thôi mình đến thôi k cần cầu kì đâu?
_cái j mà đến thôi ăn cỗ mình 3 ngày bh no k đi dc nữa thì thôi,m còn n vc để nói vs cậu,cậu đi bỏ lại tớ 1m cậu k thèm nghĩ cho tớ đúng k?
_k ,k phải thế ( tôi cúi đâu)
_cậu đi thay đồ đi,chúng ta sang nhà trai…
_nhà trai ở đâu?
_a hiếu sẽ mượn nhà a Quân ,bme a Hiếu cũng mất rồi mà a Quân nói sẽ tặng căn nhà đó cho a Hiếu làm quà nhưng a Hiếu k nhận chỉ mượn thôi,vì mình cứ quyết định về Việt Nam cưới gấp quá chưa mua dc nhà, mà vì m muốn gặp cậu…( Quyên cười)
_vậy cưới xong hai ng sang mỹ sao hay ở Việt Nam..
_cậu ở đâu m sẽ ở đo ( Q cười tươi)
_cậu hâm quá ,phải theo ck chứ sao lại theo mình ,a H cũng định cư bên đó mà phải theo ck sang đó,a ý chiều cậu vậy còn gì ?
_còn cậu thì sao ,cậu k hỏi anh Quân tn sao?cậu cũng k có theo ck còn gì?
_mình,uk thì a ta thế nào?
_còn thế nào,sắp lấy vợ rồi
_thật á ( tôi ngạc nhiên và nói to)
_trơi m đùa thôi,cậu quan tâm mà sao cứ cố nén nhỉ
a ý vẫn vậy vẫn đẹp trai ước mơ của các cô gái n dường như ít nói hơn trước ,đến m còn ít gặp nữa là
_vậy sao?( tôi cúi đầu Quyên kéo tay)
_đi thôi,cậu phải luôn đi bên cạnh mình đấy m k bỏ tay cậu ra đâu…thay đồ đi
_thôi m thấy mặc tnay thoải mái
_uk cũng dc ,đi thôi…
Q kéo tay tôi đến căn nhà mà lần đầu tiên chúng tôi hôn nhau cũng tại đây ,tại sao kí ức vẫn mãi như mới vừa hqua thật buồn mình có lẽ sẽ giữ riêng n kỉ niệm này cho chính bản thân mình…tới nơi khung cảnh thật tráng lệ biết là H cũng giàu có n tôi vẫn choáng ngợp,Hiếu đang ngồi vs bạn nhìn thấy tôi cậu ta gọi to:
_Mai ,em tội nặng lắm biết k?em để bn phải tìm em mà e phũ quá k nói tiếng nào?a nghĩ e về Vn là mất tích luôn chứ?
_em xl ,e có cv đột xuất…
_mẹ Quân vừa ở đây bác nhớ em và lo lắm bác vừa đi cùng bạn ra ngoài rồi ( tôi ngó vội vàng) Quân cũng đang trên dg về đây rồi chắc gần tới nơi rồi…
Quyên: Sao a bảo a ý k về dc?
_uk thì cậu ta sắp sếp dc rồi a quên chưa bảo em…
Tôi vôi nói: vậy hai người phải thật hạnh phúc nhé ..m sẽ gọi cho cậu sau …tôi chạy ra cổng thì thấy có đoàn xe …( a ta đi bh cũng có vệ sỹ) tôi chạy quay vào bảo Quyên và Hiếu tôi thở hổn hển…
_nếu hai người muốn tôi liên lạc với hai ng thì tuyệt đối giữ kín nhé
Hiếu: sao thế có gì thì từ từ nói với nhau e đừng trốn tránh…
_hai người giữ kín đấy ( tôi thấy a ta vao tôi chạy như siêu nhân gao 1 mạch lên trên nhà) bh trốn ở đâu bh…tôi lao vào phòng và chạy xuống gầm bàn trốn …ơ nhưng mà phòng này là…tôi giật mình đây là phòng của a ta phòng mà lần đầu chúng tôi…Quyên nt vào máy tôi: trốn đâu đấy a ta đang lên phòng đấy ( xong chết mịa r) …
_
_
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!